Chương 976: Bà chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mất đi năng lượng dị chủng huỷ diệt liên tục, trên giáp lót vai sáng lên một vầng sáng màu trắng nhạt, vết thương ban đầu chậm rãi khép lại và trở nên ổn định.

Đường Vũ Lân cầm giáp lót vai lên, đến trước mặt Từ Vĩ Đào, "Từ thúc thúc, chắc là ổn rồi."

Từ Vĩ Đào thấy được toàn bộ quá trình, lúc này trên mặt đầy khiếp sợ, "Ngươi làm được như thế nào? Đây không phải là rèn. Kia là sức mạnh của Bách Túc Ma Khôi Vương, tầng 101 của vị diện Thâm Uyên, sao ngươi có thể dễ dàng hoá giải như vậy? Lúc trước khi lực lượng của hắn xâm nhập vào cơ thể ta, ta mất rất nhiều công sức mới hồi phục lại được. Sớm biết vậy, ta đã nhờ ngươi giúp ta ngay lập tức có phải tốt không?"

Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Ta không trị liệu thương thế được, sinh mệnh thể không được. Chỉ có kim loại mới được." Nếu đâm Hoàng Kim Long Thương vào người vị này sẽ lập tức hút đi sinh mệnh lực của y, chỉ sợ còn đáng sợ hơn lực lượng của Bách Túc Ma Khôi Vương.

Từ Vĩ Đào nhẹ gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ quái dị. Càng hiểu rõ người trẻ tuổi này, càng cảm thấy hắn thật ưu tú.

Khó trách Huyết Thần Doanh ra tay nhanh như vậy. Sớm biết thế, mình nên ra tay trước, không để Huyết Thần Doanh có cơ hội.

"Vốn dĩ ta chuẩn bị chế tạo khối giáp lót vai này một lần nữa. Chế tạo một khối kim loại Hồn Rèn thành giáp lót vai cần 2 vạn công huân. Ta sẽ trả ngươi theo mức này." Từ Vĩ Đào sảng khoái nói.

Đường Vũ Lân chặn lại nói: "Từ thúc thúc, không cần. Ngài xem, ta cũng không mất khí lực gì. Cứ như vậy đi, không cần trả công huân."

Từ Vĩ Đào trầm giọng nói: "Như vậy sao được, nhất báo hoàn nhất báo, nhất mã quy nhất mã (*). Ngươi có thể không tốn sức lực, nhưng đó là bản lĩnh của ngươi. Ta nên trả giá, không thể cho không, nếu không, chẳng phải là chiếm tiện nghi của ngươi sao? Được rồi, ngươi không cần khách khí với ta. Về sau nếu có việc rèn thì ngươi phải ưu tiên giúp ta. Huống chi, ta có chút tham vọng. Tương lai ta muốn trùng kích Tứ tự Đấu Khải Sư, đến lúc đó, nói không chừng ngươi đã là Thần Tượng rồi."

(*) Có ơn tất báo.

Từ Vĩ Đào kiên trì trả Đường Vũ Lân 2 vạn công huân, sau đó mới rời đi.

Long Vũ Tuyết không đi, nhìn Đường Vũ Lân, vẻ mặt quái dị.

Đường Vũ Lân đưa Huyết Thần Hoàn tới trước mặt nàng, "Đến, chia cho ngươi một nửa. Dù không thể tăng lên quân hàm, nhưng có thể đổi đồ tốt." Phòng làm việc này lúc trước là do Long Vũ Tuyết tài trợ, đã sớm nói là mỗi người một nửa. Nhưng đến khi chính thức nhìn thấy Đường Vũ Lân rèn, Long Vũ Tuyết mới hiểu được mình đã chiếm tiện nghi lớn.

"Ngươi đừng đưa cho ta. Đây đều là bản lĩnh của ngươi. Ta..." Long Vũ Tuyết muốn nói lại thôi.

Đường Vũ Lân cười nói: "Vừa rồi Từ thúc thúc đã nói, nhất báo hoàn nhất báo, nhất mã quy nhất mã. Nếu không có ngươi trợ giúp, ta sao có thể có được một phòng làm việc như vậy. Cho nên ngươi đừng khách khí với ta. Tới đi, bà chủ. Chia tiền, chia tiền nào."

Nghe hắn gọi bà chủ, Long Vũ Tuyết không khỏi đỏ mặt, nhưng không có ngăn cản hắn chuyển công huân cho mình. Nàng chỉ nói, "Về sau nếu ngươi cần công huân thì nói cho ta biết."

"Ừ. Sắp đổi một địa điểm lớn hơn rồi. Đúng rồi, ngươi có tham gia Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang không?"

Long Vũ Tuyết nhẹ gật đầu: "Đã báo danh tham gia. Trong quân đoàn, chỉ cần tu vi Ngũ Hoàn trở lên và phù hợp với yêu cầu, hầu hết đều đã đăng ký. Ta đoán ở khu vực phía Tây, sức chiến đấu chủ yếu nhất là quân đoàn chúng ta. Toàn bộ khu vực phía Tây cũng không có nhiều thành thị."

Đường Vũ Lân cười khổ: "Xem ra ở khu vực phía Tây cũng không phải là chuyện tốt!" Không đúng sao? Quân đoàn Huyết Thần có hai vạn người, tu vi Ngũ Hoàn trở lên và phù hợp với điều kiện chỉ sợ không dừng lại ở hơn ngàn người. Nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, hơn nữa cường giả như mây.

Giang Ngũ Nguyệt đã rất mạnh rồi. Nếu huyết mạch của Đường Vũ Lân không áp chế huyết mạch của y, muốn đánh bại y cũng không dễ. Y mới là Trung tá thôi. Tu vi cao hơn y và không phải là Tam tự Đấu Khải Sư, trong quân đoàn nhất định có rất nhiều. Nếu muốn đột phá vòng vây từ quân đoàn, nếu không dốc sức liều mạng thì không được.

Hơn nữa, khiến Đường Vũ Lân phiền muộn không phải là Hồn Sư chiến. Hắn có chút nắm chắc với Hồn Sư chiến, dù sao bây giờ hắn đã có Long hạch. Nhưng Cơ Giáp chiến thì sao? Nó không dễ dàng đối phó.

Cơ Giáp Sư của Quân đoàn Huyết Thần là thực sự chiến đấu trên chiến trường, đối kháng với sinh vật Thâm Uyên. Xét về năng lực thực chiến, bọn họ tuyệt đối là hạng nhất trong quân đội Liên bang. Muốn đột phá vòng vây cơ giáp là một chuyện không dễ dàng.

Vị Cơ Giáp Sư hắn gặp ở phòng đối chiến lúc trước có thực lực không tầm thường. Nếu không phải y chưa quen thuộc với năng lực của hắn, vừa lên đã xông tới thì hắn sẽ không đánh bại đối thủ dễ dàng như vậy.

Nghĩ lại thật là đau đầu.

"Ngươi cũng tham gia?" Long Vũ Tuyết hỏi.

"Ừ. Ta cũng báo danh rồi."

Long Vũ Tuyết nói: "Vậy nếu ngươi gặp ta thì phải làm sao?"

Đường Vũ Lân sững sờ, "Để ngươi kiên trì trong chốc lát?"

Long Vũ Tuyết tức giận giẫm lên chân hắn, "Cái gì là để ta kiên trì trong chốc lát? Ngươi phải trực tiếp nhận thua!"

Đường Vũ Lân bị đau, cười khổ nói: "So tài công khai, công bằng, công bằng a?"

Long Vũ Tuyết nói: "Không. Biệt danh của ngươi là gì? Nói cho ta biết!"

Đường Vũ Lân bi phẫn lắc đầu, "Không nói."

Long Vũ Tuyết nói: "Nói hay không?" Chân giẫm lên chân hắn day day vài cái.

Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói: "Ta là Tiểu Đường."

Lúc này Long Vũ Tuyết mới mỉm cười: "Ta là Tiểu Tuyết. Ừm, bây giờ ngươi biết rõ phải làm gì khi gặp ta a."

"Ta..., ta có nhiệm vụ. Là nhiệm vụ của Huyết Thần Doanh. Nếu không hoàn thành sẽ bị khai trừ khỏi Huyết Thần Doanh." Đường Vũ Lân tuyệt đối không chớp mắt khi nói dối đấy.

Long Vũ Tuyết sửng sốt, "Thật sao?"

Đường Vũ Lân nghiêm mặt nói: "Đương nhiên là thật."

Long Vũ Tuyết hừ một tiếng, "Vậy đừng để ta gặp ngươi. Được rồi, ta đi đây. Ngươi ở lại đây sao?"

Đường Vũ Lân gật đầu, "Ta luyện rèn một lát."

--------------------

Hai ngày thoáng cái đã qua, trừ tu luyện, Đường Vũ Lân có nghiên cứu kiến thức về cơ giáp và hoàn thành một ít việc rèn. Người biết hắn là Thánh Tượng vẫn còn ít, hơn nữa bây giờ hắn chỉ nhận công tác cấp Hồn Rèn, người tìm đến hắn thật sự không nhiều lắm. Từ Vĩ Đào hành động rất nhanh, ngày hôm sau đã tìm được nơi cho hắn, rời những thứ như bễ rèn qua là hoàn thành. Đó là một không gian riêng, bên cạnh còn có một nhà kho chuyên biệt.

Hai ngày này Đường Vũ Lân mỗi ngày đều đăng nhập một lần Tinh Đấu Chiến Võng. Sau khi đăng ký xong, khi đăng nhập hắn đã được thông báo về thời gian thi đấu cụ thể. Hắn phải đăng nhập vào Tinh Đấu Chiến Võng trong thời gian nhất định.

Trận đấu của hắn là vào tối nay, tám giờ.

Không biết vì sao, tham gia Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang, Đường Vũ Lân lại cảm thấy kích động hơn cả khi dự thi ở Tinh La Đế Quốc.

Có lẽ là vì thi đấu lần này là toàn Liên bang, hắn sắp phải đối mặt với các đối thủ mạnh nhất dưới Phong Hào Đấu La trên toàn Liên bang. Không hề nghi ngờ, Huyết Nhất để hắn tham gia cuộc thi này đúng là tôi luyện tốt nhất với hắn.

Ban đầu Học Viện Sử Lai Khắc luôn chủ trương thực chiến kích phát tiềm năng. Trong cuộc thi lần này, ngươi có thể toàn lực thi triển mà không cần lo lắng sẽ làm tổn thương đối thủ.

"Đăng nhập Tinh Đấu Chiến Võng thành công, hoan nghênh bạn, Tiểu Đường. Còn 30 phút trước khi trận đấu của bạn diễn ra, mời lập tức tới khu Hồn Sư chiến chờ thi đấu."

Đường Vũ Lân vào rất đúng giờ, sau khi đăng nhập đã có âm thanh điện tử thông báo.

Hôm nay là vòng loại Hồn Sư chiến khu vực phía Tây, ngày mai là vòng loại Cơ Giáp chiến. Sắp xếp này là cân nhắc tới những người dự thi báo danh ở cả hai hạng mục.

Đường Vũ Lân đã dự đoán sai về tổng thời gian thi đấu. Theo lịch thi đấu hiện tại, cuộc thi phải mất ba tháng mới hoàn thành.

Đường Vũ Lân đã nghĩ kỹ, nếu mình có thể tiến vào giai đoạn chung kết, hắn sẽ xin Huyết Nhất nghỉ phép, về thăm Cổ Nguyệt Na.

Thi đấu đã bắt đầu vào buổi trưa, xung quanh sân vận động khu vực phía Tây, có thể nhìn thấy người đeo mặt nạ trắng ở khắp nơi, trên đỉnh đầu họ có biệt danh, số trận thắng và thua.

Trên đỉnh đầu Đường Vũ Lân hiện tại là 5 thắng 0 thua.

Hắn không tham gia thi đấu nhiều. Ở phương diện thực chiến, kinh nghiệm của hắn chắc chắn không ít, tự nhiên sẽ không nguyện ý tiêu tiền lãng phí.

"Chuẩn bị thi đấu, một phút đếm ngược, bắt đầu!"

Rốt cuộc đã tới lúc thi đấu. Đường Vũ Lân thở sâu, trước khi tiến vào Tinh Đấu Chiến Võng, hắn đã điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất.

Kim quang lóe lên, xung quanh vặn vẹo một hồi, trong nháy mắt tiếp theo, hắn đã ở trên sân thi đấu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net