Chương 982: Băng chi lĩnh vực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Vũ Lân chưa từng luận bàn với Long Vũ Tuyết. Chỉ biết rằng khả năng tấn công tầm xa của nàng rất mạnh, đặc biệt là khả năng điều khiển Hồn Đạo vũ khí, khả năng nắm bắt thời cơ rất tốt. Nhưng tu vi và võ hồn cụ thể là gì thì không rõ.

Mà lúc này, khi dưới chân Long Vũ Tuyết bay lên 5 hồn hoàn, Đường Vũ Lân đã hiểu, nàng là hồn sư nguyên tố. Võ hồn là Băng.

Từng đám băng chuỳ hiện lên xung quanh cơ thể nàng. Nhìn qua, nàng giống như một con nhím băng lớn. Dưới băng chuỳ che lấp, Đường Vũ Lân không nhìn thấy rõ hồn hoàn nào sáng lên. Nhưng từ dưới chân nàng, mặt đất đang nhanh chóng đóng băng, màu băng lam lan ra mọi hướng. Sân thi đấu lớn như vậy, nhiệt độ lại mau chóng hạ xuống.

Đây là? Lĩnh vực?

Ngũ Hoàn Hồn Vương đã lĩnh ngộ lĩnh vực? Trời ạ! Có những loại quái vật gì trong quân đoàn? Khó trách nàng còn trẻ như vậy đã tấn chức Trung tá. Quả nhiên không có may mắn, chỉ có thực lực.

Mặc dù Đường Vũ Lân không muốn nhường, nhưng luôn để đối phương xuất chiêu trước. Hắn tự nhiên nhìn ra được, lĩnh vực này của Long Vũ Tuyết cần thời gian phóng thích, vậy hắn để cho nàng thời gian.

"Ồ?" Đường Vũ Lân đột nhiên biến sắc, bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, mình không quan tâm tới Long Vũ Tuyết phóng thích lĩnh vực, mà lĩnh vực này không có ý dừng lại, chốc lát sau, phạm vi bao trùm đã đạt tới 1/3 sân thi đấu.

Phải biết rằng, sân thi đấu này có đường kính 500 mét. Dù cơ giáp chiến đấu cũng cực kỳ rộng rãi. Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực của Đường Vũ Lân bây giờ chỉ có phạm vi đường kính 100 mét. Đường kính 100 mét và 500 mét cũng không phải là khái niệm gấp 5 lần.

Mà phạm vi lĩnh vực của Long Vũ Tuyết đã vượt xa Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực của Đường Vũ Lân. Điểm cường hãn hơn là, lĩnh vực của nàng có hiệu quả chồng lên nhau. Lĩnh vực càng lớn, nhiệt độ bên trong càng thấp. Dường như còn có hiệu ứng ngược, nhiệt độ càng thấp càng thúc đẩy lĩnh vực thành hình.

Đây là tình huống gì? Chẳng lẽ nàng có thể phủ kín toàn sân bằng lĩnh vực này sao? Điều này thật đáng sợ?

Trong lòng thầm giật mình, nhưng Đường Vũ Lân vẫn không động. Hắn muốn nhìn xem, Long Vũ Tuyết có thể làm đến trình độ nào.

Nhiệt độ vẫn giảm xuống, băng chuỳ dày đặc xung quanh cơ thể Long Vũ Tuyết đã hoàn toàn che kín người nàng. Mà trước người Đường Vũ Lân, nước đã đóng thành băng. Khi hô hấp, trước mặt đều có hơi nước hoá thành băng phấn bay ra, nhiệt độ đã đến -50 độ.

Lĩnh vực của Long Vũ Tuyết không thể bao trùm toàn sân, khi lĩnh vực mở rộng đến gần nửa sân thì băng chuỳ xung quanh cơ thể nàng rốt cuộc đã bay ra.

Khi những băng chuỳ này bay ra, chúng bay về mọi hướng. Phi hành trong lĩnh vực, tốc độ của chúng không tính là nhanh, nhưng lại lớn lên với tốc độ đáng kinh ngạc.

Lúc mới bắt đầu, chúng là những băng chuỳ có đường kính không tới một xích, nhưng khi bọn chúng tới trước Đường Vũ Lân trong vòng 50 mét, chiều dài đã lên đến một thước. Một đầu sắc bén, một đầu dày nặng. Băng chuỳ mang theo tiếng xé gió, bay vụt tới chỗ Đường Vũ Lân.

Hoàng Kim Long Thương giơ lên, cổ tay Đường Vũ Lân hất lên, một điểm kim quang loé ra, một băng chuỳ trên không đã vỡ tan. Nhưng băng phấn không tiêu tán mà ngưng tụ lại, khiến Đường Vũ Lân cảm giác được người mình phát lạnh.

Với tố chất thân thể và khí huyết chi lực của mình, hắn lại cảm thấy lạnh, có thể thấy được sau khi băng chuỳ nổ tung đã sinh ra nhiệt độ thấp đến cỡ nào.

Một quả, hai quả, băng chuỳ trên không giống như có con mắt, tất cả đều bay tới Đường Vũ Lân.

Băng phấn nổ tung tự nhiên sẽ không làm Đường Vũ Lân tổn thương, nhưng Đường Vũ Lân phát hiện, nhiệt độ xung quanh tiếp tục giảm xuống, đồng thời trên mặt đất bắt đầu kết băng từng mảng lớn. Ở phía xa, lĩnh vực mà Long Vũ Tuyết đã dừng lan ra lại một lần nữa lan tràn về phía hắn.

Còn có thể như vậy? Lĩnh vực của nàng có thể tạm ngừng và tự phát triển?

Đường Vũ Lân biết mình không thể chờ thêm nữa, điều đáng sợ nhất nằm ngoài nhận thức của hắn. Từ nhỏ Long Vũ Tuyết đã sinh hoạt ở Vô Tận Sơn Mạch, có trời mới biết trên người nàng còn có điểm gì mà hắn không thể giải thích được.

Thân hình lóe lên, Đường Vũ Lân chỉa mũi chân xuống đất, xông về phía Long Vũ Tuyết.

Mặt đất rất trơn cũng không làm khó được Đường Vũ Lân. Dưới chân sinh ra từng miếng lân phiến hình thoi. Dưới sự khống chế của hắn, lân phiến dựng thẳng lên, vững vàng đâm vào trên mặt băng, để hắn có thể hoàn toàn phát lực, phóng tới chỗ Long Vũ Tuyết.

Long Vũ Tuyết hừ lạnh một tiếng, dưới chân khẽ động, thân thể nàng đã gia tốc, chỉ một thoáng đã bay xa hơn trăm mét.

Cái này cũng được?

Đường Vũ Lân giật mình, lĩnh vực của Long Vũ Tuyết thật hiếm thấy, vậy mà có thể dùng như vậy. Không hề nghi ngờ, nàng ứng dụng lĩnh vực hoàn toàn là vì thuộc tính của bản thân, có thể nói là khác người. Nhưng khi lĩnh vực đã bố trí xong, hắn phải thừa nhận bây giờ Long Vũ Tuyết rất cường hãn. Riêng về tốc độ, hắn không thể đuổi kịp.

Long Vũ Tuyết nhấc tay lên, từng băng chuỳ bắn ra. Khi mới bay ra còn nhỏ, nhưng nó sẽ lớn lên. Giống như đạn pháo, nó bay về phía Đường Vũ Lân như có định vị.

Nhưng cho dù lớn cỡ nào, nó cũng không dễ dàng làm Đường Vũ Lân mình đồng da sắt bị thương. Những băng chuỳ này có thể ngăn cản tốc độ của hắn. Mặt băng là một hạn chế với hắn, nhưng đối với Long Vũ Tuyết có tác dụng tăng phúc tốc độ.

Lĩnh vực làm Long Vũ Tuyết tiêu hao không nhỏ, nhưng băng chuỳ thì không bao nhiêu. Nếu tiếp tục như vậy, rất khó nói ai thắng ai thua.

Đường Vũ Lân cười khổ: "Ngươi đừng đùa như vậy."

Long Vũ Tuyết lạnh lùng nói: "Ai đùa với ngươi, có bản lĩnh ngươi đánh thắng ta đi. Ta sẽ không thủ hạ lưu tình."

Đường Vũ Lân im lặng, cũng không biết là ai thủ hạ lưu tình.

Làm sao bây giờ? Biện pháp đương nhiên là có!

"Vậy ta sẽ không khách khí." Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói.

Long Vũ Tuyết hừ lạnh một tiếng, "Ta cũng muốn xem một chút, ngươi không khách khí như thế nào."

Đường Vũ Lân dừng lại một chút, sau đó thở sâu. Kỳ thật biện pháp đơn giản nhất là phóng thích Đấu Khải, dùng năng lực phi hành của Đấu Khải để mặt đất không hạn chế được tốc độ của hắn, đồng thời đuổi theo Long Vũ Tuyết.

Nhưng người ta mới là Nhất tự Đấu Khải Sư, hắn phóng thích Nhị tự Đấu Khải không phải là khi dễ người ta sao?

Vì vậy, hắn có biện pháp của mình.

Sau khi hít sâu, Hoàng Kim Long Thương trong tay từ từ đâm ra, không phải hướng về Long Vũ Tuyết, mà là đâm vào không khí.

Lúc này Long Vũ Tuyết đã kéo dãn khoảng cách với Đường Vũ Lân, còn hắn đang đứng ở giữa sân. Nhìn hắn đâm ra một thương, Long Vũ Tuyết sửng sốt, tên này đang làm gì thế?

Nhưng rất nhanh sắc mặt nàng thay đổi, bởi vì nàng hoảng sợ nhìn thấy khi thương đâm ra, trên người Đường Vũ Lân xuất hiện một tầng lân phiến dày đặc, chính là Hoàng Kim Long Thể.

Long Vũ Tuyết đã nhìn thấy Đường Vũ Lân phóng thích lân phiến, nhưng với lần đâm này, toàn thân Đường Vũ Lân sáng lên, khí chất cũng thay đổi. Thoạt nhìn vẫn là hắn, nhưng khí thế lại lên như núi cao, đầy cảm giác uy nghiêm nguy nga. Hàn ý trong không khí dường như bị nghiền ép vài phần.

Một thương đâm ra, thương mang bạo phát dài tới bảy thước. Khí tức và khí huyết vô cùng mạnh mẽ bộc phát. Dưới chân Đường Vũ Lân, từng vầng sáng toả ra, bốn quang hoàn màu vàng trên người bắt đầu cộng hưởng với năm hồn hoàn võ hồn.

Đồng thời, mấy chục cây Lam Ngân Thảo cũng đâm ra bốn phương tám hướng như trường mâu, trong chớp mắt bao trùm phạm vi thật lớn. Những nơi Lam Ngân Thảo đi qua, mặt băng cứng lặng yên biến mất.

Càng khiến Long Vũ Tuyết biến sắc là, nàng nhìn thấy rõ ràng trên Lam Ngân Thảo xuất hiện màu băng lam. Màu băng lam dũng mãnh lao tới Đường Vũ Lân, khi đến gần hắn chưa đến 50 mét thì dần chuyển sang màu vàng nhạt, dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Đó là gì?

Nàng mơ hồ biết võ hồn của Đường Vũ Lân là loại thực vật, nhưng không biết rõ là gì. Lúc này khi nhìn thấy hắn có thể dùng cách này để loại bỏ lĩnh vực của mình, nàng quả thật rất khó hiểu.

Ngay sau đó, Đường Vũ Lân lại đâm ra một thương. Thương mang thứ nhất còn lập loè trên không, thương mang thứ hai cũng đã bạo phát, so với thương mang thứ nhất còn sáng hơn, cũng xa hơn. Xung quanh Đường Vũ Lân ngày càng có nhiều dây leo từ từ đâm ra. Những dây leo này không đều nhau, nhưng mỗi khi bị đâm vào, lĩnh vực trên mặt đất sẽ biến mất một phần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net