Chương 986: Trương Huyễn Vân khiếp sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn tất nhiên nhìn ra được Đường Vũ Lân có tu vi Hồn Vương, nhưng cũng vì thế hắn mới càng kinh ngạc. Một tên Hồn Vương sao lại có lực lượng lớn như vậy? Điểm này làm hắn hết sức khó hiểu.

Mà lúc này, nghe Đường Vũ Lân giới thiệu, nụ cười trên mặt Trương Huyễn Vân liền biến mất.

Thủ lĩnh đương đại Sử Lai Khắc Thất Quái? Tiểu tử này vậy mà là hạt giống quan trọng nhất do Học Viện Sử Lai Khắc lưu lại. Khó trách Đa Tình Đấu La sẽ đưa hắn tới Quân đoàn Huyết Thần.

Điều khiến hắn kinh ngạc nhất là Đường Vũ Lân nói năng lực của hắn có tác dụng khắc chế sinh vật Thâm Uyên. Hấp thu năng lượng Thâm Uyên? Huyết Nhất đã không cho hắn tiếp tục tham chiến, có thể thấy được năng lực của hắn khắc chế sinh vật Thâm Uyên như thế nào.

Trương Huyễn Vân đã dành cả đời cống hiến cho Quân đoàn Huyết Thần, đối với nơi này, hắn là người có tình cảm sâu đậm nhất. Cả đời hắn đều chiến đấu với sinh vật Thâm Uyên nên hắn biết rõ bọn người kia đáng sợ đến cỡ nào. Một khi bọn nó đột phá phong toả của Quân đoàn Huyết Thần, vậy thứ mang đến đại lục chính là sinh linh đồ thán.

Do đó, khi hắn nghe Đường Vũ Lân nói năng lực của hắn có thể khắc chế sinh vật Thâm Uyên, mắt hắn sáng rực lên. Hắn chưa biết chuyện này.

Hắn vừa mới trở về, hơn nữa Quân đoàn Huyết Thần tương đối độc lập, Huyết Nhất có địa vị ngang hàng với hắn, sau khi trở về hắn chưa gặp qua người của Huyết Thần Doanh. Lúc này nghe Đường Vũ Lân nói vậy, hắn lập tức có hứng thú.

"Hai người ngồi xuống đi." Vẫy tay với hai người Đường Vũ Lân, Trương Huyễn Vân ấn lên Huyết Thần Hoàn của mình.

Huyết Thần Hoàn của hắn hơi khác. Nó có màu đỏ như máu, ở trung tâm có một kim tuyến bao quanh. Đây là Huyết Thần Hoàn chỉ có Quân đoàn trưởng mới có thể đeo. Phó quân đoàn trưởng, các Sư trưởng đều đeo Huyết Thần Hoàn có sợi bạc.

"Huyết Nhất, có tiện không? Có một tiểu tử gọi là Đường Vũ Lân, ngươi có phải nên nói chuyện với ta không?" Ngay sau đó, liên lạc đã được kết nối.

"Ngươi đã về? Ta đang định nói với ngươi về chuyện này. Ngươi đang ở văn phòng?" Thanh âm của Vô Tình Đấu La truyền ra.

"Ừ, ngươi tới đây đi." Trương Huyễn Vân nói.

Đường Vũ Lân sửng sốt, hắn không nghĩ tới mình chỉ muốn thể hiện bản thân tốt hơn trước mặt Quân đoàn trưởng, vậy mà hắn lại gọi Huyết Nhất đến. Từ việc để Huyết Nhất chủ động đến tìm hắn có thể thấy được, địa vị của vị Quân đoàn trưởng này còn cao hơn Huyết Nhất. Vị kia là đương đại Môn chủ Đường Môn a! Nhưng ở trong Quân đoàn Huyết Thần, không hề nghi ngờ Trương Huyễn Vân mới là người có quyền uy nhất.

Nguyên nhân không giữ lại trước mặt hắn rất rõ. Một là vì điều tra không khó, hai là hy vọng trong tương lai có thể được vị này ủng hộ. Một Liên bang Thượng tướng, Quân đoàn trưởng Quân đoàn Huyết Thần, nếu được hắn ủng hộ, việc xây dựng lại Học Viện Sử Lai Khắc chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Không lâu sau, Huyết Nhất đẩy cửa vào. Vừa vào đã thấy được Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân vội vàng đứng lên, hành lễ với hắn. Long Vũ Tuyết cũng theo hắn đứng dậy, nhưng lúc này nàng đã phát mộng.

Hai người trước mặt này chính là hai người có địa vị cao quý nhất trong Quân đoàn Huyết Thần hiện nay.

Huyết Nhất liếc Đường Vũ Lân một cái rồi đến ngồi xuống bên cạnh Trương Huyễn Vân.

"Tiểu tử này nói hắn có năng lực khắc chế sinh vật Thâm Uyên, đến trình độ nào?" Trương Huyễn Vân hỏi Huyết Nhất.

Huyết Nhất nói: "Tự ngươi xem đi." Nói xong, hắn ấn lên Huyết Thần Hoàn của mình, một tia sáng chiếu lên và rơi xuống bức tường trắng bên cạnh. Xuất hiện trên đó là trận chiến của Đường Vũ Lân khi diễn ra Thâm Uyên triều tịch.

Trương Huyễn Vân xem rất nghiêm túc, biểu lộ không có gì thay đổi. Nhưng khi hắn nhìn thấy ngón tay cực lớn xuất hiện, phía sau còn có Mị Hoàng hàng lâm, sắc mặt không khỏi biến hoá.

"Hai người các ngươi về trước đi." Trương Huyễn Vân nói với Đường Vũ Lân và Long Vũ Tuyết.

"Vâng, trưởng quan." Đường Vũ Lân đứng lên, nhìn Huyết Nhất. Huyết Nhất gật đầu với hắn, lúc này hắn mới đi ra ngoài.

Long Vũ Tuyết theo hắn ra khỏi văn phòng của Trương Huyễn Vân. Vừa ra khỏi cửa, nàng đã không nhịn được hỏi, "Có chuyện gì? Sao phải bí mật vậy? Huyết Thần Doanh để ngươi gia nhập là vì Hoàng Kim Long Thương?"

Đường Vũ Lân gật đầu, "Có thể nói như vậy."

Long Vũ Tuyết cau mày lại, "Vì sao Quân đoàn trưởng lại bỏ qua cho ngươi dễ dàng như vậy?"

Đường Vũ Lân im lặng một lúc rồi nói, "Cô nương, EQ của ngươi thật đáng lo ngại? Với thân phận của Quân đoàn trưởng, hắn so đo gì với một Thiếu uý nho nhỏ như ta chứ? Ngươi nghĩ nhiều rồi. Hắn chỉ có hứng thú với ta thôi. Nhưng bây giờ cũng không cần ta thể hiện điều gì. Đi thôi, trở về tu luyện."

"EQ đáng lo ngại? Cũng không biết trong trận đấu ai đã làm vỡ nát cơ thể ta, thật uổng công ta chiếu cố ngươi từ khi ngươi đến quân đoàn. Hừ!"

"Ta sai rồi, trưởng quan. Ta mời ngươi ăn cơm được không?"

"Ta muốn đồ ăn ở cửa số 1, 10 phần."

"Trưởng quan, hình như ngươi không ăn hết nhiều như vậy." Đường Vũ Lân cười khổ nói.

"Ăn không hết ta mời người khác ăn, sẽ không lãng phí. Ngươi yên tâm."

"Được rồi, được rồi. Tùy ngươi thôi."

Đường Vũ Lân và Long Vũ Tuyết rời đi. Trong văn phòng, Trương Huyễn Vân và Huyết Nhất mắt to trừng mắt nhỏ.

"Ngươi hay lắm Tào Đức Trí, đào tường rất nhanh a!" Trương Huyễn Vân trừng mắt nhìn Huyết Nhất.

Vô Tình Đấu La mặt không thay đổi nói: "Này sao có thể nói là đào tường? Ngươi đừng quên tiểu tử này là do Đường Môn chúng ta cử đến."

"Ta mặc kệ, hắn đã chính thức gia nhập Quân đoàn Huyết Thần thì là người của ta, ai nói không liên quan? Hoàng Kim Long Thương của hắn liên quan đến cuộc chiến chống Thâm Uyên của toàn quân. Đây không phải việc nhỏ. Ngươi sao có thể để hắn gia nhập Huyết Thần Doanh? Ta mặc kệ, ngươi trả lại hắn cho ta. Ta trực tiếp cho hắn một chức vị đặc thù, để hắn đi theo ta, bảo vệ an toàn cho hắn."

"Thôi đi, hắn theo ngươi còn có thể trở về sao?" Huyết Nhất không chút do dự cự tuyệt.

Trương Huyễn Vân nói: "Đi theo ta có gì không tốt? Chẳng lẽ ngươi không biết tuổi ta đã lớn, phải bồi dưỡng người nối nghiệp sao? Quân đoàn Huyết Thần khác với chỗ khác, Quân đoàn trưởng có trách nhiệm nặng nề, nhất định phải do người có đủ thực lực thừa kế. Chỉ cần ta báo với bên trên thì nhất định được thông qua. Hiện tại ta vẫn chưa tìm được người thừa kế phù hợp, tiểu tử này không tệ, tuổi còn nhỏ và có năng lực khắc chế sinh vật Thâm Uyên, nếu bồi dưỡng lên thì có thể sẽ trấn áp thông đạo Thâm Uyên trăm năm. Ta cũng có thể yên tâm giao ban rồi."

Huyết Nhất nhếch miệng, "Ngươi nghĩ hay lắm. Nào có chuyện tốt như vậy? Không phải ta không thể cho, mà dù ta tặng hắn cho ngươi, hắn cũng sẽ không làm người nối nghiệp của ngươi. Ngươi biết trên vai tiểu gia hoả này là trách nhiệm gì không?"

Trương Huyễn Vân nói: "Học Viện Sử Lai Khắc, đúng không? Ta đương nhiên biết rõ. Nhưng ngươi cũng biết, Học Viện Sử Lai Khắc bị huỷ đã có bao nhiêu thế lực tham gia vào. Dù hắn ưu tú như thế nào cũng không thể xây dựng lại Học Viện Sử Lai Khắc được. Liên bang tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra. Trong chuyện này, ta không biết trong nội bộ Liên bang xấu xa thế nào, nhưng ta có thể khẳng định, Liên bang chắc chắn sẽ không muốn một vương quốc độc lập khác xuất hiện. Học Viện Sử Lai Khắc vốn cường đại như vậy cũng bị huỷ diệt, ngươi cho rằng một người trẻ tuổi hơn 20 tuổi có thể làm gì? Không nói tới tương lai, chỉ nói tới quá trình xây dựng lại này, hắn có thể chèo chống sao? Cho dù có Đường Môn các ngươi toàn lực ủng hộ, cũng không có khả năng."

Huyết Nhất thản nhiên nói: "Trên thế giới này cho tới bây giờ đều không thiếu kỳ tích. Ta tin rằng trên người tiểu tử này có thể xảy ra kỳ tích. Ta hỏi ngươi, nếu có một ngày, thông đạo Thâm Uyên được giải quyết hoàn toàn, không cần lo lắng tới vị diện Thâm Uyên, ngươi có đồng ý ủng hộ Học Viện Sử Lai Khắc phục hưng không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net