Chương 995: Không chịu thua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại gia hỏa kia nhìn có chút quen mắt, lực lượng của hắn thật đáng sợ. Nếu cô điều khiển cơ giáp của mình, cô tự tin có thể đối phó với đối thủ. Nhưng cơ giáp tiêu chuẩn kia không chỉ kém về khả năng công thủ, tốc độ còn kém xa cơ giáp của cô. Cô căn bản không có cơ hội né tránh đã bị đối phương phá huỷ rồi.

Quả thực là chơi xấu a!

Còn có, người kia vậy mà bắt boomerang của cô bằng tay không, tay hắn làm từ cái gì? Nên nhớ rằng, lực công kích của boomerang của cô chắc chắn ở cấp cao nhất trong các vũ khí đồng cấp.

Theo phán đoán của cô, lúc này cô đã hiểu rõ, mình không thua ở cơ giáp, mà là thua ở võ hồn. Đối thủ rất có thể là cường giả song sinh võ hồn.

Nhưng một lát sau, cô đã nghĩ ra vì sao mình lại thấy gia hoả kia quen thuộc.

"Giang Ngũ Nguyệt!" Nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm, Lăng Vũ Nguyệt sau đó liền đi ra ngoài.

Trên vai cô là hai gạch hai sao, quân hàm Trung tá.

"Giang Ngũ Nguyệt, ngươi ở chỗ nào?" Không để ý tới các quan quân chào hỏi mình ở khu vực Tinh Đấu Chiến Võng, Lăng Vũ Nguyệt trực tiếp bấm số điện thoại của Giang Ngũ Nguyệt.

"Làm sao, ngươi tìm ta làm gì?" Giọng nói của Giang Ngũ Nguyệt rõ ràng có chút không kiên nhẫn.

"Ta tìm ngươi có việc, ngươi ở chỗ nào?" Lăng Vũ Nguyệt thở sâu, miễn cưỡng áp chế lửa giận của mình.

"Ngươi tìm ta là ta phải đi gặp ngươi sao? Dựa vào cái gì?" Giang Ngũ Nguyệt tức giận nói.

"Ngươi muốn chết có phải không?" Lăng Vũ Nguyệt rốt cuộc đã bạo phát, "Ta cho ngươi một phút, lập tức lăn tới trước mặt ta, nếu không, lão nương không khách khí với ngươi. Mỗi ngày sẽ tới trước Tiểu đoàn các ngươi cùng ngươi đấu cơ giáp. Ngươi tin hay không?"

"Cắt, ta không cần cơ giáp được không, ta sợ ngươi quá!" Giang Ngũ Nguyệt thờ ơ nói.

"Đây chính là ngươi nói. Ngươi đợi đấy, ta sẽ tới Tiểu đoàn 1 ngay. Ta cũng muốn xem Tiểu đoàn 1 các ngươi ai có bản lĩnh ngăn được ta." Lăng Vũ Nguyệt nói xong liền muốn dập máy.

"Này, này, này, được rồi. Ngươi trúng gì đó? Ngươi ở đâu, ta tới tìm ngươi." Giang Ngũ Nguyệt bất đắc dĩ nói.

Mặc dù rất không muốn gặp Lăng Vũ Nguyệt, nhưng không có cách nào khác, ai bảo người ta có thực lực mạnh. Hơn nữa, trong quân đoàn Lăng Vũ Nguyệt có một biệt hiệu là điên nữ, cô ấy thật sự có thể làm bất kỳ chuyện gì.

Cô vốn đã tấn thăng lên Đại tá, nhưng vì một lần hành động theo cảm tình nên bị giáng cấp. 

Giang Ngũ Nguyệt không muốn gặp cô chủ yếu là vì giữa hai người có một ít chuyện xưa, hoặc nên nói là mâu thuẫn.

Ngoại hình của Lăng Vũ Nguyệt không xấu, nhưng không đặc biệt đẹp, cô thuộc kiểu phụ nữ mạnh mẽ. Dáng người thon dài, khung xương lớn hơn nữ nhân bình thường một chút, cũng trạc tuổi Giang Ngũ Nguyệt.

Cô và Giang Ngũ Nguyệt quen nhau từ nhỏ, hơn nữa cơ hồ đánh nhau từ nhỏ đến lớn. Năm Lăng Vũ Nguyệt 25 tuổi, cô đột nhiên tới tìm Giang Ngũ Nguyệt, nói muốn hẹn hò với hắn. Hơn nữa còn nói cho hắn biết, chỉ có nam nhân cường tráng như hắn mới xứng đôi với cô.

Nhưng Giang Ngũ Nguyệt mạnh mẽ không có nghĩa là hắn sẽ thích một cô gái mạnh mẽ. Hắn lập tức cự tuyệt. Hắn thích một cô gái đẹp như Long Vũ Tuyết.

Trong cơn giận dữ, Lăng Vũ Nguyệt liền đánh nhau với Giang Ngũ Nguyệt. Khi đó tu vi của Giang Ngũ Nguyệt ở trên cô, và có võ hồn Bá Vương Long sở hữu lực lượng kinh người. Trong tình huống đó, Lăng Vũ Nguyệt đúng là không làm gì được hắn, cuối cùng bị hắn áp chế.

Nhưng Lăng Vũ Nguyệt rất quật cường, vì vậy cô không bỏ qua, mà trở về lấy cơ giáp của mình, lần nữa tới tìm Giang Ngũ Nguyệt.

Lúc này, Giang Ngũ Nguyệt không phải là đối thủ của cô. Tu vi của hai người không chênh lệch nhiều, mà Giang Ngũ Nguyệt không thích hợp dùng cơ giáp, còn Lăng Vũ Nguyệt là Cơ Giáp Sư vương bài của quân đoàn. Có cơ giáp tăng phúc, mặc dù Giang Ngũ Nguyệt dùng Đấu Khải, nhưng Đấu Khải của hắn mới là Nhất tự Đấu Khải, cơ giáp của Lăng Vũ Nguyệt đã là Hắc cấp cơ giáp, vì vậy hắn bị Lăng Vũ Nguyệt đánh cho đại bại.

Lúc ấy Lăng Vũ Nguyệt nói với hắn, nếu hắn không đồng ý hẹn hò với mình thì thấy một lần, đánh một lần.

Lăng Vũ Nguyệt không thuộc Huyết Sư, cô am hiểu công kích từ xa, hơn nữa tốc độ tấn chức nhanh hơn Giang Ngũ Nguyệt, hiện tại đã là Phó đoàn trưởng rồi. Đừng nhìn quân hàm giống nhau, trên thực tế, cô có quyền lực ở trên Giang Ngũ Nguyệt.

Chuyện này cũng không thể tới tìm quân đoàn làm chủ a! Rơi vào đường cùng, Giang Ngũ Nguyệt chỉ có thể khắc khổ tu luyện, rút cuộc đột phá Lục Hoàn, hơn nữa thành tựu Nhị tự Đấu Khải Sư. Lúc này mới có thể ngăn cản được Lăng Vũ Nguyệt, không đến mức vừa thấy đã bị cô hành hạ.

Sau nhiều lần khiêu chiến Giang Ngũ Nguyệt thất bại, Lăng Vũ Nguyệt đã quyết tâm tu luyện, khi tu vi của cô vượt qua Giang Ngũ Nguyệt thì chắc chắn sẽ tới chỗ Giang Ngũ Nguyệt tìm rắc rối.

Đối với chuyện này, Giang Ngũ Nguyệt cũng rất bất đắc dĩ, nhưng hắn không có cách nào tốt để giải quyết. Vì vậy, khi vừa thấy Lăng Vũ Nguyệt gọi điện tới, hắn rất không muốn bắt máy.

Đương nhiên, chuyện này cũng không phải tất cả đều là xấu. Ít nhất ở phương diện tu luyện, hắn càng thêm chăm chỉ. Đây là công lao của Lăng Vũ Nguyệt.

Lăng Vũ Nguyệt nói cho Giang Ngũ Nguyệt chỗ của mình, không lâu sau, Giang Ngũ Nguyệt đã tới trước mặt nàng.

Nhìn Lăng Vũ Nguyệt tức giận, Giang Ngũ Nguyệt không khỏi buồn cười nói: "Ôi bà điên, hôm nay ngươi sao thế? Ai chọc ngươi à?"

Lại nói, trong quân đoàn đúng là không có ai dám trêu chọc Lăng Vũ Nguyệt. Quân hàm cao hơn cô, cô đều rất tôn trọng. Mà quân hàm thấp hơn cô, không ai có thể đánh thắng được cô. Vì vậy Giang Ngũ Nguyệt mới nói điều vừa rồi.

Lăng Vũ Nguyệt tức giận nói: "Ngươi ít nói nhảm, ta hỏi ngươi, trong quân đoàn có ai có võ hồn giống ngươi không?"

Giang Ngũ Nguyệt sửng sốt, "Không có. Chỉ mình ta có."

Lăng Vũ Nguyệt nói: "Không thể nào. Hôm nay trong trận đấu ta gặp một tên, cơ giáp của hắn rõ ràng không đánh bại ta, nhưng cuối cùng hắn triệu hồi một gia hoả giống như khi ngươi thi triển võ hồn. Ta nhìn ra được đó chỉ là hình chiếu, thậm chí có thể là hồn linh. Nhưng nó phi thường mạnh mẽ, đã phá huỷ cơ giáp của ta rồi."

"A?" Giang Ngũ Nguyệt ngẩn ngơ, "Không thể nào, ngươi xác định tên kia thuộc khu vực thi đấu phía Tây chúng ta sao? Có phải nhầm lẫn hay không?"

Lăng Vũ Nguyệt tức giận: "Không thể nhầm được. Những người kia ở Minh Đô đều tới khu vực thi đấu Trung tâm hoặc khu vực thi đấu Tây Bắc rồi, căn bản không dự thi bên khu vực chúng ta. Chẳng lẽ nói, ở thung lũng Liệt Hỏa còn có đối thủ có thể so sánh với chúng ta sao? Tên kia khống chế cơ giáp không tốt lắm, nhưng triệu hoán vật kia giống hệt võ hồn của ngươi, nhưng nó lớn hơn, cao khoảng 60 mét. Phi thường mạnh."

Giang Ngũ Nguyệt cau mày, "Không thể. Ngươi cũng biết huyết mạch của ta khi sinh ra đã biến dị, do đó mới xuất hiện võ hồn Bá Vương Long. Trong lịch sử gia tộc ta, ta là người thứ nhất. Bản thân Bá Vương Long là hồn linh bất khuất, tuyệt sẽ không bị người khác sử dụng. Làm sao có thể xuất hiện trong trận đấu, loại hồn thú này đã sớm tuyệt chủng rồi. Ngươi chắc chắn biết kiến thức đó."

Lăng Vũ Nguyệt lạnh lùng nói: "Ta chỉ tin ánh mắt của mình. Ngươi thật sự không biết?"

Giang Ngũ Nguyệt nói: "Manh mối quá ít, ngươi hãy nói chi tiết hơn về đối thủ của ngươi." Nghe Lăng Vũ Nguyệt nói, hắn cũng chẳng quan tâm đến việc tức giận với cô, hắn luôn rất hứng thú với Bá Vương Long.

Sau đó, Lăng Vũ Nguyệt thuật lại trận chiến với Đường Vũ Lân.

Khi Giang Ngũ Nguyệt nghe cô nói một móng vuốt màu vàng từ trong cơ giáp chui ra và bắt được boomerang của cô, biểu cảm của hắn liền trở nên cổ quái. Đồng thời, trong lòng hắn cũng có một sự liên tưởng.

"Đủ manh mối chưa?" Lăng Vũ Nguyệt nói.

Giang Ngũ Nguyệt gật đầu, "Ta đúng là nhớ tới một quái vật mới tới. Nếu là hắn thì hẳn là có thể."

"Ở quân đoàn chúng ta sao?" Lăng Vũ Nguyệt hỏi.

Giang Ngũ Nguyệt gật đầu, "Đúng vậy, là ở quân đoàn chúng ta, mới tới. Hơn nữa cũng có thể coi là truyền kỳ hiếm thấy. Nếu ta thua hắn, ta cũng không ngạc nhiên, ta không đánh lại hắn. Chỉ là ta không biết hắn còn có một mặt như vậy."

Trong mắt Lăng Vũ Nguyệt lộ ra vẻ hiếu kỳ, "Ngươi nói tới ai? Mới tới hay sao? Sao ta lại không biết?"

Giang Ngũ Nguyệt nói: "Ngươi không biết cũng bình thường, người ta mới đến một hai tháng thôi. Ngươi đợi một chút, ta hỏi xem có phải hắn hay không."

Lăng Vũ Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu thật sự là người này, ta không tha cho hắn. Dám khi dễ cơ giáp của ta không tốt, dùng võ hồn đối phó với ta, tính là bản lĩnh gì."

Giang Ngũ Nguyệt tức giận: "Trong Cơ Giáp chiến, năng lực của hồn sư là một phần chiến đấu, ngươi nói vậy là không công bằng. Làm như ngươi không sử dụng võ hồn ấy. Chỉ là võ hồn của người ta mạnh hơn ngươi, ngươi đây là ghen ghét."

"Phi, ít nói nhảm đi, nhanh liên hệ." Lăng Vũ Nguyệt hai tay chống nạnh, tức giận nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net