Chương 571: Cùng vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản thân vị tuyển thủ Kim Cương Tinh này có lực phòng ngự không hề thua kém đôi tí hộ kia, nhưng công kích của đối thủ cuồn cuộn không ngừng, trong quá trình lùi lại, áp bách không chỉ tác dụng lên thân thể mà Sát Thần lĩnh vực, sau khi được Thí Thần Kiếm tăng phúc đã trực tiếp truyền vào trong Tinh Thần Chi Hải của hắn. Sát khí kinh khủng áp bách Tinh Thần Chi Hải của hắn vô cùng khó chịu, hắn chỉ có thể thống khổ chống đỡ.

Các trận tranh tài trước kia Đại Miêu cũng như vậy, chính là từ đầu đến cuối đều áp chế và điên cuồng công kích. Thí Thần Kiếm trong tay hắn mang theo vài phần phương pháp Loạn Phi Phong Chuy Pháp mà Đường Tam dạy hắn, lại thêm Sư Hổ Kim Cương có tác dụng thôn phệ và bài xích, mỗi kiếm hắn chém ra, bản thân lại càng thêm hoà hợp với kiếm, Sư Hổ Kim Cương, Sát Thần lĩnh vực cùng Thí Thần Kiếm dần có cảm giác giao hoà lẫn nhau. Uy năng của mỗi kiếm cũng không ngừng được tăng cường.

Sau lưng Đại Miêu, thân ảnh Sư Hổ Thú cực lớn như ẩn như hiện. Cự thú tựa hồ lúc nào cũng phát ra tiếng gầm gừ điên cuồng. Sát khí cường thịnh khiến không khí khẽ rung lên, lộ ra gợn sóng. Quang mang trong mắt Đại Miêu ngày càng cường thịnh, hắn chỉ cảm thấy công kích này lại thuận lợi, thống khoái như vậy. Hơn nữa, thu được tán thành từ Hoàng Kim Sư Tử tộc càng khiến hắn hăng hái hơn. Trong nhất thời, trạng thái của hắn đã đạt đến đỉnh phong.

Hắn vốn là Cửu giai đỉnh phong, lúc này mơ hồ đã cảm giác được muốn chạm đến ngưỡng cửa cao hơn rồi.

Hôm qua, Hoàng Kim Sư Vương đã cam đoan với hắn, dù tiếp theo như thế nào, Hoàng Kim Sư Tử tộc cũng toàn lực ủng hộ hắn đột phá thành Thần.

Hắn rất rõ ràng, tại thời khắc này, mình đã bắt đầu đứng trên đỉnh phong. Chỉ cần mình có thể trở nên mạnh hơn, toàn bộ Sư tộc sẽ trở thành phụ thuộc của mình. Sư Hổ tộc sẽ không còn là chủng tộc bị nguyền rủa để mặc bọn chúng ghét bỏ, mà chân chính là tồn tại cường đại.

"Oanh ----" Tuyển thủ Kim Cương Tinh bị một kiếm đánh bay, tí hộ trên một cánh tay đã phá toái, trên cánh tay cũng xuất hiện một vết cắt thật sâu.

Đại Miêu thở sâu, đổi thành hai tay cầm Thí Thần Kiếm, Sát Thần lĩnh vực bỗng thu lại vào trong, mà Sư Hổ Kim Cương trong nháy mắt đã bành trướng đến cực hạn.

Trên bầu trời, đã có mây đen như ẩn như hiện, trong hai mắt Đại Miêu, quang mang bạch kim bộc phát, "Giết ----"

Tranh tài kết thúc sau đó một khắc, tuyển thủ Kim Cương Tinh trực tiếp bị đánh bay ra khỏi đài thi đấu, trước ngực lưu lại một vết chém sâu hoắm. Thuộc tính tương khắc, Thần Khí tương khắc, hơn nữa lúc này Đại Miêu lại đạt đến đỉnh phong trước đó chưa từng có, nửa bước Thần cấp. Không có bất kỳ lo lắng nào đã kết thúc trận đấu này, tiến vào bán kết!

Đến lúc này, Đại Miêu cùng Đường Tam sẽ gặp nhau ở thượng khu, quyết định một danh ngạch tiến vào trận chung kết.

Trận tranh tài này cũng không khiến khán giả quá mức kích động, bởi vì đấu trường cũng không huyễn lệ đến đâu. Nhưng cường giả chân chính có thể nhìn ra được, Đại Miêu cùng chuôi trọng kiếm Thần Khí trong tay hắn đã đạt đến trình độ Nhân Kiếm Hợp Nhất, hơn nữa được Sát Thần lĩnh vực gia trì, tinh thần khí hoàn toàn hợp nhất nên lập tức sẽ tiến vào Thần cấp. Hơn nữa, khi tiến vào thì sẽ là cường giả cấp bậc Yêu Vương. Đây là một vị có thực lực bản thân cực kỳ vững chắc. Đối với bất kỳ chủng tộc nào, có một cường giả như vậy tương đương là có một chiến sĩ trụ cột vững vàng.

Khi Đại Miêu trở lại khu đợi chiến thì Đường Tam đã ở nơi đó chờ hắn.

"Chúc mừng." Đường Tam mỉm cười với hắn.

Vẻ túc sát trên mặt Đại Miêu cuối cùng cũng rút đi, toát ra nụ cười, "Cùng vui."

Hai người nâng lên tay phải lên chạm nhau, không nói thêm gì, tất cả đều im lặng.

Trên đài trọng tài đã tuyên bố, bởi vì Mông Đặc Đặc không thể tiếp tục tham gia thi đấu, cho nên Đường Tam tự nhiên tiến vào vòng bán kết.

Vòng tứ kết ở thượng khu kết thúc ở đó, sau đó sẽ là tranh tài ở hạ khu. Mà người đầu tiên sắp ra sân, chính là người được yêu thích nhất ở Tổ đình tinh anh đại tái thời điểm hiện tại, Mỹ công tử.

Đại Miêu lần này không có nóng lòng rời đi, mà là cùng Đường Tam ở trong khu vực chờ quan sát trận đấu sắp tới.

"Nghe nói hôm qua các ngươi tạo ra kỳ tích, đánh cho Mông Đặc Đặc tới phế đi." Đại Miêu nói.

Đường Tam mỉm cười gật đầu, nói: "Vận khí tương đối tốt thôi, đều là nàng lợi hại."

Đại Miêu ghé mắt nhìn Đường Tam, "Thật sao? Ta mặc dù không có nhìn trực tiếp nhưng cũng nghe toàn bộ quá trình. Ta sao lại cảm thấy đó không giống lực lượng của nàng."

Đường Tam lườm nó một cái, nói: "Nghiêm túc như vậy làm gì? Ta cùng nàng là đồng bạn, trợ giúp lẫn nhau, bộc phát ra chiến lực càng mạnh, khẳng định không phải đơn giản là một cộng một bằng hai."

Đại Miêu cười nói: "Đáng tiếc không có thi đấu ba người, nếu không chúng ta hợp thành một tổ cũng không tệ."

Đường Tam nói: "Có lẽ về sau sẽ có cơ hội. Sau khi tranh tài kết thúc ngươi có tính toán gì không? Lưu lại Hoàng Kim Sư Tử tộc sao? Ta đoán chừng khi tranh tài kết thúc hẳn là sẽ có Hoàng Giả đến mời chào ngươi. Ngươi chuẩn bị ứng đối ra sao?"

Đại Miêu lắc đầu, nói: "Không cần ứng đối. Ta sẽ tạm thời lưu tại Hoàng Kim Sư Tử tộc, bọn họ đã đáp ứng giúp ta đột phá thành Thần, sau đó ta sẽ rời Tổ đình."

Đường Tam nói: "Trở về đón các tộc nhân sao?"

Đại Miêu lại lắc đầu, nói: "Không. Các tộc nhân của ta sinh hoạt rất tốt, ta không cho rằng có nơi nào khiến bọn họ được thoải mái dễ chịu hơn Hoàng Kim sơn cốc. Ta chỉ là theo Hoàng Kim Sư Vương lấy đồ vật thôi. Sau đó ta sẽ mang đồ vật về, còn về phần rời đi gì gì đó, quên đi."

Đường Tam có chút kinh ngạc nói: "Ngươi không mang Sư Hổ tộc gia nhập vào Hoàng Kim Sư Tử tộc sao? Như vậy mới là tốt nhất cho các ngươi."

Nhưng Đại Miêu lại kiên định lắc đầu, "Nhân loại các ngươi có câu, uống nước không được quên người đào giếng. Tiếp theo, Khổng Tước Yêu tộc sẽ thay đổi quyền lực, từ thái độ của ngươi với nàng, ta biết rõ ngươi không thể tránh khỏi bị cuốn vào. Thời điểm này chúng ta sao có thể rời đi? Ngươi phải đối mặt với áp lực cực lớn, ta sẽ ở cùng một chỗ với ngươi. Sư Hổ tộc cũng sẽ ở cùng một chỗ với ngươi."

Đường Tam nhìn nó thật sâu, cũng không cự tuyệt, chỉ là đưa tay vỗ vỗ bả vai rộng lớn của hắn. Nhiều khi, giữa nam nhân không cần phải nói quá nhiều.

Đại Miêu đã biểu đạt rất rõ ràng, không có Đường Tam thì không có Sư Hổ tộc ngày hôm nay. Nếu không có Đường Tam giúp đỡ Sư Hổ tộc giải quyết vấn đề huyết mạch xung đột, Sư Hổ tộc sẽ bị diệt tộc. Hiện tại hắn đã trở nên cường đại, cũng đã đạt được hiệp nghị với Hoàng Kim Sư Tử tộc, nhưng nó sẽ không rời đi, mà ở thành Gia Lý bên kia trợ giúp Đường Tam, cùng nhau đối mặt với tất cả các nan đề. Đây chính là Sư Hổ tộc báo ân Đường Tam.

Ngay khi Đường Tam giải quyết vấn đề lớn cho Sư Hổ tộc, cứu được Tiểu Miêu thì toàn bộ Sư Hổ tộc đã là minh hữu kiên định của hắn.

Đúng lúc này, xung quanh đài thi đấu, tiếng hoan hô bỗng vang lên như sơn hô hải khiếu. Tiếng hoan hô này chỉ dành cho một người.

Mỹ công tử hôm nay mặc một bộ váy dài màu trắng, phối hợp với một đầu tóc dài màu lam Khổng Tước thì càng thêm tuyệt sắc.

Từ lúc đầu tham gia tranh tài không có danh tiếng gì, đến hiện tại trở thành người nổi tiếng nhất, là nàng dựa vào thực lực của bản thân để được khán giả nhận thức, cũng khiến cho khán giả muốn lần nữa nhìn thấy kỹ năng đã từng thuộc về Khổng Tước Đại Yêu Hoàng. Không hề nghi ngờ, Mỹ công tử đã được coi là thiên tài xuất thế của Khổng Tước Yêu tộc.

Mỹ công tử ánh mắt bình thản đi lên đài tranh tài, so với lúc mới dự thi, nàng bây giờ đã tràn đầy tự tin tất thắng. Đó là tự tin với thực lực của bản thân.

Không ngừng đối mặt với cường địch, thông qua chiến đấu với cường địch để gia tăng kinh nghiệm chiến đấu, lại được Đường Tam giúp đỡ, thực lực của nàng không ngừng được tăng lên, năng lực dần đã hoàn thành một thể với bản thân và không ngừng thăng hoa. Lần kinh lịch này không chỉ mang lại cho nàng danh tiếng, đồng thời còn khiến thực lực của nàng tăng lên trên diện rộng. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net