Chương 1004: Đại Miêu ra trận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều khiến Đường Tam chú ý nhất chính là trận đấu của Đại Miêu. Đó cũng là trận đấu duy nhất khiến hắn lo lắng. Đại Miêu tiến vào Thập Nhất giai chưa được bao lâu, hơn nữa trong quá trình tu luyện, tu vi của Đại Miêu tăng lên là do Hoàng Kim Sư Tử tộc dùng các loại tài nguyên cưỡng ép tăng lên. Mặc dù Đại Miêu có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng thời gian trở thành Đại Yêu Vương tương đối ngắn. Mà người dự thi dù thuộc chủng tộc nào, hầu hết đều là cường giả Thập Nhất giai đỉnh phong. Ở vòng loại, hắn có thể tấn cấp sao?

Mã số của Đại Miêu ở tít phía sau, cuộc thi diễn ra từ sớm đến chạng vạng tối, hơn 40 trận dần đi đến hồi kết. Mà ở trận thứ 40, Đường Tam rốt cuộc đã đợi được Đại Miêu xuất hiện.

Nếu không phải chờ Đại Miêu, sau khi trận đấu của mình kết thúc hắn đã sớm rời đi. Trận tiếp theo sẽ phải rút thăm lại, ai cũng không biết trước được đối thủ của mình là người nào.

Đại Miêu leo lên đài thi đấu, trên người mặc áo giáp màu vàng nhạt, thân hình hùng tráng cao gần ba mét, trong tay cầm Thí Thần Kiếm, toàn thân ẩn chứa sức mạnh bùng nổ. Theo mỗi bước đi, khí thế trên người đều có chút thay đổi, nhanh chóng bốc lên. Sát khí lạnh thấu xương dường như đã biến thành thứ gì đó hữu hình, khiến không gian xung quanh có chút biến dạng.

Yên lặng cảm thụ trạng thái của Đại Miêu, ánh mắt Đường Tam mới giãn ra một chút.

Mặc dù Đường Tam không biết trong năm qua Đại Miêu đã trải qua những gì, nhưng so với thời điểm tham gia Tổ đình tinh anh đại tái một năm trước, hắn đã thoát thai hoán cốt, thậm chí từ ý nào đó mà nói, tốc độ tăng lên của hắn không hề kém Mỹ công tử. Hoàng Kim Sư Tử tộc lúc này xem như đã nỗ lực hết sức. Đây là kết quả của vô số tài nguyên đổ về.

Được coi là thảo nguyên chi vương, Sư Yêu tộc luôn tự nhận mình là một trong những chủng tộc mạnh nhất, nhưng dù thế nào thì Sư Yêu tộc vẫn không xuất hiện Hoàng Giả và luôn bị Hổ Yêu tộc áp chế.

Sư Hổ Biến của Đại Miêu đã hoá thành huyết mạch cấp một dưới sự trợ giúp của Đường Tam đã khiến Sư Yêu tộc nhìn thấy hy vọng. Lúc trước Đại Miêu đã bị Sư Yêu tộc lôi kéo, trong một năm qua, bọn họ cơ hồ đã dốc hết tất cả trên người Đại Miêu, thậm chí còn gộp Sư Hổ tộc vào hệ thống Sư Yêu tộc, hơn nữa cho bọn họ địa vị rất cao.

Đại Miêu cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, chẳng những thiên phú trác tuyệt, hơn nữa có ý chí kiên định, Hoàng Kim Sư Vương cũng tự nhận là ít thấy trong đời. Chiến đấu đối với Đại Miêu cũng giống như là ăn uống vậy. Tu luyện mỗi ngày của Đại Miêu là không ngừng chiến đấu, chiến đấu rồi lại chiến đấu.

Các cường giả Hoàng Kim Sư Tử tộc thay phiên trở thành đối thủ của hắn. Ngay từ khi hắn là Thập giai thì đã bắt đầu khiêu chiến các cường giả Thập Nhất giai trong tộc. Phương thức chiến đấu điên cuồng của hắn đã gây lên một cơn sóng gió trong Hoàng Kim Sư Tử tộc. Hầu hết mỗi người luận bàn với hắn đều có cảm nhận sâu sắc, ý chí chiến đấu cũng tăng lên nhiều.

Một năm qua, ở Hoàng Kim Sư Tử tộc, Đại Miêu có một danh xưng là huấn luyện viên trưởng. Hoàng Kim Sư Vương hiểu đây là cơ hội chưa từng có của Sư Yêu tộc. Đối với bọn họ, Chiếm Hoàng chi chiến lần này đến quá đột ngột và quá sớm. Nhưng cơ hội này chỉ sợ rất nhiều năm mới có một lần. Dù thế nào cũng không thể bỏ qua. Tất cả tài nguyên trong tộc đều đổ vào Đại Miêu bằng bất cứ giá nào.

Vì sao khi Đường Tam nhìn thấy Đại Miêu thì trên mặt lại có vẻ giãn ra? Chính là vì trong các cường giả đã xuất hiện, trên người Đại Miêu có nhiều Thần Khí nhất. Đương nhiên, một số trường hợp có thể đánh bại mà không cần sử dụng Thần Khí. Khi Đại Miêu lên sân, Đường Tam nhìn thấy hắn có ba kiện Thần Khí.

Áo giáp trên người hắn có cấp độ Thần Khí, Thí Thần Kiếm trên tay, sợi dây chuyền quanh cổ cũng thế. Trên đó, Đường Tam cũng cảm nhận được miếng hộ tâm kính đã được mua ở hội đấu giá. Quả thực có thể nói là trang bị đến tận răng.

Đối thủ của Đại Miêu, thật trùng hợp là một vị cường giả Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương.

Trên mặt Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương có một vết sẹo rất dài, kéo dài từ trán tới cằm, nhìn qua rất dữ tợn, toàn thân toả ra khí tức nguy hiểm. Bộ lông màu vàng sẫm, cho thấy huyết mạch của hắn đã biến dị so với Hoàng Kim Hổ bình thường. Hắn cũng có dáng người hùng tráng, ngang với Đại Miêu, tay phải cầm một thanh trường đao, trên người cũng có áo giáp chiến đấu. Xét về phẩm chất, trang bị của hắn rõ ràng là kém hơn Đại Miêu. Nhưng sự tĩnh lặng trong mắt hắn vẫn khiến người ta lạnh lẽo.

So với khí thế hung mãnh của Đại Miêu, khí tức của Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương âm lãnh hơn nhiều, trường đao kéo bên người, mũi đao chỉa xuống đất, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú lên Đại Miêu, giống như là đang nhìn người chết.

Lúc này, trọng tài đã đổi lại thành Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, ánh mắt phân biệt đảo qua hai tuyển thủ, đặc biệt dừng trên người Đại Miêu lâu hơn một chút. Đại Miêu cũng dùng kiếm, lúc trước cũng nhận được Kiếm Lệnh của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng. Về sau cũng tự mình đến thỉnh giáo Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, tự nhiên cũng có chút liên hệ.

"Bắt đầu!"

Theo tiếng hô của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, trận đấu này chính thức bắt đầu.

Đại Miêu mặc kệ đối thủ như thế nào, miệng quát một tiếng, sải bước ra, Thí Thần Kiếm trong tay bộc phát kiếm quang chói mắt, lao thẳng tới đối thủ và chém xuống.

Sư Hổ Kim Cương bộc phát, ánh sáng bạch kim như thực chất, phủ lên toàn bộ cơ thể thành một màu.

Mà đối thủ của hắn bỗng gia tốc, ngửa lên trời phát ra một tiếng hổ gầm, trong đôi mắt tĩnh mịch bắn ra vầng sáng màu vàng sẫm, Thần Thức chấn nhiếp.

Động tác của Đại Miêu hơi chậm lại trong giây lát, đối phương cũng đã nghiêng người tránh được Thí Thần Kiếm, hiển nhiên là trong chớp mắt vừa rồi, Đại Miêu đã không khoá được đối thủ.

Trường đao bắn ra hào quang, ánh sáng như răng cưa quét qua cơ thể Đại Miêu. Hào quang màu vàng sẫm không ngừng phun ra khỏi mắt hắn, trường đao trực tiếp tới gần Đại Miêu.

"Đương!" Âm thanh giòn giã khiến cả khán đài xôn xao. Trường đao vốn phải chém vào người Đại Miêu lại bắn lên, đao mang cũng lập tức phá toái.

Mắt Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương lộ ra vẻ ngạc nhiên, trong khi áo giáp trên người Đại Miêu lại lấp loé ánh sáng dữ dội.

Phòng ngự tuyệt đối! Đây rõ ràng là năng lực phòng ngự tuyệt đối. Phòng ngự tuyệt đối là chỉ cần công kích của đối thủ không vượt quá ba lần phòng ngự của bản thân thì không thể phá được phòng ngự, sẽ bị đánh lui. Đồng thời 1/3 lực tấn công của đối phương sẽ bị người sử dụng phòng ngự tuyệt đối hấp thu và sử dụng.

Đây rõ ràng không phải là năng lực của Đại Miêu, mà là của Thần Khí áo giáp giao cho.

Bản thân Sư Hổ Kim Cương có phòng ngự rất mạnh, cộng thêm áo giáp có phòng ngự tuyệt đối. Sức mạnh phòng ngự có thể phát huy ngay lập tức, ngay cả Hoàng Giả có tu vi yếu kém cũng chưa hẳn có thể phá được.

Mà đúng lúc này, sát khí kinh khủng từ người Đại Miêu bộc phát, Sư Hổ Kim Cương màu bạch kim bắn ra từ người Đại Miêu như giếng phun. Ánh mắt hắn hơi mê man, nhưng Thí Thần Kiếm trong tay ngang chém ra, mang theo sát khí lạnh thấu xương, lao thẳng tới đối thủ và trảm xuống.

Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy đao tự vệ, lúc này trong lòng hắn khá khiếp sợ. Dù sao Hoàng Kim Hổ Đại Yêu Vương cũng không phải bình thường, nếu không cũng không thể đại diện cho Hoàng Kim Hổ nhất mạch đến dự thi.

Khi thành tựu Vương Giả, hắn đã bị lôi kiếp làm bị thương nặng, suýt nữa thì không thể khôi phục. Về sau trong một lần cơ duyên xảo hợp, hắn có được một kiện Thần Khí kỳ lạ, hiến tế nửa linh hồn của mình làm đại giới, hắn đã có được Thần Thức cường đại. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net