Chương 219: Hang động sau thác nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được." Đường Tam không chút do dự đáp ứng.

"Tài liệu của ngươi ta sẽ chuẩn bị." Trương Hạo Hiên nói.

"Vậy ngài chuẩn bị nhiều một chút. Chốc nữa ta sẽ viết danh sách cho ngài." Đường Tam nói. Hắn đúng là đang thiếu kim loại đây.

Đã có phá thiên chuỳ, hiện tại hắn rèn dễ hơn nhiều so với trước, chế tạo ám khí cũng đơn giản hơn.

Mỹ công tử bây giờ đã tiến vào thời kỳ săn giết, tương lai còn không biết sẽ làm những sự tình gì, chuẩn bị một ít ám khí cường đại cũng cần thiết.

Hơn nữa Mỹ công tử đã thấy hắn dùng thân phận Đường Tam đấu giá phá thiên chuỳ này, nên nó tạm thời không được xuất hiện trước mặt nàng. Đường Tam cũng cần nó chế tạo vũ khí, dùng tăng cường thực lực bản thân. Mà trên Pháp Lam Tinh này, không thiếu nhất chính là tài nguyên.

Mấy ngày kế tiếp, sinh hoạt quay trở lại như cũ. Quét dọn Tiểu Đường vẫn là quét dọn Tiểu Đường, mỗi ngày đều tu luyện, làm công.

Đường Tam ngẫu nhiên sẽ nhìn thấy Mỹ công tử trong học viện, nàng vẫn không khác gì lúc trước, cũng không tỏ thái độ là quen hắn. Dường như sau buổi săn giết kia, Mỹ công tử đã bình tĩnh lại.

Ở học viện Gia Lý cũng không nghe thấy động tĩnh gì khi Kim Cương Hùng bị sát hại.

Một tuần lễ sau, Trương Hạo Hiên quay về đã tới tìm Đường Tam, nói cho hắn đã chuẩn bị xong địa điểm.

Hôm sau cũng là ngày nghỉ của Đường Tam, không cần tới học viện Gia Lý. Sáng sớm, Trương Hạo Hiên đã dẫn hắn đi vào Gia Lý Sơn Mạch.

Hai người tiến sâu vào sơn mạch, đi qua Thiên Bồng, tiếp tục đi về hướng Bắc, bay qua vài ngọn núi thì tới một mảnh sơn cốc.

Sơn cốc này nằm trong một thung lũng, xung quanh núi xếp tầng tầng lớp lớp, địa thế hiểm trở. Thực vật thưa thớt hơn một chút, bởi vì quá nhiều núi đá.

Ở giữa thung lũng mơ hồ có tiếng nước truyền đến, đó là một thác nước không lớn không nhỏ.

Dưới thác nước là một đầm nước rộng chừng trăm mét vuông.

Nước trong đầm trong veo có thể nhìn thấy đáy, còn có thể nhìn thấy một ít cá đang bơi lượn.

"Khu vực bên này có rất ít Yêu Thú xuất hiện, bởi vì thực vật thưa thớt nên không có thiên tài địa bảo xuất hiện. Phía bắc Gia Lý Sơn Mạch luôn được xưng là nơi cằn cỗi, cho nên rất ít Yêu Quái Tộc sẽ tới đây. Trong lúc vô tình ta đã phát hiện thác nước này, bên trong có một hang động. Phía sau hang ta đã đào một thông đạo, phòng ngừa khi học viện gặp nguy hiểm, chúng ta có thể tạm tránh ở chỗ này. Ta đã đem những cô nương kia tới đây, ngươi thấy thế nào?"

Đường Tam cười nói: "Hữu sơn hữu thuỷ (có núi có sông), rất tốt a!"

Nói chuyện một hồi, hai người đã tới bên cạnh đầm nước.

Trương Hạo Hiên nói: "Bên này có thể thu thập một ít rau dại, trong đầm có cá, cũng đủ cho các nàng sinh hoạt hằng ngày."

"Lão sư thật chu đáo." Đường Tam tán thưởng một câu.

"Ta mang ngươi đi vào." Vừa nói, Trương Hạo Hiên phóng người lên, hai tay huy động, một cột khí nóng bỏng rơi xuống dòng nước, làm nó tản ra. Đường Tam phóng thích Phong nguyên tố, nâng mình lên, bay theo Trương Hạo Hiên.

Thác nước tách ra, lập tức để lộ một hang động. Hang động nhìn qua có chút tối, nhìn không rõ tình hình bên trong.

Hai người rơi vào trong hang động, Trương Hạo Hiên duỗi tay trái ra, một ngọn lửa sáng lên, thắp sáng xung quanh.

Nơi này có chút ẩm ướt, nhưng địa thế càng vào càng cao. Đi khoảng hơn mười mét, cảm giác ẩm ướt đã đỡ hơn rất nhiều.

Trương Hạo Hiên dẫn đường, hai người vẫn tiếp tục đi vào bên trong, một lúc sau đã loáng thoáng nghe được tiếng người truyền đến.

"Vâng, là ai?" Một âm thanh êm dịu vang lên.

"Là ta." Trương Hạo Hiên trầm giọng nói, hắn mang theo Đường Tam tiếp tục đi, quẹo qua một góc thì thấy ánh sáng mặt trời chiếu qua một kẽ hở, chiếu sáng một góc này.

Nơi này cao hơn đầm nước ngoài kia ít nhất năm mươi mét, trong động khô ráo, phía sau mơ hồ có ánh sáng truyền đến, hẳn là thông lộ Trương Hạo Hiên từng nói.

Động đá này rộng khoảng trăm mét, cao bảy, tám mét, rất rộng lớn. Mặt đất bằng phẳng được đặt nệm chăn, hơn mười bộ. Nhìn thấy bọn họ, các nàng có chút sợ hãi, tụ tập ở một chỗ.

Buổi đấu giá lúc trước, Đường Tam không cẩn thận quan sát các nàng, hiện tại khoảng cách gần, hắn nhìn rõ ràng hơn.

Các thiếu nữ này là phụ thuộc Hồng Hồ tộc, tất cả đều có khuôn mặt xinh đẹp, khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, tướng mạo mỹ lệ, nhất là đôi mắt. Mặc dù lúc này các nàng có chút sợ hãi, nhưng sóng mắt lưu chuyển đã có vài phần yêu mị, đây là đặc thù huyết mạch Hồ tộc. Khi không kích phát Yêu Thần biến, các nàng không khác gì nhân loại.

Hơn nữa, là con lai giữa Hồ tộc và nhân loại, thân hình các nàng càng thêm thon dài, dáng người còn đẹp hơn khuôn mặt, đây cũng là nguyên nhân các nàng được hoan nghênh ở hội đấu giá.

Đường Tam đánh giá các nàng, các nàng cũng đánh giá Đường Tam. Nhìn thấy Trương Hạo Hiên, các nàng nhẹ nhàng thở ra, nhưng nhìn ... Đường Tam sau lưng trấn trưởng, trên mặt các nàng lại toát ra vẻ tò mò.

Nương theo tu vi tăng lên, rèn luyện thân thể, dáng người của Đường Tam đã vượt qua tuổi của hắn, nhưng tướng mạo vẫn còn ngây thơ, nhìn thế nào cũng không hơn tuổi các nàng. Mà thực tế, Đường Tam mới mười một tuổi thôi.

"Trương tiền bối, ngài hảo." Một cô nương đứng đầu khom người hành lễ với Trương Hạo Hiên, các thiếu nữ khác cũng theo nàng hành lễ.

Trương Hạo Hiên mỉm cười, nói: "Không cần khách khí. Ta giới thiệu một lát. Đây chính là người ta đã từng nói với các ngươi, là người chính thức đấu giá được các ngươi, cũng là chủ nhân tương lai của các ngươi."

Vừa nói, hắn vừa kéo Đường Tam lên phía trước.

Chủ nhân? Đường Tam sửng sốt.

Các thiếu nữ cũng sửng sốt một lát, nhưng rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của thiếu nữ đầu tiên, họ đã hành lễ với Đường Tam, giọng nhỏ nhẹ nói, "Chủ nhân".

Dù đã làm người ba kiếp, Đường Tam cũng là một người thưởng thức cái đẹp, ở kiếp trước cũng có các nữ nhân khác có hảo cảm với hắn, nhưng trong lòng hắn chỉ có thê tử. Lúc này đối mặt với mười tám thiếu nữ gọi mình là chủ nhân, hắn không khỏi có chút co quắp.

"Lão sư, cái này ..."

Trương Hạo Hiên liếc hắn một cái, truyền âm nói: "Nếu ngươi muốn đảm bảo các nàng nghe lời ngươi, thì các nàng cũng nên biết một ít bí mật của ngươi, như vậy sẽ có quy củ ổn định. Hơn nữa, thân phận như vậy làm các nàng dễ tiếp nhận nhất. Tương lai sau này hẵng nói, trước mắt vì bảo trì ổn định và tính toán của ngươi, thân phận như vậy là tốt nhất."

Nghe lời hắn nói, Đường Tam suy nghĩ thật nhanh. Lão sư nói đúng, những thiếu nữ này được bồi dưỡng thành nô lệ, thay đổi tâm tình không phải là chuyện một sớm một chiều có thể làm được, các nàng cần được học tập, cần phải an ổn sinh hoạt và bồi đắp lòng tin, một lần nữa thành lập tam sinh quan. Nhất thời không cần vội.

"Không cần khách khí. Các ngươi tên gọi là gì?" Đường Tam hỏi. Sau thời gian ngắn, hắn đã khôi phục bình thường, không đến mức không thể gặp nữ nhân.

Thiếu nữ đứng đầu nói: "Ta là Hồng Nhất, các nàng theo thứ tự là Hồng Nhị đến Hồng Thập Bát."

Đường Tam khoé miệng co giật một lát, cách đặt tên này quá đơn giản rồi.

Gật gật đầu, hắn nói: "Từ hôm nay trở đi, các ngươi phải nghe lệnh ta, theo mệnh lệnh mà làm việc. Ta sẽ đem đến cuộc sống bình thường, thậm chí vượt qua bình thường cho các ngươi, mang đến tương lai cho các ngươi, để các ngươi thoát khỏi số phận làm nô lệ, càng không phải là một món đồ chơi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net