Chương 248: Khổng Tước Đại Yêu Vương huyết thệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các vị Yêu Vương theo bản năng nhìn về phía Linh Tê Lộc Yêu. Trong các vị Yêu Vương, am hiểu tinh thần nhất chính là Linh Tê Lộc Yêu Vương.

"Đừng nhìn ta, ta làm sao có thể ra tay? Ta vẫn luôn ở cùng với Kim Lộc." Linh Tê Lộc Yêu Vương rất bất đắc dĩ nói.

Khổng Tước Đại Yêu Vương thản nhiên nói: "Ta biết các ngươi hoài nghi điều gì. Nhưng là các ngươi cảm thấy, ta hoặc trưởng lão trong tộc ta sẽ liên thủ với Ứng Kiệt đối phó với Thiểm Báo Vương? Hay nói là, trong thành này còn có cường giả am hiểu thuộc tính thời gian phối hợp với cường giả khống chế vận khí?"

Nói đến đây, nó chậm rãi nâng tay phải mình lên, lạnh nhạt nói: "Ta lấy Khổng Tước huyết mạch chứng kiến, nếu những lời vừa rồi là giả, là hoang ngôn thì ta sẽ bị trách phạt."

Một điểm hồng mang ngưng tụ trên đầu ngón tay hắn, rồi chui vào trong mi tâm và biến mất vô tung.

Huyết thệ! Đây là lời thề cường hãn nhất, một khi ứng nghiệm sẽ phải chịu huyết mạch phản phệ. Cơ hồ phải chết không thể nghi ngờ. Huyết mạch chi lực sẽ tự động thoát ly.

Nhìn thấy Khổng Tước Đại Yêu Vương phát huyết thệ, sắc mặt các vị Yêu Vương ở đây đều đã biến hoá.

Kim Cương Hùng Vương nhịn không được hỏi: "Vậy là ai? Là ai đã giết con ta cùng Thiểm Báo Vương?"

Khổng Tước Đại Yêu Vương nói: "Vậy phải xem ai là kẻ địch của các ngươi, hoặc là kẻ địch với toàn bộ thành Gia Lý, hơn nữa còn có đồng thời không gian, thời gian, số mệnh, tinh thần các năng lực cường đại này. Các ngươi sẽ không cho là ta có được các năng lực đó đi. Hoặc là nói, trên Yêu Tinh Đại Lục, có chủng tộc nào có thể có được các năng lực như vậy?"

"Tổ đình!" Kim Cương Hùng Vương cơ hồ là thốt ra ngay. Thanh âm nó rất lớn, đến mức các cường giả xung quanh đều nghe thấy rõ.

Ba đại năng lực không gian, thời gian, số mệnh đều đại biểu cho chủng tộc cực kỳ cường đại. Khổng Tước Yêu tộc đúng là am hiểu không gian chi lực, nhưng không phải là duy nhất. Thiểm Báo tộc cũng có năng lực nhất định điều động không gian, cũng có cường tộc khác có được năng lực thuộc tính không gian. Chỉ là ở phương diện này, Khổng Tước Yêu tộc là mạnh nhất.

Nhưng khống chế thời gian và số mệnh, trong Yêu Quái Tộc chính là duy nhất.

Đây là việc các Yêu Quái Tộc đều biết. Mà hai tộc này có địa vị siêu phàm, và đều sinh hoạt ở Tổ đình.

Lời nói của Khổng Tước Đại Yêu Vương dù không rõ ràng, nhưng trong chớp mắt đã phát sinh biến chuyển.

Khổng Tước Đại Yêu Vương chuyển sang thủ lĩnh tạm thời của Thiểm Báo tộc, "Ngươi hãy thu lại thi thể của Thiểm Báo Vương và tộc nhân đi. Chuyện này ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng, sẽ không để nó chết vô ích. Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi, cũng nhắc nhở tất cả các tộc trong thành Gia Lý, liên tục phát sinh hung sát, mục đích là gì? Hy vọng các ngươi nghĩ thông suốt."

Nói xong câu đó, lam quang lại loé lên, hắn đã biến mất trong không trung.

Sắc mặt các vị Yêu Vương đều có vẻ thâm trầm, hô hấp của Kim Cương Hùng Vương càng thêm phần trầm trọng.

Liệt Diễm Ma Sư Vương hàn quang lập loè, lẩm bẩm tự nhủ: "Cho nên ngay cả chúng ta cũng tính kế sao? Tổ đình đây là muốn làm gì?"

Huyết thệ có tác dụng to lớn, Khổng Tước Đại Yêu Vương lấy huyết thệ ra nói ở đây có biến hoá thời gian cùng số mệnh, tuyệt đối không phải là giả.

Thì Quang Ngạc, Thiên Hồ, hai tộc này có liên quan đến các vụ ám sát gần đây, lại thêm Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng sắp đên, có thể nào không làm cho bọn họ liên tưởng chứ?

Dù sao, mục đích của Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng bọn họ đều biết. Giá hoạ cho Khổng Tước Đại Yêu Vương, làm nội bộ lục đục, cũng không phải là không thể.

Hồng Hồ Yêu Vương cúi đầu nói: "Hiện tại thật khiến lòng người bất an a! Tiểu muội xin phép về trước. Ai ..." Thở dài một tiếng, thân thể nó đã lặng yên tan thành bọt nước biến mất, để lại một đạo huyễn ảnh.

"Đây là đang ép chúng ta!" Hoàng Kim Lộc Yêu Vương hào quang trong mắt lập loè, quay đầu nhìn về phía Linh Tê Lộc Yêu Vương.

"Chúng ta không có đường lui." Linh Tê Lộc Yêu Vương trầm giọng nói.

...

Cách xa trung tâm thành Gia Lý, học viện Cứu Thục không bị nội thành ảnh hưởng, tất cả đều rất an bình. Học viện Gia Lý vắt ngang qua thị trấn nhỏ giống như một toà nhà che gió che mưa, che lại tất cả các bất an.

Sau khi thu thập xong các loại vũ khí dùng để tập kích, Đường Tam lúc này mới trở về học viện Cứu Thục.

Nhưng không biết vì cái gì, khi hắn trở về học viện Cứu Thục lại luôn có cảm giác bất an.

Cảm giác này rất không thoải mái, hơn nữa lâu rồi hắn cảm thụ qua, dự cảm đến từ cõi sâu thẳm. Mà hắn vẫn luôn cảnh giác với dự cảm, hắn có Linh Tê Thiên Nhãn, càng có Thần Thức ủng hộ, dự cảm nguy hiểm so với Độc Bạch mạnh hơn nhiều.

Cẩn thận hồi tưởng lại từng chi tiết trong quá trình ám sát, cũng không có chỗ nào sơ suất. Tất cả các dấu vết đều đã bị tiêu trừ, dù có lưu lại chút khí tức chấn động cũng không sao, dù sao cũng có nhiều loại năng lực, người ta sẽ cho rằng do một đoàn đội tiến hành ám sát. Hơn nữa không có bất kỳ dấu vết nào dẫn đến hắn và Mỹ công tử.

Nếu như quá trình ám sát không có vấn đề gì, vậy dự cảm này ở đâu mà đến?

Từ học viện có thể chứng kiến học viện Gia Lý, bên kia vẫn bình thường, nhìn không có bất kỳ biến hoá nào. Linh Tê Thiên Nhãn ngưng tụ, nhìn về phía thành Gia Lý.

Trong vô hình, thành Gia Lý dường như bị phủ một làn sương mù u tối. Chứng kiến việc này, trong lòng Đường Tam càng cảm thấy nguy hiểm hơn.

Nguy cơ đến từ thành Gia Lý? Dự cảm nói cho hắn biết, bây giờ không nên tiến vào thành, nếu như tiến vào sẽ có nguy hiểm.

Đây là ý gì? Trong thành có nguy hiểm?

Bình thường dù thành Gia Lý có nguy hiểm cỡ nào cũng không liên quan đến hắn, dù sao toàn bộ học viện Cứu Thục đều ở gần Gia Lý Sơn Mạch, bình thường cũng không có đệ tử nào vào trong thành.

Nhưng hiện tại Mỹ công tử đang ở trong thành a! Mà cỗ nguy hiểm này tựa hồ mới xuất hiện, không biết về sau có tăng cường hay không.

Chỉ cần liên quan đến Mỹ công tử, trong lòng Đường Tam liền không bình tĩnh được.

Hắn không có hành động thiếu suy nghĩ, mà tiếp tục dùng Linh Tê Thiên Nhãn nhìn chăm chú về phía thành Gia Lý, nhất là hướng có nguy hiểm kia.

...

Quảng trường Gia Lý, tiệm trà sữa Mỹ công tử.

Tô Cầm mỉm cười pha trà sữa, đem từng cốc đưa cho các vị khách.

Khách đến mua trà sữa hôm nay đã nhiều lên, thậm chí Yêu Quái trong quảng trường cũng nhiều hơn không ít.

Trong mơ hồ có thể nghe được tin tức Thiểm Báo Vương bị ám sát bỏ mình, điều này làm trong thành có chút hỗn loạn.

Trong cửa hàng trà sữa, ngoài nàng còn có Tiểu Linh đang phụ giúp pha trà sữa, thu tiền.

Trên mặt Tô Cầm từ đầu tới cuối mang theo vẻ mặt tươi cười không màng danh lợi, dù chỉ là áo vải trâm mận (*), nhưng vẫn không che giấu được bộ dạng thành thục thuỳ mị, tuế nguyệt (**) tựa hồ không lưu lại quá nhiều dấu vết trên người nàng. Cho dù ở cùng với Mỹ công tử, nhìn qua các nàng giống chị em hơn là mẹ con.

(*) Mặc áo vải, lấy cành mận gai làm trâm cài tóc: ý nói ăn mặc giản dị.

(**) Tuế nguyệt: năm và tháng, ý chỉ thời gian.

Khách nhân lần lượt xếp hàng mua trà sữa, từng chén từng chén nóng hổi được đưa đến tay họ.

Tô Cầm khi đưa trà sữa đều mỉm cười, tựa như một ngọn gió xuân ấm áp.

Vị khách tiếp theo bước tới trước, Tô Cầm cúi đầu pha trà sữa vừa nói: "Ngài muốn mấy chén?"

"Ta muốn lấy hết." Một âm thanh ôn nhu nhưng ẩn chứa tình cảm vang lên.

Thân thể Tô Cầm run rẩy rất nhỏ, động tác trên tay dừng lại, ngay cả trà sữa trong chén cũng tràn ra một chút. Nàng không có ngẩng đầu, mà giống như đã cứng ngắc tại chỗ.

"Ta muốn lấy hết. Chỉ cần là nàng làm, ta đều muốn." Thanh âm trầm thấp kia lại vang lên.

Tô Cầm thở sâu, tựa hồ như lấy hết dũng khí chậm rãi ngẩng đầu lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net