Chương 293: Tinh thần phong bạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng lúc này hắn dứt khoát tiến lên, Đại sư huynh không cách nào thi triển Băng Tinh Biến, có thể ngăn cản đối thủ chính diện cũng chỉ có hắn.

Đường Tam hơi do dự nhưng không có hành động. Đoàn chiến là một dạng tôi luyện rất tốt cho các đồng bạn, đối mặt với cường địch mới có thể kích phát tiềm năng, cho nên hắn không có ra tay trước tiên.

Trình Tử Chanh đập hai cánh, cấp tốc phóng người lên, dựa vào tốc độ cực hạn của Kim Bằng Biến, nàng cơ hồ trong nháy mắt đã lên không trung. Nàng không để ý đến Độc Nhãn Cự Nhân cùng thanh niên Hồng Hồ tộc, mà hoá thành một đạo kim quang, phóng tới ba tên Linh Tê Lộc Yêu đang thi triển tước đoạt nguyên tố.

Bản thân Linh Tê Lộc Yêu cũng không am hiểu chiến đấu, chỉ cần phá vỡ hợp lực giữa bọn chúng, để Đường Tam cùng Vũ Băng Kỷ có sức chiến đấu, bọn họ tự nhiên sẽ có cơ hội.

Độc Nhãn Cự Nhân đột nhiên ngẩng đầu, từ trong độc nhãn một đạo quang mang như thiểm điện bắn ra, chặn lại Trình Tử Chanh.

Cùng lúc đó, thanh niên Hồng Hồ tộc trên vai hắn đã động. Chỉ thấy hắn loé lên huyễn ảnh liên tiếp, nhún chân nhảy lên từ vai Độc Nhãn Cự Nhân. Những đạo huyễn ảnh kia biến hoá kỳ dị, chúng tựa như từng bước đệm, thôi động thân thể hắn tăng lên tốc độ cực hạn, trong nháy mắt đã đuổi theo Trình Tử Chanh.

Thật nhanh!

Phải biết rằng, Kim Bằng Biến mặc dù chưa hoàn toàn triển khai tốc độ cực hạn nhưng phi hành đã rất nhanh rồi. Đối phương trong chốc lát đã đuổi kịp, thậm chí không chậm hơn sóng xung kích của Độc Nhãn Cự Nhân bao nhiêu, có thể thấy được tốc độ của thanh niên Hồng Hồ tộc nhanh như thế nào.

Cùng lúc đó, ba tên Linh Tê Lộc Yêu đồng thời ngẩng đầu, hiệu quả tước đoạt nguyên tố biến mất, Trình Tử Chanh chỉ thấy mình cảm thấy hoảng hốt, ánh mắt cơ hồ ngay lập tức có chút trống rỗng.

Tinh thần phong bạo!

Đây là Tinh Thần Lực bạo động, thân đang ở trên không trung, nàng lập tức bị trì trệ, đại não trong thời gian ngắn trống rỗng.

Mà ngay sau đó, sóng xung kích của Độc Nhãn Cự Nhân cùng thanh niên Hồng Hồ tộc đã đến.

Không hề nghi ngờ đây là chiến thuật của đối phương. Nếu giả sử trước khi trận chiến bắt đầu, đối thủ không biết trước năng lực của nhóm Đường Tam, chỉ bằng vào thời gian ngắn ngủi thi triển Yêu Thần biến đã đưa ra được chiến thuật tốt như vậy, có thể thấy đối phương có thể chiến thuật cường hãn như thế nào. Khẳng định đây là do Linh Tê Lộc Yêu chỉ huy. Bọn chúng quan sát thấy Trình Tử Chanh có năng lực phi hành mạnh mẽ, cho nên mới kiến tạo tử cục này, muốn nhanh chóng giải quyết phiền toái Trình Tử Chanh. Nó tương đương với việc bốn người vây giết nàng.

Mà đúng lúc này, Đường Tam, Vũ Băng Kỷ đã có thể khống chế nguyên tố. Nhưng là, vì lúc trước nguyên tố đã tách khỏi phạm vi bọn họ đứng nên muốn nguyên tố tràn ngập trong đó thì cần chút thời gian. Cho nên, dù hiệu quả tước đoạt nguyên tố đã biến mất thì trong không khí vẫn có rất ít nguyên tố.

Khi thanh niên Hồng Hồ tộc nhảy lên, Đường Tam đã ra hiệu cho Độc Bạch chuẩn bị tốt Truyền Tống trận.

Đối phương không thể tước đoạt nguyên tố không gian và thời gian, đây là thuộc tính Linh Tê Lộc Yêu không thể tước đoạt.

Nhưng Đường Tam không để Độc Bạch phát động trận bàn ngay từ đầu, hắn muốn xem Trình Tử Chanh có thể làm được như thế nào.

Không sai, đối phương thi triển tinh thần phong bạo làm ảnh hưởng đến nàng, nhưng đừng quên trên người nàng có vận khí gia thân, còn có tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Tử Cực Ma Đồng làm Tinh Thần Lực của nàng không hề yếu, hơn nữa hiệu quả tinh thần trùng kích của Tử Cực Ma Đồng còn mạnh hơn tinh thần phong bạo. Tinh thần phong bạo là ảnh hưởng trong phạm vi nhất định, còn Tử Cực Ma Đồng là nhằm vào cá thể.

Nhìn thấy sóng xung kích muốn đánh tới người, Trình Tử Chanh lại giống như không khống chế được mà cấp tốc rơi xuống. Dường như bị tinh thần phong bạo ảnh hưởng, sóng xung kích kia lướt qua đỉnh đầu, cũng không rơi trên người nàng.

Nếu không phải Trình Tử Chanh cố ý làm điều đó, thì đây chính là Thiên Hồ Chi Nhãn mang tới vận khí gây ra ảnh hưởng.

Thanh niên Hồng Hồ tộc thấy một màn như vậy, không những không kinh sợ mà còn thấy mừng. Hắn cũng nhanh chóng rơi xuống, đôi đoản đao đã đâm tới Trình Tử Chanh.

Mà đúng lúc này, Đường Tam vung tay lên, Truyền Tống trận phát động.

Quang mang lấp loé, Độc Bạch mang theo Đường Tam, Vũ Băng Kỷ cùng Cố Lý cơ hồ ngay lập tức xuất hiện bên cạnh ba tên Linh Tê Lộc Yêu.

Ba tên Linh Tê Lộc Yêu giật mình, hiển nhiên bọn họ cũng không biết trước năng lực của chiến đội Sử Lai Khắc. Phương diện này Đấu Thú Tràng vẫn rất công bằng.

Không chút do dự, ba tên Linh Tê Lộc Yêu phản ứng rất nhanh, tinh thần phong bạo trong nháy mắt hoán đổi thành tước đoạt nguyên tố. Theo bọn nó, nhân loại không có biến hoá rõ ràng trên người cơ bản đều am hiểu khống chế nguyên tố, chỉ có Cố Lý làm chúng nó có chút kiêng kỵ.

Cùng lúc đó, ba tên Linh Tê Lộc Yêu đồng thời nhảy lên, vừa duy trì tước đoạt nguyên tố vừa muốn đào tẩu.

Tốc độ Linh Tê Lộc Yêu chạy tương đối xuất sắc, ở trên mặt đất thậm chí có thể né tránh Báo yêu truy đuổi. Nhưng Đường Tam đã hành động thì sẽ không cho bọn chúng cơ hội.

Thời gian trong nháy mắt dừng lại, ba tên Linh Tê Lộc Yêu vừa mới dâng người lên đã đông cứng lại. Trong nháy mắt tiếp theo, Cố Lý đã vung vĩ chuỳ lên hung hăng đánh tới một tên Linh Tê Lộc Yêu. Tên Bát giai Linh Tê Lộc Yêu kia chỉ kịp cúi đầu xuống, muốn dùng sừng hươu của mình ngăn cản Cố Lý nhưng ngay lập tức đã bị đập bay ra ngoài, hét thảm một tiếng. Hiệu quả tước đoạt nguyên tố cũng giảm bớt vài phần.

Vũ Băng Kỷ lúc này cũng động. Không sai, hắn bây giờ không khống chế được Băng nguyên tố, nhưng hắn vẫn có tu vi Bát giai, huyết mạch chi lực vẫn còn, trong huyết mạch chi lực cũng ẩn chứa năng lượng.

Hắn nhanh chóng cắn nát một đầu ngón tay, một đạo huyết tiễn (mũi tên máu) bắn ra, trên không trung ngưng tụ thành băng châm. Thi triển băng châm khoảng cách gần như vậy, lại thêm trước đó bị đè nén, lần này Vũ Băng Kỷ đã toàn lực ứng phó.

Băng châm áp súc cao trong nháy mắt đâm xuyên một đầu Linh Tê Lộc Yêu, ngay sau đó ầm ầm nổ tung.

Ba tên Linh Tê Lộc Yêu đã mất đi hai người, hiệu quả tước đoạt nguyên tố biến mất.

Mà lúc này, lực chú ý của Đường Tam đang ở chỗ khác. Truyền Tống trận hoàn thành, đối phương cũng không có biện pháp ứng đối, tất cả ba tên Bát giai Linh Tê Lộc Yêu đều không thể chống lại Thì Quang Biến cùng Băng Tinh Biến. Đường Tam bây giờ đang chú ý Trình Tử Chanh ở trên không trung.

Khi đôi đoản đao của thanh niên Hồng Hồ tộc muốn trảm xuống Trình Tử Chanh, đôi cánh của nàng đột nhiên khép lại. Lợi dụng thân hình đang cấp tốc hạ xuống, nàng dùng đôi kim sí sắc bén ngăn cản đoản đao, phát ra một tiếng "đinh" giòn tan.

Ngay sau đó, thân hình Trình Tử Chanh xoay tròn, mượn dòng khí lưu mà dừng lại một chút, Kim Sí Phi Phong Trảm triển khai.

Song phương trên không trung va chạm liên tiếp, thanh niên Hồng Hồ tộc công kích cực kỳ hung hãn, hơn nữa không ngừng huyễn hoá ra nhiều bóng người, nhưng Trình Tử Chanh lại không chút sơ hở, hai cánh sắc bén không ngừng chém ra, lần sau lại nặng hơn lần trước. Song phương va chạm gay gắt, nhất thời người này cũng không làm được gì người kia.

Độc Nhãn Cự Nhân rốt cuộc cũng kịp phản ứng, bởi vì khoảng cách khá xa, nó hống lên một tiếng lớn, hai tay dùng sức, Lang Nha Bổng bị nó quăng lên, quét tới chỗ Đường Tam. Cùng lúc đó, Độc Nhãn Cự Nhân lần nữa phóng ra sóng xung kích, oanh kích tới chỗ Cố Lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net