Chương 347: Băng huyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sư Hổ Thú một khi xảy ra huyết mạch xung đột thì chỉ có một tình huống, Sư Hổ Thú trưởng thành và có thân thể cường đại thì phần lớn sẽ chết bất đắc kỳ tử khi huyết mạch xung đột. Còn một số Sư Hổ Thú tương đối yếu hoặc chưa kích phát huyết mạch triệt để thì sẽ yếu dần đến chết. Phần lớn trường hợp đều là phía sau.

Muốn kéo dài sinh mệnh thì cần phục dụng rất nhiều thiên tài địa bảo có sinh mệnh năng lượng. Đây cũng là lý do Sư Hổ Kiếm Thánh liều mạng tham gia đoàn chiến để kiếm tiền. Nó cần kiếm rất nhiều tiền để đổi lấy thiên tài địa bảo trợ giúp các tộc nhân duy trì sinh mệnh.

Cách đây không lâu, thê tử của Sư Hổ Kiếm Thánh cũng đã xuất hiện huyết mạch xung đột. Nàng vốn đang mang thai nên chẳng những sinh non mà còn vì vậy mà nhanh chóng suy yếu. Chuyện này khiến Sư Hổ Kiếm Thánh rất đau khổ, không tiếc hết thảy mà mua nhiều thiên tài địa bảo. Cho nên khi hắn nghe Đường Tam nói có biện pháp giải quyết vấn đề này thì mới kích động như vậy.

Sau khi hiểu rõ tình hình đại khái, trong lòng Đường Tam đã nắm chắc.

Thôn Sư Hổ Thú nằm trong một khe núi cách phía Tây thành Gia Lý khoảng một trăm dặm. Khu vực này đối với đa số chủng tộc đều là cấm địa.

Sư Hổ tộc mặc dù không có cường giả Thần cấp, nhưng bản thân lại có sức chiến đấu cưỡng hãn. Và chính sự bất hạnh của bọn họ đã nuôi dưỡng nên tính cách hung hãn. Chỉ cần có người ngoài dám xâm nhập lãnh địa của bọn họ thì nhất định sẽ bị chém chết.

Tuy rằng bọn họ bị hai tộc Sư, Hổ trục xuất, nhưng dù sao cũng có được hai đại huyết mạch cường tộc nên cũng không ai muốn mạo hiểm xúc phạm đến hai đại cường tộc mà nhằm vào bọn họ. Hơn nữa nhằm vào bọn họ cũng không có bất kỳ lợi ích gì.

Cả hai đi rất nhanh. Khi đứng trên đỉnh núi, nhìn thấy ngôi làng, nơi phần lớn các ngôi nhà đều được làm từ đá, Sư Hổ Kiếm Thánh nhịn không được mà ngửa mặt lên trời gào thét.

Hắn đã nhiều ngày chưa trở về, trong tiếng gầm gừ của hắn, Đường Tam nghe được sự run rẩy.

Ngay khi Sư Hổ Kiếm Thánh chuẩn bị mang theo Đường Tam đi xuống thì từ trong thôn, ba đạo thân ảnh cấp tốc vọt ra, đi thẳng đến chỗ bọn họ.

Đó là ba đầu Sư Hổ Thú, dáng người đều rất cường tráng, chỉ kém hơn Sư Hổ Kiếm Thánh một chút thôi. Trên người họ toả ra quang mang Sư Hổ Kim Cương, rất nhanh đã đến bên này.

"Đại ca!" Tên Sư Hổ Thú cầm đầu hét lớn một tiếng, phi tốc đến trước mặt Sư Hổ Kiếm Thánh, nắm lấy tay hắn, "Nhanh, mau đi cùng đệ. Tẩu tẩu, tẩu tẩu chỉ sợ ..."

Thân thể Sư Hổ Kiếm Thánh run rẩy kịch liệt nói: "Tẩu tẩu ngươi thế nào?"

Tên Sư Hổ Thú kia hơi cúi đầu, thống khổ nói: "Tẩu tẩu bị băng huyết. Mau đi cùng đệ, nàng vẫn luôn chống đỡ chờ ngươi về."

Vừa nói, hắn liền kéo Sư Hổ Kiếm Thánh chạy.

"Chờ một chút." Đúng lúc này, Đường Tam mở miệng. Thân ảnh nhoáng lên một cái đã tới trước người Sư Hổ Kiếm Thánh, ngăn trở đường đi của bọn họ.

"Rống ---" Ba tên Sư Hổ Thú đồng thời gầm lên với Đường Tam, Sư Hổ Kim Cương hừng hực bắn ra, muốn động thủ.

"Hừ!" Đúng lúc này, Đường Tam phát ra một tiếng hừ lạnh, mang theo một tia Thần Thức nở rộ, áp chế ba tiềng gầm thét xuống.

"Ngươi làm gì?" Sư Hổ Kiếm Thánh gầm nhẹ nói.

Đường Tam lại nói: "Nếu ngươi muốn thê tử của ngươi sống sót thì đừng có xúc động."

Sư Hổ Kiếm Thánh sửng sốt, "Có thể, nhưng nàng băng huyết ... đây là tình huống huyết mạch xung đột nghiêm trọng nhất, đã ..."

Đường Tam trầm giọng nói: "Ngươi bây giờ không thể đi gặp nàng, tình huống của nàng khẳng định không tốt, bởi vì chờ đợi ngươi nên mới một mực chống đỡ. Một khi nhìn thấy ngươi, nàng rất có thể buông lỏng mà chết. Ngươi có thể trở về, nhưng không được xuất hiện trước mặt nàng. Để ta thử một chút, có lẽ vẫn còn cơ hội."

Toàn thân Sư Hổ Kiếm Thánh run lên, trong lúc nhất thời, dáng người khôi vĩ cường tráng như thép, cứ như vậy "phốc" một cái, quỳ xuống trước mặt Đường Tam.

"Mau cứu nàng, cầu ngươi mau cứu nàng. Chỉ cần nàng sống sót, về sau ta chính là nô bộc của ngươi. Xin ngươi mau cứu nàng." Nói xong, hắn đã khóc không thành tiếng.

Đường Tam vỗ vỗ bờ vai của hắn, quay đầu nói với ba đầu Sư Hổ Thú kia, "Mang ta đi."

Ba đầu Sư Hổ Thú mặc dù không rõ nhân loại trước mặt này có chuyện gì, nhưng cũng biết không thể trì hoãn nữa, cắn răng một cái liên tục phi nước đại tiến về phía trước. Đường Tam đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, phong cương gia tốc, đi theo sau bọn họ tới Sư Hổ thôn.

Rất nhanh, bọn họ đã tới thôn trong cơ hồ được tạo ra từ đá này. Khí tức trong thôn cơ hồ có chút âm u đầy tử khí, có chút kiềm nén vô hình khiến người ta cảm thấy khó chịu.

Ba đầu Sư Hổ chạy rất nhanh, Sư Hổ Kiếm Thánh cũng đã đuổi theo, Sư Hổ Kim Cương trên người nó nồng đậm không gì sánh được, tim đập dữ dội.

Họ không quan tâm đến tình hình ở Sư Hổ thôn, và ngay sau đó họ đến trước một sân nhỏ, cửa lớn đang mở, Sư Hổ Kiếm Thánh vừa muốn xông vào thì lại nhớ tới lời Đường Tam nói mà lập tức dừng lại, ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn Đường Tam phía sau.

Đường Tam làm thủ thế an tâm chớ vội với hắn, sau đó liền đi vào.

Ba đầu Sư Hổ cũng đi vào theo.

Ánh sáng trong phòng đá không tốt lắm, cửa sổ đơn giản, cũng không lớn. Trên một chiếc giường lớn có một đầu Sư Hổ đang nằm.

Nhìn qua, thân hình của nàng không nhỏ, nhưng lúc này không phải hình người. Bộ lông của nàng tương tự như lông hổ, nhưng đầu lại giống sư tử. Sinh mệnh năng lượng trong cơ thể vô cùng suy nhược, tình huống lúc này vô cùng không tốt, nhịp tim rất yếu ớt.

Nghe thấy tiếng động, nàng miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn thấy có nhân loại đi vào, nàng có vẻ sửng sốt một chút.

"Tẩu tẩu." Tên Sư Hổ Thú rống lên đầu tiên với Đường Tam nhẹ giọng kêu một tiếng.

"Ngươi ..., đại ca ngươi đâu..." Thanh âm của nàng hơi run rẩy.

"Đại ca ..." Sư Hổ Thú không biết trả lời như thế nào, theo bản năng muốn nói đại ca ở ngoài cửa, nhưng nghĩ tới lời Đường Tam thì không dám nói ra nữa.

"Ngươi hảo, ta là y sư do Sư Hổ Kiếm Thánh tìm đến, có thể trị bệnh cho ngươi. Hắn đang đi tìm dược vậy, lập tức sẽ trở về. Ngươi kiên trì một chút, ta sẽ xem bệnh giúp ngươi trước." Đường Tam tức thời giải vây.

Trong mắt nàng loé lên một tia nghi hoặc, nhưng lúc này nàng ngay cả một chút khí lực cũng không có, ngực phập phồng mấy lần, tiếng tim đập dường như càng nhỏ hơn.

Đường Tam cấp tốc tiến lên, ngồi ngay bên giường, tay phải ấn lên cổ nàng.

Với Tinh Thần Lực của hắn, cơ hồ trong nháy mắt đã cảm nhận được khí tức suy nhược, huyết dịch trong cơ thể có cảm giác khô kiệt, càng quỷ dị hơn là, huyết dịch của nàng tựa hồ còn đang bài xích nhau. Nếu đây là nhân loại, chỉ sợ đã chết từ rất lâu rồi. Bản thân Sư Hổ Thú có sinh mệnh lực mạnh mẽ, đoán chừng đã phục dụng nhiều thiên tài địa bảo mới có thể sống đến bây giờ.

Huyền Thiên Công nhu hoà chậm rãi rót vào cơ thể Sư Hổ Thú. Ngay khi cỗ năng lượng nhu hoà và tràn đầy sinh mệnh khí tức tràn vào trong cơ thể, nàng lập tức cảm giác được toàn thân trở nên ấm áp, hô hấp mạnh hơn vài phần.

Yên lặng cảm thụ được biến hoá của huyết mạch chi lực, Đường Tam cẩn thận dùng Huyền Thiên Công dẫn dắt một tia huyết mạch khí tức và ôm trọn nó bằng Huyền Thiên Công của mình.

Sau khi đến thế giới này hắn phát hiện, Huyền Thiên Công ở đây khác với Huyền Thiên Công ở Đấu La Đại Lục. Ở vị diện Đấu La Đại Lục, Huyền Thiên Công tương ứng với hồn lực, là mối quan hệ ngang bằng. Năng lượng Huyền Thiên Công cùng hồn lực là ngang bằng, đều dùng để kích phát võ hồn.

Mà ở trên Yêu Tinh Đại Lục, Huyền Thiên Công không ngang bằng với lực lượng ở nơi này. Bởi vì các loại huyết mạch chi lực đều đến từ Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, không thuộc về nhân loại. Nhưng sau khi không ngừng thử nghiệm, hắn lại phát hiện Huyền Thiên Công có tác dụng điều hoà với nhiều loại huyết mạch. Chỉ là, nhân loại nơi này dường như rất khó tu luyện Huyền Thiên Công.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net