2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngay khi Sesshomaru mở miệng, thân thể Inuyasha tựa hồ co rúm lại một chút, nhưng rất nhanh bản tính phách lối lại chiếm thế thượng phong, y không nhịn được mở miệng châm chọc: "Sesshomaru, ngươi suốt ngày rảnh rỗi đi khắp nơi du đãng như chó nhà có tang"

  Thân hình Sesshomaru khựng lại, Quang Tiên lục sắc từ đầu ngón tay trắng nõn thẳng tắp vung ra. quấn lên cổ chân của Inuyasha, trực tiếp đem bán yêu quen lối kiêu ngạo, thô lỗ từ trên cây lôi xuống.

  Bán yêu ngã xuống chỗ mềm mại dưới cây phong, phát ra ngày càng nhiều tiếng mắng chửi thô tục, nhất là khi phát hiện tư thế hiện tại mởi rộng tứ chi, ngã trước mặt huynh trưởng làm y khó chịu mười phần.

  Sesshomaru liếc qua bán yêu đệ đệ người đầy bụi, thản nhiên nói: " So với ta, bộ dạng ngươi bây giờ càng giống chó nhà có tang "

  Inuyasha nhe răng, từ trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, Sesshomaru cúi đầu nhìn bán yêu đệ đệ bộ dáng nhân loại nhưng vẫn như cũ kiêu ngạo, bất tuân nói nhỏ: " Đúng là gia hoả dã tính khó thuần hoá, phải có một chút giáo huấn mới được "

  Hắn vung Quang Tiên ra, những tia sáng lục sắc tụ thành một chùm, quấn lên cổ tay y, đem hai tay hắn trói lại một chỗ cùng nhua.

  Inuyasha lại phát ra càng nhiều tạp âm, hắn khom người xuống: " Dáng dấp không tệ nha, bán yêu ". Hắn nắm cái cằm tinh tế của y vuốt ve đánh giá, quan sát đôi mắt đen tràn ngập lửa giận tràn đầy hình bóng của mình "

  Inuyasha cảm thấy cằm mình như bị bóp nát, trừng mắt hận ý nhìn Sesshomaru: " Ngươi muốn nhân lúc lúc ta ở trạng thái nhân loại liền giết sao? Hèn hạ, hỗn đản. "

  " Giết ngươi? Không " Đại yêu rất nhanh phủ định, hắn nheo mắt lại chậm rãi: " Ta muốn tận hưởng ngươi "

  Inuyasha trừng lớn mắt , không tin hỏi lại: " Ngươi có ý gì? "

  Sesshomaru buông tay đang nắm vuốt cằm của y, thuận thế chậm rãi trượt xuống, chạm tới cổ, bàn tay đơn bạc dán tại động mạch cổ đang đập cấp tốc: " Chính là như ngươi đang nghĩ ". Đại yêu dù bận vẫn rất ung dung tự đại, tiếng nói trầm thấp ôn nhu như là tơ lụa thượng đẳng.

  Thân thể y chấn động, sắc mặt đỏ bừng lên trong nháy mắt: " Sesshomaru! Ngươi! Ta muốn đem nội tạng ngươi xé nát "

  " A! Thật sao? " Sesshomaru mặt không biểu tình từ trên cao nhìn xuống, một chút cũng không vì vừa rồi y vô lễ mà tức giận.

  Bàn tay của hắn thuận theo cổ trượt xuống vòng quanh, thăm dò đến trong vạt áo của y.

  Hơi lạnh từ lòng bàn tay mơn trớn đến xương quai xanh, không biết vô tình hay cố ý ma sát đến viên trân châu nho nhỏ trước ngực, bên tai tiếng hít thở của y càng nặng, đậi yêu quái đưa tay đến lồng trực trái của bán yêu.

  " Tim ngươi đập nhanh như vậy? Đây là vì gì đây? " Hắn nhìn vào mắt y đặt câu hỏi lại như tiếng nỉ non.

  Inuyasha cắn chặt hàm răng, hung hăng trừng mắt về phía Sesshomaru: " Bơi vì ta không chờ nổi muốn xé nát ngươi "

  Hắn trầm mặt một lát, sau đó rút tay từ trong vạt áo về: " Lỗ mãng, vô lễ, tạp loại. Đối với huynh trưởng phải biết giữ lễ nghĩa cơ bản " Hắm đem mái tóc bạc thật dài tóm đến sau tai, tiếp tục nói: " Ta không ngại tự mình dạy ngươi việc này "

  " Ha. Ngươi còn nhớ ngươi là ca ca của ta sao? Không có ý tứ, cho tới bây giờ ta chưa từng xem ngươi là ca ca ". Bán yêu giọng mỉa mai nhìn về phía huynh trưởng thuần huyết, khó khăn nhếch môi lên một độ cong giễu cợt.

  Ánh mắt hắn nhìn y nặng nề, biểu tình không rõ: " Vậy cũng tốt. Ta... " Móng tay của hắn dọc theo dây thắt lưng nhẹ nhàng vạch ra. " Ta cũng không muốn xem ngươi là đệ đệ "

  Nửa câu hắn nói bằng giọng trầm thấp nhỏ đến không thể nghe thấy, nhất là khi y phát hiện vạt áo của mình đã mở, trước mặt đại yêu vì vạt áo mở rộng mà phát ra tiếng gào thét kinh sợ.

  " Yên tĩnh chút. Ngu xuẩn. Ta cái gì cũng chưa có làm đâu. Chờ một lúc nữa ngươi có thể thoải mái la. " hắn nói xong, nghe vậy y liền nhíu chặt lông mày.

  Hắn không thèm đếm xỉa đến tiếng sấm ù ù vang bên tai, ngón tay dài, nhọn đẩy ra dây lưng, với thẳng vào.

  Inuyasha bởi vì động tác đó mà càng giẫy giụa kịch liệt nhưng Quang Tiên vô hình vô dạng lúc hắn giãy dụa trong nháy mặt siết càng chặt, cổ tay hằn lên từng vòng máu ứ động.

  " Im lặng. Nghe ta nói. Ta là nghe được " mùi " nên mới tới. " Đại yêu nắm chặt tay đệ đệ ngang bướng, biểu tình bình thản nói.

  Bán yêu bi thảm lần này trải qua vừa vô dụng vừa đáng thương cố gắng về sau, cuối cùng thở hồng hộc đình chỉ giẫy giụa.

  Gò má y ửng hồng, tức giận nhìn chằm chằm thuần huyết huynh trưởng mặt thanh tịnh, lãnh đạm. Thấy trên khuôn mặt tinh xảo đáng chết kia ko có 1 nét vũ nhục cùng cuế giễu.

  Y mới cứng cổ lên nói: " Trước tiên đem tay chó của ngươi buông ra "

  Sesshomaru nhíu mày, cắt ngang lời nói đáp trả bóp một cái không nặng không nhẹ lại mẫn cảm yếu ớt.

  " Lễ phép " Hắn không có thả tay mặc cho bên tai là tiếng gầm gừ kháng nghị.

  " Ta là ngửi được " mùi " của ngươi mới tới. " Đại yêu lại tuyên bố, thân thể cúi xuống dám lên cổ y, chóp mũi truyền đến khí tức hỗn hợp cỏ xanh thêm chút ánh nắng nhàn nhạt cùng một chút mùi mồ hôi và hương vị muốn động tình.

  Sessshomaru cách cổ của đệ đệ mình thật gần, đột nhiên mùi động tình phóng đại chen lấn tràn vào chóp mũi hắn, đại yêu quái thở một hơi thật sâu, nhắm mắt, lại giống như nhẹ nhàng thở dài: " Ngươi là đến kì phát tình, ngu xuẩn "

  " Cái...Ngươi, tên hỗn đản này đang nói cái lời ngu xuẩn gì ? " Inuyasha tức giận muốn nổi điên, liều mạng trừng mắt, chủ yếu là nhìn chằm chằm tóc bạc bên cổ hắn.

  Hắn rốt cục ưu nhã đứng lên, môi tràn đầy ý cười, nhưng này rất nhanh biến mất. " Quả nhiên, ngươi cái gì cũng không biết. Thật đáng buồn vô tri bán yêu "

  Inuyasha căm tức nhìn huynh trưởng: " Nếu như ngươi đến nơi này để khoe khoang ngươi đáng chết cái gì cũng biết thật ưu việt thì hiện tại có thể lăn "

  " Nghe cho kỹ " Sesshomaru không có sinh khí, chỉ là lẳng lặng mở miệng: " Mỗi cái khuyển yêu sắp thành niên lúc nào đó sẽ nghênh đón kì phát tình. Sau khi trưởng thành năm nào cũng thế. Đoạn thời gian đó, sẽ mãnh liệt muốn giao phối, thắng đến khi kết thúc mới thôi. Đây là bản năng khắc sâu vào thân thể mỗi tộc nhân khuyển tộc, vì để sinh hạ đời sau càng cường đại.

  Hắn liếc qua đệ đệ biểu tình đờ đẫn, tiếp tục nói: " Yêu quái càng cường đại, càng có thể khống chế kì phát tình của bản thân. Bởi vì đây chỉ bản năng mà không phải cam tâm tình nguyện. BÌnh thường yêu quái càng cường đại càng kiêu ngạo, bọn hắn không cho phép bản thân bị bản năng trói buộc, cho nên sẽ tận lực thu liễm loại khát vọng này. "

  " Mà đối với bán yêu nho nhỏ như ngươi" Sesshomaru dừng lại một chút, đối diện hắn mắt y giờ phút này có chút yêu ớt cùng mờ mịt " Phát tình lớn có thể đánh mất tâm trí, triệt để bị bản năng thôn tính. Sẽ cuồng nhiệt muốn giao phối với bất kì sinh vật nào mình gặp phải, mặc kệ là yêu quái hay nhân loại, là nam nhân hay nữ nhân, thậm chí là thân cây hoặc tảng đá "

  Trầm mặc thật lâu, y buông thỏng đầu, tóc mái che khuất tầm nhìn, thấy không rõ biểu tình, một hồi lâu mới khàn giọng: " Cho nên? Ngươi đến chỗ ta có quan hệ gì? Vô luận ta là cái dạng gì, ta sống hay chết, đều không liên hệ tới ngươi "

  Con ngươi vàng óng của hắn bỗng nhiên co lại, thanh âm lạnh như băng: " Loại sự tình này, lúc đầu nên do phụ thân giảng giải. Nhưng vì ta và ngươi cùng biết nguyên nhân kia, nên huynh trưởng như ta bất đắc dĩ dạy bảo ngươi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net