Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết bao lâu trôi qua, nhiệm vụ phiên ngoại thứ nhất cuối cùng cũng kết thúc, trong lúc đó bởi vì quá kích động cho nên quay tại chỗ mấy lần, chệch khỏi quỹ đạo mấy lần, còn nghỉ ngơi giữa hiệp mấy lần, hai người ăn một chút rồi nghỉ ngơi chốc lát để khôi phục thể lực, cuối cùng, sau khi dông tố và cầu vồng hài hòa biến ảo đan xen, bọn họ rốt cuộc hoàn thành cái nhiệm vụ phiên ngoại đầu tiên tràn đầy gập ghềnh trắc trở.

May mà ở trong thế giới nhiệm vụ bọn họ chỉ là tồn tại dưới dạng sóng điện não mà thôi, hơn nữa lại có bàn tay vàng của hệ thống ban tặng, cho nên dù lăn lộn như thế nào cũng không sợ, nhưng nếu đổi lại ở thế giới hiện thực, xác suất tinh tẫn nhân vong gì gì đó nhất định sẽ vô cùng cao...

Sau khi nhiệm vụ phiên ngoại thứ nhất kết thúc, bọn họ liền được hệ thống truyền tống đến nơi diễn ra nhiệm vụ phiên ngoại thứ hai —— trên bờ biển hòn đảo tư nhân của Hoàng Phủ X.

Xung quanh bãi biển không một bóng người, rong biển phát sáng lại một lần nữa trải rộng khắp toàn bộ chỗ nước cạn. Đường ven biển trải dài lộng lẫy, cả hòn đảo nhỏ dường như được rong biển quấn quanh tạo thành đường viền xanh biếc của một chiếc váy, ngàn sao lấp lánh, bầu trời tựa như một tấm thảm nhung lấp loé kim cương, ở trên cao xoay chầm chậm.

"Nhiệm vụ lần này là..." Diệp Hi mở giao diện ra kiểm tra, ngay sau đó liền lộ vẻ mặt tan nát thốt lên: "Đờ mờ, nhiệm vụ thứ hai mới mở đầu mà đã biến thái như thế? Tác giả có còn bình thường nữa không vậy trờii?"

Thẩm Tu Lâm cũng đọc nhiệm vụ một lần, lập tức nghiêm túc khen ngợi: "Quả là một sáng tạo đầy táo bạo, ngay cả cảnh giường chiếu cũng không theo lối mòn, rất đáng biểu dương. Sau khi trở về em nhớ phải liên lạc với tác giả này để ký hợp đồng đấy nhé."

Tốt nhất lại viết nhiều thêm mấy cái phiên ngoại!

Diệp Hi lạnh lùng nhìn Thẩm tổng lấy việc công làm việc tư: "..."

"Ngoan, mau làm theo yêu cầu của nhiệm vụ nào." Thẩm Tu Lâm uy nghiêm thúc giục.

Dưới vẻ ngoài trầm ổn bình tĩnh kia của Thẩm tổng, ẩn giấu linh hồn một con ruồi xoa tay!

Đàn ốc mượn hồn đang tắm ánh trăng trên bờ cát dồn dập rút về trong vỏ, thủy triều đang dâng lên cũng vội vàng quay đầu rút xuống, vầng trăng sáng ngời trên cao đột nhiên kéo một đám mây đen thật dày tới che khuất mặt, một chú rùa đen chậm chạp vội vã kêu lên, lắc lư bốn cái chân ngắn nhỏ đuổi theo triều xuống...

Bởi vì hai nhân loại kia thực sự là quá mẹ nó không biết xấu hổ!

Tất cả tám cái nhiệm vụ phiên ngoại tiếp theo đều là những nhiệm vụ ba ba ba đủ thể loại địa điểm, có thể là để thể hiện rõ nét nhân phẩm vô cùng "cao đẹp" của hai nhân vật chính, cho nên những nhiệm vụ ấy cũng đều hết sức kỳ dị. Các loại địa điểm, các loại PLAY muôn hình muôn vẻ, trong đó thậm chí còn có cả nóc nhà đại điện hoàng cung X Quốc! Đã từng là một thẳng nam thuần phác, mấy ngày nay Diệp Hi bị ép phải mở ra một cánh tiếp một cánh cửa đến với thế giới mới.

Tiểu Diệp Hi bị chịch đến nỗi khám phá hồng trần: Mình có lẽ tám đời sau cũng không cần chịch nữa.

Ngay sau khi thông báo nhiệm vụ cuối cùng hoàn thành vang lên, thế giới nhiệm vụ lại một lần nữa bắt đầu vỡ tan. Thế nhưng một màn này có lẽ chỉ là hiệu ứng đặc biệt để thoát ly thế giới mà thôi, thế giới nhiệm vụ cũng không phải thật sự biến mất không còn. Trước khi thoát ly, hệ thống xuất hiện hướng dẫn từng người cài đặt khẩu lệnh tiến vào thế giới. Nó giống như một cái mật mã, trước khi ngủ đọc thầm mật mã với một số lần nhất định là có thể thông qua hình thức sóng điện não tiến vào thế giới nhiệm vụ sau khi thiếp đi, mà ở góc dưới bên phải của giao diện hệ thống cũng nhiều thêm một nút lệnh "Đăng xuất", xịn xò vô cùng. Diệp Hi cũng bắt đầu hoài nghi cái hệ thống này có khi nào là đồ vật từ thời văn minh tiền sử hay là người ngoài hành tinh không cẩn thận lưu lại Trái đất hay không.

Nhưng mà, nguồn gốc của hệ thống đến tột cùng là cái gì, dường như cũng không quan trọng lắm.

Những chuyện sau đó ——

Sau khi thoát khỏi thế giới nhiệm vụ lần thứ hai, Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm rốt cuộc được trở về với cuộc sống của người bình thường trong thế giới hiện thực.

Ngày thứ hai đến công ty làm việc, việc đầu tiên Diệp Hi làm chính là ngay lập tức liên lạc ngay với tác giả của "Hào môn sủng phu: Đào hôn 99 lần" để ký hợp đồng, chỉ lo vị tác giả oán niệm cực mạnh này lại tâm huyết dâng trào viết thêm tập hai, làm hại mình với Thẩm tổng lại phải đi vào làm một vòng nhiệm vụ thì chết...

Mà sau một phen gặp gỡ thần kỳ như vậy, Diệp Hi cũng sâu sắc tự kiểm điểm ngôn ngữ giao tiếp quá mức ngay thẳng, cứng rắn của bản thân với người khác lúc trước. Sau khi nghiêm túc luyện tập "phương thức nói chuyện nhuyễn manh" cả ngày, bộ dáng Diệp Hi khi nói chuyện ở trên mạng liền biến thành dạng này ——

Biên tập viên tổ nguyên sang đam mỹ Dạ Tịch:

Thân ái gửi ngàn nụ hôn đến tác giả ~(づ  ̄3 ̄) づ

Tôi là biên tập viên Dạ Tịch ngốc nghếch dễ thương, yêu màu tím, thích màu hồng, sống nội tâm, hay khóc thầm và ghét sự giả dối đâyyy~╰(*°▽°*)╯

Tác phẩm của bạn văn phong quá mức xốc nổi, hành văn quá mức non nớt, cốt truyện quá mức khuôn sáo ~! Khoảng cách để ký hợp đồng còn chênh lệch ~ rất~ là ~ lớn~ í! o(≧口≦)o

Cho nên, thật tiếc là phải cự ký rồi đó ~┑( ̄Д  ̄)┍

Mong rằng bạn sẽ tiếp tục cố gắng không ngừng ~ cố lên nha, moah moah moah ~(=ω=) "

Nhóm em gái đáng yêu thật còn lại cực kỳ đau xót mà nhìn chàng trai duy nhất trong tổ dựa theo cuốn giáo trình không đáng tin cậy chẳng biết cướp đoạt từ đâu mà bán manh có nề nếp: "..."

Tiểu Diệp tử, cậu như vậy sẽ chỉ làm cho người ta càng thêm oán giận mà thôi, mau tỉnh lại đii!?

Vì thế, mấy ngày sau, trên diễn đàn nọ lại xuất hiện một topic mới là "818 cái biên tập nọ một chút cũng không manh còn ra vẻ vô cùng manh", các tác giả nhao nhao biểu thị tâm trạng bản thân vốn là rất bình thản, kết quả sau khi nhìn thấy reply của Dạ Tịch thì ngay lập tức phừng phừng lửa lớn!

Dần dần còn có người thay đổi hỏa lực bắt đầu 818 chuyện không thể nói giữa cao tầng trang web XX với Dạ Tịch, cũng có người biết chuyện mạnh dạn đoán rằng: Dạ Tịch thô hán ngày ấy bây giờ trở nên gay như thế kia hoàn toàn là chuyện sau khi cậu ta và nhân vật cao tầng cùng nhau, vừa nhìn liền biết ngay chính là tiểu yêu tinh bị tổng tài sủng thành dính người!

Vì vậy bên trong topic lại một lần nữa tràn ngập hắc khí quanh năm không tiêu!

Có thể là bởi vì nỗi sợ đói bụng trong thế giới nhiệm vụ, thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt của Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm cơ bản đều là những ngày tháng ăn ăn ăn, uống uống uống. Diệp Hi phụ trách sưu tập địa điểm ăn ngon, Thẩm Tu Lâm phụ trách lái xe, lúc tính tiền căn bản là anh mời em một bữa, em mời anh một hôm. Tuy rằng Thẩm Tu Lâm luôn muốn ôm đồm hết thảy tiêu dùng của Diệp Hi, để thể hiện trọn vẹn thuộc tính bá đạo tổng tài của mình, thế nhưng tiểu Diệp Hi tự lập tự cường kiên quyết không đồng ý! Vì thế, trong số tiền lương mỗi tháng Thẩm tổng trả cho Diệp Hi, đều có một phần bị hắn ta tự mình ăn trở về bụng!

"Kiếm tiền để làm gì, chính là để cho người yêu ăn ăn ăn mua mua mua. Vậy nhé, hôm nay em mời anh." Diệp Hi vô cùng thổ hào mà vỗ một cái bàn: "Phục vụ, làm phiền lại cho thêm một đĩa thịt dê tươi!" Nói xong, cậu nghiêng đầu, lộ vẻ mặt cưng chiều mà nhìn Thẩm Tu Lâm nói: "Bảo bối, ăn nhiều một chút."

Thẩm Tu Lâm bật cười, bởi vì lời kịch hoàn toàn bị đoạt đi rồi cho nên đành phải chuyên tâm làm tiểu đệ xuyến thịt. Ngày ấy, khuôn mặt từ khi sinh ra đã mang theo vài phần lạnh lẽo dường như bị hơi nóng hừng hực từ nồi lẩu hòa tan, mỗi đường nét trên gương mặt đều hiện ra vẻ mềm mại lại ôn hòa, trong con ngươi đen láy hiện lên hình ảnh Diệp Hi, ấm áp mà nổi lên ý cười như gợn sóng.

Cứ như vậy, mấy tháng sau, hết thảy mọi quán ăn hot hit trong thành phố đều bị bọn họ càn quét một lần, Diệp Hi còn tạo một ghi chú trong điện thoại, ghi chép những nơi mình và Thẩm Tu Lâm đều thích, cùng với món ăn và địa chỉ tương ứng, nghiêm cẩn không khác gì lúc làm việc!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net