Chương 117: Tranh hội phó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta by team Nguyệt Nguyệt

Cách đó không xa Đổng Gia Hữu dùng ánh mắt âm u nhìn chằm chằm vào động tĩnh của bàn U U.

Cậu ta vừa bị mất mặt trước mọi người nên bây giờ nhìn ai cũng cảm thấy hình như họ đang cười nhạo chuyện của cậu ta ở sau lưng.

Lúc nãy, hóa ra chỉ là một tên học sinh nghèo đi làm thêm ở sở thú, có gì tài giỏi chứ?

Còn Cố U U nữa, mặc dù lúc xem chương trình trên ti vi thì cậu ta cảm thấy bé rất đáng yêu, nhưng nếu bé đã không cho cậu ta tí mặt mũi nào, lại còn làm bạn với Đàm Duệ, vậy thì đừng trách cậu ta thoát fan!

Về phần Đàm Duệ...

Khi về nhà nhất định cậu ta sẽ mách mẹ của nó, chắc chắn bà ấy sẽ dạy dỗ tên nhóc con kia!

Ở trong góc, Đổng Gia Hữu đang lôi kéo nhóm bạn của cậu ta, âm thầm lên kế hoạch trả thù, mà bốn người ở đầu bên kia đã hoàn toàn quên mất chuyện của cậu ta, bọn họ còn đang hưng phấn chuẩn bị bỏ phiếu chọn tên cho bang phái.

Đàm Duệ: "Tớ bỏ phiếu cho cái tên bang Hắc Long! Bang Hắc Long, vừa nghe đã cảm thấy rất lợi hại!"

U U sững sờ thì thầm nói: "Tớ cảm thấy cái tên này nghe có vẻ như là ăn rất ngon... Sao lại ăn ngon nhỉ..."

Trì Hoán gật gật đầu: "Bang Hắc Long nghe có vẻ hơi lạc hậu, vừa nghe là biết bộ mặt bang phái như thế nào rồi... Hơn nữa tôi bỏ một phiếu cho cái tên bang Trường Trạch! Dù gì nhà tôi và Ung Trạch đều ở núi Trường Trạch, chúng ta lăn lộn trong giang hồ thì không được quên cội nguồn của mình!"

Đàm Duệ với vẻ mặt "Đã hiểu", liên tục gật đầu.

U U chậm nửa nhịp bỗng nhiên lên tiếng: "A! Tớ nhớ ra rồi!"

"?"

U U nghiêm túc nói: "Có một tiệm trà sữa tên là Hắc Lang Đường! Ngon lắm đó!"

Cái tên bang Hắc Long kia thật sự chẳng có chút uy mãnh nào, nghe cứ giống như là trụ sở chính của quán trà sữa vậy.

"Này bạn học, em định bỏ phiếu cho cái tên nào?"

Trì Hoán nhìn về phía Khương Đường đang yên lặng uống nước.

Khương Đường: Chuyện này liên quan gì đến tôi??

Ba đôi mắt chăm chú nhìn về phía Khương Đường, cô bị nhìn chằm chằm đến mức da đầu tê dại đành miễn cưỡng mở miệng:

"Vậy thì... Bang Trường Trạch?"

U U suy nghĩ một chút: "Hình như nghe không được khí phách lắm, giống tên một người sáng tạo ra app làm bài tập vậy."

Mọi người trầm mặc.

Xem ra để nghĩ được một cái tên vừa khí phách lại vừa có nội hàm thật không dễ dàng chút nào, với chỉ số thông minh của mấy người bọn họ thì có lẽ khó mà nghĩ ra một cái tên bang phái nghe thật vẻ vang.

Khương Đường cảm thấy bầu không khí càng ngày càng nặng nề, khi tất cả mọi người đều im lặng thì một người có chứng sợ hãi xã hội như Khương Đường cảm thấy có chút khó chịu.

Vì thế cô mở miệng thử hỏi:

"Mọi người cảm thấy... Tên Thanh Long Hội thế nào?"

Trì Hoán cảm thấy tên này nghe cũng được: "Cái tên này có ý nghĩa gì?"

"Thì... Trong tiểu thuyết Cổ Long có một tổ chức giang hồ thần bí, trong đó viết là: 'Người nào làm việc cho Thanh Long Hội, nếu không thành công thì đều phải chết', nghe có vẻ phù hợp với yêu cầu của mọi người..."

Vừa nghe xong đôi mắt Trì Hoán lập tức bừng sáng.

Là một dân anh chị hay ảo tưởng sức mạnh, cậu thích mấy cái tên nghe có vẻ tàn nhẫn như vậy!

"Em tên là Khương Đường đúng không?" Trì Hoán kích động nắm lấy tay Khương Đường: "Xét thấy em đã có đóng góp to lớn cho bang hội của chúng ta, anh quyết định từ hôm nay trở đi, em chính là thành viên của Thanh Long Hội!"

Khương Đường trợn tròn mắt.

Ai nói cô muốn gia nhập vào bang phái này chứ!!!

"Anh lấy thân phận là hội phó của Thanh Long Hội tuyên bố Thanh Long Hội chính thức được thành lập vào hôm nay!"

Trì Hoán nhìn ba đứa nhóc trước mặt mình, vô cùng hớn hở cười như gió xuân.

"Chờ Ung Trạch trở về sẽ nói anh ấy dẫn chúng ta đi bái Quan Công, sau khi hoàn thành nghi thức thì chúng ta chính thức trở thành một bang phái, sau này chúng ta phải đoàn kết một lòng, chắc chắn rất nhanh thì có thể thành danh trong giới giang hồ..."

Trì Hoán còn chưa nói xong đã thấy cánh tay U U giơ cao hỏi :

"Hội phó là gì ạ?"

Trì Hoán ưỡn ngực, tự hào nói:

"Ung Trạch là hội trưởng của Thanh Long Hội chúng ta, hội phó đương nhiên chính là người phụ tá đắc lực nhất của anh ấy rồi!"

Làm bạn từ nhỏ đến lớn với Ung Trạch, Trì Hoán cảm thấy chắc chắn vị trí này là của cậu rồi!

"Em em em em em cũng muốn làm!!" U U dựng đứng lên: "Em cũng muốn là cánh tay phải đắc lực của anh ấy! Em với anh Ung Trạch thân nhau nhất!"

Trì Hoán không phục: "Ai nói! Bọn anh mới thân nhất! Từ nhỏ anh cùng anh ấy đã mặc chung cái quần mà lớn lên, anh là bạn từ nhỏ của anh ấy!"

U U vừa nghe hai người bọn họ cùng mặc một cái quần lớn lên, bé thầm nghĩ quả thật bé hơi thua một chút, dù sao thì con gái và con trai sao có thể mặc chung quần với nhau được.

"Nhưng mà, nhưng mà! Anh Ung Trạch rất thích em! Anh ấy và em là bạn tốt của nhau! Vô cùng tốt!"

"Anh còn có thể cùng anh ấy đi nhà vệ sinh chung nè! Em có thể chứ!"

"Không nghe, không thèm nghe con rùa tụng kinh!"

Hai người tranh cãi không dứt, ai cũng muốn làm hội phó của Thanh Long Hội, cuối cùng ngay cả Đàm Duệ cũng tham gia vào cuộc chiến này.

Có thể nói Thanh Long Hội thành lập còn chưa đến năm phút nhưng vì ba thành viên đang tranh giành cái chức hội phó mà sắp tan rã cả hội luôn rồi.

Cuối cùng vẫn là Khương Đường đưa ra phương án, nếu không thì bọn họ có thể dùng kéo búa bao để chọn ra người thắng.

Trì Hoán nghiêm túc nói: "Không được, oẳn tù tì thì quá qua loa, đường đường là hội phó của Thanh Long Hội sao có thể dựa vào kéo búa bao để chọn chứ?"

U U cũng nghiêm túc giống vậy: "Đúng vậy, ít ra thì cũng phải là trò chơi có độ khó cao giống như trò đập tay chứ?"

Khương Đường: Trò chơi đó có độ khó cao hơn sao?

Nhưng cô đã đánh giá thấp trình độ ngốc bạch ngọt của ba người này, thế nhưng bọn họ lại nhất trí dùng trò đập tay để tranh cao thấp.

Đầu tiên là Đàm Duệ đấu với Trì Hoán.

Bọn họ không quy định đánh bao nhiêu cái là thắng hay thua, chỉ cần đánh đến khi nào đối thủ bỏ cuộc thì sẽ thắng.

Tuy rằng Trì Hoán lớn hơn Đàm Duệ vài tuổi, nhưng khi hai người đối đầu với nhau thế mà lại có chút kịch liệt, Đàm Duệ nhanh tay lẹ mắt, phản ứng rất nhanh, hầu như lúc đầu đều không bị đánh trúng.

Tuy nhiên sự tập trung của những bạn nhỏ vẫn còn kém một chút, càng về sau thì Đàm Duệ càng liên tục bị đánh, chờ đến lúc cậu ta có cơ hội để phản công thì cũng vì đã bị đánh quá đau nên không có sức đánh vào tay Trì Hoán.

28/1/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net