Chương 35: Anh đừng khóc, em không có chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tan Tan

Beta-er: Thiên Bách Nguyệt

-------------------

Cố Diệu Diệu nhìn ông, biểu cảm nhạt đi vài phần, lặp lại lời kịch lần nữa.

Cố Khải Châu:......

Tốt, gợi sóng nhỏ đã biến thành đường thẳng tắp, ông còn nghe được thanh âm báo tử dài dăng dẳng, tích —— một tiếng.

Vì Cố Diệu Diệu đọc lời kịch máy móc không tình cảm làm Cố Khải Châu không cách nào bắt đầu nên ông quyết định tạm thời bỏ qua cô, trước tiên xem tình huống của U U như thế nào.

Cố Khải Châu thấy U U đứng một bên phát ngốc nhìn con bướm đang bay, ông liền đến đánh thức U U đang say sưa.

"U U, đọc lời kịch nào."

Vẻ mặt của U U kiểu "Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi muốn làm gì".

Cố Khải Châu thở dài, nhắc nhở bé:

"Con có gì muốn nói với anh Đinh Nghiêu? Có phải là muốn lấy một phần đất đai trù phú?"

Được nhắc nhở như vậy, biểu cảm U U sáng lên.

"Con, con không có lời nào để nói!"

Đinh Nghiêu theo lời kịch của bé hỏi: "Không có ư?"

"Không có lời nào khác, con chỉ đơn giản là yêu Người."

U U chớp mắt nhìn Đinh Nghiêu, thật ngoài dự kiến của mọi người, bé đã thuận lợi đọc hết lời kịch.

Hơn nữa còn vì giọng nói của bé trước giờ luôn chân thành, rất phù hợp với tình cảm của nhân vật.

Ban đầu Đinh Nghiêu cũng xem việc diễn chung với U U trong cảnh này là việc tệ nhất, hiện tại xem ra, biểu hiện của bé so với trong tưởng tượng khá hơn nhiều.

Trong lòng anh vui mừng, mặt ngoài lại lạnh lùng, tức giận nhìn bé:

"Con hãy mau sửa lại lời nói đi, nếu không con sẽ chẳng thể được chia phần nào đâu."

U U vốn đã nhớ rõ lời kịch, sau khi Cố Khải Châu sửa lời kịch thành câu đơn quen thuộc thường dùng hằng ngày thì ngay cả U U cũng có thể nhớ rõ tất cả.

Nhưng vừa thấy gương mặt lạnh lùng của Đinh Nghiêu, bé lại có chút luống cuống.

"...... Anh, anh đừng nóng giận mà, Đinh Nghiêu ca ca, anh rất tốt, em rất thích anh, anh lớn lên rất đẹp, thật đó!"

Hình như U U không phân biệt được đây là diễn kịch hay là hiện thực, ở trong mắt bé, biểu cảm trên mặt chính là cảm xúc trong lòng.

Cho nên Đinh Nghiêu vừa giận, bé liền cho là thật.

Nhìn dáng vẻ thành khẩn ca ngợi của U U, trong giây lát Đinh Nghiêu...... không biết nên vui hay là nên bất lực.

Cố Khải Châu cũng rất đau đầu.

Hai đứa con gái của ông, một đứa thì đọc kịch bản máy móc không có tình cảm, một đứa thì nhiều tình cảm đến mức dư thừa.

Bây giờ mà đổi vai thì hoàn hảo nhưng khổ là sau này tính tình nhân vật thay đổi lại giống hiện tại.

Cuối cùng hai người Cố Diệu Diệu và U U bị lôi ra một góc tập lại một mình.

Cố Khải Châu cực kì kiên nhẫn và cố chấp đối với chuyên môn của mình, tiêu chuẩn cũng rất cao, vì thế không ngừng dẫn dắt giúp Cố Diệu Diệu nhập vai, thậm chí không tiếc hy sinh chính mình:

"...... Diệu Diệu hiện tại con hãy tưởng tượng bản thân trở thành một đứa con không hiếu thuận, ba lớn tuổi rồi, muốn đem tài sản chia cho con và em gái con, con muốn lừa tiền ba, cho nên con giả vờ rất yêu ba ..."

U U ngồi một bên nâng khuôn mặt nhỏ quan sát, phát hiện thái độ của chị gái bé ôn hòa lên không ít.

"Con đã hiểu."

Cố Diệu Diệu lại đọc lời kịch một lần nữa, tràn đầy tình cảm, đọc vô cùng tốt.

"Là như thế này ạ?"

Con ngươi Cố Khải Châu chấn động: "Là, là như thế đó......"

Tuy rằng đọc rất khá, nhưng ......

Vì sao vừa nói muốn gạt tiền ba, con lại nhập vai nhanh như vậy!

Tốc độ nhập vai này của con làm người ta càng nghĩ càng thấy kinh khủng!!

Cố Diệu Diệu cũng không quan tâm Cố Khải Châu nghĩ gì, cô xoay người đi đến giải thích với U U rằng bọn họ chỉ đang diễn kịch, cho nên sẽ không có ai thật sự tức giận.

"...... Vậy, lát nữa em cãi nhau với chị, chị cũng không được tức giận thật nha."

"Chị sẽ không tức giận thật."

"Chị, em yêu chị! Hì hì hì ~"

"...... Chị biết."

Đối với U U, mặc dù thái độ của Cố Diệu Diệu thật sự không rõ ràng, nhưng cái hình tượng bình tĩnh lại mang theo một chút mềm mại này rất nhìn thấy.

Mà sự ỷ lại của U U với Cố Diệu Diệu cũng rất rõ ràng.

Cố Khải Châu đứng ở một bên yên lặng nhìn, bỗng nhiên ý thức được một việc.

Hai đứa con gái này của ông, hình như...... chúng không cần ông nhiều giống như ông tưởng tượng.

{Beta-er : Xin thưa là ngài cũng có thường quan tâm con mình nhiều đâu ") }

——

Tập luyện cả buổi trưa, kịch sân khấu《 King Lear 》phiên bản thiếu nhi đã được tập khá ổn.

Cố Khải Châu biết sự tập trung của bọn nhỏ có hạn, không có khả năng đảm nhận nhiều lời kịch nên phần lớn lời kịch giải thích cốt truyện đều giao cho Đinh Nghiêu và mấy ông bố đóng vai quan thần.

Hiện tại vấn đề duy nhất cũng là vấn đề lớn nhất chính là U U thường sửa lời kịch.

Ví dụ như diễn đến đoạn Cordelia bị treo cổ, lúc vua Lear ôm thi thể Cordelia khóc——

Đinh Nghiêu: "Khóc đi, hãy gào khóc đi! Ta muốn bầu trời nứt vỡ trong tiếng khóc và nước mắt, con bé đi rồi không thể trở về nữa, con bé đã chết!"

Đinh Nghiêu rất rõ ràng bản thân đang diễn kịch thiếu nhi, vì vậy anh không thật sự rơi nước mắt, chỉ là chọn dùng phương thức biểu hiện lời kịch khoa trương để diễn.

Cố Khải Châu xem liên tục gật đầu, rất tán thành kỹ thuật diễn của Đinh Nghiêu.

Muốn diễn thú vị mà không quá lố, là một loại thiên phú.

Nhưng mà U U hiển nhiên không hề có một chút thiên phú nào đối với diễn kịch.

Lúc Đinh Nghiêu đang nhập tâm, U U nằm ở trong ngực anh rưng rưng nước mắt, vươn tay ngắn nhỏ chạm đến mặt anh, cảm động nói:

"Đinh Nghiêu ca ca, anh đừng khóc, em, em không có chết......"

Đinh Nghiêu:...... Anh biết.

Tuy rằng anh rất cảm động, nhưng em diễn thi thể có thể chuyên nghiệp hơn một chút được không?

Vì thế vấn đề lớn nhất hiện tại không phải là bọn nhỏ không nhớ được lời kịch, mà là Đinh Nghiêu diễn quá mức chân thật làm cho đứa nhỏ dễ lừa gạt như U U coi là thật.

Sau đó từ cảnh quốc vương bi thương gào khóc biến thành quốc vương nghĩ cách lừa xác chết vùng dậy.

Nhưng Cordelia trong kịch bản của Cố Khải Châu thật ra không chết.

Một mụ phù thủy đáng sợ đã được thêm vào kịch bản, bà có thể điều chế nước thuốc làm cho người chết sống lại, phù thủy bị sự ăn năn hối hận của quốc vương làm cho cảm động, giao nước thuốc cho ông, cứu sống Cordelia, cha con gặp lại.

13/9/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net