Chương 74: Cả thế giới im lặng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Mộc Mộc

Beta-er: Thiên Bách Nguyệt

--------------

Bị chuyện yêu quái hấp dẫn, mấy đứa nhóc cùng nhau reo hò.

Chu đạo mỉm cười chỉ huy nhân viên công tác bắt đầu sắp xếp, đồng thời tiếp tục quá trình:

"Dĩ nhiên, trước đó chúng ta phải lựa chọn phòng ở cho mấy bạn nhỏ, các con đã sẵn sàng tham gia trận đấu lần này chưa?"

Tiết mục thông thường tới rồi!

Khác với những tập trước, tập này là thật sự ở trong rừng rậm, sau mấy đòn hiểm của những tập trước thì các ông bố rất rõ tính niệu* của tổ chương trình này.

*Tính niệu: Ý chỉ người có năng lực và "tuyệt vời", thường được dùng với giọng điệu giễu cợt.

Căn nhà tồi tệ nhất có lẽ tồi tệ đến mức họ có thể dựng lều ngoài trời ngủ dã ngoại ngay tại chỗ.

Vì vậy, ngay cả Cố Khải Châu cũng xốc lại tinh thần, còn vỗ vai Cố Diệu Diệu:

"Diệu Diệu, U U là không đáng tin cậy rồi, con cố lên! Gia đình chúng ta nhờ cả vào con!!"

Cố Diệu Diệu: "...Lát nữa U U nghe thấy, sau ba giây em ấy sẽ khóc cho bố xem."

Nhưng vì điều kiện sống của gia đình trong vài ngày tới, Cố Diệu Diệu đã xắn tay áo lên, thực sự sẵn sàng chuẩn bị lựa chọn đầu tiên, kiếm một căn phòng rộng rãi và sáng sủa để ở.

"Luật chơi rất đơn giản. Đầu tiên các ông bố hãy đứng lên đây, không được phép gợi ý phương pháp ​​cho bọn trẻ nha. Mỗi bạn nhỏ đều lấy một cái lông gà, sau khi lấy được lông gà, các cháu phải cùng đứng chỗ vạch xuất phát, rồi ném lông gà về phía trước, ai ném xa nhất sẽ là người đứng đầu. Các bạn nhỏ có hiểu không?"

Điềm Điềm lấy được chiếc lông gà đầu đầy dấu chấm hỏi, cô bé cố gắng hết sức ném nó đi-

Những chiếc lông gà rời khỏi tay không hề bị ảnh hưởng bởi sức lực của bé, thong thả nhẹ nhàng từ từ rơi trở lại chân.

Điềm Điềm vẻ mặt đau khổ nói: "Làm sao mới có thể ném xa đây!"

Những đứa trẻ khác lần lượt thử, Chu Chu thậm chí xoay người như con quay, nhưng chiếc lông chỉ xa hơn so với của Điềm Điềm một chút mà thôi.

Chu đạo cười thần bí: "Chỉ cần đứng ở vạch xuất phát, để lông gà cách vạch xuất phát càng xa càng tốt. Ngoài ra muốn dùng phương pháp gì cũng được, các cháu thử suy nghĩ thật kỹ?"

U U cẩn thận nghiêm túc nghe Chu đạo nói xong, sau đó quay đầu khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói với Cố Diệu Diệu:

"Chị ơi, chuyện mà sử dụng đến đầu óc thì phải giao cho chị rồi."

Cố Diệu Diệu:... Bây giờ chưa gì em đánh vỡ khí thế như vậy sao?

U U thực ra không phải là không cố gắng, nhưng bé không có sức lực lớn giống như Điềm Điềm, nên chỉ có thể ngồi xổm sang một bên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn cổ vũ cho chị gái.

Cố Diệu Diệu suy nghĩ một chút: "Vậy thì giúp chị đào một ít đất tới đây."

Chân sai vặt U U làm rất nhanh, cũng không thèm quan tâm rằng chiếc váy trắng nhỏ của cô bé bị bẩn, dùng móng vuốt nhỏ bới hai cái, lập tức bốc một chút đất cho Cố Diệu Diệu.

Cố Diệu Diệu chôn những chiếc lông gà do Chu đạo đưa vào đất, sau đó cùng với U U, bốn bàn tay nhỏ bé bóp đi bóp lại, rất nhanh đã nặn thành một quả bóng tròn.

Theo nguyên lý cơ học và không khí, quả cầu bùn của Cố Diệu Diệu nhẹ nhàng lăn một vòng, rồi thuận thế lăn thật xa.

Chu Đạo vui mừng cười cười: "Diệu Diệu thật là thông minh."

U - trùm cổ vũ - U là người đầu tiên vỗ tay.

"Diệu Diệu, chị thật lợi hại."

"Sao chị nghĩ ra vậy! Quả cầu lăn rất xa nha!"

"Chú Chu, đây không phải là vi phạm sao?"

Trước nghi ngờ của Tiểu Tảo, Chu đạo trả lời: "Đương nhiên là không tính rồi, đây được gọi là sử dụng quy tắc một cách hợp lý, là ý tưởng ​​rất thông minh."

U U nhìn chị gái được bọn nhóc và mấy ông bố liên tục khen ngợi, nhất thời có chút sững sờ.

Chị thông minh quá...

Chị cái gì cũng biết, còn U U không biết gì...

U U biết rằng chị ấy lợi hại là một chuyện vui vẻ, nhưng sau khi mừng thay cho chị gái, trong lòng lại cảm thấy có chút buồn không thể giải thích được.

Bé rất vui khi có một người chị thông minh.

Nhưng chị lại không có em gái thông minh.

- - -Chị có phải cũng muốn một U U thông minh không?

U U ngồi bên cạnh hồ, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, đôi lông mày nhỏ bắt đầu nhăn lại một cách buồn bã.

Tuy nhiên, trước khi những cảm xúc nhỏ của cô bé đang chuẩn bị dâng trào trong mười giây, bé đột nhiên bị một cái gì đó chạm vào sau lưng.

U U và người quay phim cùng nhau quay đầu lại.

Lần này, cả màn ảnh đều có chút hoảng sợ.

Đó là một con bồ nông nhỏ có mỏ dài đứng sau lưng U U, nghiêng đầu, nhìn cô bé bằng ánh mắt kỳ quái.

Bất ngờ nhìn thấy một con bồ nông như vậy, dù con vật không hề hung dữ nhưng người quay phim đã hoảng sợ đến mức chân mềm nhũn.

Người ta nói rằng sinh vật như bồ nông có chỉ số thông minh thấp, khá giống với Husky, vấn đề lớn nhất là nó nhìn thấy thứ gì đó, bất kể có thể ăn được hay không, nó đều muốn ngậm nó.

Không giới hạn gồm chó mèo đi ngang qua hay thậm chí cả hươu cao cổ lớn gấp nó ba đến bốn lần.

Bất kể có thể ăn được hay không, trước hết nó sẽ ngậm trước rồi nói sau.

Và vì điều này, nó đã vinh dự giành được danh hiệu "Chim giới người Quảng Đông".

U U chớp mắt, chỉ vào con bồ nông một cách hào hứng và nói với người quay phim:

"Ngỗng ngỗng!"

Con ngỗng này không hung dữ với bé!

Nó thật dễ thương!

Các nhân viên an ninh xung quanh thực sự đã nhìn thấy con bồ nông nhỏ này lẻn ra từ bên bờ một cách không thể giải thích được, nhưng vì con bồ nông này không phải là con trưởng thành, nó không có miệng đầy nanh như ngỗng lớn mà là một loài chim biển tương đối ôn hòa nên cũng không ngăn cản.

Chỉ là để nhân viên an ninh để mắt tới bên này, xem con bồ nông muốn làm gì.

Người quay phim nhát gan, vẻ mặt đau khổ cũng không dám lộn xộn, chỉ mong tổ tông nhỏ có thể khóc, cũng có thể kêu lên, như vậy nhân viên an ninh sẽ bắt con bồ nông này đi.

Nhưng U U chẳng những không sợ mà còn vui vẻ sờ lên cái miệng thon dài của bồ nông:

"Ngỗng ngoan, có muốn chơi với mình không?"

Bồ nông không đáp, dùng đôi mắt đậu đen nhỏ nhắn cứng nhắc nhìn chằm chằm bé.

- - -Con người này có mùi hơi khác so với những con người khác.

- - -Rốt cuộc là không giống nhau chỗ nào?

U U thấy nó giống như một con bồ nông có tính khí tốt, lá gan lớn hơn một chút, cô bé véo một mẩu bánh mì giấu kín ra khỏi chiếc ba lô nhỏ mang theo bên mình, vươn móng vuốt nhỏ ra hào phóng vươn về phía trước, nhỏ giọng nói:

"Đây là mình giấu chú Chu mang theo trên lưng đó, nếu như cậu bằng lòng tốt với mình, mình có thể chia cho cậu..."

Còn chưa dứt lời, bồ nông đột nhiên mở miệng, mỏ trên và mỏ dưới giống như một đôi đũa -

Một ngụm kẹp lấy cái đầu nhỏ của U U.

U U: "..."

Cả thế giới yên lặng.

26/10/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net