Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lý do.....
Một đầu khác, sau khi nam nhân trên chiếc xe vừa ly khai nhìn thấy vợ mình để cho moitj tên đàn oing xa lạ ôm, nếu nói là kinh ngạc, chẳng

Trang 17 / 20
bằng nói là cuồng nộ.
"Nghị viên, có quay lại không?" Lái xe hỏi.
Nếu quay đầu, Hạo Hạo cùng Nhị Nhị ắt phải sẽ đến trễ.
Người kia là ai?
Triệu Thừa Quốc cảm thấy tức giận trước nay chưa từng có đang thiêu đốt ở trong lòng.
Nhị Nhị thiên chân vô tà nói: "Đó là người biên tập mới của mẹ - chú Tiểu Lam, mỗi ngày mẹ đều chat webcam với chú Tiểu Lam nha, con với anh trai cũng đã chào hỏi qua chú ấy."
Triệu Thừa Quốc nheo mắt, hai đấm nắm chặt. "Chat webcam?"
Vợ của anh cùng một người nam nhân khác mỗi ngày đều chat webcam?!
"Tiểu Trương, quay đầu." Anh lạnh lùng hạ lệnh.
"Ba, chờ một chút!" Hạo Hạo rõ ràng chính xác cảm thụ phẫn nộ của ba ba, nhanh chóng giải thích. "Ba, ba không cần trở về tìm chú Tiểu Lam tính toán sổ sách đây, chú Tiểu Lam không thích nữ sinh, bạn trai của chú ấy là nam sinh, avata msm có ảnh chụp chung của bọn họ."
Hạo Hạo thực thích giả vờ lãnh khốc, ở mặt ngoài cùng mẹ nhóc giống như có khoảng cách, không giống Nhị Nhị tri kỷ thân mật như vậy, nhưng chỉ cần có người hiểu lầm mẹ, cậu luôn là người thứ nhất nhảy ra bảo hộ cô, sủ là ông nội bà nội cũng không thể có ý kiến với mẹ cậu.
Anh đương nhiên tin tưởng con giải thích, nhưng anh càng cần sự chứng minh trực tiếp. Anh

Trang 18 / 20
lôi di động ra, gọi điện thoại.
Ông chủ nhà xuất bản của Vi Ny cũng là bạn thân của anh.
"Cậu tìm một nam nhân làm tân biên tập cho Vi Ny?"
Khẩu khí nguy hiểm của anh làm cho ông chủ nhà cuất bản ở đầu kia điện thoại cũng cảm thấy hô hấp không thuận.
"Không không không, Thừa Quốc huynh anh suy nghĩ nhiều quá, Tiểu Lam có linh hồn là nữ nhân, anh ta chính là đầu thai nhầm vào thân thể nam nhân mà thôi, thực sự không có việc gì, trong nhà xuất bản từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài mọi nhân viên công tác là nữ đều coi Tiểu Lam là tỷ muội tôta đấy! Bất cứ chuyện tư mật gì của nữ nhân đều có thể thảo luận!"
Triệu Thừa Quốc cũng không hào phóng như vậy. "Tôi hy vọng biên tập của Vi Ny là nữ nhân chân chính."
Nói anh là ham muốn chiếm hữu quá mạnh mẽ cũng được, tóm lại anh không muốn làm cho Vi Ny cùng bất cứ nam nhân nào chat webcam, hoặc là tùy thời có khả năng bị nam nhân khác ôm!
"Yên tâm yên tâm, Tiểu Lam tuyệt đối so với nữ nhân còn muốn nữ nhân, huống hồ Tiểu Lam coa biện pháo thúc giục giao bản thảo rất tốt, bằng không cậu cho rằng vì sao tôi lại phải đổi biên tập cho người vợ thích kéo dài thời hạn nộp bản thảo của cậu như vậy?."
Ông chủ nhà xuất bản thuận tiện oán giận, Vi Ny rất ỷ lại chính

Trang 19 / 20
mình sức bật, anh ta đương nhiên cũng hy vọng Tiểu Lam có thể bỏ thói quen xấu đó cho Vi Ny...... Dù Triệu Thừa Quốc thật sự không muốn quản vợ mình có đúng giờ nộp bản thảo hay không, nhưng nhờ ông chủ nhà xuất bản cam đoan mãi, cuối cùng cũng dẹp được cơn phẫn nộ mưa rền gió dữ của anh.
Kết thúc điện thoại, Hạo Hạo hỏi tiếp: "Lão ba, ngày mai ba muốn đi Cao Hùng công tác thật sao? Đây là lâm thời quyết định? Thư ký a di hôm qua còn nói với con, cuối tuần này ba sẽ ở nhà cùng chúng con."
Triệu Thừa Quốc nở nụ cười. "Ba không có đi công tác, ba sẽ ở lại trong nhà."
Thông minh như Hạo Hạo không tin nếu ba ba ở nhà, sẽ để cậu cùng em gái đến chỗ mẹ. Cậu hỏi tiếp: "Cho nên ba cũng sẽ cùng chúng con đi sang chỗ mẹ sao?"
Triệu Thừa Quốc cười nhìn đứa con thông minh. "Buổi sáng ba sẽ đi chơi bóng, con có thể mời mẹ về nhà, dạy mẹ bơi lội. Mỗi ngày mẹ đều nhìn ba bơi lội, ba đoán là mẹ muốn học bơi lội." Anh cười.
Năm đó, nếu không để cô tự do, yêu cầu của ngoại giới, trách móc nặng nề của nhà chồng, sự không lượng giải của nhà mẹ đẻ với cô, hết thảy sẽ tích lũy thành áp lực, mà Vi Ny sẽ trở thành một tòa núi lửa tùy thời bùng nổ.
Nếu không để cô đi, không cho cô tự do, anh biết rõ chính mình sẽ mất

Trang 20 / 20
đi cô, mất đi nữ nhân anh từng nhận lời cả đời đều sẽ sủng co, yêu cô. Cho nên, anh quyết định buông tay, lựa chọn chờ đợi.
Mấy năm nay, anh lựa chọn chờ đợi, chờ đợi chính mình cùng Vi Ny có cơ hội đánh vỡ cục diện bế tắc.
Sao biết này một khi chờ chính là bảy năm, kiên nhẫn của anh sắp bị cô mài mòn hết, anh cần một cái cơ hội, một cái cơ hội không khiến cô bị sợ hãi, sẽ không làm cho cô lùi bước cách anh càng xa hơn.
Vi Ny khẳng định không biết, ở ngày đầu tiên cô đem kính viễn vọng dựng lên, nhắm về phía bể bơi, anh đã phát hiện, bởi vì vợ cuẩ anh hiển nhiên không chú ý tới màn ảnh kính viễn vọng sẽ bị phản quang.
Cũng là bởi vì như vậy, lúc anh phát hiện cô dùng kính viễn vọng nhìn lén mình, như là cô đang giúp anh mở một cánh cửa, một lời mời, cô không biết ngay lúc đó anh kích động ra sao, cảm động cỡ nào......
Hiện tại, nguy cơ "ôm ấp" được giải trừ, tâm tình anh tốt lên rất nhiều, huống hồ, anh thực sự chờ mong ngày mai có thể ở bể bơi trong nhà câu được con "Cá lớn" mắc câu. Hạo Hạo là tuyển thủ trong đội bơi lội của trường học, nhưng cậu hiểu được lão ba tuyệt đối không chỉ muốn cậu dạy lão mẹ bơi lội, mới sử xuất quỷ kế này.
"Lão ba, ba muốn cho lão mẹ về nhà sao?"
Triệu Thừa Quốc nhếch khóe môi. "Lão ba chỉ muốn cho mẹ con biết nhà mẹ ở đâu."
"Không phải hai người ở ruêng sao?"
"Bảy năm, thế là quá đủ rồi."
"Nha."
Hạo Hạo cúi đầu, giơ lên nụ cười vui vẻ.
Nếu lão ba có ý tưởng này, như vậy, cậu sẽ cố gắng giúp lão ba làm cho lão mẹ về nhà!
...
Mia: nhóc này đúng là không phải dạng vừa. Nhưng mà dễ thương ghê ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net