[H] Điên cuồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô xấu hổ khép chân, lại không thể ngăn cản ánh mắt trần trụi của hắn, đi từ bụng nhỏ bằng phẳng đến nơi địa phương thần bí.

Dietrich cúi người, nhẹ nhàng thưởng thức hương thơm bên cổ cô.

Hương vị ngọt ngào quen thuộc tràn ngập chóp mũi chiếm cứ lý trí của hắn, tựa như tình dược mãnh liệt làm hắn không kiềm chế được mà bốc hoả vì cô.

Chóp mũi cao thẳng của hắn cọ cọ gò má đỏ thắm, bắt đầu từ phần cổ, đôi môi ướt át ấy hạ xuống từng nụ hôn nóng bỏng.

Từ xương quai xanh, đến đầu ngực.

Hắn cắn núm vú hồng phấn nhô lên ấy, sức lực không quá nhẹ nhàng, cũng không đến mức khiến cô đau đớn. Cảm giác hơi đau, mang theo chút tê dại như dòng điện xoẹt qua này khiến cô bất giác run rẩy.

Quân phục của Dietrich vẫn hoàn chỉnh như cũ, khiến hắn nhìn có vẻ nghiêm cẩn không chút cẩu thả.

Nhưng khuôn mặt luôn nghiêm chỉnh đứng đắn ấy nay đã nhuốm màu dục vọng, mặt mày vô cùng gợi cảm.

Dường như quần áo đang hạn chế khả năng phát huy, nên hắn cởi bỏ khuy áo trên cổ, để lộ chiếc cổ thon dài và yết hầu thỉnh thoạt trượt lên xuống.

Lê Sân im lặng nuốt nước miếng.

Cô, cô rất muốn phản công.

Lòng bàn tay mang vết chai mỏng không hề khách khí mà nắm lấy một khối mềm mềm, nhìn da thịt mềm mại đầy đặn ấy biến hoá thành nhiều hình dạng khác nhau trong tay mình.

Dietrich buông lỏng giam cầm, lấy tay siết chặt eo cô.

Cô gái nhỏ được tự do dĩ nhiên sợ hãi, xoay người muốn bò đi. Tuy nhiên eo cô vẫn trong tay hắn, chỉ có thể yếu ớt bị hắn kéo trở về.

Mái tóc đen rối tung rải rác trên tấm lưng trắng bóng vô cùng bắt mắt.

"Thượng uý, ngài thượng uý..."

Giọng nói của cô gái nhỏ đầy nức nở hoảng sợ, nhưng qua tai hắn, nó chỉ khiến dục vọng bùng lên mãnh liệt hơn.

"Ngài không thể... Ngài không thể làm như vậy..."

Chưa kịp nói xong, cô đã bị một tiếng đánh mạnh cắt ngang.

Trên bờ mông đầy đặn lại có dấu bàn tay, bị sức lực làm cho run lên như bọt sóng của sữa.

Cô bất giác kêu lên, xấu hổ đến nỗi da thịt toàn thân biến thành màu hồng nhạt.

Dietrich đè cô trên giường, bộ quần áo hơi cứng cọ vào da mang đến một cảm giác kích thích khác. Cổ tay cô lại bị nắm chặt lấy, đè trên đỉnh đầu.

Hơi thở của hắn nặng nề mà dễ nghe, liên tục thổi vào lưng cô.

Hai chân đang khép lại cũng bị tàn nhẫn tách ra.

Lòng bàn tay nóng bỏng tiến vào đùi trong, thô lỗ cọ xát làn da mỏng manh. Những sợi lông tơ mềm mại trên hạ bộ của cô cũng không thể ngăn cản ngón tay hắn xâm nhập.

Trai thịt khép lại chặt chẽ, vẫn còn sự chật chội của xử nữ.

Nhưng sau lúc nãy, cơ thể cô thành thật tiết ra mật ngọt dinh dính, để lại dấu vết trên đầu ngón tay hắn.

Từ góc nhìn của Dietrich, có thể thấy bờ vai mảnh khảnh gầy yếu của cô, hai xương bướm hiện rõ bởi động tác nâng cánh tay.

Hai mắt hắn ửng đỏ, dùng sức đưa ngón tay di chuyển ra vào, cảm thụ được xúc cảm sung sướng khi bị ngậm chặt.

"Ưm... Không... Không được... Xin ngài... Ưm..."

Thân thể Lê Sân không khỏi run rẩy, hai chân thẳng tắp trắng nõn bị mở to ra đầy ngượng ngùng, bên trong dính đầy mật dịch.

Đôi mắt cô nhắm chặt, không ngừng rên rỉ. Vì Lê Sân đang đưa lưng về phía Dietrich nên hắn chỉ thấy được hàng mi dài cong vút của cô.

---------

Đầu ngón tay mảnh khảnh thô ráp không ngừng kích thích thịt mềm trong âm hộ, khiến cô sung sướng tê dại không kiểm soát nổi.

Cô không nhịn được mà vặn vẹo vòng eo thon thả, trong lòng điên cuồng gào thét tên khốn này, ngoài miệng thì chỉ phát ra tiếng nghẹn ngào run rẩy.

Dường như bị cảnh đẹp ấy tác động tới dây thần kinh nào đó, một tia lý trí cuối cùng của Dietrich đã biến mất dưới tình huống này.

Hắn thở một hơi, nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng, giải phóng vật lớn đang sưng đỏ.

Nóng bỏng, gân guốc, hùng hổ giật giật.

Hắn xoay người cô lại, dùng một tay đỡ eo cô, tay kia thì đặt chân cô lên eo mình.

Khuôn mặt cô gái nhỏ đẫm nước mắt, dường như van xin mà nhìn hắn.

Nhưng Dietrich không thể quản được nhiều như vậy.

Hắn cúi xuống, chống vào vầng trán mịn màng của cô gái nhỏ, lắng nghe tiếng van xin đứt quãng của cô văng vẳng bên tai.

Nhưng vật khổng lồ kia đã tiến vào cánh cửa nhỏ hẹp bên dưới của cô, đẩy vào trong từng chút một.

Ướt át vừa đủ lúc này đã tạo nên sự thuận tiện tuyệt vời. Khi gian nan xâm nhập được nửa đường, trán hắn đã rỉ mồ hôi. Dietrich mất kiên nhẫn, khẽ cắn môi, mãnh liệt xâm nhập vào cơ thể cô.

Lê Sân tái mặt, phát ra tiếng kêu đau nghẹn ngào.

Cũng may cô đã mở khoá kỹ năng hoà hợp râu ria kia, nếu không bây giờ sẽ thật sự xảy ra chuyện.

Khoái cảm cực độ làm chấn động toàn bộ cảm quan của hai người trong chốc lát. Dietrich hôn lên môi cô, ngăn chặn những bất an và nghẹn ngào, bắt đầu đẩy vào rút ra nông nông sâu sâu.

Vật lớn liên tục ra vào hoa huyệt của cô, da thịt mềm mại bên trong như muốn xô đẩy dị vật, nhưng lại miễn cưỡng liếm mút và quấn lấy khiến hắn bất giác rên rỉ.

Tiếng rên trầm thấp từ tính vang vọng bên tai, càng hữu ích hơn bất kỳ loại thuốc kích dục nào. Đau đớn của lần đầu nhanh chóng chuyển thành khoái cảm dày đặc, khiến cô hưng phấn đến mức co quắp ngón chân.

Cơ thể hai người dán sát vào nhau, áo của Dietrich bị cô nắm đến rối tung, lộ ra khối cơ bắp săn chắc. Cơ bụng chắc nịch ở eo bởi vị động tác tiến lùi của hắn mà ngày càng lộ rõ, tựa như bức tượng được đúc bằng gang.

Lê Sân chỉ mơ màng liếc nhìn một cái liền cảm thấy bộ dáng của người đàn ông này vô cùng gợi tình, nếu ở thời hiện đại nhất định là một sự tồn tại bùng nổ hormone.

Nhưng rất nhanh, cô không còn dư tế bào não để nghĩ về nó.

Dietrich nắm vòng eo mềm mại, gần như điên cuồng ra vào phập phồng trong cơ thể cô, đánh những chất lỏng dính nhớp thành bọt biển, làm lông tơ mềm mại dính thành từng nhúm.

Tầm mắt Dietrich mơ hồ, chỉ có xúc giác sung sướng mãnh liệt của thân thể mới khiến hắn cảm thấy có chút cảm giác chân thật.

Mái tóc đen của cô xoã lung tung trên giường bởi động tác của hai người. Cô cắn tay mình, lông mi đen dày thấm đẫm nước mắt như giọt sương trên nụ hoa. Nhu nhược, xinh đẹp, khiến hắn phát điên.

Hắn chỉ muốn thúc mạnh, rồi thúc mạnh hơn, tấn công đến nơi sâu nhất trong cơ thể và cứ thế mà chiếm lấy cô.

Hắn tựa như dã thú bị giam cầm lâu ngày mà nay nếm trải món ngon mong đợi đã lâu, không biết mệt mỏi và cũng không muốn dừng lại.

Tiếng khóc và rên rỉ đứt quãng đầy quyến rũ của Lê Sân, trở thành điểm nhấn rực rỡ trong ký ức của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net