Chương 6: Chẳng lẽ là đi khám thai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nơ

Chủ đề "Nam Trầm Bắc U" vốn im hơi lặng tiếng sau nhiều năm nay lại xuất hiện trước mắt dư luận, số ít người thắc mắc tại sao hai người lại đến bệnh viện, phần lớn còn lại đều đang suy đoán về mối quan hệ giữa hai người.

[Hình U? Có phải là Hình U chơi violin mà năm đó mama từng ship không?]

[Thanh mai trúc mã trở thành người yêu thiệt rồi sao?]

[A a a a ngọt quá điiii, bọn họ thật sự bắt đầu yêu nhau rồi đó.]

[Chòi má, CP mà tui ship trở thành sự thật rồi sao???]

Với tốc độ lan truyền chóng mặt trên mạng, tình hình bỗng trở nên phức tạp hơn cả tin đồn Minh Trầm tới thăm Hạ Úy Lam.

Hình U cầm điện thoại lẩm bẩm hai tiếng, xòe lòng tay ra rồi hỏi: "Bây giờ phải làm sao?"

Minh Trầm đang định trả lời thì bị nhạc chuông điện thoại của Hình U làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa hai người.

Hình U nhíu mày, cầm điện thoại lên với thái độ không kiên nhẫn, tầm mắt lướt qua dòng ghi chú trên màn hình, cả người lập tức tỉnh táo.

"Suỵt!" Cô giơ ngón trỏ lên, ra hiệu Minh Trầm im lặng, sau đó mới run rẩy ngón tay trả lời điện thoại.

"Ông nội."

Từ nhỏ đến lớn, hình tượng mà ông nội để lại trong lòng Hình U rất phức tạp, vừa nghiêm túc lại hiền từ.

Khi không có việc gì thì có thể làm nũng bày trò trước mặt ông, nhưng khi gặp vấn đề thì ông sẽ trở nên rất nghiêm túc, điều đó khiến người làm cháu gái như Hình U cảm thấy chột dạ mỗi khi đối mặt với người lớn.

Chẳng hạn như sự việc bị phơi bày ngày hôm nay, nó cũng có tính chất giống như bị người lớn bắt gặp "Yêu sớm", mặc dù cô đã là người trưởng thành và có quyền tự quyết định mọi việc.

"Về nước rồi?"

"Vừa trở về ạ..."

"Đã gặp Tiểu Trầm rồi?"

"Vâng ạ."

Một người hỏi một người đáp, làm sao mà ông ấy không biết đây là biểu hiện chột dạ của cháu gái mình? Nhưng hiện tại chỉ có thể lo lắng hỏi: "Tại sao lại đi bệnh viện?"

Hình U vội vàng trả lời: "Cháu không may bị mèo cào, có hơi lo lắng nên đến bệnh viện kiểm tra, nhưng hiện tại không sao rồi ạ."

Những lời nói của Hình U không để lộ ra bất kỳ thông tin nào.

Nhớ đến những lời văng vẳng bên tai lúc ấy, ông ấy đã chuẩn bị tâm lý thật tốt trước khi gọi đến: "Hai đứa đang sống chung với nhau sao?"

"Ông nội, ông hãy nghe cháu giải thích!" Hình U đoán chắc rằng ông nội đã nghe được tin đồn trên mạng, nhanh chóng giải thích: "Là bởi vì cháu mới về nước, vẫn còn lạ nước lạ cái nên mới ở tạm nhà cậu ấy."

Cô cố tình nhấn mạnh hai chữ "Ở tạm".

Sau khi Hình U thành thành thật thật giải thích sự thật, ông nội im lặng gần nửa phút: "Vốn dĩ hai đứa đã có hôn ước từ lâu, hơn nữa đều là người trưởng thành, nếu thật sự ở bên nhau thì cũng không sao hết, nhưng tốt nhất là kết hôn luôn đi."

"Không phải như thế..." Cô muốn từ hôn mà!

Hình U ở bên này không nói nên lời.

Kế hoạch ban đầu là đưa Minh Trầm về nhà để nói chuyện trực tiếp với người lớn.

Ông nội hỏi qua điện thoại rất nhiều, Hình U không thể không trả lời, cũng không thể cúp máy, chỉ có thể ngồi đó cầm điện thoại rồi gật đầu.

Cái tên Minh Trầm được nhắc đến rất nhiều trong điện thoại, Hình U duỗi chân đá người đàn ông đứng trước mặt, liên tục ra hiệu bằng ánh mắt.

Động tác này của cô giống như gãi ngứa, Minh Trầm cong môi cười, miễn cưỡng chìa tay ra.

Kết nối tín hiệu thành công, Hình U vội vàng đưa điện thoại cho anh, như thể vứt bỏ một củ khoai lang nóng bỏng tay.

"Ông nội Hình." Đối mặt với ông cụ ở đầu dây bên kia, Minh Trầm lập tức thay đổi giọng điệu.

Anh không còn lười biếng dựa vào nơi nào đó mà cầm điện thoại đi ra ngoài.

Hình U nhanh chóng mang dép lê vào, tò mò chạy theo, vừa ló đầu ra khỏi cửa liền bị bàn tay của Minh Trần đè ngược trở về.

Hình U thô lỗ hất tay anh ra, lấy ngón tay phẩy tóc trên trán rồi xoay người rời đi một cách ngầu lòi.

Hừ, không nghe thì không nghe.

Minh Trầm hơi nhướng mày, tiếng bước chân "lạch bạch" còn sót lại vang lên bên tai.

Tiểu Khổng Tước lại muốn ầm ĩ với anh.

Giọng nói khàn khàn và chất phác của ông nội Hình liên tục phát ra từ điện thoại, Minh Trầm bình tĩnh đáp lại, cuối cùng nhẹ nhàng nói: "Chuyện trên mạng cháu sẽ xử lý, qua một thời gian nữa cháu và Tiểu U sẽ trở về thăm ông."

Sau khi cúp máy, trên đầu màn hình điện thoại của Hình U hiện lên một dòng tin nhắn Twitter, anh không nhấn vào xem, mà đẩy cửa ra trả lại điện thoại cho cô.

Hình U gấp đến độ không chờ nổi, cô hỏi: "Ông nội nói thế nào?"

Minh Trầm thuận miệng đáp: "Bảo cậu nghe lời tôi."

"Phi." Cô mới không tin ông nội sẽ nói như vậy, tên khốn này luôn muốn lừa cô.

"Nói mau, chuyện trên mạng giải quyết thế nào?"

Bị cư dân mạng mắt tinh như kính hiển vi soi được tên đúng là chuyện ngoài dự đoán, cô lặng lẽ trở về nước, thật sự không ngờ lại bị bại lộ nhanh như vậy.

Cô không ngại đối mặt với dư luận, nhưng mối quan hệ giữa cô và Minh Trầm thực sự rất vi diệu.

"Tạm thời không cần cậu ra mặt." Minh Trầm đang đứng ngược chiều ánh sáng, rõ ràng cách nói chuyện vẫn giống hệt thường ngày, nhưng lại mang cho người ta cảm giác tin tưởng tuyệt đối.

Hình U mở miệng: "Ồ."

Cô đã nói rõ lập trường của mình rồi, nếu Minh Trầm đã nói không cần thì thôi.

Sau khi nói xong sự việc, Hình U chìa tay ra tỏ ý bảo anh trả lại điện thoại, nhưng người đàn ông lại nhướng mày, cố tình giơ điện thoại lên cao.

Hình U nhảy lên đoạt lấy, trong lúc tranh giành, chiếc điện thoại bóng loáng xoay tròn nửa vòng giữa các ngón tay của Minh Trầm, rồi "bộp" một tiếng, màn hình điện thoại rơi úp xuống sàn.

Minh Trầm: "..."

Hình U nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hai tay đã nắm chặt thành quyền.

Trước khi cô bùng nổ, Minh Trầm vội vàng nhặt điện thoại lên nhét ngược vào tay cô.

Làm sao cô có thể bỏ qua dễ dàng như vậy, cô ném điện thoại sang một bên, vừa chuẩn bị hành động liền bị Minh Trầm giữ chặt. 

Sức của cô không thắng nổi Minh Trầm, đẩy mãi vẫn không ra, cũng tựa như năm đó, bởi vì tranh giành một món đồ mà suýt chút nữa đã đánh nhau ngay tại nhà.

Ký ức trùng lặp với thực tế, khơi dậy lửa giận trong lòng Hình U: "Minh Trầm, cậu thiếu đòn phải không!"

Trong một cuộc đọ sức giữa nam và nữ, Tiểu Khổng Tước với bộ lông chứa đầy lửa giận vẫn nhất quyết không chịu buông tha mà đá vào chân anh, Minh Trầm nhíu mày, xoay người để cô dựa vào bàn, hai tay chống ở hai bên giam cầm cô lại.

Ánh đèn từ nóc nhà chiếu xuống, bóng đen phủ lên hai bên má, hơi thở quen thuộc xâm chiếm khứu giác, đầu óc của Hình U nhất thời chuyển sang chế độ loading.

Gần quá.

Cách lớp quần áo, tiếng tim đập càng ngày càng rõ ràng, âm thanh "Thình thịch" liên tục quấy nhiễu lỗ tai, muốn không để ý cũng khó.

Cánh tay trần trụi áp lên da thịt mềm mại bên hông, ngón tay của người đàn ông hơi cong lên, trong đôi mắt nâu hiện lên những đợt sóng ngầm.

Trong hơi thở hỗn loạn, anh không hề có ý định rút lui.

Khoảnh khắc đó, thời gian như ngưng đọng, đôi mắt cũng trở nên đình trệ.

Ở bên kia bức tường, hai cái bóng đan cài vào nhau, vượt qua cả ranh giới.

"Cậu Minh, đồ mà cậu muốn tôi đã mua về rồi đây." Cửa phòng chưa đóng, giọng nói ôn hòa của dì Thu từ bên ngoài truyền vào.

Hai người trong phòng đồng thời nhìn ra ngoài, chỉ thấy dì Thu cầm một túi đồ đứng ở cửa, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bọn họ.

Dì Thu cong môi cười, đặt túi đồ lên chiếc bàn ngay cạnh cửa, bỏ lại một câu "Tôi không nhìn thấy gì hết" rồi biến mất không dấu vết.

Bầu không khí kỳ diệu bị phá vỡ bởi tình tiết nhỏ này, Hình U nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng đẩy người kia ra khỏi người mình.

Đôi mắt chớp chớp mấy cái, rõ ràng là không được tự nhiên.

Minh Trầm sửa lại cổ áo của mình, ung dung cài lại chiếc cúc vừa bị bung ra lúc nãy, bình tĩnh lấy ra một quả quýt vàng óng trong túi đồ mà dì Thu để lại, đung đưa trước mặt cô: "Mua quýt cho cậu đấy, có muốn ăn không?"

Hình U mím môi, cầm lấy quả quýt rồi chạy như bay ra khỏi phòng, lảng tránh tầm mắt của anh.

Đến chỗ ngã rẽ, Hình U dừng chân lại, nhìn xuống quả quýt trên tay, sau đó vỗ nhẹ lên ngực mình như để bình tĩnh.

Suy nghĩ trong đầu vô cùng hỗn loạn, cô đưa tay gõ trán, một tia ảo não hiện lên trong đôi mắt xinh đẹp và trong veo của cô.

Nhìn bóng lưng Hình U biến mất ở lối rẽ, người đàn ông mím khóe môi, bảo dì Thu đến cầm túi đi.

Sau khi đã trấn an Tiểu Khổng Tước, Minh Trầm vẫn phải thảo luận phương án giải quyết với Đoạn Văn Phàm.

Thời điểm Đoạn Văn Phàm phát hiện ra nghệ sĩ của mình qua lại với một người phụ nữ không rõ tên thì anh ta đã khiếp đảm một phen. Sau khi biết được người phụ nữ đó tên là "Hình U", tâm trạng của Đoạn Văn Phàm trở nên rất phức tạp.

Hình U...

Ra là Hình U.

Có thể có rất nhiều người đã quên cái tên này, nhưng thân là người đại diện của Minh Trầm, sao anh ta có thể không biết cơ chứ! Đây chính là nữ chính của CP quốc dân năm đó, thuộc một đẳng cấp khác với người bạn gái tin đồn hết lần này đến lần khác của Minh Trầm.

Thảo nào, trước đó anh ta đã nhiều lần hỏi về danh tính của người phụ nữ trong video nhưng Minh Trầm đều không chịu nói.

Đoạn Văn Phàm xem đi xem lại đoạn video mà mình mua lại với giá cao, ngay cả khi không nhìn thấy mặt cũng biết cô là một mỹ nhân, anh ta cũng rất tò mò về mối quan hệ giữa hai người: "Cậu và Hình U không phải đang yêu nhau thật sao?"

Minh Trầm trả lời rất dứt khoát, "Không phải."

Đoạn Văn Phàm hỏi tiếp: "Vậy hai người đến bệnh viện làm gì?"

Minh Trầm lời ít ý nhiều: "Cô ấy bị Cake cào bị thương."

"Hai người sống chung với nhau sao?" Đoạn Văn Phàm tăng cao âm lượng, bắt được trọng điểm.

Con đường mà Minh Trầm đi chính là diễn xuất, chứ không phải là ngôi sao chỉ biết dựa vào lưu lượng*, nhưng đang trên đà đỉnh cao của sự nghiệp thì việc yêu đương quả thật không thích hợp.

*Lưu lượng ở đây ý chỉ độ hot, độ chút ý...

"Việc đã đến nước này, cho dù cậu có ra mặt nói rằng cả hai chỉ là bạn bè đơn thuần thì cư dân mạng cũng sẽ không tin." Ngay cả bản thân anh ta cũng không tin hai người này "trong sáng", "Nếu hai người không phải người yêu, vậy tốt nhất nên nhờ cô Hình phối hợp làm rõ."

Giọng nói của Minh Trầm dần trầm xuống: "Đây là chuyện riêng của tôi."

Đoạn Văn Phàm không thể trêu vào vị "Tổ tông" này, lại sợ anh hành xử khác người giống như lúc debut: "Cậu là minh tinh, mọi lời nói cử chỉ của cậu đều bị công chúng chú ý, hơn nữa, cô Hình không thể tính là một người hoàn toàn ngoài cuộc."

Giống như bây giờ, chỉ cần là cái tên nào đứng chung với Minh Trầm cũng đều trải qua cơn bão ghét bỏ trên mạng, nhưng hiện tại cư dân mạng lại tràn ngập tò mò về một Hình U sau khi trưởng thành.

#CP Nam Trầm Bắc U có trở thành sự thật hay không?#

#Công chúa xinh đẹp lúc nhỏ bây giờ ra sao?#

#Hình U biến mất khỏi mắt công chúng trong những năm qua...#

Những câu hỏi như thế nhiều không đếm xuể, trước mắt không chỉ có fan hâm mộ chú ý đến cô mà còn có các antifan.

Nhưng chung quy, fan CP thanh mai trúc mã chiếm thiểu số, tạo nên một làn sóng cuồng nhiệt, để lại phần còn lại cho những người khác tự do phát huy.

Duy chỉ có fan độc duy của Minh Trầm là khó có thể chấp nhận, cho dù mấy năm nay anh có đóng phim nào, dính scandal với nữ chính nào, thì bọn họ đều thề sẽ sống chết bảo vệ hình tượng độc thân của anh trai mình, tệ hơn nữa là còn thẳng tay tấn công Weibo của bạn gái tin đồn.

Chỉ là họ tìm mãi, tìm mãi cũng không thấy tài khoản Weibo của Hình U, thậm chí lục soát trên một số nền tảng trực tuyến phổ biến khác cũng không tìm thấy manh mối nào liên quan đến Hình U.

Điều duy nhất có thể tìm thấy chính là fanclub mà những người khác đã thành lập cho Hình U lúc cô còn nhỏ, trải qua nhiều năm sương gió, giờ đây chỉ còn lại cái xác rỗng. Không ai quản lý chăm sóc, fan độc duy và antifan bất lực đi về.

Đương sự Hình U đang ngồi trên ghế xích đu trứng hít drama với bạn thân, nhìn chằm chằm vào phần bình luận trên Weibo và buôn chuyện gần nửa ngày trời.

(Xích đu trứng)

Ngôi sao nữ đình đám Khương Ngải Chanh vừa tập yoga tại nhà vừa đeo tai nghe bluetooth: "Cho nên, bây giờ cậu..."

"À phải rồi, Tưởng Tử Dục vừa gọi điện thoại hỏi mình có thể cung cấp phương thức liên lạc của cậu không."

Hình U bóc vỏ quả quýt rồi cho một múi vào miệng: "Cậu ta muốn làm gì?"

"Nói là liên lạc với bạn học cũ, mình đoán là cậu ta cũng đã thấy chuyện của cậu trên mạng rồi." Khương Ngải Chanh giãn cơ, "Chắc cậu không biết đâu nhỉ, sau khi cậu ta tốt nghiệp đại học liền trở về kế thừa gia nghiệp, một số bộ phim truyền hình ra mắt trong năm nay cũng do nhà cậu ta đầu tư, nghe nói gần đây đang làm show truyền hình gì ấy."

Tưởng Tư Dục là bạn cùng lớp thời cấp ba của bọn họ, gia đình giàu có, lúc trước chơi khá thân với nhau, sau này Hình U ra nước ngoài mới dần cắt đứt liên lạc.

Hiện tại nhớ lại vẫn còn ấn tượng sâu sắc.

Tưởng Tư Dục là người trọng nghĩa khí, hơn nữa với thân phận như dát vàng của cậu ta thì không có gì nguy hại trong việc kết bạn, nên Hình U đã đồng ý cung cấp phương thức liên lạc cho cậu ta.

"Được rồi, mình sẽ gửi WeChat của cậu cho cậu ta." Bài tập làm nóng người đã kết thúc, Khương Ngải Chanh đứng dậy, chuẩn bị gỡ tai nghe: "Mình còn phải tập cái khác, tạm dừng ở đây nha."

"À, vậy mình cúp máy đây." Hết vụ này đến vụ khác liên tiếp kéo đến nên khá tốn sức, Hình U che miệng ngáp một cái.

"Chờ đã! Cậu đừng cúp máy!" Vừa định nhấn vào nút màu đỏ thì Khương Ngải Chanh vội vàng ngắt lời, "Cậu vào phần bình luận trên Weibo của Minh Trầm đi, cái đầu tiên ấy."

Tài khoản của Hình U không thể tìm thấy trên mạng, toàn thể quần chúng ăn dưa đều tụ tập bên dưới Weibo của Minh Trầm.

"Có cái gì hay đâu, chẳng qua là bàn về mối quan hệ của mình và Minh Trầm..." Hình U thuận miệng nhắc đến, không chút để ý mà chuyển sang Weibo, đôi mắt đột nhiên bị một bình luận nóng hổi khóa chặt.

Hình U nhìn chằm chằm vào màn hình một cách khó tin, dụi dụi mắt.

Các bình luận nhanh chóng được đổi mới, trong đó có một bình luận đứng đầu với số lượt thích cao nhất: Anh trai trúc mã dẫn tiểu thanh mai đi bệnh viện? Không phải là đi khám thai đó chứ?

Đương sự Hình U: ???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net