Chương 123

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhấc cao cái chân bị thương.

Không ngờ tên thị vệ này khỏe đến vậy, Đoạn Dịch không kịp rút dao, không kịp phòng ngừa bị thị vệ đạp vào mặt ngã ngửa xuống đất.

Người này lập tức thừa thắng xông lên, nhào lên cầm trường mâu đâm vào trán Đoạn Dịch.

Đoạn Dịch bị đạp mạnh, đầu váng mắt hoa.

Anh lập tức phản ứng lại lăn tại chỗ, nhưng vẫn chậm một giây. Tránh được bộ phận yếu hại, vai trái lại bị trường mâu đâm trúng.

Đau đớn làm Đoạn Dịch nhíu mày, thuận tiện liếc miệng vết thương của mình.

Anh thoáng nhìn, phát hiện miệng vết thương của mình cũng chảy máu màu lam, giống như thuốc màu.

Máu số 8 có màu đen, màu xanh lục, vai mình là màu lam...

Đoạn Dịch ánh mắt sắc bén, nhìn dao trong tay mình cùng thị vệ chung quanh ngã trên mặt đất... Máu trên người bọn họ chảy ra là màu đỏ bình thường.

Chẳng lẽ...

Trong lòng Đoạn Dịch sinh ra một suy đoán đáng sợ.

Chẳng lẽ, thế giới trên tranh mới là thế giới chân thật, còn bọn họ "đội viên khảo cổ" ngược lại là người trong tranh?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net