Chương 92

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
xuống.

“Hầu bao này mới là đồ vật Sư Hoàn Chân muốn để lại!” Chu Trường Dung chỉ thuận miệng nói, không ngờ Sư Vô Cữu thật sự có thể lấy hầu bao xuống.

Bọn họ vội vã kiểm tra hầu bao, phát hiện hầu bao chỉ là một hầu bao bình thường mà thôi, không có thêm một công năng bên ngoài nào khác.

Nhưng mà trong ví, cất một cây trâm ngọc nho nhỏ.

[trâm ngọc]

Trâm ngọc thoạt nhìn là của nử tử, chỉ dài bằng ngón cái, cũng không phải loại chất liệu đặc thù gì, trái lại như là chất ngọc thế gian.

Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu càng thêm khó hiểu.

Cứ coi như hầu bao cất giấu đại đạo thánh binh, tuy bọn họ sẽ khiếp sợ nhưng cũng không đến nỗi không lường trước được, bởi vì dù sao Sư Hoàn Chân cũng là Yêu Hoàng và là Chuẩn Thánh yêu tộc nổi tiếng nhất mà.

Nhưng trong ví lại chứa đựng một chiếc trâm cài tóc nữ tử, điều này mới thật sự khiến người không tìm được manh mối.

“Chẳng lẽ Thánh Yêu Hoàng Đại Đế, còn có mối quan hệ thân mật với một nữ nhân người phàm?” Sư Vô Cữu tự lẩm bẩm, “Nhưng không đúng nha, thể chất Sư Hoàn Chân như thế, đừng nói là đến nhân gian, dù là nữ tử yêu tộc cũng không thể đến gần hắn một thước [1 mét].”

Nhưng ngọc trâm trong hầu bao, đúng thật là đồ vật nhân gian.

“Mặc kệ thế nào, hay là cứ nhận trước đi.” Chu Trường Dung suy nghĩ một chút, sau đó cất cả hầu bao lẫn trâm ngọc. Hẳn tranh này là do Sư Hoàn Chân và Thần Tàng thánh nhân cùng nhau để lại, vật này cũng là do bọn họ cố ý giấu ở trong đó.

Nếu không có chút tác dụng nào chắc chắn bọn họ sẽ không phí nhiều thời gian và tâm tư như vậy.

E rằng chỉ là hiện giờ hai người vẫn tạm thời không biết mà thôi.

“Vậy ngươi giữ đi.” Sư Vô Cữu gật gật đầu, cũng không muốn loại đồ vô dụng đó, “Cuộn tranh trước tiên để ta giữ vậy. Tuy ngươi nói ta không phải kiếp sau của Sư Hoàn Chân, nhưng mà ta nghĩ, giữa ta và hắn chắc chắn có quan hệ rất sâu đậm.”

Nói xong, Sư Vô Cữu dứt khoát thu cuộn tranh vào bên trong bảo khố bên người.

“Sư Vô Cữu ngươi yên tâm, tuy trước mắt vẫn chưa tìm được manh mối liên quan đến lai lịch thân thế của ngươi, nhưng mà bức tranh này rõ ràng chỉ có ngươi mới có thể mở ra, chắc hẳn tộc Khổng Tước cũng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh trống rỗng, nếu không bọn họ sẽ không giao vật cho chúng ta.” Chu Trường Dung an ủi một câu, “Thêm hai ngày nữa, ta cũng có thể đi gặp mặt Yêu Hoàng Ngọc Sương, có lẽ từ trong miệng hắn, chúng ta cũng có thể lấy được một ít tin tức.”

“Ta không vội.” Sư Vô Cữu nói, cũng an ủi Chu Trường Dung một phen, “Ngươi chớ gấp, tránh cho lúc đó bị Ngọc Sương nhìn ra cái gì không tốt.”

Chu Trường Dung tươi cười, tiếp nhận ý tốt của Sư Vô Cữu.

Hắn có loại dự cảm, từng bước hai người hắn và Sư Vô Cữu đi, đã sắp tiếp cận sự thật.

Cơ duyên bên phía Thần Tàng thánh nhân để lại gần như đã bị hắn lấy hết, mà bên phía Sư Hoàn Chân cũng để lại cho Sư Vô Cữu một vài thứ, hơn nữa mối quan hệ giữa Thần Tàng và Sư Hoàn Chân lại cực kỳ tốt, điều này rất thú vị.
C

hắc hẳn, đợi đến khi bọn họ có cơ hội tiến vào bí tàng thì sẽ có biện pháp biết được tất cả chân tướng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net