Q3- Chương 48: Chẳng những có mẹ, còn có ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Ly trở lại học viện, phải đi tìm Vệ Khanh. Tần gia tuy rằng đã thành công gia nhập vào gia tộc nhất lưu, nhưng nàng cũng không quên hai nhà Tô Liễu có mâu thuẫn với mình. Vừa rồi lúc trao đổi công việc, Tô Thái và Liễu Nguyên rõ ràng không đồng ý, nàng cũng không có xem nhẹ. Nàng biết sở dĩ bọn họ không phản đối, đơn giản là vì mình đã đánh bọn họ một cái trở tay không kịp. Tuy rằng nàng vừa mới lấy thực lực của mình dọa bọn họ, nhưng dù sao nàng không thể ở chỗ này mãi, nhất định phải không còn gì lo lắng mới được. Hiện tại tìm Vệ Khanh, cũng để thương nghị vấn đề này một chút.

Tần Ly đi đến cửa tiểu viện của Vệ Khanh, gõ cửa hỏi: "Vệ ca ca, huynh ở trong đó không?"

Vệ Khanh đang ngồi trong phòng tu luyện, nghe thấy tiếng Tần Ly, xuống giường đi ra mở cửa. Mở chốt cửa, chỉ thấy Tần Ly đang đứng ở cửa. Tần Ly đã lâu không chủ động tìm đến hắn, khiến trong lòng hắn là vừa mừng vừa sợ. "Sao muội lại tới đây? Tìm ta có việc?"

Tần Ly cười nói: "Quả thật có chuyện muốn tìm huynh thương lượng, huynh sẽ không không chào đón chứ?"

"Làm sao có thể chứ, muội có thể tới tìm ta, ta cầu còn không được. Đúng rồi, hôm nay không phải trao đổi vấn đề phân chia sản nghiệp dưới chướng Lôi gia sao? Nhanh như vậy đã bàn xong rồi?" Vệ Khanh nhường đường cho Tần Ly, để Tần Ly vào nhà.

"Ừ, bàn xong rồi, hôm nay ta tới tìm huynh có liên quan tới chuyện Tần gia. Huynh cũng biết, Tô Liễu hai nhà từng có mâu thuẫn với ta, hiện tại dù đồng ý Tần gia gia nhập ngũ đại gia tộc, ngày sau khó bảo đảm không giở thủ đoạn sau lưng. Hôm qua ta suy nghĩ một đêm, quyết định cử hành một buổi bán đấu giá ở khu đấu giá Phong Vân, liền bán đấu giá nguyên tinh. Bọn họ không phải luôn muốn có cấp linh thạch sao? Nguyên tinh còn dụ hoặc hơn linh thạch cao cấp." Tần Ly hai mắt híp lại cười nói.

Vệ Khanh suy tư một chút hỏi: "Muội muốn động thủ trong nguyên tinh?"

"Không sai, ta muốn hai lão già Tô Liễu đều bị ta quản chế, như vậy bọn họ cũng không dám ở sau lưng giở trò. Mặt khác, ta sẽ thực hiện hứa hẹn lúc trước, cung cấp một ít nguyên tinh và đan dược cho hai nhà Vệ Hàn. Thực lực hai nhà các huynh tăng lên, đến lúc đó địa vị trong ngũ đại gia tộc sẽ được nâng cao, tựa như Lôi gia lúc trước. Cho dù bọn chúng sau lưng không phục, cũng không dám không nghe ý kiến Lôi gia." Tần Ly hiện tại muốn một mặt khống chế hai nhà Tô Liễu, một mặt nhờ hai nhà Vệ Hàn bảo vệ Tần gia, như vậy nàng có thể yên tâm.

Hiện tại Nguyệt Diệu hoàng tộc có làm ăn với nàng, mình kiếm tiền, bọn họ cũng có lợi. Tin tưởng Nguyệt Diệu hoàng cũng không phải ngốc tử, tự nhiên sẽ không dễ dàng đắc tội nàng. Huống hồ nàng là đệ tử Nguyệt Diệu Thương, cái này là một bảo đảm. Về phần chuyện Nguyệt Diệu Thiến, nàng không nói, dù hoàng tộc hoài nghi cũng không có biện pháp. Hiện tại toàn bộ thế cục đã ổn định, chỉ cần thu phục hai nhà Tô Liễu là được.

Vệ Khanh không nghĩ tới Tần Ly đã lo lắng chu toàn như vậy, vì thế nói: "Được, ta sẽ mau chóng giúp muội sắp xếp buổi bán đấu giá!"

"Vậy cám ơn huynh! Đến lúc đó huynh đừng quên nói cho Vệ bá bá, lúc đấu giá nhất định phải tham dự, coi như giúp ta biểu diễn một màn kịch cho hai nhà Tô Liễu xem." Tần Ly biết Tô Thái cùng Liễu Nguyên đều là lão hồ li, nếu đến lúc đó người hai nhà Vệ Hàn không đi, bọn họ nhất định sẽ có điều hoài nghi.

"Làm gì khách khí như vậy? Ly nhi, tốc độ tăng tu vi của muội cũng quá nhanh, mới có bao lâu đã quá tầm với của ta rồi." Vệ Khanh cảm thấy khoảng cách giũa mình và Tần Ly càng ngày càng xa, hắn không thích loại cảm giác này, gần đây đang liều mạng tu luyện.

Tần Ly đột nhiên có một ý tưởng, nếu để bằng hữu vào Huyền giới tu luyện, tốc độ tiến cảnh sẽ nhanh hơn. Có điều vấn đề này nàng cần phải thương lượng với Khuynh Nhan một chút, bây giờ còn chưa phải thời điểm.

"Kỳ thực huynh tiến cảnh đã rất nhanh. Thôi, ta đi về trước, đến lúc đó sắp xếp xong nói với ta một tiếng là được." Tần Ly đứng dậy rời tiểu viện Vệ Khanh.

Lúc trở về, thấy cửa viện của Minh Dạ mở, Tần Ly liền đẩy cửa tiến vào. Minh Dạ đang ngồi trong tiểu viện, Minh Nhất đứng phía sau.

"Bàn xong rồi à?" Minh Dạ thấy Tần Ly tiến vào, quay đầu nhìn nàng hỏi.

Tần Ly đi đến đối diện Minh Dạ ngồi xuống. "Bàn xong rồi. Mấy ngày nay ta sẽ trở về Tần gia một chuyến, hiện tại người Tần gia không ít, muốn chuyển đi cần phải chuẩn bị một chút. Đúng rồi, tòa nhà hỏi thăm thế nào?"

"Nữ nhân, nàng đi theo ta!" Minh Dạ từ lúc ba tháng trước liền bắt đầu làm chuyện này, muốn tạo bất ngờ cho Tần Ly. Hiện tại nàng hỏi đến, hắn liền mang nàng đi xem.

Tần Ly liếc Minh Dạ một cái nói: "Làm gì thần thần bí bí vậy? Huynh muốn mang ta nhìn cái gì?"

Minh Dạ cười không nói, đầu tiên đứng dậy thả người bay lên trời cao. Hắn cảm thấy từ trên cao nhìn xuống sẽ càng hoàn mỹ. Tần Ly tuy rằng không biết Minh Dạ muốn mang nàng nhìn cái gì, vẫn phi thân lên theo.

Đây không phải khu phố ngũ đại gia tộc sao? Hắn rốt cuộc làm cái trò gì? Tần Ly trong lòng có chút buồn bực, đi theo Minh Dạ bay đến chỗ Lôi gia ngày trước mới ngừng lại.

Tần Ly nhìn phía dưới một mảnh kiến trúc, cảm thấy có chút bất khả tư nghị. Vốn một bãi đất trống Lôi gia, hiện tại đã xây dựng lại thành đại trạch. Đại trạch sử dụng vật liệu gỗ đều là gỗ tử đàn tốt nhất, trước cửa có hai thạch sư điêu khắc từ ngọc thạch, toàn bộ kiến trúc được thiết kế vô tinh xảo. Bên trong viện chia làm đông tây nam bắc tứ uyển, ở giữa có hành lang gấp khúc tương thông, dưới hành lang gấp khúc là một dòng sông, bên trong nuôi cẩm lí (cá chép). Dòng sông thông đến trung tâm hoa viên, trong hoa viên có một tòa đình đài màu đỏ, bốn phía là hoa cỏ rực rỡ. Đường nhỏ dải đá cuội, từ đình kéo đi bốn phía.

"Đây là?" Tần Ly nhìn thấy toà nhà này, đã không biết dùng từ gì để hình dung, trong đầu chỉ loé ra hai chữ "Hoàn mỹ". Nàng quay đầu lại nhìn Minh Dạ, trong lồng ngực chảy qua một dòng nước ấm, có cảm động cũng có kinh hỉ. Thì ra hắn đã sớm chuẩn bị chuyện này sao? Vậy mà mình hoàn toàn không biết.

Kỳ thực lúc Minh Dạ xây toà nhà này, tứ đại gia tộc đều biết. Có điều bọn họ đều tưởng Minh Dạ xây cho mình, căn bản không nghĩ nhiều.

Minh Dạ nhìn Tần Ly nói: "Thích không?"

Tần Ly gật đầu nói: "Thì ra huynh đã sớm nghĩ tới? Minh Dạ, ta......" Tần Ly bỗng nhiên không biết nói cái gì cho phải, nam nhân này là thiên chi kiêu tử, khiến người kính sợ, nhưng vì nàng, lại có thể làm được như thế này này. Ở chung lâu như vậy, vào thời điểm mình cần nhất hắn luôn xuất hiện, an ủi lúc mình hoảng hốt, thậm chí cẩn thận đến việc nhỏ này cũng tự mình làm, nàng còn có thể nói cái gì chứ?

"Nữ nhân, không cần nói cái gì, nàng biết ta muốn nghe không phải cảm tạ. Nàng thích là tốt rồi, tâm tư bản thiếu cuối cùng không uổng phí. Định khi nào trở lại Tần gia?" Minh Dạ cười khẽ nói.

Tần Ly vốn định mua một toà nhà rồi để mọi người đến ở. Hiện tại phòng ở cũng có , nàng cũng không có gì cần chuẩn bị. "Ta ngày mai trở về Tần gia, tranh thủ trở về sớm chút."

"Ừ, cũng tốt. Ngày mai ta với nàng cùng nhau trở về, dù sao cũng không có chuyện gì làm." Minh Dạ đã tính toán xong xuôi, chờ chuyện Tần Ly bên này đều xong hết, hắn sẽ rời đi. Sớm đến nơi đó thì sớm tăng lên thực lực. Con đường của Tần Ly về sau còn rất dài, hắn muốn bảo vệ nàng thì phải càng mạnh mới được. Hiện tại hắn không muốn rời Tần Ly một chút một khắc nào, nàng trở về Tần gia ít nhất cũng phải vài ngày, hắn cũng không muốn ở đây chờ vô ích.

Lần này Tần Ly không cự tuyệt, mà nhẹ nhàng gật đầu. Tần Ly nghĩ tới Mặc Nha, hỏi: "Thương thế của Mặc Nha thế nào rồi?"

"Đã không còn đáng ngại, chỉ là chưa hoàn toàn khôi phục."

"Không bằng như vậy, huynh cho hắn vào trong Huyền giới dưỡng thương đi! Để lâu quá cũng không tốt, trong Huyền giới linh khí dư thừa, hiện tại có nguyên tinh trì, càng lợi cho hắn khôi phục." Tần Ly nghĩ hiện tại thương thế Mặc Nha đã tốt hơn nhiều, vừa vặn có thể một bên tu luyện một bên dưỡng thương, như vậy khôi phục nhanh, còn có thể tiến cảnh.

Minh Dạ suy tư một chút, hiểu ý Tần Ly. Liên hệ với Mặc Nha một chút, hắn liền đi ra từ không gian huyền linh. Hắn hiện tại đã có thể bảo trì hình người, chỉ là nhìn qua vẫn có chút suy yếu. Hắn hướng về phía Tần Ly gật đầu, đã bị Tần Ly thu vào bên trong Huyền giới.

Sau khi hai người trở về học viện, Tần Ly liền chuẩn bị đi tìm Nguyệt Diệu Thương xin nghỉ vài ngày. Vào tiểu lâu, Nguyệt Diệu Thương dùng một cái Vòng linh quang đánh úp lại. Tần Ly bĩu môi, nói: "Sư phụ, người lại thế?" Nàng cũng không xin giúp đỡ từ Khuynh Nhan giống lần đầu tiên, mà lợi dụng không gian lực trực tiếp né qua. Nguyệt Diệu Thương kinh ngạc, tâm tư đùa giỡn nổi lên, lúc này bốn vòng linh quang từ tứ phía đánh úp về phía Tần Ly. Tần Ly bất đắc dĩ, chỉ có thể biến ra vài ngọn huyền hỏa, đánh nát vòng linh quang.

"Sư phụ, ta có việc nới với ngài, đừng đùa nữa." Tần Ly bất đắc dĩ vỗ vỗ quần áo, phủi hết bụi đánh nhau vừa nãy.

Nguyệt Diệu Thương chắp tay sau lưng đi ra, dạo một vòng quanh Tần Ly nói: "Tiểu đồ đệ, tu vi của con lại tăng rồi à? Con là đồ biến thái, sư phụ ta sống cả bó tuổi rồi mới tu tới huyền linh tôn đỉnh phong, con mới có bao lâu, vậy mà cũng bước vào cảnh giới huyền linh tôn. Ta là sư phụ của con chịu kích thích lớn mà, hu hu, con phải an ủi sư phụ ta mới được!"

Tần Ly bất đắc dĩ thở dài, nhớ tới nguyên tinh trong Huyền giới, lấy ra một lọ đưa tới trước mặt Nguyệt Diệu Thương. "Sư phụ, đây là linh thạch nguyên tinh tìm được trong không gian Minh Tưởng, có trợ giúp trong việc tu luyện của ngài."

Nguyệt Diệu Thương trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới vận khí đồ đệ mình tốt như vậy. Hắn tiếp nhận bình sứ, mở ra nhìn coi, quả thật là linh thạch nguyên tinh tinh thuần, lập tức coi như bảo nói bỏ vào không gian giới chỉ. Có điều nếu hắn biết cả viên nguyên tinh thạch đều bị Tần Ly chiếm được, không biết sẽ nói như thế nào.

"Tiểu đồ đệ, vận khí của con tốt quá mà. Đúng rồi, con tìm vi sư có chuyện gì thế?"

"Sư phụ, ngày mai con phải về Tần gia, đại khái sẽ đi vài ngày. Ngài có thể quan tâm mấy bằng hữu của con một chút được không? Ngài cũng biết, lần trước Lam Tiêu Tiêu bị Lôi gia bắt đi. Con sợ mấy ngày nữa con không ở đây, Tô gia và Liễu gia sẽ ra tay với bọn họ." Tần Ly hỏi.

"Ừm, được rồi, con yên tâm đi, ta giúp con để ý là được. Tiểu đồ đệ, vi sư lại nghĩ ra một loại đan dược, con lại xem hộ ta chút." Nguyệt Diệu Thương cười hắc hắc, đi vào bên trong.

Tần Ly đi theo Nguyệt Diệu Thương, hai người lại cùng nhau nghiên cứu nửa ngày, Nguyệt Diệu Thương mới để Tần Ly trở về.

Đến buổi tối, Tần Ly cùng Lam Tiêu Tiêu, Liễu Hàn Vân mọi người cùng nhau đến nhà ăn ăn cơm. Tần Ly dặn mấy người: "Ngày mai ta phải về Tần gia một chuyến, khả năng phải đi mấy ngày, mấy ngày này mọi người đừng rời học viện, để tránh Tô gia cùng Liễu gia có hành động gì."

"Ly nhi, muội phải đi đón mấy người gia gia sao?" Tần Nguyệt cùng Tần Giác nhìn nhau liếc mắt một cái hỏi.

"Ừ, hiện tại Tần gia chúng ta cũng thuộc ngũ đại gia tộc, không thể mãi ở Nguyên thành. Huống hồ Hàn gia, Vệ gia đều ở trong này, đến kinh thành cũng tốt có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Liễu Hàn Vân luôn không nói chuyện, hiện tại vừa nghe Tần Ly phải về Tần gia, hỏi: "Cần ta về với nàng không?"

Tần Ly nhìn Minh Dạ nói: "Không cần, Minh Dạ sẽ về với ta!"

Liễu Hàn Vân cảm thấy có chút mất mát, ánh sáng trong mắt ảm đạm đi. Hắn thấp giọng nói: "Vậy nàng cẩn thận chút, không cần quá nóng vội." Hắn luôn nỗ lực tu luyện, hi vọng một ngày có thể đuổi theo bước chân Tần Ly. Nhưng mà chính là bởi vì luôn tu luyện, hắn bỏ lỡ cơ hội trợ giúp Tần Ly. Nhưng hắn cũng không hối hận, bởi vì khi đó hắn căn bản không thể giúp được cái gì. Hắn hi vọng mình có thể đứng phía sau Tần Ly, cùng nàng đi xa hơn. Cách đây không lâu hắn đã đột phá huyền linh tôn, hiện tại cũng có thể giúp đỡ Tần Ly chiếu cố.

Tần Ly gật đầu với hắn, sau đó quay đầu nhìn về phía Tần Nguyệt nói: "Chờ gia gia bọn họ đến, vừa vặn có thể cử hành hôn sự của tỷ với Hi Tuấn ca. Tam trưởng lão gia gia nếu biết tỷ gả cho phu quân tốt như vậy, nhất định sẽ thật cao hứng."

Tần Nguyệt đỏ bừng mặt, trừng mắt nhìn Tần Ly một cái nói: "Sao lại nói tới ta rồi! Muội là cái nha đầu hư đốn, chỉ biết bắt nạt tỷ tỷ."

"Muội nào dám! Đây cũng không phải ý của muội, có phải không Hi Tuấn ca?" Tần Ly cười nhìn Hàn Hi Tuấn.

Hàn Hi Tuấn cầm tay Tần Nguyệt nói: "Ly nhi nói rất đúng, ta đợi cưới nàng lâu rồi. Lúc này mấy người gia gia nàng đến, vừa vặn tiến hành chuyện của chúng ta."

Tần Nguyệt xấu hổ cúi gằm mặt, muốn rút tay ra lại càng bị Hàn Hi Tuấn nắm chặt.

Bên cạnh đám người Lam Tiêu Tiêu cùng Hàn Hi Bạch cũng phụ họa nói: "Đúng đó, thành thân nhanh chút, chúng ta còn đang đợi uống rượu mừng nè!"

Ngay lúc bọn họ trêu ghẹo Tần Nguyệt và Hàn Hi Tuấn, Minh Dạ luôn ngắm Tần Ly đối diện. Nữ nhân này đối chuyện người khác luôn nhiệt tâm như vậy, đến nàng thì không dứt khoát, không biết khi nào hắn mới có thể cưới cô gái này. Trong lòng nghĩ, ánh mắt nhìn Tần Ly liền càng thêm đám đuối. Tần Ly bị ánh mắt Minh Dạ nhìn có hơi không thoải mái, vừa quay đầu vừa vặn chống lại tầm mắt hắn. Trên mặt nàng có chút nóng, không tự giác cúi đầu.

Sự chú ý của Vệ Khanh và Liễu Hàn Vân cũng tập trung trên người Tần Ly, chỉ là không biểu hiện rõ ràng như Minh Dạ. Thấy trên mặt Tần Ly hồng hồng, hai người đồng thời nhíu nhíu mày.

Sáng sớm hôm sau, Tần Ly ra tiểu viện thì thấy Minh Dạ đang đợi ở ngoài. Nàng cười với Minh Dạ: "Sao huynh dậy sớm vậy? Đợi lâu chưa?"

"Không, ta cũng mới đến không lâu." Kỳ thực Minh Dạ đã tới được một lúc, hắn sợ Tần Ly bỏ lại hắn nên mới dậy sớm như vậy.

"Ồ, chúng ta phi hành nhé. Bay trên không vừa tiện lại nhanh hơn nữa." Tần Ly đề nghị nói.

"Nàng nói thế nào thì thế đi!" Minh Dạ nói xong, hai người liền cùng nhau thả người bay lên bầu trời.

Hai người bay ở trên trời, chân đạp hư không, như giẫm trên đất bằng. Tần Ly lần đầu tiên phi hành, cảm thấy như vậy quả thật rất tiện. Đây là thực lực huyền linh tôn sao? Loại cảm giác này thật sự rất tốt.

Tần Ly hỏi Minh Dạ bên cạnh: "Minh Dạ, tới bây giờ ta chưa từng nghe huynh kể chuyện mình bao giờ, ta cảm thấy hiểu biết của mình với huynh thật sự là quá ít. Huynh luôn thấy ta yếu ớt, không chịu nói với ta, hiện tại có thể nói với ta chưa? Huynh có phải đến từ Minh gia ở tây đại lục?"

"Trong nhà ta không có gì hay để nói, đơn giản là phong cảnh bề ngoài mà thôi. Trong mắt người đời, ta là thiếu chủ gia tộc lánh đời, trên thực tế cũng không tốt như những gì họ thấy. Kỳ thực có đôi khi ta cũng sẽ hâm mộ đứa nhỏ tiểu gia tộc, mỗi ngày vô ưu vô lự, không phải lo lắng cái gì, chỉ cần sống được vui vẻ là tốt rồi." Minh Dạ nói xong, trong mắt xẹt qua một chút ám thương.

"Kỳ thực huynh không cần để ý, có thể tâm sự với ta." Tần Ly nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Minh Dạ, nàng liền cảm thấy trên người hắn có một loại hơi thở lãnh liệt, tựa hồ vứt bỏ tất cả mọi người ở ngoài. Xem ra đây đều do trải nghiệm từ nhỏ, thì ra cuộc sống của hắn cũng không vui vẻ.

Minh Dạ nhìn Tần Ly nói: "Hôm nay sao thế, sao lại đột nhiên quan tâm tới gia đình ta? Nhưng mà nàng muốn biết, ta cũng không có gì không thể nói. Cho tới nay ta chưa từng được gặp cha mẹ ta, vào lúc ta còn rất nhỏ họ đã bị ám sát. Ta được gia gia nuôi lớn, ông luôn nghiêm khắc với ta, hi vọng tương lai ta có thể giúp ông điều hành Minh gia. Giống các đại gia tộc khác, Minh gia chi thứ cũng không thiếu, nhiều người, phân tranh sẽ nhiều. Huynh đệ họ hàng đều muốn vị trí gia chủ Minh gia."

"Minh Dạ, cho tới nay đều là huynh giúp ta, kỳ thực ta cũng muốn giúp huynh. Chúng ta là bằng hữu đúng không? Bằng hữu phải giúp đỡ lẫn nhau. Trong lòng ta huynh chính là Minh Dạ, không phải thiếu chủ Minh gia gì đó. Tuy rằng bây giờ ta chưa đủ mạnh, nhưng ta sẽ nỗ lực cường đại hơn. Kỳ thực trong lòng ta luôn có một nghi vấn, huynh từng nói, trợ giúp ta là bởi vì ta lớn lên giống bằng hữu huynh." Tần Ly nói.

Tần Ly nhớ được mình từng tưởng tượng dáng vẻ của cha mẹ Minh Dạ, còn tưởng có lẽ có một ngày có thể trông thấy, không nghĩ tới bọn họ vậy mà đã đi về cõi tiên. Nàng nhìn Minh Dạ trong mắt có đau lòng, trong lòng nghĩ về sau mình nhất định phải đối hắn tốt một chút, quan tâm nhiều hơn.

Minh Dạ mấp máy môi nói: "Không phải ta không nói, chuyện này vẫn nên để gia gia và cha nàng nói thì tốt hơn. Hiện tại nàng quá yếu, nếu lúc này nói với nàng, nàng nhất định muốn tới Tây đại lục, nhưng tu vi nàng còn chưa đủ."

"Không gạt huynh, có một số việc ta đã biết rồi. Tần gia hoá ra là một trong tam đại gia tộc lánh đời, nhưng bị tiểu nhân ám hại, mới lưu lạc đến Đông đại lục. Ta sớm muộn gì sẽ đi Tây đại lục, thù Tần gia ta sẽ báo!" Tần Ly nói tới đây, trong lòng lại trào ra một cỗ thù hận.

Minh Dạ không nghĩ tới Tần Ly đã biết đến việc này, có điều suy nghĩ, vẫn không nói những chuyện còn lại.

Hai người một đường tán gẫu, rất nhanh đã rời kinh thành. Chưa tới hai ngày, Tần Ly liền nhìn thấy Vệ thành cách đó không xa.

"Phía trước là Vệ thành, ta có bằng hữu ở đây, dù sao cũng đến, chúng ta cùng nhau tới thăm nhé!" Tần Ly nói xong, liền bay xuống.

Hai người đến trên đường, người trên đường đều chăm chú nhìn hai người. Phố xá Vệ thành vẫn náo nhiệt như vậy, người lui tới không ít, lúc này đều dừng lại xem hai người. Hai người đi cùng một chỗ, nam thần bí lãnh liệt, nữ tiên tư yểu điệu, vô cùng đẹp mắt. Tu luyện giả đi đường cũng không thiếu, thấy bọn họ từ trên trời bay xuống, biết tu vi bọn họ cường đại.

Tần Ly dẫn Minh Dạ tới hội đấu giá Duyệt Bảo, vừa vào cửa thì thấy một nam tử tuổi còn trẻ đứng ở cửa. Người này nàng gặp qua, chính là người ban đầu tiếp đãi Tiết Ngưng Ngọc - Lí Thanh. Nhớ lại lần đầu tiên vào Duyệt Bảo, cho tới hôm nay vậy mà đã qua hơn ba năm.

Lí Thanh thấy Tần Ly cùng Minh Dạ vào cửa, tiến lên mỉm cười nói: "Hai vị tới tham gia đấu giá hội sao?"

"Ha ha, làm phiền một chút, Thịnh Thiến ở đâu?" Tần Ly khách khí hỏi.

Lí Thanh thấy Tần Ly biết Thịnh Thiến, nói: "Thịnh tổng quản đang ở trên lầu bàn việc làm ăn."

"Ồ, như vậy à, ngươi có thể giúp ta đi thông báo một tiếng? Nói Tần Ly đến thăm nàng."

Lí Thanh vừa nghe nàng là Tần Ly, không khỏi nhìn nàng nhiều hơn. Thì ra nàng chính là người lập ra lính đánh thuê Ly Phong, hiện tại toàn bộ Nguyệt Diệu ai chẳng biết đại danh lính đánh thuê Ly Phong! Hắn không nghĩ tới Tần Ly trẻ như vậy, mỉm cười nói: "Được, hai người vào đại sảnh chờ chút, ta đi thông báo hộ hai người."

"Ừ, thật sự là phiền ngươi!" Tần Ly nói xong, khách khí gật đầu, cùng Minh Dạ vào đại sảnh bán đấu giá Duyệt Bảo.

Chỉ chốc lát sau, hai người bước xuống. Phía trước Thịnh Thiến thanh lệ lỗi lạc, phía sau là Tần Như Phong mặc cẩm bào màu lam. Hai người đều bước nhanh đi xuống lầu, tìm kiếm Tần Ly quanh đại sảnh.

Tần Như Phong phát hiện Tần Ly trước, dẫn Thịnh Thiến đi qua. "Ly nhi, sao muội lại tới đây?" Đã mấy ngày hắn không gặp Tần Ly, thấy nàng mặc một thân váy dài trắng ám hoa, mặt mày như họa, so mấy tháng trước đẹp hơn không ít, dáng người cũng càng thêm cao gầy, lại có chút không dám nhận.

Tần Ly nghe thấy có người gọi nàng, vừa ngẩng đầu thấy Tần Như Phong và Thịnh Thiến đi tới. Không nghĩ tới cùng Thịnh Thiến bằng chuyện làm ăn là Tần Như Phong, nàng cũng lập tức nở nụ cười nghênh đón. "Như Phong, thì ra cùng Thịnh tỷ tỷ bằng chuyện làm ăn chính là huynh? Thịnh tỷ tỷ, đã lâu không gặp!"

Thịnh Thiến đi tới, nhìn thấy Tần Ly hiển nhiên cũng thật cao hứng. "Chúng ta vừa bàn chuyện xong, nghe Lí Thanh nói có cô gái Tần Ly muốn gặp ta, ta lập tức chạy xuống dưới. Nha đầu muội đó, như thế nào lâu như vậy cũng không đến thăm ta?"

"Ha ha, không phải muội đến rồi sao? Thịnh tỷ tỷ, tỷ không bận chứ? Vừa vặn đến buổi trưa, chúng ta đi ra ngoài ăn bữa cơm đi!" Tần Ly đề nghị nói.

"Được, nha đầu muội

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net