Q3- Chương 49: Say mê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắm rửa xong, Tần Ly lên giường. Nàng cảm thấy mặc kệ nơi khác xa hoa thế nào, chung quy vẫn không thoải mái bằng nhà mình. Mọi thứ trong phòng đều quen thuộc như vậy, nằm ở trên giường có một cảm giác vô cùng thích ý, theo bản năng thả lỏng hơn. Từ khi cuộc thi học viện bắt đầu, các sự kiện nối đuôi nhau mà đến, đến bây giờ nàng mới có cơ hội thở phào. Không bao lâu, nàng tiến vào mộng đẹp.

Buổi sớm tinh mơ, Tần Ly từ trong mộng tỉnh lại, nhìn ánh sáng mặt trời le lói chiếu vào qua cửa sổ, vặn vẹo thắt lưng. Nàng ngồi dậy, nhìn phòng mình, muốn in sâu mọi thứ trong phòng vào trong đầu. Lập tức toàn bộ Tần gia sẽ chuyển đến kinh thành, nơi này chắc là sẽ không trở về nữa rồi.

Nàng hít sâu một hơi, từ trên giường xoay người ngồi dậy. Sau khi rửa mặt, nàng thay một bộ váy dài màu lam, đẩy cửa ra đi ra ngoài.

Ngày hôm qua hộ vệ phụ trách thông báo nghe Tần Vinh Hải nói, biết thiếu nữ kia là Tần Ly mà bọn họ ngưỡng mộ trong lòng đã trở về, chạy vội tới nói cho đội trưởng đội hộ vệ. Hôm nay tất cả đội viên đội hộ vệ đều ở Tần gia vì muốn gặp Tần Ly một lần.

Tần Ly vừa rời tiểu viện của nàng và Tần Dịch Dương, liền nghe thấy tiếng tập luyện ở luyện võ trường. Nàng tò mò, đi về phía luyện võ trường. Tần gia không phải rất lớn, ngoài nơi ở cho người Tần gia, nơi chiếm diện tích lớn nhất chính là luyện võ trường.

Bốn phía trên luyện võ trường, một đội hơn trăm người, chia ra mà đứng, bất luận góc độ nào cũng vô cùng nhịp nhàng. Đội hộ vệ tổng cộng chia làm năm tiểu đội, mỗi tiểu đội đứng thành hàng dài, đứng đầu mỗi tiểu đội là tiểu đội trưởng. Đứng dẫn đầu là đội trưởng đội hộ vệ Tần Khải, hắn chính là giáo đầu Tần gia mời đến, hiện tại phụ trách quản lý công tác luyện tập của đội hộ vệ.

Tần Khải ra một khẩu lệnh, phía dưới đội viên dựa theo khẩu lệnh mà thực hiện, đồng thời miệng còn hô khẩu hiệu. Tần Ly đứng bên cạnh xem, cảm thụ được mặt đất truyền đến chấn động nhẹ, nghe khẩu hiệu sôi sục ý chí chiến đấu của họ, mỉm cười gật đầu.

Tần Khải cùng đội viên phía dưới vào lúc Tần Ly tới đã nhận ra, nhưng bọn họ cũng không dừng động tác, ngược lại tinh thần tốt hơn bình thường. Bọn họ muốn dùng phương thức độc đáo của mình, đến hoan nghênh đại tiểu thư bọn họ về nhà, để đại tiểu thư nhìn xem, quyết tâm bảo vệ Tần gia của bọn họ.

Tần Ly không quấy rầy bọn họ, lập tức tới thư phòng Tần Vinh Hải. Dù sao nàng chuẩn bị ở Tần gia hai ngày, còn sợ không có cơ hội gặp đội viên đội hộ vệ sao? Kỳ thực nàng không biết, thời điểm nếu năm người Tần Như Phong ở nhà, cũng sẽ thay phiên đến dạy đội viên. Tuy bọn họ không nói cho Tần Ly, nhưng biết là việc mình phải làm nên cũng không xem nhẹ.

"Cốc cốc" Tần Ly gõ cửa, nghe thấy trong phòng truyền ra tiếng bước chân, nàng nhẹ nhàng kêu lên: "Gia gia, Ly nhi đến."

Tần Vinh Hải vốn đang ở trong phòng xem sổ sách, nghe được tiếng đập cửa ngoài cửa, buông sổ sách đi tới cửa. Hiện tại Tần gia kinh doanh không ít, mặc dù có năm người Tần Tiêu Vũ, Tần Như Phong, nhưng mỗi tháng vẫn đem sổ sách đến cho Tần Vinh Hải xem qua.

Ông mở cửa, thì thấy Tần Ly cười tươi như hoa, trong mắt tràn đầy từ ái trưởng bối đối với vãn bối. "Ly nhi, sớm như vậy đã tới? Ăn điểm tâm chưa?"

"Dạ chưa, còn không phải con muốn ăn cùng gia gia à!" Tần Ly đi vào thư phòng, nhìn xấp sổ sách trên bàn. "Gia gia, việc này về sau người cũng đừng quan tâm, cứ giao cho mấy người Tiêu Vũ là được rồi."

"Không sao, hiện tại trong nhà việc ở ngoài đều do bọn nó quản, ta làm gia chủ cũng không thể không làm gì. Nhiều thế thôi, kỳ thực đã sắp xếp ổn thoả, ta cũng chỉ nhìn qua mà thôi. Con không ở đây may mà còn có mấy đứa kia." Tần Vinh Hải rất vừa lòng với đám người Tần Tiêu Vũ, Tần Ly ngày thường không ở đây, có một số việc đều là trực tiếp thương lượng với bọn họ.

Tần Ly cười hắc hắc, cũng biết chưa quan tâm nhiều tới gia gia. Một lát sau, hạ nhân đã đưa điểm tâm đến thư phòng Tần Vinh Hải, ông cháu hai người cùng nhau ngồi ăn.

Tần Ly ăn mấy miếng, thì hạ bát đũa."Gia gia, lần này Ly nhi trở về, chính là chuẩn bị chuyển Tần gia đến kinh thành. Nhà đã xây, chuyển tới là có thể vào ở."

Tần Vinh Hải nghe vậy cũng buông đũa, trong lòng vẫn luyến tiếc nơi này. Nhưng mà trong sâu thẳm ông vẫn hi vọng Tần gia có thể khôi phục huy hoàng ngày xưa, cũng biết chuyển đến kinh thành là rất tất yếu. Thành này dù sao quá nhỏ, hiện tại Tần gia đã không thích hợp ở lâu.

"Khi nào đi đều có thể, chẳng qua hiện tại kinh thành vẫn có ngũ đại gia tộc, Tần gia chúng ta nếu tới, gia gia chỉ sợ......" Tần Dịch Dương đêm qua đến tìm ông, nói với ông tu vi hiện tại của Tần Ly, ông cũng biết Tần Ly hiện tại ở kinh thành cuộc sống không tệ, quen rất nhiều bằng hữu, lại trở thành đệ tử viện trưởng, trong lòng ông cũng vô cùng kiêu ngạo. Chẳng qua muốn toàn bộ Tần gia chuyển qua, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Tần Ly hiểu rõ cười nói: "Gia gia, ngài cứ yên tâm đi, con đã nghĩ xong xuôi hết rồi. Kỳ thực hiện tại kinh thành đã không còn ngũ đại gia tộc, Lôi gia đã bị diệt. Hàn gia và Vệ gia hiện tại đều đứng phía chúng ta, mấy ngày trước đây đã thỏa thuận, Tần gia đã thay thế vị trí Lôi gia, chính thức trở thành một trong ngũ đại gia tộc."

Tần Vinh Hải nghe tin tức này có điểm không thể tin được, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. "Ly nhi, con nói thật? Một trong ngũ đại gia tộc? Con làm như thế nào?" Đây thật là cháu gái ông sao? Vài năm trước vẫn là đứa nhỏ hướng nội không thích nói chuyện, cũng mới ba năm thôi, sao như thay đổi thành người khác vậy?

Hiện tại Tần Ly quá mức chói mắt, không chỉ có tu vi làm ông cảm thấy kinh ngạc, ngay cả thủ đoạn làm việc cùng quyết đoán đều khiến ông cảm thấy mặc cảm. Trước đó còn từng nghĩ, nếu cháu trai ông còn ở nhà, hiện tại hẳn là cũng có thể giúp ông xử lý sự vụ trong nhà. Nhưng ông cũng không nghĩ tới có thể tái hiện huy hoàng Tần gia, cảm thấy có thể duy trì hiện trạng cũng đã không tệ.

"Gia gia, Ly nhi làm sao có thể lấy việc này nói đùa chứ! Việc này là thiên chân vạn xác, ngài chỉ cần thông báo với các trưởng lão, nhóm thúc bá là được. Có điều ngài cũng không cần vội vã chuyển đi, cũng phải để cho mọi người thời gian thu thập mọi thứ." Tần Ly nói xong, lại nghĩ đến chuyện Tần Nguyệt, nói tiếp: "Đúng rồi, gia gia, Nguyệt nhi tỷ năm nay cũng đã mười sáu tuổi rồi? Hiện tại tỷ ấy chuẩn bị thành hôn với thiếu chủ Hàn gia, phỏng chừng không lâu sẽ có người Hàn gia đến bàn chuyện này với người."

Tần Vinh Hải có chút không kịp phản ứng, cảm giác như mình đang nằm mơ. Chuyện ngũ đại gia tộc đã khiến ông cảm thấy không chân thực, hiện tại lại còn cơ hội trở thành thông gia với Hàn gia ở kinh thành, thật sự khiến ông không chịu nổi. Hiện tại trong lòng ông cảm thấy rất phức tạp, có kích động, kinh ngạc còn có chút lâng lâng. "Ly nhi, con nói thiếu chủ Hàn gia?"

"Vâng, bọn họ đã cùng nhau gặp gia chủ Hàn gia, Hàn gia cũng rất đồng ý chuyện hai người. Chắc không quá vài ngày nữa bọn hơn sẽ tới, người đừng quên nói cho tam trưởng lão gia gia, để ông ấy cũng cao hứng. Nguyệt nhi tỷ từ nhỏ đã không có cha mẹ, hiện tại coi như là khổ tẫn cam lai." Tần Ly nói.

Tần Ly thấy Tần Vinh Hải còn chưa phản ứng kịp, cũng không tính nói nhiều với ông. Hành lễ với ông rồi ra ngoài.

Tần Ly ra thư phòng, đi dạo quanh Tần gia. Nơi này dù sao cũng là nơi nàng ở hơn ba năm, hiện tại sẽ rời đi, coi như là kỷ niệm một chút. Giữa đường thấy Tần Khải ý cười đầy mặt, nghĩ tới mình mới được một ít đan dược, đi về phía hắn. Đây đều là đan dược trợ giúp tu luyện, bên trong bỏ thêm nguyên tinh, sẽ làm đội viên đội hộ vệ tấn chức nhanh hơn.

Tần Khải thấy Tần Ly đi về phía mình, liền đi tới đón nàng. "Đại tiểu thư, ngài tìm ta có việc?" Tần Ly kỳ thực không phải cô gái lớn tuổi nhất Tần gia, nhưng bởi là tiểu thư trực hệ, bởi vậy bọn hạ nhân đều gọi nàng là đại tiểu thư. Có điều Tần Khải gọi nàng đại tiểu thư, trong đó còn có ý tôn kính.

"Khải thúc, mấy năm nay nhờ thúc bảo vệ Tần gia, nhân số đội hộ vệ gấp đôi, công lão của thúc cũng không nhỏ. Lần này ta trở về cũng không có chuẩn bị cái gì, chỗ này có mấy bình đan dược, thúc phân phát cho các đội viên đội hộ vệ, coi như ta đưa lễ vật cho bọn họ. Còn hai bình này là ta đặc biệt chế cho thúc, thúc vì Tần gia vất vả lâu như vậy, cũng là thúc nên được." Nói xong, Tần Ly lấy ra không ít bình nhỏ từ trong Huyền giới, đưa cho Tần Khải.

"Đại tiểu thư, ngài đây là? Cái này sao chúng ta dám nhận chứ!"

Tần Khải không nghĩ tới Tần Ly còn nhớ kỹ bọn họ, kỳ thực nếu nàng có thể đi thăm đội viên đội hộ vệ, mấy xú tiểu tử này đã thật cao hứng, không nghĩ tới nàng vậy mà luyện chế đan dược cho bọn hắn. Luyện dược sư tôn quý vậy, lại còn vì nhân vật nhỏ như họ mà hao tốn tâm tư. Ánh mắt hắn nhìn Tần Ly lại cảm động, trong lòng thề nhất định phải tận tâm bảo hộ Tần gia.

"Khải thúc, thúc nói gì vậy? Ta luôn không ở Tần gia, nếu không nhờ thúc với đội viên đội hộ vệ, ta làm sao có thể yên tâm ở bên ngoài học tập? Nếu thúc cứ khách khí với ta như vậy, ta không vui đâu!" Tần Ly cứng rắn đưa đan dược cho Tần Khải, giả bộ cả giận nói.

Tần Khải kích động liên tục gật đầu, nhận lấy đan dược. Tần Ly có thế này mới cười tươi: "Như vậy mới đúng chứ! Buổi chiều thúc triệu tập đội hộ vệ, ta muốn gặp bọn họ."

"Được! Vậy đại tiểu thư ta trước hết cáo lui, để sau giờ ngọ ta kêu mấy xú tiểu tử kia trở về. Ngài không biết, bọn họ biết ngài trở về, một đám đều muốn trông thấy ngài đó!"

Tần Ly cười, rời khỏi đó. Kỳ thực nàng còn luyện chế một ít Tấn Tông đan và Uẩn Linh đan, chuẩn bị cho khách khanh trưởng lão, để cũng cấp cho bọn họ ở lại. Nàng vốn muốn đi tìm Minh Dạ, chợt nghe giọng nói uyển chuyển như chim oanh: "Tiểu Ly, ngươi trở lại rồi à, ta nhớ ngươi muốn chết!"

Tần Ly vừa quay đầu lại, liền nhìn đến Tần Như Lăng chạy về phía nàng, phía sau là Tần Như Phong cười lắc đầu.

"Chúng ta cũng mới tách ra không lâu mà? Một thời gian trước không phải mới gặp sao?" Tần Ly thấy Tần Như Lăng nói khoa trương như vậy, bất đắc dĩ cười cười.

Tần Như Lăng nỗ bĩu môi, phản bác nói: "Hừ, cái gì một thời gian trước, đã vài tháng rồi! Vừa thấy ngươi chính là không nhớ ta, người ta thương tâm!"

Tần Ly bất đắc dĩ, nhìn xuyên qua Tần Như Phong, không thấy bóng dáng ba người khác. "Ba người kia đâu đâu?"

Tần Như Phong thản nhiên đi tới nói: "Ba người họ đã nhận được tin, chẳng qua chỗ đó hơi xa, phỏng chừng sớm nhất đến chiều mới trở về."

"Ồ, Như Phong, ngươi đi đặt trước tửu lâu ở Phú Dương, buổi tối sáu người chúng ta tụ họp." Tần Ly nghĩ mình cũng lâu không gặp bọn họ , vừa vặn thừa dịp lần này tụ họp. Tuy rằng sau đó không lâu Tần gia sẽ chuyển đến kinh thành, nhưng năm người bọn họ khẳng định sẽ không thường xuyên ở kinh thành được. Dù sao mối làm ăn lính đánh thuê của nàng ở rất nhiều thành thị đều có chi nhánh ngân hàng, bọn họ phải thường xuyên tới mấy thành thị đó.

Tần Như Lăng cười nói: "Ca ca đã làm thỏa đáng, buổi tối chúng ta cùng nhau tới thôi. Tiểu Ly, lần này ngươi tính ở mấy ngày?"

"Hai ba ngày, kinh thành còn có việc, cũng không thể ở quá lâu." Tần Ly nghĩ đến kinh thành còn có một hồi đấu giá hội chờ nàng, tự nhiên không thể ở trong này chậm trễ quá lâu.

Tần Như Lăng nhìn Tần Như Phong nói: "Ca ca, Tiểu Ly thật vất vả mới trở về một lần, muội có thể ở đây mấy hôm không?"

Tần Như Phong suy tư một chút, cũng biết ý muội muội. Kỳ thực hắn cũng muốn ở vài ngày, nhưng Vệ thành và mấy thành xung quanh do hắn quản, rời đi thời gian dài quá căn bản là không được. Thấy Tần Như Lăng cầu xin mình, đành phải gật đầu nói: "Được rồi, muội cứ ở đây hai ngày, nhưng mà sau hai ngày muội phải ngoan ngoãn trở về cho ta, muộn cũng biết chúng ta không thể rời nơi đó."

"Dạ, muội nhất định sẽ trở về đúng hạn." Tần Như Lăng vui vẻ đáp ứng. Kỳ thực đừng nhìn nàng ở trước mặt Tần Ly và Tần Như Phong như một đứa trẻ, nhưng ở phương diện quản lý kinh doanh là một người xuất sắc. Ngày thường ở trước mặt lính đánh thuê luôn giả bộ thành thục, một chút không thấy bộ dáng hiện tại.

Tần Như Lăng lay lay tay Tần Ly nói: "Tiểu Ly, ngươi cũng đã lâu không đã trở lại, chúng ta đi ra ngoài đi dạo đi?"

Tần Ly nghĩ bản thân đã lâu không mua quần áo cho năm người, liền gật đầu nói: "Được rồi, vậy chúng ta đi dạo."

Vừa muốn xuất môn, thì Minh Dạ đi tìm. Trên mặt hắn vẫn mang theo mặt nạ như cũ, nhìn qua Tần Như Phong và Tần Như Lăng nói: "Nàng định đi đâu? Sáng sớm đã không thấy bóng dáng, nữ nhân nàng thật đúng là bận rộn!"

Tần Ly cũng cảm thấy bỏ mặc Minh Dạ một mình ở nhà không tốt lắm, cười gượng hai tiếng đề nghị nói: "Ta và Tiêut Lăng đi ra ngoài dạo phố, huynh muốn đi cùng không?"

Cứ như vậy, Tần Như Lăng bên phải kéo Tần Ly, Minh Dạ đi ở bên trái, ba người cùng nhau đi ra Tần gia đại môn, đi về phố Phú Dương.

Phú Dương vẫn không khác gì ba năm trước, vẫn là bộ dạng đó. Bên đường đều là một ít tiểu điếm, Tần Ly đi đầu trực tiếp vào một nhà thợ may. Tần Như Lăng trực tiếp chọn mấy cái váy đi mặc thử, Tần Ly đứng ở trước quầy, nhìn vải ở trên tường, tính chọn vào bộ cho bốn người kia.

Trong điếm chưởng quầy thấy ba người Tần Ly khí chất bất phàm, biết hôm nay trong tiệm có khách lớn. Vội vàng ân cần giới thiệu: "Vị tiểu thư này, cô xem bộ này thế nào, ta lấy cho cô thử. Toàn bộ Nguyên thành, ai chẳng biết quần áo chỗ chúng ta là tốt nhất. Nhìn khí chất của cô, vừa thấy chính là đại gia tiểu thư, người xem cái này thế nào?" Nói xong, ngón tay chỉ một bộ sa y màu vàng.

Tần Ly lắc đầu, nở nụ cười khẽ nói: "Không cần, ta chọn cho người khác. Ngài lấy cái áo bào màu lam với màu lục cho ta xem thử!"

"Nữ nhân, nàng mua quần áo cho ai?" Minh Dạ nghe được nàng chọn cho người khác, còn tưởng nàng chọn cho mình. Nhưng nhìn nàng chỉ hai bộ áo bào, thì biết không phải chọn cho hắn, trong lòng lại bắt đầu ghen tuông.

Tần Ly cũng không chú ý ngữ khí của Minh Dạ, lực chú ý đều tập trung ở hai bộ áo bào, thuận miệng đáp: "Đã lâu rồi ta không mua quần áo cho bọn Tiêu Vũ, Túc Ngôn, huynh cảm thấy hai cái này thế nào?"

"Không ra gì!" Hơi thở trên người Minh Dạ lạnh hơn, nàng còn nhớ rõ rất lâu chưa mua quần áo cho thủ hạ, lại chẳng bao giờ hỏi hắn? Mình với nàng quen nhau lâu như vậy, nàng lại chưa mua quần áo cho mình bao giờ, thấy nàng cẩn thận lật xem hai bộ áo bào trong tay, liền cảm thấy buồn bực không thôi. Không muốn tiếp tục ở đây, hắn sợ mình không khống chế được hủy căn nhà này đi mất.

Minh Dạ nói xong bước đi ra cửa quán, nhưng mà cũng không rời đi, mà là ở bên ngoài chờ.

Tần Ly nghe được Minh Dạ đi ra ngoài, mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua. Sao vậy nhỉ? Mình lại làm chỗ nào không đúng rồi?

Vẫn là chưởng quầy nhìn ra tâm tư Minh Dạ, ái muội nhìn Tần Ly nói: "Vị cô nương này, thiếu niên kia sợ là ghen tị! Cô chọn cái này không phải cho hắn đúng chứ?"

Tần Ly buông quần áo trong tay nói: "Ghen?" Nghĩ ngợi, không khỏi bĩu môi. Vừa rồi nàng chỉ lo chọn quần áo cho mấy người Tần Tiêu Vũ, lại xem nhẹ vị này. Nghĩ quen Minh Dạ lâu như vậy, mình quả thật chưa tặng hắn cái gì, vì thế ngẩng đầu chọn một bộ khác.

"Ai, ta là người từng trải, vị kia tuyệt đối là ghen tị. Không bằng như vậy, ta chọn giúp cô một bộ thế nào? Hôm qua có mấy bộ mới, còn chưa bày ra đâu, trong đó có một áo bào màu tím, nhất định thích hợp với hắn." Nói xong, liền chủ động đi lấy áo bào.

Tần Như Lăng mặc một bộ váy màu hồng điểm xuyến ngọc châu, dạo một vòng trước mặt Tần Ly hỏi: "Thế nào? Đẹp không?"

"Ừ, rất đẹp." Tần Ly gật đầu nói.

Tần Như Lăng vui mừng nói: "Ta cũng rất thích, chưởng quầy, mấy món này nhờ ngài gói lại giúp!" Đưa bộ váy đã chọn cho chưởng quầy, thì thấy chưởng quầy lấy ra một bộ áo bào màu tím. "Ấy, Tiểu Ly, đây là chọn cho mấy ca ca sao, thật là đẹp!"

"Thật chứ? Ngươi cũng cảm thấy đẹp?" Tần Ly cũng cảm thấy cái áo bào này thật thích hợp với Minh Dạ, ngày thường hắn luôn mặc cẩm bào màu đen, ngoại trừ lần đầu tiên hắn vào học viện mặc áo bào màu trắng, mình chưa thấy hắn mặc màu khác bao giờ. Cái áo bào này bất luận là đường may hay hình thức, đều là thượng thừa. Hình thức đại khí trầm ổn, nàng rất thích, tin chắc Minh Dạ mặc vào nhất định rất đẹp.

"Chưởng quầy, cái này còn có hai cái vừa nãy nữa, phiền ngài gói lại hộ ta!"

Không lâu, Tần Ly và Tần Như Lăng bước ra từ tiệm may, mua cho mỗi người Tần Tiêu Vũ một bộ. Thời điểm các nàng đi ra, chưởng quầy trên mặt cười tươi như hoa, hôm nay thật sự là tốt ngày, không nghĩ tới bỗng chốc đã bán được nhiều quần áo như vậy.

Minh Dạ thấy Tần Ly đi ra, lại hỏi: "Mua xong?"

Tần Ly thấy hắn vẫn lạnh như băng, bất đắc dĩ đưa một túi cho hắn: "Nè, mua cho huynh. Nếu huynh không không thích thì vất đi, dù sao cũng mua cho huynh." Tần Ly khiến Minh Dạ đem những lời muốn nói với nàng nuốt trở về, sau đó liền cùng Tần Như Lăng đi về phía trước.

Minh Dạ cầm túi trong tay, gương mặt sau mặt nạ không khỏi bật cười. Thì ra nữ nhân này còn chưa quên hắn, nàng lại có thể mua quần áo cho mình. Vừa định mở ra xem, động tác trên tay lại ngừng lại, cầm quần áo bỏ vào không gian giới chỉ, đuổi theo bọn Tần Ly.

Tần Ly thấy hơi thở trên người hắn ấm hơn, trong mắt lóe ánh sáng nhu hòa, biết hắn đã không tức giận. Không ngờ nam nhân này ngày thường luôn một bộ thâm trầm, hiện tại lại bởi vì một bộ quần áo mà âm tình bất định. Thật sự là tâm nam nhân, như mò kim đáy bể, dù sao nàng không nhìn thấu.

Ba người đi dạo hết một buổi sáng, mới trở về nhà. Ăn xong cơm trưa, Minh Dạ trở về phòng lấy quần áo ra. Mở ra, bên trong là một bộ cẩm bào màu tím. Hắn nhìn lại cẩm bào màu đen trên người, cởi ra thay áo bào Tần Ly mua. Dùng linh quang tạo ra một tấm gương cao ngang người, nhìn bóng chiếu trên gương nửa ngày, nụ cười trên mặt không biến mất. Có điều một lát sau hắn vẫn cởi áo bào, gói lại cẩn thận, bỏ vào không gian giới chỉ. Hắn vẫn không nỡ mặc, đây chính là đồ lần đầu tiên nữ nhân kia tặng cho hắn.

Nhưng mà Tần Ly là không biết Minh Dạ nghĩ như thế nào, ăn cơm xong không bao lâu, nàng đã bị Tần Khải gọi vào luyện võ trường, nói là người đã đến đông đủ, đang chờ nàng.

Tần Ly cùng Tần Khải cùng nhau đi tới luyện võ trường, người của đội hộ vệ đều đã đến đông đủ. Nàng phát hiện tuổi của thành viên đội hộ vệ cũng không lớn, trên cơ bản đều là người trẻ tuổi, thậm chút có cả tầm tuổi nàng, cũng chỉ mười ba mười bốn.

Nàng đầu tiên đi xuống nhìn quét một vòng, sau đó nói: "Nhìn thấy có nhiều người gia nhập đội hộ vệ như vậy, ta thật sự rất cao hứng, chứng tỏ mọi người đều xem trọng Tần gia, đều tin tưởng Tần gia có thể cho mọi người một ngôi nhà an ổn. Ta biết, trong số các ngươi có người là cô nhi, có người gia cảnh sa sút, nhưng các ngươi yên tâm, Tần gia vĩnh viễn đều là nhà của các ngươi. Cám ơn mọi người ba năm nay đã bảo vệ Tần gia an toàn, ta đại biểu Tần gia cám ơn các ngươi!" Tần Ly nói xong, cúi đầu thật sâu.

"Đại tiểu thư, đây đều là cái chúng ta phải làm!"

"Đúng vậy, có thể nhìn thấy đại tiểu thư chúng ta đã rất vui vẻ!"

"Đại tiểu thư, cô yên tâm, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ thật tốt Tần gia!"

......

Tần Ly nói xong, người phía dưới xôn xao, đều hô lên tiếng lòng mình. Tần Ly xuống đài, đi tới bên trong đội hộ vệ, cùng bọn họ hàn huyên.

Bởi vì người đội hộ vệ không ít, Tần Ly lại muốn hỏi han từng người nên tới tận tối mới xong. Thời điểm từ luyện võ trường triệt lại nơi ở, Tần Tiêu Vũ, Tần Tiêu Trạch cùng Tần Túc Ngôn cũng cũng trở về gấp.

Tần Ly nhìn ba người cao lên, trong lòng cũng thật cao hứng. Tần Tiêu Vũ cùng Tần Tiêu Trạch đi trước hướng về phía Tần Ly, Tần Tiêu Vũ nói: "Ly nhi, ngươi trở về sao không nói cho chúng ta biết một tiếng? Thiếu chút nữa ta sẽ cùng dong binh đoàn đi ra ngoài, đến lúc đó sợ là không về kịp."

"Ly nhi, ngươi ở học viện thế nào?" Tần Tiêu Trạch hỏi.

"Ta đây không phải đứng ở trước mặt các ngươi sao? Xem ta bộ dạng này, cũng có thể nhìn ra chứ? Ha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net