Q4- Chương 4: Nam nhân ẩn sâu trong Hắc Chiểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Tần Ly ăn đan dược, miệng vết thương trên người dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được dần thu nhỏ lại. Khuynh Nhan thấy đan dược bắt đầu có tác dụng, thả lỏng hơn. Máu Lâm Sùng tiến vào cơ thể Tần Ly cũng không xảy ra phản ứng lạ nào, sắc mặt trắng bệnh như tờ giấy dần bình thường trở lại, lúc này hắn mới thật sự yên tâm.

Phượng Tiêu thấy Khuynh Nhan kiểm tra xong, lại hỏi: "Thế nào? Hiện tại không có nguy hiểm gì chứ?"

Khuynh Nhan thở phào, gật đầu nói: "Ừm, hiện tại thương thế đã ổn định, còn lại chỉ cần tĩnh dưỡng."

Phượng Tiêu với Lâm Sùng canh giữ trong phòng Tần Ly, Khuynh Nhan đến dược viên hái thảo dược. Chờ Tần Ly tỉnh lại cần dùng thêm một số đan dược chữa trị, hắn cần phải luyện chế trước đã.

Tần Ly dạo một vòng quanh quỷ môn quan, cảm giác máu trong cơ thể lưu động, trên người không còn lạnh như lúc đầu. Nàng muốn mở mắt, nhưng nỗ lực nửa ngày vẫn không thành công. Rơi vào đường cùng chỉ có thể ý đồ thao túng linh lực trong cơ thể, để cơ thể mau chóng hồi phục.

Trong Huyền giới khoảng năm ngày, miệng vết thương của Tần Ly đã dần có da non, cơ năng thân thể cũng khôi phục đến trạng thái tốt nhất, cơ bản đã không có việc gì. Nàng thử từ từ mở mắt, phát hiện mí mắt đã không nặng như trước. Hơi hé đôi mắt, thấy Lâm Sùng ngồi bên giường còn Phương Tiêu đứng bên cạnh. Lúc này Khuynh Nhan đi đến, nhìn Tần Ly mở mắt hỏi: "Ngươi tỉnh? Hiện tại cảm giác thế nào?"

Lâm Sùng vốn đang buồn ngủ, vừa nghe Tần Ly tỉnh ngồi thẳng dậy. "Ngươi hiện tại cảm thấy thế nào, ổn không?"

Tần Ly muốn nói, phát hiện cổ họng đau rát, vì thế chỉ có thể gật đầu. Ánh mắt nàng nhìn về phía cốc nước trên bàn, Lâm Sùng hiểu ý chạy qua rót chén nước đưa đến bên miệng nàng. Một tay đỡ đầu nàng, một tay giúp nàng uống nước.

Khuynh Nhan để Tần Ly ăn đan dược chữa trị, lại giúp nàng kiểm tra lại rồi nói: "Hiện tại đã không có việc gì, lại nghỉ ngơi hai ngày là ổn."

"Cám ơn các ngươi!" Giọng Tần Ly có chút khàn khàn, nói với ba người.

Phượng Tiêu bĩu môi nói: "Không cần cảm tạ ta, ngươi về sau đừng xúc động như vậy thì tốt rồi. Lam U đã đi bế quan tu luyện, nói chưa đến hoàng cấp sẽ không xuất ra."

Tần Ly đã biết, sau đó quay đầu nhìn Lâm Sùng, tiếp nhắm hai mắt lại. Nàng phải nhanh chút khôi phục mới được, hiện tại tuy rằng không thể rời giường, nhưng nằm cũng có thể tu luyện.

Ước chừng khoảng mười ngày, Tần Ly đã hoàn toàn khôi phục. Nàng suy nghĩ kĩ lưỡng, cuối cùng quyết định nói chuyện Huyền giới cho Lâm Sùng, bởi vậy đi đến phòng hắn.

Lâm Sùng không ngờ Tần Ly sẽ tìm hắn, đang ngồi tu luyện nghe được động tĩnh, liền mở mắt. "Tần cô nương, tìm ta có việc?"

"Đừng gọi ta là Tần cô nương, hiện tại chúng ta đã là bằng hữu, gọi Tần Ly là được. Ta đến chính là muốn nói với ngươi, kỳ thực Huyền giới là không gian linh khí của ta, Khuynh Nhan với Phượng Tiêu là bằng hữu của ta. Trước đó không mới với ngươi là sợ bí mật này tiết lộ ra ngoài. Ngươi hẳn là biết, không gian linh khí rất hi hữu, ta không muốn mình chọc phiền toái, hi vọng ngươi hiểu." Tần Ly nói ý nghĩ của mình, giương mắt nhìn Lâm Sùng.

Lâm Sùng kỳ thực đã đoán được một ít, nhưng mà nghe được Tần Ly chính miệng nói cho hắn, vẫn có một loại vui sướng khi được thừa nhận. Huống hồ Tần Ly nói bọn họ là bằng hữu, điều này làm hắn cao hứng không thôi. "Ta đã biết, về sau ta có thể gọi muội Ly nhi không?"

"Có thể, tên cũng chỉ là cái xưng hô. Hiện tại ta chuẩn bị xâm nhập Hắc Chiểu, ngươi ở trong này tu luyện đi, chỗ này thời gian khác với bên ngoài, hơn nữa linh khí dư thừa, thích hợp tu luyện." Tần Ly nói xong liền chuẩn bị đi ra ngoài.

Lâm Sùng thấy Tần Ly đứng dậy, cũng đứng dậy theo nói: "Ta cùng muội đi ra ngoài. Hắc Chiểu bên trong nguy hiểm hiện bên ngoài, tuy rằng tu vi ta không cao, nhưng tốt xấu hai người có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Tần Ly vốn định cự tuyệt, nhưng nhìn đến kiên trì và lo lắng trong mắt Lâm Sùng, vẫn gật đầu. Hai người đi ra Huyền giới, tiếp tục đi vào bên trong Hắc Chiểu.

Càng đi sâu vào Hắc Chiểu, bùn trên đất càng xốp, nơi nơi đều là nước bùn và đầm lầy, Lâm Sùng đi trước dẫn đường, Tần Ly đi theo phía sau hắn. Hai người đi tới đi lui cảm giác được không thích hợp, cảm thấy có cái gì đó đang nhìn trộm bọn họ. Tần Ly nhìn bốn phía, không phát hiện ra cái gì, nhưng loại yên tĩnh này càng làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm.

Tần Ly dừng cước bộ, không tiếp tục đi nữa. Lúc này, mặt đất bắt đầu chấn động, bùn đất có dấu hiệu bị đào lên, giống như có cái gì đó chạy ở bên dưới. Rất nhanh, bùn đất bắt đầu bị bật lên, từ trong bùn đất chui ra một con hắc hoàn trùng to lớn. Lại là huyền linh thú biến dị? Hắc hoàn trùng khi nào thì trở nên lớn như vậy? Hiện tại cũng mới lộ ra một cái đầu, còn lớn hơn đầu của một ít huyền linh thú mãng xà nữa.

Cái thân rất dài bắt đầu vươn ra, duỗi về phía Tần Ly, tựa hồ đang tra xét cái gì. Trên đầu có cái râu dài màu đen, trên cổ một vòng màu đen. Miệng có hai cái càng rất lớn, phía trên là một ít răng cưa sắc bén, nhìn rất khủng bố.

Lâm Sùng phát hoảng, lần trước Lâm Sùng không được nhìn thấy huyết văn và huyết văn vương, bởi vậy cũng không biết tình huống cụ thể. Nhưng hiện tại hắc hoàn trùng chân chân thực thực xuất hiện ngay trước mắt, khiến hắn không nhịn được nhíu mày.

"Đừng nhúc nhích, huynh đứng yên ở đó." Tần Ly nhẹ giọng nói, dặn Lâm Sùng không được tuỳ ý lộn xộn.

Tần Ly chuẩn bị tốt huyền hỏa, nhắm ngay vào đầu hắc hoàn trùng. Hắc hoàn trùng bỗng chốc từ phía trên chui vào trong đất, bốn phía lại khôi phục yên tĩnh.

Tần Ly và Lâm Sùng dựa lưng vào nhau, quan sát động tĩnh trên đất. Hai người thả chậm hô hấp, không dám thở mạnh. Lại một lát sau, chung quanh mặt đất bắt đầu không ngừng lay động, trong phạm vi năm dặm mặt đất đều bắt đầu tách ra.

"Ta đếm một hai ba, huynh bỏ chạy!" Tần Ly nhỏ giọng nói. Cái này phiền toái, nhìn mặt đất không ngừng tách ra, nàng biết hắc hoàn trùng ở dưới không ít, tối thiểu cũng phải liều mạng như huyết văn. Huống hồ trải qua giáo huấn lần trước, nàng đoán nơi này hẳn là cũng có một con Hắc hoàn trùng vương, hơn nữa tu vi có khi còn cao hơn con Huyễn Văn vương kia.

Lâm Sùng nhìn tình huống này da đầu run lên, nghe Tần Ly nói cũng không phản đối, nhẹ nhàng gật đầu chuẩn bị chạy.

"Một, hai, ba, chạy!" Mặt đất chấn động càng ngày càng kịch liệt, Tần Ly cũng không đợi nữa, nhanh chóng vận dụng lực lượng khuyên tai chạy về phía trước, Lâm Sùng chạy theo, một mặt tránh né đầm lầy, một mặt liều mạng chạy. Nhưng tốc độ của hắn vẫn quá chậm, Hắc hoàn trùng phía sau rất nhanh đuổi theo, Tần Ly vừa thấy tình huống không tốt, kéo Lâm Sùng bắt đầu vận dụng không gian lực.

Nàng chưa từng thử qua, cũng không biết làm vậy có thể thành công hay không, nếu không thể thành công vậy sẽ có một hồi ác chiến. Nhưng mà may mắn, lúc này ông trời cũng không làm khó Tần Ly, không gian lực đầu tiên thi triển, trên người nàng và Lâm Sùng phát ra ánh sáng trắng, tiếp đó thì biến mất tại chỗ.

Đầu hắc hoàn trùng nhô lên mặt đất thăm dò, biểu cảm từng con đều có chút mê mang. Ngay sau đó chúng nó đều chạy đến hai bên, tạo thành một con đường ở giữa. Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, còn có một con hắc hoàn trùng lớn gấp vài lần con khác chui ra từ mặt đất. Đầu của nó có mắt kép, trong mắt kép có vô số đôi mắt nhỏ hình tròn. Nó chậm rãi chạy đến trên mặt, hắc hoàn trùng chung quanh phát ra tiếng "Sàn sạt", chắc là báo cáo tình huống vừa rồi.

Hắc hoàn trùng vương nghe hắc hoàn trùng hai bên bẩm báo, nổi giận gầm lên một tiếng, hiển nhiên rất không cam lòng. Một đám hắc hoàn trùng hai bên phát run, hiển nhiên rất e ngại hắc hoàn trùng vương.

Tần Ly lôi kéo Lâm Sùng biến mất ở nơi đó, xuất hiện tại một nơi khác. Dừng lại quan sát, phía sau không còn hắc hoàn trùng đuổi tới, hai người mới nhẹ nhàng thở ra. Tần Ly thở hổn hển nói: "Huynh thấy chưa? Huyền linh thú trong Hắc Chiểu đều biến dị, không chỉ có cái đầu kinh người, cả thực lực cũng kinh người."

"Năm năm trước ta tiến vào nơi này chẳng phải như vậy. Muội có phát hiện hay không, huyền linh thú này tựa hồ trấn thủ địa bàn của mình, cấm ngoại nhân đi vào." Lâm Sùng lau mồ hôi, nói.

Tần Ly nhíu mày, đứng dậy nhìn về phía sâu trong Hắc Chiểu. "Nơi này hiện tại chắc cũng an toàn, chúng ta trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi một chút đi!" Nàng quan sát chướng khí xung quanh, quyết định vẫn là tiếp tục tăng lên tu vi tốt hơn. Nàng còn chưa đi xa đã đụng phải huyền linh thú lợi hại như vậy, nếu đi vào chỗ sâu, huyền linh thú bên trong tám phần lợi hại hơn. Nàng hiện tại chỉ mới đột phá huyền linh vương, vẫn chưa thể đối phó với huyền linh thú bên trong.

Tần Ly mang theo Lâm Sùng tiến vào Huyền giới, để Lâm Sùng trở về phòng tu luyện, nàng bắt đầu hấp thu chướng khí phụ cận. Vừa rồi tu vi của hắc hoàn trùng phổ biến đểu khoảng vương cấp, vương chúng nó ít nhất cũng phải ngoài vương cấp tam giai. Nàng định trước tăng lên tu vi, sau đó quay trở lại liều mạng với Hắc hoàn trùng vương.

Tần Ly bắt đầu hấp thu chướng khí, tăng tu vi. Ước chừng qua mười ngày, Tần Ly đang hấp thu chướng khí, lúc này, từ xa một con Hắc thủy huyền xà đi tới. Nó một bên đi một bên cẩn thận xem xét động tĩnh chung quanh, rất cẩn thận.

Tần Ly phát hiện huyền xà cũng không phát sinh biến dị, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Nàng còn tưởng rằng huyền linh thú ở đây đều phát sinh biến dị, không ngờ vẫn còn có bình thường. Cấp bậc huyền xà này đại khái vừa mới đột phá vương cấp, Tần Ly nghĩ ra hỏi tình huống Hắc Chiểu một chút.

Nàng mới từ Huyền giới xuất hiện, huyền xà kia tựa như bị kinh hách, nhanh chóng chui vào đầm lầy bùn nhão. Tần Ly bĩu môi, không ngờ huyền xà này nhát gan như vậy. Nàng không đi qua, mà chậm rãi ngồi xổm xuống nói: "Ngươi đừng sợ, ta không muốn hại ngươi."

"Ngươi là nhân loại?" Huyền xà nhô đầu thăm dò, cẩn thận hỏi. Đối với Tần Ly đột nhiên xuất hiện, nó cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng mà nó cũng không quan tâm vấn đề này.

"Ừ, ta là nhân loại. Ta muốn hỏi ngươi một chút về tình huống Hắc Chiểu, ngươi có thể nói với ta?"

"Ngươi cũng thật lớn mật, nơi này cả huyền linh thú cũng không dám dễ dàng tiến vào, ngươi người này chẳng lẽ không sợ chết sao?" Huyền xà vẫn rất cẩn thận như cũ, không chui ra, đáp lại.

Tần Ly tò mò hỏi: "Sâu trong Hắc Chiểu có thứ ta cần, ta nhất định phải đi tìm. Trên đường, ta phát hiện hai loại huyền linh thú biến dị, còn tưởng rằng huyền linh thú nơi này đều phát sinh biến dị, vì sao ngươi không phát sinh biến dị?"

"Ta vì sao phải nói cho ngươi? Ta không có ăn ngươi đã rất nhân từ, nếu ngươi không đi, ta không để ý đem ngươi làm bữa tối đêm nay!" Huyền xà tròng mắt vừa chuyển, phát ra màu đỏ tín tử.

"Ha ha, ngươi nếu cảm thấy mình có thể đánh bại ta, ta không để ý làm bữa tối của ngươi. Nếu ngươi muốn bảo trụ tánh mạng, tốt nhất ngoan ngoãn nói với ta." Tần Ly phóng ra linh lực của mình, nàng hiện tại đã là huyền linh vương nhất giai đỉnh phong, cao hơn thực lực huyền xà này.

Huyền xà cảm giác được tu vi của Tần Ly, trong lòng cảm thấy buồn bực. Còn tưởng rằng có đồ ăn đưa lên cửa, không ngờ người này còn lợi hại hơn mình. "Được rồi, ta có thể nói cho ngươi. Nhưng mà đã rất lâu ta chưa ăn gì, ngươi phải để ta ăn nó đã."

Tần Ly cũng không keo kiệt một chút đồ ăn, lấy từ trong Huyền giới một miếng thịt ném tới trước mặt huyền xà. Huyền xà đầu tiên quan sát, mới vươn nửa thân mình, mở mồm đầy máu nuốt miếng thịt. "Nể tình ngươi cho ta ăn, ta sẽ nói cho ngươi! Kỳ thực trong Hắc Chiểu vốn không phải như thế, khi đó mỗi huyền linh thú đều có lãnh địa, chia nhau không xâm phạm. Bình thường sẽ ăn thịt một số huyền linh thú yếu và nhân loại, cuộc sống thật sự tốt đẹp."

"Ước chừng là hơn bốn năm trước, năm huyền linh thú biến dị đi ra từ sâu trong Hắc Chiểu, chúng nó mang theo đại quân của mình bắt đầu bắt giết huyền linh thú không phục tùng chúng nó, huyền linh thú nơi này, đi được thì đi, bị chết, lẩn trốn, nơi này dần dần biến thành địa bàn của năm huyền linh thú. Phụ cận này đều thuộc địa bàn Hắc hoàn trùng vương, ta cũng chỉ dám đi ra lúc nó không ở đây."

"Năm huyền linh thú chia Hắc Chiểu thành năm bộ phận, hình như bảo vệ cái gì đó. Hiện tại chỉ cần có nhân loại tiến vào, sẽ bị giết chết, căn bản không thể vào. Làm hại ta có thể tìm được đồ ăn càng ngày càng ít, sắp chết đói rồi!"

Tần Ly nghe đến đó, trong lòng tính toán. "Ngươi nói trong năm huyền linh thú biến dị có phải có một con Huyết văn vương cùng một con Hắc hoàn trùng vương?"

Huyền xà gật đầu nói: "Xem ra ngươi đã gặp chúng nó, ngươi vẫn còn sống thật sự là một kỳ tích. Khuyên ngươi mau rời khỏi nơi này, bên trong huyền linh thú biến dị càng ngày càng lợi hại, không phải nhân loại bé nhỏ như ngươi có thể khiêu chiến."

Tần Ly cười nói: "Huyết văn vương đã bị chết, bốn con còn lại rồi ta cũng sẽ giải quyết."

Huyền xà không đồng ý cách nói của Tần Ly, nhưng người này chết sống liên quan gì đến nó? Nó hiện tại đã ăn no, lại có thể chống đỡ một đoạn thời gian. Nó nhìn Tần Ly nói: "Đã chính ngươi muốn chết, ta cũng không quản ngươi, ta đi trước." Nói xong, liền nhanh như chớp chui vào trong đầm lầy.

Tần Ly thấy huyền xà đi rồi, cũng không ngăn cản. Hiện tại năm loại huyền linh thú biến dị đã mất một, còn lại bốn. Nàng phải nhanh giải quyết bốn loại còn lại, mới có thể an tâm vào sâu bên trong Hắc Chiểu.

Trở lại Huyền giới, Tần Ly tiếp tục hấp thu chướng khí. Nơi này đều là địa bàn của Hắc hoàn trùng vương, tin tưởng con trùng tử kia rất nhanh sẽ phát hiện dao động nơi này. Chờ tu vi nàng tăng lên, sẽ đi ra ngoài giải quyết nó. Tựa như nàng nói, không lâu sau, mặt đất xung quanh phát sinh chấn động, Hắc hoàn trùng vương đã phát hiện nơi này quái dị. Hai mắt kép gắt gao nhìn chằm chằm phía Huyền giới của Tần Ly, trong mắt tràn đầy thị huyết hưng phấn. Có điều nó cũng không đi qua, mà ngủ đông trước, chậm rãi chờ đợi.

Tần Ly phát hiện Hắc hoàn trùng này thông minh hơn huyết văn một ít, cũng giảo hoạt một ít. Có điều hiện tại nó không công kích mình cũng tốt, nàng có thể yên tâm mà tăng lên tu vi, cũng không lo lắng sẽ bị quấy rầy.

Vừa mới bắt đầu Hắc hoàn trùng vương nhìn chằm chằm động tĩnh nơi này, nhưng dần dần nó đã gọi con cháu mình đến canh trừng. Tần Ly cũng không quản nó, chỉ an tâm tu luyện, ước chừng lại qua hai năm, tu vi của nàng tăng lên tới huyền linh vương tứ giai. Tu vi Phượng Tiêu và Bạch Diễm cũng trực tiếp lên tới vương cấp tứ giai, tu vi Lam U cao hơn hai người bọn họ một chút.

Tần Ly chuẩn bị rời Huyền giới, tu vi nàng hiện tại đã cao hơn hắc hoàn trùng kia một giai, đã có đủ năng lực giải quyết nó.

Lúc này Tần Ly không chờ Hắc hoàn trùng vương tìm đến nàng, mà chủ động bắt đầu tìm bóng dáng Hắc hoàn trùng vương. Nàng lợi dụng không gian lực cảm giác một chút, rất nhanh phát hiện bóng dáng Hắc hoàn trùng vương.

Hắc hoàn trùng vương đang hưởng thụ mỹ thực bọn con cháu cung cấp, cảm giác được một trận không gian dao động. Nó buông đồ ăn trong miệng, hai mắt kép gắt gao nhìn chằm chằm kia chỗ đang dao động không gian.

Tần Ly vừa hiện thân, Hắc hoàn trùng vương lập tức âm hiểm cười nói: "Nhân loại, ngươi thật to gan! Bổn vương còn chưa đi tìm ngươi, ngươi cũng dám xuất hiện trước mặt bổn vương. Ngươi lại có thể hấp thu chướng khí, thật đúng là khiến bổn vương kinh ngạc!"

"Ha ha, ngươi không đến tìm ta, ta đương nhiên phải chủ động tới tìm ngươi! Chỉ cần ngươi nói cho ta ba loại huyền linh thú biến dị và tu vi của chúng, nói không chừng ta sẽ thả ngươi!"

"Hừ, xem đây!" Nói xong, Hắc hoàn trùng vương duỗi đầu, vốn cái cổ nhỏ bé nhanh chóng duỗi dài, hai cái càng lao về Tần Ly. Tần Ly thả người nhảy lên, xoay một vòng trên không trung rồi an vị ngồi trên cổ nó, dùng vòng Như Ý chỉ vào đầu nó nói: "Có nhận thua hay không?"

Hắc hoàn trùng vương lập tức chui đầu xuống đất, tốc độ rất nhanh, Tần Ly cũng không bắt lấy nó. Tần Ly nhíu mày, không ngờ con này khó đối phó như vậy. Phóng xuất ra linh lực, tính hạ uy áp với nó, nhưng trên mặt đất vô cùng bình tĩnh, nó cũng không lập tức chui ra.

Một lát sau, vô số hắc hoàn trùng từ bốn phương tám hướng bò tới, Tần Ly thả một vòng huyền hỏa quang mình, khiến hắc hoàn trùng không thể tiến lên. Nhưng mấy con sâu này lại chui vào đất, cũng không xuất hiện bên cạnh huyền hỏa. Tần Ly cười lạnh một chút, thầm nghĩ mấy con sâu này cũng có chút trí tuệ. Nàng ngưng tụ mấy đoàn huyền hỏa, phá tan mặt đất xung quanh. "Rầm rầm" vài tiếng, vô số thi thể hắc hoàn trùng rơi đầy mặt đất.

Nơi nơi đều là các bộ phận rải rác của hắc hoàn trùng, trên mặt đất còn có rất nhiều vũng chất lỏng màu xanh, chắc là máu của chúng. "Ngươi để con cháu mình đi tìm chết còn mình lại co đầu rụt cổ thế à, xem ra cũng không phải quá lợi hại! Nói đến cùng ngươi còn không bằng Huyết văn vương, tối thiểu nó còn có thể chiến đấu vì con cháu mình!"

Hắc hoàn trùng vương ẩn núp dưới đất, trong lòng tức giận. Không ngờ nhân loại này lại lợi hại như vậy, không biết nàng dùng lửa gì mà có thể thiêu chết con cháu của mình. Tu vi hiện tại của Tần Ly cao hơn nó, nhưng nếu không có huyền hỏa, nhiều hắc hoàn trùng như vậy cùng công kích cũng không chịu nổi, đây là lí do vì sao bên ngoài có nhiều thi cốt cao thủ như vậy.

Tần Ly không ngừng phóng ra huyền hỏa, giết hơn nửa hắc hoàn trùng. Hắc hoàn trùng còn lại tuy không dám đào tẩu, nhưng cũng không dám đi lên công kích, đều chui vào trong đất bất động.

Hắc hoàn trùng vương biết mình không thể trốn mãi ở chỗ này, từ trong đất chui ra. Phóng râu (kiểu xúc tu) ra ngoài, sáu cái chân to lớn nhanh chóng di động, đảo mắt đã đến trước mặt Tần Ly. Tần Ly không ngừng tránh né hai cái râu đâm tới, dùng huyền hỏa làm cho nó không dám đi lại.

"Liệt diễm nghĩ hóa!" Tần Ly dùng huyền hỏa nghĩ hóa ra hai con hỏa điểu, hai con hỏa điểu hướng tới hai cái râu của Hắc hoàn trùng vương, há mồm cắn chúng nó. Hắc hoàn trùng vương ăn đau, co rụt lại, hai cái râu trực tiếp chặt đứt, bị hỏa điểu phun huyền hỏa thiêu thành tro tàn.

"Nhân loại, bổn vương muốn giết ngươi!" Hắc hoàn trùng vương mất đi hai cái râu đắc ý nhất, trong lòng giận dữ, phun ra một đoàn sương khói màu đen. Sương khói màu đen chứa đựng kịch độc, còn có thể điều khiển thần kinh con mồi. Tần Ly thầm kêu không tốt, lập tức vận dụng không gian lực né qua.

Tần Ly vốn muốn bắt nó, sau đó ép hỏi tình huống của ba loại huyền linh thú khác, nhưng thấy nó không chịu khuất phục, biết ý nghĩ của mình sợ là không thể thực hiện. Không có biện pháp, nàng dùng biển lửa luyện ngục, biến chung quanh thành một biển lửa trắng xoá, thiêu hết hắc hoàn trùng, Hắc hoàn trùng vương cũng bị giết chết.

Tần Ly thở hắt ra, hắc hoàn trùng tuy rằng bị thiêu chết, nhưng thi thể phát ra một mùi gay mũi. Xem ra nàng phải nhanh chút rời khỏi chỗ này, trước tìm một chỗ tắm rửa một cái mới được. Mùi trên người thật kinh khủng, hơn nữa cái váy màu trắng giờ đã không nhìn ra hình dáng ban đầu.

Tần Ly rời khỏi nơi đó, nàng rời đi không lâu, trên trời xuất hiện một nam nhân mặc hắc bào. Hắn lạnh lùng nhìn thi thể Hắc hoàn trùng vương, sau đó biến mất tại chỗ.

Tần Ly đi về phía trước hai ngày, phát hiện trước mặt có chút phản quang trong vắt, trong lòng vui vẻ, chẳng lẽ trong Hắc Chiểu còn có ao? Nàng đi mau vài bước, đi tới bên cạnh ao, phát hiện dĩ nhiên là một cái ao nhỏ. Tuy rằng không lớn, tốt xấu có thể tẩy bỏ mùi trên người. Sau đó quan sát xung quanh, bước đi vào trong hồ nước. Dù sao quần áo cũng bẩn, một lát chỉ cần vào Huyền giới thấy một bộ khác là được.

"Chủ nhân, bên ngoài có người tiến vào, giết chết Hắc hoàn trùng vương và Huyết văn vương. Thuộc hạ lo lắng nàng sẽ gây trở ngại đến chủ nhân dưỡng thương, có cần thủ hạ đi giết nàng không vậy?" Nam nhân hắc bào vừa rồi trên không nhìn thi thể Hắc hoàn trùng vương đứng ở phía dưới, đội diện nam nhân ngồi phía trên nói.

Nam nhân luôn ẩn trong bóng đen, trên tay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net