Q5- Chương 26: Tự đi xuống, hay phải đưa các ngươi đi xuống?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại qua một ngày, bởi vì người U cung tham gia tranh tài hôm qua mới đến Tinh Sa đảo, bởi vậy danh sách tham gia tranh tài cuối cùng đến hôm nay mới xác định. Phong trưởng lão cầm trong tay danh sách xác định cuối cùng, tụ tập mọi người trong phòng.

"Triệu tập mấy người, chính là cho các người hiểu biết một chút thực lực chỉnh thể của thế lực khác. Lần này năm người Tinh Sa phái phân biệt là thiếu chủ Tinh Lạc Dương, Tinh Diệu, Tinh Thần, Tinh Lung và Tinh Nhạc. Ngoài Tinh Lạc Dương, bốn người còn lại có hai huyền linh sư và hai võ giả. Thực lực Tinh Diệu đã đột phá đế cấp, Tiết Duệ này, con phải chú ý người này nhiều hơn một chút." Ở trong năm người Thanh Vân, chỉ có Tiết Duệ đột phá đế cấp, bởi vậy Phong trưởng lão cố ý dặn dò.

Tiết Duệ không dám khinh thị, nghiêm cẩn gật đầu nói: "Dạ, sư phụ."

Phong trưởng lão quay đầu lại nói tiếp: "Trong ba người khác, Tinh Thần, Tinh Nhạc và Tinh Lung đều là trên hoàng cấp tam giai. Nhưng Tinh Lạc Dương vừa đột phá thánh cấp mà thôi, không phải đối thủ của thiếu chủ, bởi vậy Tinh Sa phái không cần quá để ý."

"Hiện tại trong ba thế lực còn lại, đáng chú ý chính là người U cung. U Húc Nghiêu thực lực sợ là cùng thiếu chủ sàn sàn như nhau, trong những người còn lại, U Sở đã đột phá đế cấp, ba người còn lại, thực lực U Đàn còn không thể xác định. U cung bỏ qua các đệ tử khác, lại để cho một đệ tử không tên tuổi đến, chỉ sợ không đơn giản như vậy."

Phong trưởng lão hiện tại lo lắng chính là người U cung rất tàn nhẫn, mỗi lần tỷ thí luôn có tình huống tai nạn chết người phát sinh. Trải qua chuyện hôm qua, trong tỷ thí e là người U cung sẽ tận lực nhằm vào, chỉ sợ đến lúc đó đệ tử của mình sẽ bị thương tổn.

Hắn cố ý vô tình nhìn thoáng qua Tần Ly, nói tiếp: "Thực lực chỉnh thể của Liệt Diễm môn không quá mạnh, ngoài thiếu chủ Liệt Huyền Minh, còn lại thực lực cao nhất cũng chỉ là hoàng cấp cửu giai đỉnh phong. Nhưng cũng không thể quá mức lơ là, dù sao hiện tại chúng ta chỉ biết thực lực đại khái của mỗi người, có xuất hiện chuyện xấu gì hay không cũng không nhất định."

Mãi vẫn chưa lên tiếng - Dương Thanh hỏi: "Trưởng lão, phương thức thăng cấp tranh tài lần này là cái gì?" Hắn là đại đệ tử của Lãnh trưởng lão, thực lực đã ở hoàng cấp cửu giai đỉnh phong. Ngày thường cũng không nói nhiều, thuộc loại người dễ dàng bị xem nhẹ.

"Ừ, phương thức thăng cấp lần này là hai mươi còn mười, mười còn năm, năm còn ba. Bên có nhiều người nhất trong top mười, tự nhiên chính là người thắng tranh tài lần này. Như thường lệ, bốn vị thiếu chủ là trực tiếp tới top 10, nói cách khác, mười sáu người còn lại tranh đoạt sáu danh ngạch. Trước tiên là hỗn chiến, cuối cùng sáu người còn lại trên đài có thể tiến vào top mười."

Quần chiến, khảo nghiệm là chỉnh thể thực lực và năng lực hợp tác đoàn đội, chẳng phải thực lực một người cường hãn là có thể thắng được. Nhưng nếu đụng tới người cách biệt quá xa như Tần Ly thì không thể nói thế.

Bạch Việt nhìn Tần Ly, cảm thấy có quyết đoán. Trong mấy đệ tử này thực lực của hắn là thấp nhất, nếu mình lên đài, sợ là sẽ ảnh hưởng toàn bộ đoàn đội phát huy. "Sư phụ, đệ tử thỉnh cầu thay đổi người. Đổi đệ tử thành Tần Ly sư tỷ, tranh tài lần này nhất định có thể thêm một phần phần thắng."

Phong trưởng lão sửng sốt trong chớp mắt, liền quay đầu nhìn phía Tần Ly. Nếu nàng có thể lên đài, tông môn bên này quả thật sẽ thêm một phần phần thắng. Kỳ thực hắn lần này dẫn theo Bạch Việt, cũng là có ý định nhân dịp lần này cho hắn thêm cơ hội học tập. Dù sao tuổi hắn, tuy rằng thực lực không phải quá mạnh, nhưng thiên phú vẫn rất cao.

Tần Ly thấy mọi người đều nhìn nàng, hơi do dự. Nếu nàng lên sân khấu Bạch Việt sẽ mất đi cơ hội thực chiến. Nhưng bởi vì chuyện ngày hôm qua, người U cung e là sẽ tận lực nhằm vào.

Phong trưởng lão suy tư một lát nói: "Vậy để Tần Ly đi lên thay thế Bạch Việt, cứ định như vậy nhé." Trước tỷ thí phải xác định danh sách cuối cùng, hắn cầm giấy bút một lần nữa định ra một phần danh sách Thanh Vân tông.

Dịch Băng hiện tại hoàn toàn ủ rũ, luôn luôn cúi đầu không ai biết nàng ta đang nghĩ cái gì.

Trong viện U cung, U Hoàn vừa mới hỏi thăm một chút tin tức của Tần Ly, đi vào trong phòng U Húc Nghiêu.

"Thiếu chủ, đã nghe được. Tần Ly này vào lần trước sự kiện đan dược lấy được khôi thủ, thực lực đã trên thánh cấp. Vốn trên danh sách Thanh Vân tông lần này không có nàng, nhưng vừa mới sửa lại danh sách, ghi nàng lên rồi."

U Húc Nghiêu gật đầu, tham gia tỷ thí là tốt rồi, như vậy mới thú vị không phải sao? Nếu trên danh sách không có nàng, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp khiến nàng xuất hiện trên danh sách.

"Được rồi, đi xuống đi!"

Tần Ly từ sau khi rời phòng trưởng lão ra ngoài, bước đến trong viện của Minh Dạ. Đẩy cửa phòng Minh Dạ ra, thì thấy hắn đang ngồi trong phòng tu luyện. Nàng ngồi ở một bên, nhìn chăm chú vào hắn.

Lúc Minh Dạ cảm giác có người tới gần cũng đã rời khỏi trạng thái tu luyện, mở mắt nhìn Tần Ly: "Ly nhi, nàng đã đến rồi!"

"Ừ, Dạ, tranh tài hôm sau sư phụ sẽ để ta lên sân, danh sách đã định xuống." Tần Ly nói tiếp: "Vốn là không định lên, nhưng chuyện ngày hôm qua chàng cũng biết đấy, người U cung sợ là sẽ không từ bỏ ý đồ."

Minh Dạ đi đến bên Tần Ly: "Trận đầu là hỗn chiến, lấy thực lực của nàng cũng không có gì quá lo lắng."

"Lên sân cũng tốt, thừa dịp lần này giải quyết U Húc Nghiêu và Liệt Huyền Minh, vừa vặn Khuynh Nhan và Kính nhi đều cần một bộ khung xương, cái này cũng không cần tìm." U cung và Liệt Diễm môn hủy Tần gia, hiện tại cũng là thời điểm làm cho bọn họ trả giá đại giới, đã đụng phải, trước hết lấy hai người này khai đao là được.

Minh Dạ biết tu vi Tần Ly, gật đầu.

Hai ngày sau, trên diễn võ trường Tinh Sa phái.

Trên diễn võ trường to lớn có khán đài cao lớn ở hai bên, trên khán đài lúc này đã không còn chỗ ngồi. Cách khán đài xa hơn một chút nơi dựng lôi đài hình vuông, toàn bộ trên lôi đài thiết trí kết giới, để ngừa tỷ thí sinh ra năng lượng chấn động thương đến người vô tội. Dù sao xem tỷ thí đều là các thế lực vừa và nhỏ trong tây đại lục, trên thực lực thấp hơn tứ đại thế lực. Chu vi võ đài chia làm năm lôi đài nhỏ, là vì chuẩn bị cho trận thứ hai và thứ ba.

Mà phía trước khán đài có một tầng linh lực sáng trong, tuy rằng không nghe được tiếng động, nhưng từ trên quầng sáng có thể nhìn rõ tình huống trên lôi đài, như thế vừa an toàn lại không ảnh hưởng việc xem.

Trưởng lão và thiếu chủ của bốn thế lực lúc này đang ngồi ở hàng trước, mà người phải tham gia trận tỷ thí đầu đã lên lôi đài, phân biệt đứng bốn góc lôi đài.

Đúng lúc này, xa xa đi tới hai hàng đệ tử Tinh Sa phái phân biệt đứng ở bốn phía diễn võ trường, đội ngũ tách ra thì thấy một bóng dáng xinh đẹp màu xanh xuất hiện bên trong. Nàng vừa xuất hiện, trên trường nháy mắt yên tĩnh lại, trong lúc nhất thời lặng ngắt như tờ.

Một khác trước nữ tử váy xanh còn ở cửa vào diễn võ trường, một khắc sau đã đến cạnh khán đài. Dây thắt lưng màu xanh nhạt, thanh lãnh cao ngạo. Mặc dù người ở trên sân đều là một ít trung tiểu thế lực, nhưng chút nhãn lực này vẫn phải có, người này rõ ràng chính là chưởng môn Tinh Sa phái Tinh Phượng Sương.

Người Thanh Vân tông, U cung và Liệt Diễm môn đều đứng lên chắp tay ôm quyền với Tinh Phượng Sương, Tinh Phượng Sương cong môi, khẽ mở môi hồng: "Hoan nghênh các vị đến Tinh Sa đảo, bản chưởng môn tuyên bố, tranh tài hiện tại bắt đầu."

Trong tiếng nói của nàng mang theo linh lực hùng hậu, truyền khắp toàn bộ diễn võ trường. Dư âm lượn lờ, thật lâu không tiêu tan! Đây là thực lực cường giả thánh cấp đỉnh phong, chính là một tiếng du dương cũng có thể rung động nhân tâm.

Mọi người chào hỏi xong đều ngồi xuống, Tinh Phượng Sương ngồi ở vị trí trung tâm. Ánh mắt của nàng nhìn lướt mọi người trên khán đài, cuối cùng dừng trên người Tần Ly.

Tiểu cô nương này? Nàng phát hiện Tần Ly đã ẩn tàng tu vi của mình, tuy rằng nàng không nhìn thấy thực lực thật sự của nàng, nhưng đã có loại cảm giác không tốt.

Trên lôi đài, Tần Ly và đám người Tiết Duệ đứng ở một góc, nàng che ở phía trước, phía sau là hai người Dịch Băng và Dương Thanh.

"Trận tỷ thí này chúng ta không cần chủ động công kích, cứ đứng ở chỗ này là tốt rồi." Tần Ly nói một câu với ba người, rồi khoanh tay trước ngực đứng đó.

Bốn người Tinh Sa phái lấy Tinh Diệu cầm đầu nhằm bốn người Liệt Diễm môn đối diện, sở dĩ lựa chọn bọn họ, là bởi vì thực lực tương đương với hai bên còn lại.

Mà U Sở mang theo hi vọng của mọi người U cung đối diện đám người Tần Ly, chuẩn bị báo thù ngày đó. U Chuẩn luôn luôn đều là người hầu của U Sở, nhìn chằm chằm Tần Ly nói: "Sư huynh, ngươi chuẩn bị như thế nào đối phó tiểu tiện nhân kia?"

U Sở lườm U Chuẩn một cái, mắt lạnh như băng, làm lòng U Chuẩn run lên. Ngu xuẩn, thật sự là thế nào không mở bình sao biết trong bình có gì! Vốn hắn hôm nay quả thật là muốn báo mối thù ngày đó, nhưng một khắc nhìn thấy Tần Ly lên đài đã đánh mất ý niệm này. Ngày đó uy áp Tần Ly làm hắn căn bản một chút sức phản kháng cũng không có, nếu hắn hôm nay còn đi lên khiêu khích, chẳng phải là thật sự ngu xuẩn.

Không sao, để mấy người thiếu chủ chỉnh nàng là được. Nữ nhân chết ở dưới tay thiếu chủ không có một ngàn cũng có tám trăm, ngài ấy cũng không phải là người biết thương hương tiếc ngọc. Hừ, đến lúc đó mình sẽ xem Tần Ly này chết như thế nào! Nhưng hôm nay cũng không thể cứ như vậy buông tha bọn họ, tỷ thí hôm nay chỉ có thể còn lại sáu người, hắn nghĩ biện pháp mới được.

Hắn nhìn mắt chính càng đấu khí thế ngất trời hai cái thế lực, mang theo đám người U Chuẩn đi qua.

"Các vị, các ngươi tiếp tục đánh tiếp cũng không thể ở lại trên đài, làm gì phải lãng phí khí lực?" U Chuẩn bị U Sở chỉ lệnh, thốt ra một câu như vậy.

Tinh Diệu và Liệt Xán Liệt Diễm môn vẫy tay một cái ngừng lại.

"U Chuẩn, lời này của ngươi là có ý gì?" Liệt Xán buông linh khí trong tay hỏi.

U Chuẩn liếc nhìn phương hướng đám người Tần Ly: "Thực lực nữ nhân kia rất mạnh, về phần mạnh bao nhiêu, trong lòng các ngươi chác cũng đã tính. Hiện tại chỉ có chúng ta đoàn kết lại, mới có cơ hội ở lại chỗ này. Nếu có thể đá bọn họ xuống, chúng ta có thể có càng nhiều danh ngạch."

Trên khán đài mọi người vừa mới bắt đầu đánh, kết quả tất cả mọi người ngừng đánh nhau. Một đám người tụ tập lại cũng không biết đang nghiên cứu cái gì, đến cùng là chuyện gì xảy ra?

"Sư muội, tên U Sơ kia nhất định là đang khuyên bảo bọn họ đi qua đối phó chúng ta." Tiết Duệ có chút lo lắng nói. Tuy rằng hắn biết tu vi Tần Ly rất mạnh, nhưng đột nhiên đối phó mười mấy người, vẫn rất nguy hiểm. Hắn đã chứng kiến sức mạnh của Tần Ly trong di tích, khi đó thực lực Tần Ly mới chỉ là đế cấp sơ kỳ.

Tần Ly lạnh nhạt cười nói: "Không ngại, cứ để bọn họ bàn mưu. Một lát bọn họ nếu tấn công tới, các huynh cứ đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích là được rồi."

Dương Thanh không quá hiểu biết Tần Ly, nhưng ngày nàng giáo huấn U Sở, hắn ở đó, bởi vậy vẫn biết một ít. Hắn không nói nhiều, chỉ gật đầu.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, không đến một lát sau, người U cung và hai thế lực khác cùng hướng về những người Thanh Vân tông, tản ra vây quanh bọn họ.

"Các ngươi đây là cái ý gì?" Tần Ly thản nhiên đứng ở nơi đó, không chút khẩn trương.

U Chuẩn cười đáng khinh nói: "Có ý gì? Ý này còn chưa đủ rõ ràng sao? Các ngươi là tự mình đi xuống hay là chúng ta đưa các ngươi đi xuống? Tần Ly, dù ngươi có lợi hại cũng không thể chịu được nhiều người công kích đúng chứ?"

"Nghe ý các ngươi là chuẩn bị quần công? Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ta chỉ hỏi một lần, các ngươi kiên trì làm như vậy sao?" Tần Ly vẫn như cũ không có biểu cảm gì.

Tinh Diệu và Liệt Xán nhìn nhau một cái, tổng cảm thấy có chút cổ quái. Tần Ly này nếu như U Sở nói, nàng hiện tại hẳn là sợ hãi mới đúng, tối thiểu cũng nên có chút phản ứng. Nhưng hiện tại trừ bỏ lạnh nhạt vẫn là lạnh nhạt, chẳng lẽ bọn họ xem nhẹ thực lực của nàng sao?

Hai người nghĩ thầm trong lòng, U Chuẩn "Hừ" một tiếng dài nói: "Các ngươi còn chờ cái gì, nàng chỉ là cố lộng huyền hư mà thôi, các ngươi sẽ không bị nàng dọa hai câu đã lùi bước rồi?"

"Người U cung các người đã có can đảm vậy, vì sao phải để cho người khác xông phía trước?" Tần Ly khẽ mở môi hồng, nhàn nhạt một câu, làm trong lòng Tinh Diệu và Liệt Xán lại càng không an.

Đúng vậy, vì sao muốn bọn họ xông vào phía trước, hai người bọn họ cũng không phải ngốc tử. Nghĩ đến đây, hai người theo bản năng lui về sau một bước.

U Sở âm thầm cắn răng, không ngờ Tần Ly này có thể lừa dối người như vậy, hắn vừa mới phí đi không ít lời lẽ mới làm cho bọn họ đồng ý cùng nhau công kích đám người Tần Ly trước.

Tần Ly thấy Tinh Diệu và Liệt Xán lui về phía sau, liền nhẹ chuyển con ngươi nhìn phía U Sở, hơi hơi nhíu mày nói: "Thế nào, các ngươi là tự mình đi xuống, hay là ta đưa các ngươi đi xuống?"

Trong lòng U Sở phát run, nhưng nhiều người xem như vậy, hắn như thế nào cũng không thể cứ như vậy đi xuống. Hắn còn chưa nói, U Chuẩn bên cạnh nói: "Tiểu tiện nhân, ngươi đừng đắc ý......"

Giọng nói U Chuẩn còn chưa dứt, chỉ thấy Tần Ly vung tay áo, một trận gió cường đại sắc bén phóng về phía U Chuẩn. "Vèo" một tiếng bay đi ra ngoài, "Oanh" một tiếng đập lên bên ngoài kết giới, rơi xuống đất, lập tức ngất đi.

"Cái này rốt cục yên tĩnh, được rồi, hiện tại ta hỏi lại các ngươi một lần, là tự mình đi xuống hay là ta đưa các ngươi đi xuống?"

Trên khán đài mọi người thấy mấy người bên trong mãi chưa động thủ, tựa hồ muốn nói cái gì, một đám đều có chút ngồi không yên. Làm cái gì vậy, bọn họ là tới xem tỷ thí, không phải xem bọn hắn tán gẫu. Ngay lúc mọi người ở đây có chút xao động, thì thấy quầng sáng trên nữ tử, chỉ là phẩy tay áo một cái, nam tử đối diện nàng lập tức đánh lên trên kết giới.

"Trời ạ, này, thực lực này?"

"Đây không phải thiếu nữ ngày ấy ở bên ngoài giáo huấn đệ tử U cung sao?"

"Suỵt, nói nhỏ thôi, để người U cung nghe được thì thảm!"

......

Trên khán đài một trận ồn ào, Tinh Phượng Sương ngồi ở phía trước nhìn Tần Ly, thiếu nữ này quả nhiên không bình thường. Nàng không nhìn lầm, có thể phẩy tay áo một cái đã đem người nọ bắn đi, đụng vào kết giới, thực lực này tuyệt đối ở trên thánh cấp, không ngờ Thanh Vân tông lại có đệ tử thực lực bậc này.

U Sở hiện tại có hơi hối hận, vừa nãy không nên trêu chọc nàng. Quên đi, trước hết để nàng kiêu ngạo chút. "Chúng ta đi." Hắn nghĩ trước rời đi nơi này, để cho người Liệt Diễm môn và Tinh Sa phái bị loại bỏ trước, bằng thực lực của hắn ở lại trên đài cũng không phải quá khó khăn. Dù Thanh Vân tông lưu lại bốn người, còn có hai người có thể tiến vào lần tỷ thí tiếp theo. Hắn nghĩ thầm dù Tần Ly rất mạnh, cũng sẽ không ngang nhiên ngăn trở bọn họ rời đi.

"Đi, ta có cho các ngươi đi sao?" Tần Ly khẽ phun ra một câu, làm U Sở dừng bước.

Hắn xoay người âm ngoan nhìn chằm chằm Tần Ly, cắn răng nói: "Ngươi muốn thế nào? Vừa rồi cũng không phải là chỉ có chúng ta đi qua, người hai phái bọn họ đều tới. Ngươi tốt nhất nên thức thời, đắc tội U cung, ngươi cũng sẽ không được ăn ngon."

"Phải không? Vậy để ta nhìn xem, kết quả sẽ có hậu quả gì!" Tiếng Tần Ly vừa dứt, linh lực toàn thân đều ngưng tụ ở trên tay. Nàng hiện tại đã quyết định sẽ đối phó hai phái, tự nhiên sẽ không lưu bọn họ người sống. Linh lực trong tay vừa chuyển, một cỗ linh lực chia làm bốn, nhằm phía đám người U Sở.

U Sở kinh hãi, không ngờ nàng vừa ra tay đã giết bọn họ. Hắn vận khởi linh lực toàn thân đều thêm vào tốc độ, muốn chạy trốn qua một kiếp này.

Chỉ có thể nói tưởng tượng là tốt đẹp, sự thật cũng là tàn khốc. Chỉ thấy một đạo linh lực "Oanh" một tiếng đánh ở trên người hắn, trực tiếp làm hắn bay ra ngoài. Chỉ thấy bốn đường cong phân biệt đánh vào trên kết giới, kết giới rung động một trận. Ngay cả người ngồi trên khán đài cũng nghe được rõ tiếng đánh trong kết giới.

U Hoàn "phật" một tiếng từ trên khán đài đứng lên, nói với Tinh Phượng Sương một bên: "Tinh chưởng môn, phiền ngài mở kết giới."

Trong lòng Tinh Phượng Sương cũng cả kinh, không ngờ thực lực thiếu nữ này đã cao như vậy. Nàng gật đầu, trực tiếp cất bước đến chỗ kết giới, vung tay lên xé đôi kết giới.

U Hoàn hai bước vọt tới trên đài, trên tay thử một lần, phát hiện một đám đều không có hơi thở. Trong lòng hắn lửa giận tăng cao, cũng không thèm nhịn, trực tiếp vọt tới Tần Ly trước mặt nói: "Muốn chết!" Khi nói chuyện, linh lực tràn đầy toàn thân, một linh quang kiếm vọt tới.

Tần Ly đồng thời bắn ra linh quang kiếm, chỉ thấy một linh quang kiếm sắc bén đánh nát linh quang kiếm của U Hoàn. Cái này cũng chưa tính kết thúc, linh quang kiếm tiếp tục phóng như bay, trực tiếp đánh nát ngọc quan trên đầu U Hoàn, tóc rơi xuống trên mặt.

"U Hoàn trưởng lão sao thế? Hiện tại đang là thời gian tỷ thí trận đầu, ngươi làm như vậy chính là ngang nhiên phạm quy? Không biết Tinh chưởng môn ngài thấy thế nào?" Tần Ly cảm giác được Tinh Phượng Sương đang dùng thần thức tra xét thực lực của nàng, ánh mắt nhìn thẳng nàng hỏi.

Tinh Phượng Sương không ngờ Tần Ly đối mặt uy áp của nàng có thể thản nhiên như vậy, cười nói: "Tỷ thí tiếp tục, mời U trưởng lão trở lại chỗ ngồi."

U Hoàn cả người ngồi dưới đất, đầu óc trống rỗng. Điều này sao có thể? Làm sao có thể? Thực lực của hắn là huyền linh thánh lục giai, lại cả một chiêu của tiểu nha đầu này cũng không tiếp được, làm sao có thể? Hiện tại trong đầu hắn luôn luôn xoay quanh bốn chữ này, căn bản là không tiếp thụ được loại đả kích này.

"Người tới, đỡ U trưởng lão xuống đài!" Tinh Phượng Sương nói một câu, lập tức còn có hai đệ tử Tinh Sa phái đi lên đỡ U Hoàn xuống dưới đài.

U Húc Nghiêu ngồi ở dưới đài không hề động, nhưng ánh mắt nhìn Tần Ly có thị huyết hưng phấn. Cô gái này hắn quả nhiên không nhìn lầm, thực lực quả thật có thể liều mạng với hắn.

Phong trưởng lão và Lãnh trưởng lão cũng không ngờ mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, bọn họ thấy U Hoàn lên đài lập tức chuẩn bị đi lên bảo hộ đám người Tần Ly, thực lực U Hoàn bọn họ biết, mấy người Tần Ly không phải đối thủ. Nhưng bọn họ chỉ vừa cất nửa bước, thì cứ dừng lại ở đó.

Phong trưởng lão một mặt kinh ngạc, quả thực bất khả tư nghị. Đây, điều này sao có thể? Chẳng lẽ thực lực Tần Ly lại đã đột phá thánh cấp lục giai?

Tinh Phượng Sương thấy U Hoàn được đỡ xuống, gật đầu nói:v"Tỷ thí tiếp tục!"

Tất cả mọi người về tới trên khán đài, nhưng trong lòng cũng không bình tĩnh. Mấy người tiểu thế lực ở sau đều là một mặt khiếp sợ, một màn vừa rồi quả thực so tỷ thí năm rồi đều phấn khích vạn phần.

Sau khi kết giới khép lại, sắc mặt một đám người Tinh Diệu và Liệt Xán đều xám đen. Bọn họ cũng không dám lại đi đến bên Thanh Vân tông, tự đánh nhau.

"Sư huynh, bọn họ chắc là còn có thể đánh một trận, các ngươi nếu nhàm chán, có thể ngồi xuống tu luyện." Tần Ly đứng ở nơi đó, nhìn đối diện, xem tình huống bọn họ hiện tại, cuối cùng lưu lại chắc là hai người Tinh Diệu và Liệt Xán.

Tiết Duệ và Dương Thanh đồng thời nuốt ngụm nước miếng mới xem như phản ứng lại. Tiết Duệ gật đầu, ngồi xuống. Không phải hắn cảm thấy nhàm chán, mà là muốn bình phục một chút rung động trong lòng. Đây thật là Tần Ly mấy tháng trước vừa mới lên núi sao?

Quả nhiên, đối diện đánh nhau không sai biệt lắm một canh giờ, còn sức chiến đấu chỉ còn lại hai người Liệt Xán và Tinh Diệu.

Sau trận tỷ thí này, tiến vào top mười chính là năm người Thanh Vân tông, hai người Liệt Diễm môn, hai người Tinh Sa phái và một người U cung. Hiện tại trong top mười, người Thanh Vân tông là nhiều nhất, mặc kệ kế tiếp tỷ thí như thế nào, đều đã trở thành người thắng tranh tài lần này.

Trận tỷ thí đầu giằng co nửa ngày, buổi chiều là rút thăm quyết định trình tự tỷ thí và đối thủ ngày mai.

Tần Ly đi theo mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net