Q5- Chương 28: Kết thúc báo thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lão tổ tông, Tần Ly tới là có việc muốn bẩm báo, nơi này hình như không quá thích hợp để nói chuyện." Tần Ly nhìn chung quanh, không ít đệ tử Minh gia đứng ở trong viện, rõ ràng là đang canh gác.

Minh Trường Phong hiểu ý Tần Ly, nhìn những người khác: "Đi theo lão phu đến đây!"

Nội viện, trong nơi ở của Minh Trường Phong.

Lúc này trong phòng một vị lão giả ngồi ở chính diện, Minh Trường Phong và mấy vị khác ngồi ở bên dưới, Minh Kính Thiên lúc này chỉ có thể đứng.

Tần Ly cứ nghĩ đến Minh Dạ, trong lòng vẫn nhói đau.

"Nói vậy các vị lão tổ tông chắc đã cảm nhận được dao động trong không gian ban nãy?" Tần Ly chậm rãi nói một hơi, tận lực khiến tâm trạng mình bình thản.

Mấy người Minh Trường Phong liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng đều nhìn phía lão giả phía trên.

Lão giả chính là lão tổ tông lớn tuổi nhất Minh gia, tên là Minh Tông. Gương mặt Minh Tông gầy gò không biểu cảm, nhưng trong lòng cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Sức mạnh chỗ không gian truyền ra, đều chứng tỏ thực lực người tạo ra rất cường hãn. Đó là thực lực trên hắn rất xa, thậm chí vượt qua thần cấp trong truyền thuyết.

Tần Ly nói tiếp: "Môn phái tranh tài lần này do Tinh Sa phái cử hành, hôm nay là ngày tỷ thí cuối cùng. U cung U Húc Nghiêu linh kỹ quỷ dị, tạo thành năng lượng gió lốc không thể khống chế không gian. Thời điểm ta và Minh Dạ đang duy trì kết giới, không gian đột nhiên xé rách, một nữ tử hắc y tóc tím xuất hiện. Nàng chỉ khoát tay một cái đã tiêu diệt gió lóc trong kết giới, còn nói Dạ là người nàng ta muốn tìm, không giải thích gì đã mang hắn đi."

"Cái gì?" Minh Trường Phong không lạnh nhạt nổi, khí thế trên người không tự chủ bộc phát, làm Minh Kính Thiên phía dưới có chút bực mình. Hắn kỳ thực còn sốt ruột hơn Minh Trường Phong, đó là người thừa kế gia chủ Minh gia sau này, chẳng lẽ cứ như vậy không rõ thân phận người bắt đi?

"Lão tổ tông!" Minh Kính Thiên có chút kích động, cúi đầu hô.

Lão giả phía trên khoát tay ngăn lời nói tiếp theo của hắn, đôi mắt sâu như giếng nước nhìn Tần Ly hỏi: "Vị kia liệu có để lại lời gì không?"

"Thần Hải Chi Nam, Âm U Chỉ Cảnh!" Tần Ly luôn luôn không rõ tám chữ này đến cùng là có ý gì, nghe qua là tên, nhưng lại làm cho người ta không có đầu mối. Nàng thấy trên mặt lão tổ tông biểu cảm gì cũng không có, tựa hồ như biết cái gì đó, vì thế nói lời mình nghe được ra.

Minh Tông gật đầu, trong mắt rốt cục xuất hiện mấy ánh sáng không thể tra. "Cũng không cần lo lắng, nói không chừng đây chính là tạo hóa của Minh gia. Được rồi, tiểu nha đầu, ngươi trở về đi."

Tần Ly hơi nhíu mày, theo lời lão tổ tông nói, nàng rõ ràng nghe ra hắn biết cái gì đó, hiện tại thật vất vả mới có chút hi vọng, nàng sao có thể buông tha như vậy?

"Lão tổ tông, có thể nói ý của tám chữ này được không? Dạ, ta nhất định sẽ đi tìm, cho dù trên trời dưới đất, ta cũng nhất định sẽ đi tìm chàng."

Minh Tông nhìn chăm chú vào Tần Ly, phát hiện nàng lại không chịu ảnh hưởng uy áp tinh thần của mình. Linh hồn lực và thực lực của hắn đã sớm tới chót vót của đại lục này, nếu không bởi vì linh khí thiên địa thiếu thốn và một chút kỳ ngộ, hắn hiện tại hẳn là đã đi vào thần cấp.

Nhưng hắn không biết là, tu vi Tần Ly cũng không kém hơn hắn, linh hồn lực và tinh thần lực đều đã tới chót, đột phá cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt. Không biết có phải Minh Dạ rời đi gây cho nàng kích thích hay không, nàng ẩn ẩn đã va chạm vào một tầng bình chướng kia.

"Tám chữ kia cụ thể chỉ cái gì, lão phu cũng không biết. Cực đại lục chẳng qua là một vị diện cấp thấp trong đó, phía trên còn có vị diện khác. Lão tổ Minh gia không phải người Cực đại lục, mà là từ vị diện cao cấp đến. Mà nữ tử hắc y mắt tím ngươi nói, chắc chính là sứ giả vị diện trên phái xuống tìm huyết mạch di lưu. Nếu Dạ nhi có thể được lựa chọn, không chỉ là tạo hoá của riêng nó, cũng là tạo hóa của Minh gia."

Minh Tông cũng không biết vì sao một câu của Tần Ly, hắn đã nói hết mọi chuyện mình biết ra. Đây vốn là bí mật của Minh gia, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Tần Ly, hắn lại động dung.

Tần Ly cúi đầu chắp tay nói: "Cám ơn lão tổ tông báo cho biết, Tần Ly đi về trước." Nàng còn phải trở lại Tinh Sa đảo, không thể ở trong này trì hoãn quá lâu.

Minh Tông khoát tay chặn lại, Tần Ly liền xoay người rời Minh gia. Nàng lợi dụng sức mạnh của Kính trực tiếp về tới trong diễn võ trường Tinh Sa phái, lúc này mọi người đã trở lại, một trận trước bởi vì U Húc Nghiêu không khống chế được linh kỹ, phán định hoà nhau.

Lúc Tần Ly tới, trọng tài và người Thanh Vân tông đang đi tìm nàng. Thấy nàng xuất hiện trên không, đám người Phong trưởng lão mới an tâm.

Lần tiếp theo, U Húc Nghiêu với Tần Ly.

Hai người đứng ở trên đài, đôi mắt U Húc Nghiêu sâu như đầm lầy dần dần bị thị huyết đỏ sậm thay thế. "Vừa nãy hắc liên lại không nổ tung, là ngươi làm?"

U Húc Nghiêu không đề cập tới hắc liên thì thôi, trong mắt Tần Ly lại nổi lên cuồng phong. "Có liên quan hay không?" Dứt lời, ngũ sắc huyền hỏa không ngừng tràn ra trong tay nàng, lửa nóng tràn ra bên ngoài tựa hồ có thể thiêu cháy không gian xung quanh, cả trọng tài trưởng lão Tinh Sa phái cũng không kìm được lui ra phía sau vài bước.

Mọi người nhìn huyền hỏa trong tay Tần Ly, theo bản năng nuốt nước miếng. Mẹ ơi, sức mạnh của huyền hỏa này không kém hắc liên quỷ dị của U Húc Nghiêu mọt chút nào, thậm chí càng mạnh. Cũng không biết có phải vừa rồi bị hắc liên dọa sợ hay không, phần lớn mọi người đã đã chuẩn bị chạy trốn. Xem tỷ thí dễ dàng sao? Tùy thời còn phải lo lắng mạng nhỏ của mình.

U Húc Nghiêu ngón tay bắt đầu kết ấn, đáng tiếc kết ấn còn chưa hoàn thành, huyền hỏa Tần Ly đã bay ra ngoài. Hoa sen phía trước U Húc Nghiêu còn chưa thành hình, đã bị đánh gãy. Hắn phát hiện cô gái này còn điên cuồng hơn hắn, huyền hỏa kia tựa như bộ xương tay người, đuổi theo hắn.

Tất cả mọi người chú ý đoàn huyền hỏa kia, đoán lúc này U Húc Nghiêu có phải như Liệt Huyền Minh, trực tiếp biến thành một khối bạch cốt. Nhưng bọn họ đều đã sai rồi, hiện tại Tần Ly đầy phẫn nộ đều bùng nổ ở trên người hắn, làm sao có thể dễ dàng giải quyết hắn như vậy?

U Húc Nghiêu không ngừng phi lung tung trên lôi đài, tránh né huyền hỏa truy kích. Càng làm cho người phải mở to mắt là, đám huyền hỏa này còn chưa diệt, từng đám huyền hỏa nói tiếp nhau từ trong tay Tần Ly bay ra.

Huyền hỏa này vừa thấy chính là cần linh lực chống đỡ, nhưng linh lực bên trong thân thể Tần Ly dường như không cạn, điên cuồng phóng ra ngoài. Chỉ thấy mấy chục huyền hỏa đuổi theo U Húc Nghiêu.

"Ngươi muốn giết ta?" U Húc Nghiêu tuy rằng thị huyết, nhưng nhưng cũng là lúc hắn đặt mình ở bên ngoài. Hiện tại hắn đã rõ ràng cảm giác được sát ý của Tần Ly, hơn nữa huyền hỏa này hắn không thể ngăn cản.

Tần Ly lắc đầu nói: "U thiếu chủ cũng không nên nói lung tung, hiện tại là khoảng thời gian tỷ thí. Đây chỉ là chút tài mọn, tin tưởng thiếu chủ nhất định có thể né tránh."

Xa xa người xem chỉ thấy từng đám lửa đuổi theo U Húc Nghiêu chật vật không chịu nổi, nhưng cũng không phát hiện trên người Tần Ly tràn ra sát khí. Sát khí kia nàng khống chế rất tốt, ngay cả trọng tài trưởng lão cũng không cảm giác được. Chỉ có U Húc Nghiêu ở khoảng cách gần có thể cảm giác được.

"Hừ, muốn chết!" U Húc Nghiêu không thích ánh mắt Tần Ly, tựa như đang nhìn một người chết vậy. U Húc Nghiêu hắn luôn luôn đều nắm trong tay sinh tử của người khác, khi nào bị người khác thao túng như vậy! Trong tay rất nhanh kết ấn, mấy hoa sen bay về phía huyền hỏa.

Theo một đóa hoa sen bay ra, linh lực trong cơ thể hắn đã có chút không cung ứng được. Tuy rằng huyền hỏa đều bị hoa sen của hắn nổ tung, nhưng lại tiếp tục như vậy, hắn vẫn thất bại.

U Húc Nghiêu lại nhưng tụ mấy đóa hoa sen trước thân, nghĩ lại ngưng kết một lần U Liên Mị Thế. Nhưng hắn còn chưa hoàn thành ngưng kết, thì Tần Ly đã lấy tốc độ quỷ dị vọt tới bên cạnh hắn: "Tuy rằng uy lực kinh người, đáng tiếc tốc độ quá chậm. Liệt Diễm Nhiên Hồn!"

Tần Ly lại một lần thi triển ra Liệt Diễm Nhiên Hồn, nhưng không giống lần trước, trực tiếp đốt Liệt Huyền Minh thành một khối bạch cốt, lần này Liệt Diễm Nhiên Hồn vừa ra, U Húc Nghiêu liền cảm giác được linh hồn của chính mình đang bị thiêu đốt từng chút một. Linh hồn đau đớn và thân thể đau đớn đồng thời bùng nổ, hỏa diễm thiêu đốt dần máy thịt của hắn, linh hồn bị thiêu phá thành mảnh nhỏ. Điểm chết người là, rõ ràng đau phải chết, lại vẫn có hô hấp. Hắn ngay cả khí lực kêu lên cũng không có, cứ như vậy nhìn sức sống của mình từng chút một biến mất.

Vốn tất cả mọi người sợ hãi U Húc Nghiêu, bởi vì hắn thị huyết và tàn nhẫn. Nhưng hôm nay Tần Ly đã thay thế hình tượng của hắn, vào một ngày sau này được mọi người trong tây đại lục xưng là nữ sát thần, mọi người hễ nghe được cái tên Tần Ly này, đều không kìm được sợ hãi.

U Húc Nghiêu khổ sở vạn lần, cuối cùng biến thành một khối bạch cốt. Tần Ly nhìn phía chân trời nói, Dạ, chàng chờ ta! Chờ ta báo hết thù, ta nhất định sẽ đi tìm chàng.

U Chuẩn và U Hoàn ngồi ở trên đài đã choáng váng, bọn họ trừ bỏ si ngốc nhìn trên đài, đã không có biểu cảm khác. Đối mặt thực lực chênh lệch, động tác hai người đầu tiên chính là đào tẩu. U cung không thể trở về, chỉ có đào tẩu mới có thể giữ lại một mạng.

Nhưng bọn họ còn chưa có động tác, thì phát hiện bản thân đã không thể động đậy, Tần Ly lạnh lùng nhìn hai người bọn hắn chằm chằm, trong lòng hai người thầm kêu một tiếng, hôn mê bất tỉnh.

Trọng tài trưởng lão đã không biết nên nói cái gì, sững sờ ở nơi đó, hiển nhiên bị thảm trạng của U Húc Nghiêu dọa sợ không nhẹ. Tần Ly vừa thấy hắn, hắn nhịn không được run lên.

"Trưởng lão, ngài nên tuyên bố kết quả."

Trưởng lão lấy lại giọng: "Trận, trận tỷ thí này, Tần, Tần Ly thắng."

Bởi vì Đoan Mộc Vân Nghệ chủ động nhận thua, khôi thủ môn phái tranh tài lần này thuộc về Tần Ly, Đoan Mộc Vân Nghệ đứng thứ hai.

Khung xương của U Húc Nghiêu tự nhiên bị Tần Ly lấy tới tay, U Chuẩn và U Hoàn cũng không có mạng chạy trốn.

Tần Ly đi đến viện Minh Dạ ở, Minh Nhất vừa thấy nàng thì hỏi: "Tần cô nương, cô có thấy điện chủ nhà ta không?"

"Minh Nhất, ngươi đừng tìm hắn, hắn không ở nơi này. Hắn bảo ta chuyển lời cho ngươi, hiện tại chuyện lớn nhỏ trò Minh điện đều giao cho ngươi và vài vị trưởng lão phụ trách, nếu có vấn đề gì có thể liên hệ ta." Tần Ly không nói chuyện Minh Dạ ra, nếu người Minh điện biết Minh Dạ không ở nơi này, sợ là sẽ sinh ra hỗn loạn. Dù sao hắn cũng không phải thường xuyên ở Minh điện, có mấy người Minh Nhất, nàng cũng yên tâm.

Minh Nhất cảm thấy chuyện này có vấn đề, nhưng cũng không hỏi nhiều. Chuyện hắn nên làm, hắn sẽ làm tốt, chờ điện chủ trở về là được.

Tần Ly từ chỗ Minh Nhất trở về, tìm đến Đoan Mộc Vân Nghệ. "Thiếu chủ, ta sẽ không đi theo các ngươi về tông, ta có chút việc tư muốn xử lý, sau đó phải đi U cung và Liệt Diễm môn."

"Ừ, cần ta hỗ trợ thì dùng ngọc bài liên hệ ta." Đoan Mộc Vân Nghệ không có nhiều lời, hắn hiểu ý Tần Ly.

Hắn không thay thế được vị trí của nam nhân kia trong lòng nàng, cứ dùng phương thức của mình bảo vệ nàng là tốt rồi. Hắn luôn nhìn thấu hết mọi chuyện, nhưng có đôi khi đã có chút thống hận bản thân thấu hiểu. Vốn hắn luôn luôn đều vì lý trí và quả quyết của mình để kiêu ngạo, nhưng hắn phát hiện hắn hiện tại lại có chút chân ghét lý trí của mình.

Tần Ly gật đầu, "Thiếu chủ, thay ta nói một tiếng với sư phụ nhé!" Nói xong, Tần Ly liền trực tiếp rời Tinh Sa đảo.

Nàng trực tiếp đến một ngọn núi cách U cung không xa, lấy khung xương của U Húc Nghiêu và Liệt Huyền Minh ra.

Nàng nghĩ luyện chế thân thể cho Khuynh Nhan trước, vì thế trong hai khung xương chọn khung xương của U Húc Nghiêu. Trước khi luyện chế khung xương, Tần Ly đã cho một ít sức mạnh Ngũ hành huyền hỏa vào trong xương cốt, uy lực hỏa chủng bản mạng tuy rằng không lớn như huyền hỏa hiện tại của Tần Ly, nhưng chỉ cần uẩn dưỡng chút thời gian thì tốt rồi. Huống hồ Khuynh Nhan vốn chính là huyền hỏa linh, uẩn dưỡng huyền hỏa sẽ càng thêm dễ dàng.

Luyện chế xong dược thủy để luyện chế thân thể, nàng đổ dược thủy màu tím lên khung xương. Linh hồn và khung xương hợp hai thành một, chỉ thấy huyết nhục trực tiếp dựa theo bộ dáng Khuynh Nhan biến hóa, cuối cùng biến thành bộ dáng của hắn. Giao quần áo chuẩn bị trước đó cho Bạch Diễm, để hắn giúp Khuynh Nhan mặc vào. Linh hồn còn cần một ít thời gian dung hợp, hắn cũng không tỉnh lại nhanh như vậy.

Lần này luyện chế là trực tiếp hoàn thành trong huyền giới, bởi vậy thời gian sử dụng ít hơn rất nhiều. U Húc Nghiêu và Liệt Huyền Minh chết, hai lão gia kia rất nhanh sẽ biết, bởi vậy nàng không thể lãng phí thời gian.

Sau khi luyện chế thân thể Khuynh Nhan thành công, liền đến phiên thân thể Kính nhi. Linh hồn Kính nhi vì thích ứng thân thể, lại trực tiếp biến thành bộ dáng trưởng thành. Tần Ly nhìn thiếu niên nhu nhược nằm trên giường, khóe mắt có điểm run rẩy. Tựa như vài năm trước, Phượng Tiêu nói cho nàng, khi Lam U trưởng thành huyền linh thần thú tâm trạng không sai biệt lắm.

Trong huyền giới đảo mắt đã qua hai mươi ngày, trong hai mươi ngày, Tần Ly hấp thu luyện hóa lượng lớn nguyên tinh và linh tủy, linh lực toàn thân đã tới trạng thái đỉnh phong.

Lại qua một ngày, Phượng Tiêu đã trở lại. Trong khi hắn ở Phượng tộc, liền cảm ứng được tâm trạng của Tần Ly, trong lòng lo lắng, vội quay trở lại.

"Tiểu Ly, ngươi kiên cường lên cho ta, chờ diệt hai lão gia kia, ta cùng ngươi đi tìm hắn." Phượng Tiêu sau khi trở về câu nói đầu tiên chính là câu này.

Tần Ly hiểu sự quan tâm của họ dành cho mình, gật đầu cười: "Ngươi yên tâm, ta đã không sao. Vị diện trên ta sớm muộn gì cũng phải đi, tuy rằng Khuynh Nhan chưa nói, ta cũng biết hắn vẫn nhớ chủ nhân. Ta lấy được huyền hỏa, có cơ hội vẫn muốn gặp Diễm Lân thật sự."

"Ừ, cũng không lâu nữa."

Phượng Tiêu và Tần Ly tán gẫu qua lại, Khuynh Nhan cũng đã tỉnh. Hắn tỉnh lại nhìn thân thể của chính mình, tâm trạng kích động. Hắn ngóng trông tu sửa thân thể đã mấy ngàn năm, vốn cho rằng không có huyền hỏa tinh, hắn không thể tạo ra thân thể, không nghĩ tới một ngày này lại tới mau như vậy. Hơn nữa càng kinh hỉ là, bên trong thân thể hắn có một đoàn hỏa chủng huyền hỏa hoàn chỉnh, chỉ cần cho hắn một ít thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục thực lực vốn có.

"Tiểu Ly Ly, nhân gia đã không biết nói cái gì cho phải." Khuynh Nhan vẫn như cũ là một thân hồng y, dung nhan yêu nghiệt, mị nhãn đong đầy hơi nước.

Tần Ly sắp chịu không nổi, trong lòng run lên. "Khuynh Nhan, ngươi giúp ta nhiều như vậy, ta giúp ngươi luyện chế thân thể cũng là nên làm."

Bên này Khuynh Nhan yêu nghiệt vui quá mà khóc, bên kia trên giường Kính nhi cũng mở hai mắt. Bộ dạng hắn hơi gầy, mặt trái xoan, cằm nhọn tinh tế. Một đôi mắt to ngập nước mang theo chút mơ màng, có chút ngẩn người. Đôi mắt trong suốt cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Tần Ly, trong miệng kêu một tiếng "Tỷ tỷ".

Bị ánh mắt ngốc nghếch kia nhìn trong lòng Tần Ly tê rần, vuốt tóc của hắn nói: "Kính nhi, đệ hiện tại cảm thấy thế nào?" Thấy hắn gầy yếu như vậy, nàng đã bắt đầu tính toán làm sao giúp hắn bồi bổ cơ thể c

Kính nhi chớp mắt, mỉm cười nói: "Tỷ tỷ, Kính nhi tốt lắm, không cần lo lắng. Hiện tại Kính nhi có thân thể, sẽ không cần mãi ở trong Kính nữa, có thể thường xuyên ra với tỷ tỷ."

"Ừm, tốt." Tần Ly thấy hắn ngoài hơi gầy yếu, quả thật không có vấn đề khác, cũng yên tâm.

Tần Ly ra huyền giới, bay về phía U cung. U cung nằm dưới một cách núi, u ám âm lãnh, nhìn qua lại rất phù hợp với hình tượng U cung.

Môn phái tranh tài đã qua hơn một ngày, nhưng đám người U Húc Nghiêu vẫn chưa trở về, U Hạng Phong có chút sốt ruột. Phái một trưởng lão đi tra xét tình huống, mới biết được chuyện xảy ra trong Tinh Sa đảo. Nghe được người phái đi đều chết trên tay một thiếu nữ, U Hạng Phong thế nào đều cảm thấy có chút không thể tin.

Ngay lúc hắn mang theo hai trưởng lão bay lên không trung, thì thấy Tần Ly đang đứng một mình trên không bên ngoài.

"Ngươi chính là U Hạng Phong?" Tần Ly nhìn nam nhân trung niên một thân cẩm bào màu đen, khoác áo bào màu đen hỏi. Không ngờ lão già này trong còn rất l trẻ, cũng không biết hắn bao nhiêu tuổi thì sinh U Húc Nghiêu.

Nhưng mấy thế lực lớn trong tây đại lục, rất nhiều người cũng không thể đoán tuổi qua vẻ bề ngoài. Dù đám người U Húc Nghiêu và Đoan Mộc Vân Nghệ nhìn qua rất trẻ, nhưng trên thực tế bao nhiêu tuổi ai cũng không biết.

Con ngươi âm lãnh của U Hạng Phong nhíu lại, uy áp trên người phóng về phía Tần Ly. Trưởng lão bên cạnh hắn vừa thấy sắc mặt của hắn, liền quát: "Lớn mật, dám hô thẳng tục danh của cung chủ, muốn chết!"

"Đừng vội, xem ra ta không tìm lầm người? Người U cung nghe đây, cho các ngươi thời gian một nén nhang lo lắng một chút, còn muốn tiếp tục đi theo lão thất phu U Hạng Phong này hay không! Phàm là người muốn rời khỏi, hiện tại có thể rời đi!"

U Hạng Phong nghe được lời Tần Ly nói, hắc liên trong tay vừa ra, bay tới Tần Ly. Tần Ly cũng xoay tay, một đóa hắc liên phiêu ra, đánh vào hắc liên U Hạng Phong tạo ra.

"Phanh" một tiếng, hòn đá trên núi sụp đổ, trực tiếp rơi xuống dưới vách núi, đệ tử U cung đều chạy trốn.

Trưởng lão phẫn nộ quát: "Đừng hoảng hốt, đứng lại hết cho lão phu!"

"Ngươi lại học trộm linh kỹ của bổn môn, ngươi đến cùng là ai?" U Hạng Phong lúc nãy cũng chỉ là thử, hắn phát hiện linh kỹ nàng dùng, không chỉ có thủ pháp chính tông, uy lực lại không thấp hơn hắn, hắn không thể coi Tần Ly như một thiếu nữ nữa.

"Ta là ai? Ngươi còn nhớ Tần gia?" Tần Ly cười lấy từ trong huyền giới ra một tấm huyền linh phù, bên trong phong ấn linh lực của Bách Lý Hạo Nhiên.

Trong lòng U Hạng Phong máy động nói: "Ngươi là người Tần gia lánh đời?"

"Xem ra còn nhớ rõ! Năm đó ngươi và lão thất phu Liệt Thiên Lâm cùng nhau tính kế Tần gia, hôm nay đã đến lúc ngươi trả nợ. Đã đến, như thế nào cũng phải đưa ngươi một phần đại lễ mới được." Tần Ly dứt lời, trong tay thúc giục linh lực, mở ra phong ấn trong huyền linh phù, ném mạnh xuống.

U Hạng Phong và mấy trưởng lão còn lại nhanh chóng trốn tránh, linh lực này tuyệt đối không phải bọn họ có thể ngăn cản, thoát chậm, sợ là trực tiếp liền biến thành tro.

"Bang" một tiếng, toàn bộ U cung bị nổ dập nát, cái gì cũng không còn.

U Hạng Phong cắn răng một cái nói: "Mặc kệ ngươi là ai, hôm nay đều phải chết!" U cung là tâm huyết của hắn, lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, hắn làm sao có thể cam tâm?

Tần Ly cũng không nói chuyện, trong tay lại lấy ra một tấm huyền linh phù, bên trong là sức mạnh phong ấn của Phượng hoàng.

U Hạng Phong và mấy trưởng lão cảm thấy hoảng sợ, nàng đến cùng có bao nhiêu huyền linh phù, điều này sao có thể?

Tần Ly giương cao khoé miệng, huyền linh phù cầm trong tay đã ném ra ngoài, lại là "bang" một tiếng, quần áo tóc tai mấy trưởng lão đều là một mảnh hỗn độn.

U Hạng Phong cắn răng một cái, xông lên, hắn không thể đợi thêm lát nữa, lỡ may nàng lại ném mấy tấm, hắn cũng không biết bản thân có thể né tránh hay không.

Tần Ly thấy hắn nhằm phía mình, huyền hỏa trong tay ném ra ngoài. Một đạo huyền hỏa ngũ sắc vọt tới trước mặt U Hạng Phong, U Hạng Phong lập tức tạo một pháp quyết, một đóa hắc liên đi lên va chạm.

Khuynh Nhan lúc này xuất hiện trước mặt U Hạng Phong, gương mặt yêu nghiệt hiện ra một chút tức giận. Năm đó nếu không phải bọn họ vượt Thiên mộ, hắn cũng sẽ không bị buộc tan hết linh phách, làm cho thực lực giảm mạnh, cả cơ hội tạo thân thể cũng mất đi. "U Hạng Phong, món nợ của chúng ta cũng nên tính đi." Thực lực Khuynh Nhan hiện tại đã ngang với U Hạng Phong.

Mấy trưởng lão nhìn tình huống không ổn, định chạy trốn, nhưng còn chưa phát lực thì phát hiện bản thân đã bị cố định nơi đó. Tiếng Tần Ly từ sau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net