Q5- Chương 4: Tử kim dong thiết, con rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tử kim dong thiết!" Giọng Khuynh Nhan hơi kích động nổ tung trong đầu Tần Ly, khiến nàng cảm thấy có chút choáng váng mắt hoa.

Tần Ly bất đắc dĩ xoa xoa đầu nói: "Khuynh Nhan, ngươi thấy cái gì mà kích động như vậy?"

"Kim giáp chiến y trên người hai con rối, ngươi thấy chưa? Nhân gia sẽ không nhìn lầm, hai bộ chiến y kia chính là làm từ Tử kim dong thiết cứng rắn nhất! Ngươi cũng biết một kích  của cường giả thánh cấp có bao nhiêu cường hãn? Chiến giáp này ít nhất có thể chống cự được ba lần công kích cường giả thánh cấp. Hơn nữa chiến giáp này nhìn như rất nặng, kì thực căn bản không có bao nhiêu sức nặng. Hai con rối này chắc cũng là bảo vật hiếm có, nếu có thể có được chúng nó, về sau an toàn của ngươi sẽ có thêm bảo đảm." Khuynh Nhan giải thích.

Tần Ly cẩn thận quan sát hai con rối, thấy trên người bọn họ mặc chiến giáp màu vàng, trên chiến giáp kim quang lưu chuyển. Hai con rối kia tạo thành từ con người, tuy rằng khép chặt hai mắt, nhưng sáng bóng, khuynh hướng cảm xúc kia, vừa thấy chính là làn da con người.

Thời điểm Tần Ly quan sát con rối, Đoan Mộc Vân Nghệ cũng chú ý tới chiến giáp trên người con rối.

Tần Ly cùng Đoan Mộc Vân Nghệ liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được một tia hiểu rõ trong mắt đối phương. Hai người đồng thời lui về sau một bước, bởi vì bọn họ đều cảm thấy con rối này không đơn giản như vậy. Con rối này trân quý như vậy, thời điểm chủ nhân di tích luyện chế bọn họ tuyệt sẽ không chỉ là vì để đó thưởng thức, hai người đều có một loại dự cảm, một loại dự cảm không tốt lắm.

Đột nhiên, trong phòng loé lên một trận, thân thể con rối bắt đầu rung động.

Tần Ly ổn định thân hình sau đó chú ý động tĩnh của con rối, chỉ thấy con rối sau một trận rung động, ánh mắt đang ở chậm rãi mở ra. Ánh mắt đã lâu đầy bụi mở ra, màu đen trống rỗng nhìn thẳng nàng, khiến lòng nàng run lên. Tiếp đó trong mắt hai con rối loé hồng quang, lấy thế sấm đánh nhằm thẳng hai người phía trước.

Trong lòng Tần Ly cả kinh, may mắn vừa rồi vị trí đứng cách con rối còn một đoạn khoảng cách, bằng không với tốc độ của con rối này, nàng hiện tại chính là không chết cũng bị thương.

Tốc độ này, con rối đế cấp?

"Mau lui lại!" Ngay tại nháy mắt Tần Ly sững sờ, Đoan Mộc Vân Nghệ hét to một tiếng.

Đầu óc Tần Ly lập tức khôi phục vận chuyển, nàng nhanh chóng lợi dụng không gian lực chuyển qua phía sau con rối. Quyền phong của con rối mang khí thế như gió như điện, dù nàng chạy rất nhanh vẫn có thể cảm nhận được nắm tay sượt qua sát sợi tóc mang đến một lực đạo khiếp người, khiến trái tim nàng đập thình thịch.

"Thực lực con rối này là đế cấp cửu giai đỉnh phong!" Giọng Khuynh Nhan trầm trọng vang lên trong đầu Tần Ly, khiến nàng lâm vào chấn động.

Chủ nhân di tích đến cùng cường đại đến trình độ nào, lại có thể dùng cường giả đế cấp đỉnh phong để luyện chế con rối?

Trong nháy mắt vừa tự hỏi vừa rung động, con rối chuyển thân mình. Quyền ảnh mang theo khí thế lôi đình vạn quân, lại đánh về phía Tần Ly.

Đoan Mộc Vân Nghệ hiện tại thực lực ở trên thánh cấp, nhưng đối mặt con rối cường hãn trình độ dị thường cường đại, cũng không thể vô ý.

"Mị Ảnh!" Hắn gọi một tiếng, một thanh niên nam tử mặc sa y màu lam xuất hiện phía sau hắn, mái tóc dài màu lam nhạt thả tung, che khuất nửa gương mặt, khí thế trên người tuôn ra, nhằm phía con rối phía trước.

Trong tay Đoan Mộc Vân Nghệ cầm Thuận Phong kiếm, vọt tới bên Tần Ly, chắn Thuận Phong kiếm ở phía trước, nỗ lực đỡ một quyền mạnh mẽ của con rối. "Phanh" một tiếng, Đoan Mộc Vân Nghệ lui về phía sau nửa bước. Hắn nghiêng người che phía trước Tần Ly nói: "Ngươi đứng ở sau đi!"

Thực lực Tần Ly hiện tại chống lại cường giả thực lực đế cấp cửu giai đỉnh phong, còn không có năng lực đối phó, dù có thêm Tử Nhiễm và Lưu Vân kiếm cũng khó tự bảo vệ mình. Nàng lui về sau mấy bước, dán sát bức tường phía sau.

Tần Ly bỏ chạy, Đoan Mộc Vân Nghệ lập tức ra chiêu. Không gian trong phòng không nhỏ, nhưng bởi vì thực lực hai bên cường đại, mỗi lần kiếm chiêu của Đoan Mộc Vân Nghệ cùng quyền phong của con rối chạm vào nhau đều sẽ bộc phát ra khí thế khiếp người, Tần Ly lui bên cạnh cũng có thể cảm giác được chiêu thức chạm vào nhau sinh ra khí xoáy tụ.

"Nếu hủy con rối này đáng tiếc! Nhưng muốn dồn phục bọn họ cũng không phải dễ dàng như vậy." Khuynh Nhan thấy kiếm của Đoan Mộc Vân Nghệ không ngừng chém vào trên người con rối, cảm thấy có chút đáng tiếc.

Tần Ly bị Khuynh Nhan nói cũng có chút ngứa tâm, nàng suy tư một lát hỏi: "Làm sao có thể chế phục bọn họ?"

"Hai con rối này bên trong nhất định phong ấn linh hồn, hiện tại nếu muốn chế phục bọn họ, chỉ cần dùng tinh thần lực rót vào bên trong con rối. Chẳng qua làm như vậy nguy hiểm cũng rất lớn, nếu không thể chế phục lực lượng linh hồn bên trong con rối, như vậy sẽ rơi vào phản phệ. Nhẹ thì nửa đời si ngốc, nặng thì trực tiếp chết." Khuynh Nhan cảm thấy chế phục bọn họ rất nguy hiểm, không đề nghị nàng đi làm.

Tần Ly trầm tư một chút, nhìn phía con rối triền đấu với Đoan Mộc Vân Nghệ và huyền linh thú của hắn. Con rối đã bắt đầu bị vây hạ phong, không đến một lát sẽ hủy trong tay hai người. Thực lực của bọn họ khẳng định là chướng mắt hai con rối này, nhưng hiện nàng không giống.

"Đoan Mộc, ngươi có thể giúp ta tranh thủ thời gian không, ta muốn thử xem chế phục bọn họ!" Tần Ly nói với Đoan Mộc Vân Nghệ phía trước.

Đoan Mộc Vân Nghệ trong lòng kinh ngạc, nàng lại muốn chế phục con rối? Tuy có chút không thể tin, song hắn vẫn gật đầu nói: "Được!"

Dứt lời, hắn công kích độ mạnh yếu càng mạnh, Thuận Phong kiếm tạo ra vô số kiếm hoa, hướng về phía con rối trước mặt. "Ta giúp ngươi vây bọn họ, nhưng ngươi đừng quá mức miễn cưỡng!"

Tiếng nói của Đoan Mộc Vân Nghệ vừa dứt, linh lực trên người mạnh mẽ tuôn ra, đặt thân kiếm phía trên. Sau đó bóng kiếm lượn lờ, tràn ngập quanh thân con rối hình thành một chỗ khí xoáy tụ, vây bọn họ trong đó.

Tần Ly thấy con rối bị cố định trong khí xoáy tụ, lập tức phi thân tiến lên, đứng dựng ngược ở không trung, đưa tay đặt ở đỉnh đầu con rối, sau đó nhắm hai mắt.

Nàng rót tinh thần lực của mình vào bên trong con rối, thấy trong không gian tinh thần của hắn một mảnh hắc ám. Tinh thần lực xâm nhập, tìm kiếm linh hồn dao động.

Đoan Mộc Vân Nghệ thấy Tần Ly đứng ngược phía trên, lại quán chú một ít linh lực duy trì kiếm trận phía trên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Ly, nếu một lát nàng không thể thành công, hắn liền lập tức hủy con rối này.

Tinh thần lực của Tần Ly tiếp tục kéo dài, rốt cục thấy được một đoàn ánh sáng trắng phía trước. Hiện tại khối con rối này cũng không có tư tưởng, chỉ biết chiến đấu, nhưng nếu nàng có thể sử dụng tinh thần lực của mình khống chế được ánh sáng linh hồn này, có thể đặt tư tưởng của mình ở phía trên con rối.

Đầu tiên nàng đem tinh thần lực thử tính đụng chạm vào ánh sáng, nhưng lập tức có một lực lượng bắt đầu đối kháng nàng. Nàng cảm thấy có chút mệt mỏi, lực lượng trong ánh sáng này không nhỏ.

Đoan Mộc Vân Nghệ thấy sắc mặt Tần Ly có chút trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi, biết nàng hiện tại rất vất vả. Hắn nhíu mày, muốn nàng từ bỏ, dù sao sinh mệnh cũng đáng giá hơn nhiều so với hai con rối.

Đoan Mộc Vân Nghệ không nhìn thấy là, có vô số sợi tơ trong suốt từ trong đầu Tần Ly kéo ra, sợi tơ tinh mịn không ngừng từ bốn phương tám hướng đánh sâu vào ánh sáng kia, sau đó dùng tinh thần lực của mình không ngừng bao vây quanh ánh sáng, tựa như kết kén, một vòng lại một vòng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tinh thần lực của Tần Ly vẫn không ngừng kéo dài ra bên ngoài. Khiến nàng có chút vui sướng là, sức phản kháng của ánh sáng kia càng ngày càng yếu, đã dần dần bị nàng chinh phục.

Có điều cũng không đơn giản, đầu tiên không phải ai cũng có tinh thần lực cường đại như vậy, ngay cả là luyện dược sư, tinh thần lực mỗi người cũng khác nhau. Tiếp theo, cũng chẳng có ai lấy sinh mệnh mình ra vui đùa, một khi không thành công, sẽ bị phản phệ nghiêm trọng. Nhưng Tần Ly may mắn, đồng thời cũng có thực lực này.

Đoan Mộc Vân Nghệ thấy sắc mặt Tần Ly dần khôi phục lại, khóe miệng cong lên, một bộ dáng tràn đầy tự tin, lại khiến hắn không rời tầm mắt. Nữ nhân này lại lớn mật như vậy, hơn nữa xem ra chắc sắp thành công, thật sự là một đóa kỳ ba.

Khi tinh thần lực của Tần Ly hoàn toàn tiến vào trong ánh sáng linh hồn, nàng liền cảm giác được tư duy của mình đã cùng khối con rối này hoàn toàn dung hòa ở cùng một chỗ. Nàng chậm rãi mở mắt, trong mắt đều là tự tin và vui sướng sau khi thành công. Thần thái chói mắt kia khiến nàng tản ra lực hấp dẫn trí mạng.

"Ta thành công, hiện tại ngươi có thể buông tay." Tần Ly khẽ cười nói.

Đoan Mộc Vân Nghệ thu hồi tầm mắt, gật đầu. Hắn thật cẩn thận triệt hồi kiếm trận, thấy con rối đứng ở nơi đó nhưng vẫn không nhúc nhích.

Sau khi Tần Ly thành công, bắt đầu giải quyết một khối con rối khác. Bởi vì đã có kinh nghiệm phía trước, lúc này dùng thời gian ít hơn vừa rồi, rất nhanh, hai con rối đều bị nàng thu phục.

Tần Ly thu hai con rối vào trong Huyền giới, trong lòng rất vui mừng. Hiện tại nàng tương đương với có hai cường giả đế cấp cửu giai đỉnh phong bảo hộ, quả thực là kiếm lớn.

Giải quyết xong con rối, Tần Ly phát hiện đằng sau chỗ đặt con rối lúc nãy có một cánh cửa, chắc là cửa ra.

"Đi thôi, vừa nãy con rối đều cho ta, một lát nếu nhìn thấy bảo vật gì, ngươi cứ lấy nhiều một chút!" Tần Ly cảm thấy mình có thể chế phục con rối, ít nhiều có Đoan Mộc Vân Nghệ trợ giúp, bởi vậy hơi ngượng ngùng.

Đoan Mộc Vân Nghệ khóe môi khinh dương nói: "Không cần, vừa rồi nếu không phải ngươi muốn dồn phục bọn họ, hai con rối kia hơn phân nửa cũng là trực tiếp hủy. Đi thôi, đường phía trước còn xa lắm!"

Đoan Mộc Vân Nghệ đẩy cửa ra, cùng Tần Ly đi ra ngoài.

Ra cửa nhỏ trên tường, phía trước xuất hiện một đoạn nhai.

"Ngươi đi theo phía sau ta!" Trải qua con rối vừa rồi, Đoan Mộc Vân Nghệ trở nên càng thêm dè dặt cẩn thận. Hắn đầu tiên bay lên không trung, bạch y như tuyết, tay áo tung bay. Tần Ly theo sát ở phía sau hắn, hai người chân đạp hư không đi về phía trước.

"Oanh!" một tiếng, từ trong vực sâu bừng lên một ngọn lửa, Đoan Mộc Vân Nghệ vung tay lên, ngọn lửa rời khỏi không gian xung quanh hắn lệch về một phía khác. Ngọn lửa tuy rằng không ngừng bốc lên giữa không trung, nhưng vừa đến bên người Tần Ly với hắn liền chuyển sang chỗ khác.

Đây là lực lượng thánh cấp sao? Tần Ly cảm giác Đoan Mộc Vân Nghệ nắm trong tay không gian năng lực, còn hơn hẳn không gian lực trong tay mình.

Hai người rất nhanh liền đến đối diện, tiếp tục đi về phía trước. Nhưng còn chưa đi quá xa, chợt nghe đến một tiếng hét truyền đến: "Tiện nhân, ngươi đứng lại đó cho ta!"

Tần Ly và Đoan Mộc Vân Nghệ theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy Minh Chỉ Nhu với Minh Huyền Tề còn có vài đệ tử Minh gia đi về phía bọn họ.

Minh Chỉ Nhu luôn tìm kiếm bóng dáng Tần Ly, đáng tiếc mãi không tìm được. Đúng lúc đang căm tức trong lòng, một bóng dáng màu xanh đập vào mắt nàng ta. Minh Chỉ Nhu nàng ta ở Minh gia cũng như công chúa, cho tới bây giờ chưa từng mất mặt như vậy, có thể nhẫn đến bây giờ đã là kỳ tích. Nhìn thấy Tần Ly một cái chớp mắt, tất cả cáu giận đều bùng nổ.

Chỗ bọn họ cũng không cách đoạn nhai kia quá xa, lúc này chỉ có mấy người bọn họ. Đoan Mộc Vân Nghệ nhìn Minh Chỉ Nhu khẽ nhíu mày, hiển nhiên rất không vui. Hơn nữa lại nghe tiếng nàng mắng, trong mắt có tia chán ghét.

"Không biết tiện nhân đang gọi ai?" Tần Ly cũng chẳng tức giận, trên mặt ngược lại mang theo cười khẽ.

Minh Chỉ Chu vọt tới trước Tần Ly nói: "Tiện nhân đương nhiên là gọi ngươi! Ngươi câu dẫn Dạ ca ca, hại ta bị huynh ấy đuổi đi, không ngờ chỉ chớp mắt ngươi lại câu dẫn thiếu chủ Thanh Vân tông! Hừ, không biết Dạ ca ca thấy ngươi như bây giờ còn có thể nhìn ngươi nữa không!"

"Hoá ra tiện nhân đang gọi ta? Ha ha, ta thật đúng là không biết, Minh tiểu thư tự mình hiểu lấy như vậy! Ngươi nói là ta hại ngươi bị đuổi đi, từ đầu tới cuối ta không nói quá nửa câu. Còn nữa, ngươi nói ta câu dẫn thiếu chủ Thanh Vân tông, nếu đứng chung một chỗ đã gọi là câu dẫn, người bên cạnh Minh tiểu thư nhiều như vậy, chẳng lẽ đều bị ngươi câu dẫn hết à?" Tần Ly nói xong, liếc mắt nhìn nam nhân phía sau Minh Chỉ Nhu, ý tứ hàm xúc trong mắt rất rõ ràng.

"Ngươi......"Minh Chỉ Nhu không ngờ nàng ta lại bị Tần Ly cho vào tròng, ngực không ngừng phập phồng, một khuôn mặt cười bị tức xanh trắng đan xen. Tay nàng ta chỉ vào Tần Ly, đầu ngón tay run rẩy.

Minh Huyền Tề cau mày, khóe miệng hơi trầm xuống, hừ lạnh nói: "Tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén, đáng tiếc lại có thể nói cũng không thể cứu mạng ngươi, hôm nay lão phu khiến cho ngươi chết ở trong này!"

Minh Huyền Tề dứt lời, vươn bàn tay to đánh về phía Tần Ly. Hắn hiện tại là võ thánh sơ giai, Tần Ly ở trước mặt hắn căn bản là bé nhỏ không đáng kể.

Tần Ly thấy Minh Huyền Tề dáng người cường tráng, động tác cương mãnh hữu lực, trong lòng không dám chậm trễ. Nếu nàng không có không gian lực, căn bản không trốn thoát một chưởng này của hắn.

Ngay lúc Tần Ly chuẩn bị trốn, Đoan Mộc Vân Nghệ một tay kéo Tần Ly ra phía sau, thân thủ tiếp được một chưởng của Minh Huyền Tề, "Phanh " một tiếng, hai người đồng thời lui về sau nửa bước.

"Bản thiếu chủ mặc kệ Minh gia các ngươi có ân oán gì với Tần Ly, nàng hiện tại là người của Thanh Vân tông, không chấp nhận được người khác làm càn." Đoan Mộc Vân Nghệ hai mắt như kiếm, trong giọng nói hoàn toàn một bộ khí phách chất vấn đến cùng.

Tần Ly cảm thấy Đoan Mộc Vân Nghệ luôn luôn vân đạm phong khinh, như tiên giáng trần, không ngờ còn một mặt khí phách như vậy.

Minh Huyền Tề híp đôi mắt, bàn tay có chút phát run. Hắn tuy rằng biết tu vi Đoan Mộc Vân Nghệ sâu, nhưng dù sao chưa chân chính giao thủ. Không ngờ tu vi hắn lại ở trên mình, xem ra hiện tại mình động thủ cũng chẳng có lợi gì.

"Hừ, chúng ta đi!" Minh Huyền Tề nói xong, cất bước rời đi.

Minh Chỉ Nhu vốn cho rằng lần này nhất định có thể giết Tần Ly, không ngờ phụ thân lại để nàng đi. Nàng ta không hề động, ánh mắt như độc xà gắt gao nhìn chằm chằm Tần Ly, hận không thể hiện tại có thể giết chết nàng.

"Nhu nhi, đi!" Minh Huyền Tề lại gọi một tiếng, Minh Chỉ Nhu mới cực không tình nguyện nói: "Tần Ly, có bản lĩnh ngươi cứ mãi trốn sau lưng nam nhân đi, xem ngươi có thể kiêu ngạo bao lâu, hừ!"

"Ta có thể kiêu ngạo bao lâu sẽ không nhọc Minh tiểu thư quan tâm! Tối thiểu ta còn có nam nhân dựa vào, không giống ngươi, muốn dựa vào cũng dựa không được."Tần Ly thản nhiên cười nói.

Minh Chỉ Nhu hung hăng trừng mắt nhìn Tần Ly, mới đi theo đám người Minh Huyền Tề rời đi..

"Ngươi tựa hồ một chút cũng không lo lắng bọn họ tìm ngươi phiền toái, ngươi không sợ vừa rồi ta không ra tay sao?" Đoan Mộc Vân Nghệ khẽ cười nói.

Tần Ly cũng cười, sau đó đi về phía trước. Đoan Mộc Vân Nghệ nhìn Tần Ly, đuôi lông mày khẽ động, tựa hồ có chút thú vị.

Sau khi đi qua nhai phía trước xuất hiện rất nhiều thông lộ, Tần Ly nhìn mấy cái thông lộ nói: "Ngươi chọn một cái đi, ta đi trước."

Đoan Mộc Vân Nghệ đi theo Tần Ly đi vào một thông lộ, Tần Ly vừa quay đầu lại thấy hắn còn đi theo, lại hỏi: "Ngươi đi theo ta làm cái gì?"

"Ngươi vừa mới không phải nói con rối bị ngươi lấy, lần sau để ta lấy thêm sao? Không đi theo ngươi, sao lấy thêm?" Đoan Mộc Vân Nghệ lại khôi phục bộ dáng vân đạm phong khinh.

Lúc này đến phiên Tần Ly không lạnh nhạt được, lấy bình dấm chua Minh Dạ kia, nếu để hắn nhìn thấy mình luôn ở cùng Đoan Mộc Vân Nghệ, vậy phải làm sao bây giờ?

"Như vậy đi, phía trước nếu có bảo vật, ngươi lấy hết đi, sau đó chúng ta lại tách ra là được nhỉ?" Tần Ly nghĩ rồi nói.

Đoan Mộc Vân Nghệ chợt nhíu mày nói: "Sao thế, ngươi có vẻ không đồng ý ta đi theo ngươi nhỉ!"

Quả thật không quá nguyện ý, trong lòng Tần Ly tuy rằng là nghĩ như vậy, nhưng cũng không nói ra. Vừa rồi nói như thế nào cũng là Đoan Mộc Vân Nghệ ra tay giúp nàng, nàng cũng không thể không trả. Nàng nghĩ nghĩ không có trả lời, bĩu môi đi về phía trước.

Hai người đi tới đi lui, Tần Ly liền phát hiện phía trước có ánh sáng, xem ra con đường này thông tới một cái phòng. Nàng đẩy nhanh tốc độ đi đến tiến vào, phát hiện trong gian phòng này tất cả đều là giá sách. Trên giá sách bày đầy các loại chủng loại vũ kỹ, trong đó lại còn có mấy bản công pháp.

"Đây, vũ kỹ này ngươi chọn trước đi!" Tần Ly chỉ vào giá sách, mình đi đến bên cạnh. Nàng đọc nhanh như gió xem một lần, thấy một bản chép tay ở trong góc.

Tần Ly cầm lấy bản chép tay quan sát, phát hiện bản chép tay ghi lại dĩ nhiên là bí pháp cách luyện chế con rối và thăng cấp con rối. Cái này tốt lắm, trên người nàng hiện tại còn có hai con rối, nếu về sau có tài liệu thích hợp, chẳng phải là còn có thể thăng cấp? Đưa tay bỏ vào trong huyền giới, rồi bắt đầu tiếp tục xem xét.

Tần Ly thấy Đoan Mộc Vân Nghệ chỉ chọn mấy quyển rồi đứng ở một bên, tò mò hỏi: "Ngươi chỉ chọn mấy bản đó thôi?"

"Ngươi để ta chọn trước, hiện tại ta đã chọn xong rồi."

Tần Ly hết chỗ nói, thu hết tất cả công pháp và vũ kỹ trên huyền giai bỏ vào trong huyền giới. Tuy nàng không dùng đến, nhưng không có nghĩa là người khác không dùng đến, dù sao thứ tốt tuyệt đối không thể lãng phí.

Gian phòng này lấy xong rồi, hai người lại xoay người trở lại đường cũ. Đi ra thông lộ này, hai người lại đi vào thông lộ bên cạnh. Đi tới đi lui mấy thống lộ, phát hiện rất nhiều phòng trong thông lộ đã trống không, xem ra có người tới trước bọn họ một bước cầm đi.

"Đi thôi, nơi này chắc không có gì, chúng ta tới địa phương khác tìm xem." Đoan Mộc Vân Nghệ thấy Tần Ly lắc đầu, khẽ cười nói.

Tần Ly thấy nơi này quả thật chẳng còn đồ gì, liền gật đầu cùng hắn xuyên qua một mảnh thông lộ này đi đến một hướng khác. Dù sao trong thông lộ này cũng không có cái gì trân quý, nàng chiếm được thứ mình cần, cái khác cũng không thèm.

Thời điểm Tần Ly và Đoan Mộc Vân Nghệ đi về phía trước, đi ngang qua một đám thông đạo. Lúc đi vào một thông đạo trong đó, Tần Ly đột nhiên cảm giác được một trận rất nhỏ không gian dao động.

"Ngươi có cảm giác được cái gì không?" Tần Ly nhìn Đoan Mộc Vân Nghệ hỏi.

Đoan Mộc Vân Nghệ dừng lại cước bộ hỏi: "Ngươi cảm giác được cái gì? Ta không cảm giác có gì đặc biệt."

"Ta tựa hồ cảm giác được một chút không gian dao động."

"Không gian dao động?"

Tần Ly thấy bộ dáng Đoan Mộc Vân Nghệ có chút kinh ngạc, tựa hồ thật sự không cảm giác được không gian dao động. Nhưng không có đạo lý mà, cường giả thánh cấp đã có thể nắm trong tay không gian, vì sao hắn lại không cảm giác được? Chẳng lẽ là cảm giác của nàng sai rồi sao?

"Không lạ đâu, không gian lực của cường giả thánh cấp khác không gian lực của ngươi. Năm đó thời điểm chủ nhân là cường giả thánh cấp, cũng không cảm giác được cửa vào của Tử Vong chi vực." Khuynh Nhan nhắc nhở.

Tần Ly cảm thấy có khả năng này, sau đó nhắm mắt lại bắt đầu cảm thụ. Nàng cảm giác được một cỗ không gian dao động cực kì rất nhỏ, tựa hồ ngay trong một thông lộ.

Nàng theo cảm giác kia đi vào một thông lộ, sau đó đến một gian phòng trống. Nàng cẩn thận quan sát một chút, phát hiện này gian phòng tuy rằng nhìn qua giống phòng khác, nhưng cẩn thận nhìn, vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối.

"Sao, phát hiện cái gì à?" Đoan Mộc Vân Nghệ hỏi.

"Ngươi theo ta!"Tần Ly nói xong, đi vê một hướng. Nàng vận dụng không gian lực dịch chuyển một cái, xuyên qua bức tường.

Đoan Mộc Vân Nghệ thấy Tần Ly lại có thể vận dụng không gian lực, cảm thấy có điểm kinh dị. Nhưng vẫn đi theo sau Tần Ly, xuyên tường đi vào.

Tần Ly cảm giác mình đã tiến vào một không gian khác, ngửi được một cỗ dược hương nồng đậm. Nàng mở mắt, phát hiện hiện tại mình đang đứng trong một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net