Q2-Chương 158: Tin tức đính hôn! Lăng Thần ghen!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhìn những thứ rác rưởi đó lại gần cũng không biết tránh đi một chút." Ánh mắt Lăng Thần có chút sắc bén nhìn Hạ Thiên Tịch, ngữ khí mang theo chút trách cứ, nhớ tới vừa rồi nữ nhân kia cố ý đụng vào Hạ Thiên Tịch, trong lòng hắn hiện lên một mạt tàn nhẫn.

Hắn có thể chịu được người khác tới gần Hạ Thiên Tịch, nhưng tuyệt đối không thể chịu được người khác cố ý lại gần tạo thương tổn cho Hạ Thiên Tịch.

  Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, nhìn sắc mặt trầm xuống của Lăng Thần, lấy lòng cười cười: "Không có việc gì, không có việc gì, ta lần sau nhất định sẽ chú ý." 

Ánh mắt Lăng Thần nhàn nhạt nhìn y một cái, môi mỏng mím lại, một câu cũng không nói. Mặc kệ lần sau Hạ Thiên Tịch có chú ý hay không, hắn đều sẽ giúp y chú ý hết thảy xung quanh.

Ánh mắt Lăng Thần ám ám, phàm là người cố ý thương tổn bảo bối của hắn, hắn đều sẽ không dễ dàng buông tha.

  Hạ Thiên Tịch cũng biết Lăng Thần lòng dạ hẹp hòi cũng giống như mình, thậm chí nói Lăng Thần càng bá đạo hơn, nhưng y cũng không nói gì thêm, bởi vì y cảm thấy hưởng thụ một người toàn tâm toàn ý bá đạo với y như vậy, hơn nữa Lăng Thần sở dĩ đối với y bá đạo như vậy, không phải là thể hiện hắn thích y sao!

  Hạ Thiên Tịch trong lòng tươi đẹp nghĩ, trải qua một chuyện này, hai người liền chú ý tới những nữ nhân xung quanh ánh mắt liên tiếp bắn lại đây, Hạ Thiên Tịch phi thường bá đạo duỗi tay kéo một tay của Lăng Thần, chẳng qua trong tay hắn có ôm chậu hoa nên hơi vướng, Hạ Thiên Tịch hơi hơi nhíu mày: "Cho ta ôm một chậu."

"Không cần." Chậu hoa nặng như vậy, hắn áo có thể để Hạ Thiên Tịch cầm được chứ. Lăng Thần đem chậu hoa này đặt ở trên khuỷu tay của tay kia, sau đó dùng tay này nắm lấy tay Hạ Thiên Tịch, dùng hành động trực tiếp chứng minh, bọn họ là một đôi, người khác đừng hòng mơ tưởng.

Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi cười cười, mi mắt cong cong.
Lăng Thần nhìn khóe môi cong cong tươi cười của y, đôi mắt sáng ngời, trong lòng cũng sung sướng lên nhiều,  không thoải mái vừa rồi cũng nháy mắt tan thành mây khói.

Hai người nhanh chóng đi ra khỏi cửa hàng hoa cỏ đi tới chỗ đậu xe bên đường, Hạ Thiên Tịch đứng ở cửa xe chờ đợi, Lăng Thần đem hai bồn hoa đặt ở cốp xe, đặt xong liền thấy Hạ Thiên Tịch còn đang đứng cạnh cửa đợi hắn liền nhíu mày: "Sao còn chưa đi vào? Bên ngoài lạnh như vậy!"

Tuy không có tuyết rơi, nhiệt độ không khí vẫn âm 30 độ, quần áo bọn họ mặc hiện tại là vật liệu đặc thù mà nhà khoa học nghiên cứu chế tạo thành, đứng thấy mỏng, nhưng giữ ấm rất tốt, chẳng qua nhiều gia đình cũng không có tiền để mặc.

Quần áo  Hạ Thiên Tịch hôm nay mặc chính là làm từ tài liệu đặc thù chế thành, bằng không Lăng Thần cũng sẽ không nỡ để y mặc mỏng như vậy liền ra cửa.

"Chờ ngươi." Hạ Thiên Tịch cong khóe môi, hai mắt lấp lánh nhìn Lăng Thần, y cũng không biết tại sao tâm trạng mình tốt như vậy, chỉ là đứng bên ngoài chờ hắn, tâm tình của y liền không phải sung sướng bình thường.

Này, có lẽ chính là sức mạnh cảu tình yêu đi!

Nghe Hạ Thiên Tịch nói ra hai chữ này, tim Lăng Thần cũng lập tức ấm áp.

Kỳ thực chỉ là hai chữ đơn giản, nhưng ở trong mắt người yêu nhau, hai chữ này không chỉ là hai chữ đơn giản, mà nó càng mang theo một loại hàm nghĩa sâu xa.

Bất luận ngươi làm gì, cần phải chờ đợi bao lâu, ta đều sẽ luôn chờ ngươi.

Lăng Thần mở cửa xe để Hạ Thiên Tịch đi vào, lúc này ở phía trước cách đó không xa trên video ngoài trời đang phát một tin tức, khiến cho Hạ Thiên Tịch lập tức chú ý.

Bởi vì tin tức này có đề cập tới hai chữ Lancet.

Cho dù hiện tại y và hắn không còn quan hệ gì, nhưng Hạ Thiên Tịch đối với hai chữ này vẫn rất mẫn cảm.

  Hạ Thiên Tịch  ngẩng đầu nhìn <Sáng sớm hôm nay, điện hạ Lancet của đế quốc đã tuyên bố ba ngày sau cùng tiểu thư Lina, con gái của tướng quân Caesar cử hành nghi thức đính hôn..."

  Hạ Thiên Tịch nghe tin này lập tức ngẩn người.

Lancet tuy hoa tâm lạm tình nhưng y biết Lancet không thích nữ nhân, nhìn Lancet xuất hiện trong video, vẫn cao quý như vậy, cái loại biểu tình cao cao tại thượng gắn liền với thân phận điện hạ đế quốc không ai bì nổi của hắn. Nhìn nhìn nữ nhân bên cạnh, đó là một nữ nhân không thể nói là rất xinh đẹp, nhưng nhìn qua phi thường ngoan ngoãn đáng yêu, rất dịu ngoan.

 Đây tuyệt đối là liên hôn chính trị.

Cho dù y và Lancet không ở chung bao lâu, nhưng y biết Lancet thích dạng người như thế nào.

Đầu tiên chính là bề ngoài, nữ nhân này bề ngoài tuyệt đối không đạt được tới trình độ mà Lancet thích, sau đó chính là tính cách cần phải nóng bỏng hào phóng, cho nên y khi đó tự ti yếu đuối mới bị Lancet vứt bỏ, cuối cùng chính là dáng người, cần phải hoàn mỹ như ma quỷ, nữ nhân này vừa thấy liền không phải loại nữ nhân khiến nam nhân nháy mắt nổi lên dục vọng.

Nhưng Hạ Thiên Tịch thật sự rất hiếu kỳ, ở Đế quốc ngoại trừ nữ vương chính là Lancet, hắn chính là một người dưới vạn người trên vạn người, cư nhiên đồng ý liên hôn chính trị, thật sự có chút không thể tưởng tượng nổi.

Mà Caesar tướng quân, đó là tướng quân số 1 của Đế quốc,  thống nhất chưởng quản quân đội của Đế quốc, muốn nói Lacet vì sao lại cùng nữ nhân kia liên hôn, chắc chắn có liên quan tới quân đội.

Hạ Thiên Tịch hơi hơi híp mắt tự hỏi.

Trước mặt lập tức phủ xuống một bóng râm, Hạ Thiên Tịch sửng sốt, ngoài miệng chợt truyền đến đau đớn.

Lăng Thân vươn tay ôm cả  người Hạ Thiên Tịch vào lòng ngực của mình, hắn dùng hàm răng tinh tế cắn một cái vào môi Hạ Thiên Tịch, sau đó nheo lại đôi mắt phượng hẹp dài, con ngươi màu bạc trong nháy mắt hiện lên thần sắc nguy hiểm. Hạ Thiên Tịch vươn một tay sờ, trên tay liền xuất hiện một mạt tơ máu, trách không được đau như vậy, Hạ Thiên Tịch tức giận trừng mắt nhìn Lăng Thần một cái: "Ngươi là chó à??

Cư nhiên còn cắn y?

"Bảo bối, ngươi hiện tại đều là của ta." Lăng Thần cất lên giọng nói trầm thấp mang theo nghẹn ngào, một tay đè lên cánh môi Hạ Thiên Tịch, thanh âm nguy hiểm, ánh mắt âm trầm, trong nháy mắt liền tản mát ra một loại áp suất thấp phi thường khủng bố bao trùm Hạ Thiên Tịch, thấp giọng nói: "Mắt của ngươi không được nhìn người khác, đặc biệt là khi nam nhân của ngươi còn đang ở cạnh ngươi, ánh mắt của ngươi hẳn là phải đặt trên người nam nhân của ngươi mới đúng."

Vừa rồi Hạ Thiên Tịch thất thần nhìn ảnh Lancet trên video, quả thực khiến Lăng Thần thiếu chút nữa nổi điên.

Bảo bối đều đã chính thức cùng hắn kết giao, còn quên không được hắn phải không? Lăng Thần nheo lại đôi mắt phượng sắc lạnh, ánh mắt lưu chuyển ám quang, một ngày nào đó, hắn sẽ khiến cho ánh mắt của bảo bối không thể chú ý đến người khác.

"Ăn bậy dấm chua gì vậy, ta chỉ cảm thấy tò mò mà thôi." Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ cười, nhìn Lăng Thần nháy mắt bá đạo, nói: "Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ sao? Theo lý thuyết lấy địa vị của Lancet ở Đế quốc, muốn đạt được binh quyền căn bản là không cần phải đi theo con đường liên hôn này, nhưng hắn cư nhiên lựa chọn con đường này, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?"

"Có gì mà kỳ quái chứ?" Lăng Thần một chút cũng không cảm thấy kỳ quái, bá đạo nói: "Hắn không nên đính hôn mà là nên kết hôn."

Phốc ――

  Hạ Thiên Tịch bị biểu tình như oán phụ này của Lăng Thần làm cho buồn cười, y nhón mũi chân hôn lên hai má Lăng Thần một cái trấn an cười nói: "Ta cũng chỉ tò mò mà thôi, hắn sao lại đột nhiên tuyên bố đính hôn, lúc trước một chút tin tức dấu hiệu cũng không có, được rồi, ngươi cũng đừng ăn bậy dấm chua, nếu hắn muốn đính hôn, Liên bang đến lúc đó chắc chắn sẽ cử người đi, ngươi cảm thấy sẽ là ai?"

"Tuy phụ thân ngươi và phụ thân ta không hợp nhau, nhưng Liên Bang đối ngoại rất đoàn kết, đến lúc đó chắc chắn là phụ thân ta phái người đi." Đây là chắc chắn, vì Hạ nguyên soái trước nay đều không quan tâm tới bất luận trường hợp gì, cho nên dĩ vãng có những việc như này đều là Lăng Nghị phái người đi, nhưng lúc này lại khác, Đế quốc và Liên bang đều là đại quốc, cho nên đến lúc đó chắc chắn Lăng Nghị sẽ tự mình đi qua.

  Hạ Thiên Tịch nghiên đầu nghĩ nghĩ, đột nhiên gợi lên khóe miệng cười nói: "Đến lúc đó ngươi muốn đi hay không?" 

"Ngươi muốn đi?" Ánh mắt Lăng Thần bỗng nhiên nguy hiểm nhìn Hạ Thiên Tịch, chỉ là nhìn đôi mắt linh động kia của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần biết, Hạ Thiên Tịch nhất định phải đi.

Cho dù biết hiện tại Hạ Thiên Tịch đã không còn tình cảm với Lancet, nhưng Lăng Thần vẫn sẽ không thoải mái trong lòng.

Hắn bá đạo ôm chặt lấy eo Hạ Thiên Tịch, tiếng nói trầm thấp như vậy mê người, rồi lại pha thêm nguy hiểm: "Bảo bối, nếu ngươi đối hắn có một chút ý tứ gì, ta sẽ nhịn không được muốn giết hắn."

Đến lúc đó, Hạ Thiên Tịch nếu thật sự dám có biểu tình không nỡ với Lancet, hắn chỉ sợ sẽ thật sự làm ra một việc điên cuồng nào đó.

"Ta đã nói qua ta không có tình cảm với hắn, không có tình cảm..." Có đôi khi có một tình nhân bá đạo như vậy cũng vừa là hạnh phúc vừa là bất hạnh, Hạ Thiên Tịch nhìn Lăng Thần giờ phút này vừa bá đạo lại nguy hiểm, thật là có nhàn nhạt khổ bức.

"Được, không nói nữa, về nhà."Hạ Thiên Tịch bực bội đẩy Lăng Thần ra, còn phải để y cường điệu bao nhiêu lần nữa? Gặp một tình nhân như này có đôi khi cũng thật không có cách nào.

  Hạ Thiên Tịch  đẩy Lăng Thần ra, xoay người lên xe. 

Con ngươi màu bạc của Lăng Thần ám ám, xoay người đi tới vị trí điều khiển bên kia, Hạ Thiên Tịch đang thắt dây an toàn, Lăng Thần bỗng nhiên xông tới.

"A--"

  Hạ Thiên Tịch kinh hô một tiếng, miệng nháy mắt đã bị lấp kín, cả người bị Lăng Thần đè lên ghế dựa phía sau. 

Lăng Thần ấn chốt mở đem ghế dựa chậm rãi ngả xuống, cả người đè lên trên người Hạ Thiên Tịch, bá đạo hôn cánh môi y...

Nói hắn bá đạo cũng được, nói hắn cường thế cũng vậy, hắn chính là không thích, không thích Hạ Thiên Tịch trong miệng đề cập tới tên nam nhân khác, mặc kệ là Lancet hay Thẩm Hạo, mặc kệ là ai, hắn cũng không muốn nghe thấy, hắn chỉ muốn trong miệng Hạ Thiên Tịch nói ra tên của hắn...

Hơn nữa, Lăng Thần không chịu được nhất chính là Hạ Thiên Tịch vì người khác mà đẩy hắn ra.

Vừa rồi động tác của Hạ Thiên Tịch chọc giận hắn, cho nên hắn mới lập tức không khống chế được liền ức hiếp xông lên, hắn chỉ muốn hung hăng hôn người này, đem người này biến thành của mình, vĩnh viễn đều là của mình!

..........  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net