Q2-Chương 183: Tâm hữu linh tê! Mọi người lên sân khấu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Nhìn khuôn mặt khiếp sợ của hai người, Tô Thanh Khê có chút xấu ổ nói: "Bối Nhi thích giả trang thành nữ, cũng không phải vì hắn bị biến trang phích, hắn chỉ đơn giản thích giả nữ mà thôi."

  Hạ Thiên Tịch vô ngữ nhìn trời, ngươi nha, đều như vậy còn không phải biến trang phích? Ngươi lừa trẻ lên ba à?

"Ta giả trang thành nữ thì làm sao? Ta chính là thích làm nữ nhân, nữ nhân thật xinh đẹp." Vân Bối Nhi vẻ mặt đắc ý hừ hừ nói: "Nhìn khuôn mặt này của ta, ai có thể xinh đẹp được bằng ta? Như thế nào? Các ngươi rất để ý sao?"

 Vân Bối Nhi vẻ mặt hung ác trừng Hạ Thiên Tịch, tựa hồ nếu Hạ Thiên Tịch dám nói y để ý, hắn tuyệt đối sẽ cùng y liều mạng.

Khóe miệng run rẩy, Hạ Thiên Tịch lau sạch hắc tuyến trên trán cười gượng: "Không ngại."

Mới là lạ! Đối với một nam nhân đem bản thân trang điểm thành nữ nhân, hơn nữa ở trong trường còn không có ai phát hiện, nhớ tới biểu tình đỏ mặt của Trạch Vũ khi nói Vân Bối Nhi là một mỹ nữ, y thật sự không muốn đi đả kích đối với những người ôm ảo tưởng với Vân Bối Nhi kia!

"Ta biết ngay các ngươi sao có thể để ý!" Vân Bối Nhi sang sảng cười to, tuy mặt hắn lớn lên không phân biệt rõ trống mái, nhưng người phát hiện hắn là nam nhân lúc sau cũng sẽ phát hiện tính cách của hắn cũng không phải nữ nhân hóa như vậy.

Vân Bối Nhi dùng một đôi mắt hảo huynh đệ nhìn Hạ Thiên Tịch hào sảng nói: "Hai vị bằng hữu các ngươi là ta nhất định phải kết giao, tới, gọi món ăn, để chúng ta hảo hảo nhận thức một phen."

Vân Bối Nhi sang sảng cười, động tác phong độ đều có điểm nam tính, vốn dĩ hắn là một người nam nhân làm ra động tác này hẳn là việc thực bình thường, nhưng cố tình hắn lại trưng ra một khuôn mặt sống mái chưa rõ, hơn nữa hắn còn mặc quần áo nữ nhân, trên chân đi giày cao gót 10 phân, một màn này thật là nhìn thế nào cũng quái dị.

Nhưng, Hạ Thiên Tịch cũng không vì chút nguyên nhân này mà chán ghét Vân Bối Nhi, cùng hắn ở chung một hồi, Vân Bối Nhi này trừ bỏ tính biến trang phích ra thì vẫn rất đáng yêu.

Một bữa cơm ăn xong, quả thực làm Vân Bối Nhi chịu đả kích, hắn rốt cuộc hiểu được câu nói trên mạng viết là như thế nào?

Khoe ân ái, đều đáng chết!

Trên bàn cơm, Lăng Thần không chút kiêng dè chọn thức ăn cho Hạ Thiên Tịch, đem đồ ăn y thích đều chọn ra, canh và cháo linh tinh còn được hắn thổi nguội trước rồi mới đưa cho Hạ Thiên Tịch, ngay cả xương ở thịt cũng đều bị hắn lấy ra rồi mới để thịt vào bát củaHạ Thiên Tịch. Mà Hạ Thiên Tịch không hề có chút không thích ứng nào, hai người một người hầu hạ chu đáo, một người hưởng thụ chu đáo, đều là một dạng biểu tình đương nhiên, xích quả quả muốn chói mù mắt của ngươi khác!

Tô Thanh Khê nhìn giữa hai người toát ra một trận ngọt ngào thân mật vô hình, nhìn nhìn Vân Bối Nhi bên cạnh đang ngây ngô, bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không biết vị này khi nào mới phát hiện được tâm ý trong lòng hắn.

Tuy hai người lớn lên bên nhau từ nhỏ, tâm y của hắn đối với Vân Bối Nhi ở trên Thiên Giác Tinh quả thực có thể nói là người qua đường cũng biết, nhưng chỉ có duy nhất Vân Bối Nhi là không biết, vô luận là hắn minh kỳ hay ám chỉ, Vân Bối Nhi từ nhỏ đến lớn chỉ đối với quần áo giày dép của nữ nhân có hứng thú, những thứ khác một mực không nhìn, khiến cho chỉ số EQ hiện tại của hắn quả thực là bằng 0.

Nghĩ đến đây, Tô Thanh Khê bất đắc dĩ đỡ trán một trận, người ngốc manh như thế, cũng không biết tới khi nào hắn mới có thể nắm người này tới tay? Nhìn hai người đối diện không chút nào kiêng dè người ngoài mà khoe ân ái, Tô Thanh Khê mãnh liệt rót một ly rượu, ánh mắt ôn hòa có chút ai oán nhìn Vân Bối Nhi, nhưng Vân Bối nhi lại cao hứng phấn chấn nghiên cứu đồ ăn trên bàn món nào càng có thể mỹ dung dưỡng nhan.

Tô Thanh Khê quả thực muốn đâm đầu vào tường!!!

Ăn xong một bữa cơm, cũng coi như là kết cái bằng hữu, bốn người tách ra.

Hạ Thiên Tịch có chút no căng bụng, một bên chép miệng một bên nói về hai người: "Tô Thanh Khê này làm người cũng được."

Tướng mạo và tác phong đều khiến cho người ta lưu lại ấn tượng không tồi.

"Là người có thể kết thành bằng hữu." Lăng Thần gật gật đầu.

Người nào có thể kết thành bằng hữu, người nào không thể, qua một bữa cơm là có thể hiểu biết tương đối rõ.

Nhưng nhớ tới Vân Bối Nhi, khóe miệng Hạ Thiên Tịch vẫn hung hăng run rẩy, y vẫn là lần đầu tiên gặp được một người nam nhân cư nhiên thích giả trang thành nữ nhân, không chỉ đem bản thân trang điểm thành nữ nhân, ngay cả quần áo cũng mặc như nữ nhân, y thật đúng là có điểm vô ngữ, nhưng Vân Bối Nhi này kỳ thực cũng coi như là rất đáng yêu, tính cách có thể nói là đơn thuần muốn chết. Ánh mắt Tô Thanh Khê nhìn về phía hắn nóng như vậy, hắn cư nhiên không có một chút cảm giác, Hạ Thiên Tịch thật không biết là nên nói hắn đơn thuần hay ngu ngốc?

"Tô Thanh Khê thích hắn." Hạ Thiên Tịch khẳng định nói.

Lăng Thần gật gật đầu, ánh mắt hiện tại của Tô Thanh Khê với Vân Bối Nhi chính là ánh mắt của hắn đối với Hạ Thiên Tịch, nhưng may mà bảo bối ngoan của hắn còn không có thần kinh thô như Vân Bối Nhi.

"Ngươi có nghĩ chúng ta sau khi khai giảng đi vào thế lực nào không?" Tuy hai người hôm nay cùng Tô Thanh Khê nhận thức, nhưng hai người cũng không  nói linh tinh sau khi khai giảng sẽ gia nhập thế lực nào, mà Tô Thanh Khê cũng không trực tiếp mời hai người gia nhập, bọn họ đều đang kiêng dè.

Bọn họ có thể kết giao bằng hữu, nhưng lại không thể lấy quan hệ giữa bằng hữu yêu cầu một vài chuyện khác, nếu không bọn họ cũng không thể nào trở thành bạn bè.

"Đến lúc đó rồi xem, không muốn gia nhập chúng ta liền không gia nhập." Lăng Thần không có suy xét nhiều như vậy, mặc kệ tứ đại thế lực này hô mưa gọi gió như nào ở trường, hắn đều sẽ không để bảo bối của mình chịu một chút ủy khuất nào.

Cùng lắm thì, đến lúc đó hắn tạo nên một thế lực lớn thứ năm là được rồi.

Con ngươi màu bạc của Lăng Thần hiện lên một tia u ám quang mang.

  Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi gật gật đầu, y cũng sẽ không vì bốn đại thế lực này mà hao tâm tổn trí, đến lúc đó xem sau, nếu không thể gia nhập liền không gia nhập, cùng lắm thì y liền đem tứ đại thế lực thành ngũ đại thế lực là được. 

Không thể không nói suy nghĩ của hai người vẫn là có điểm tâm hữu linh tê!

Ngày này thực nhanh qua đi, ngày khai giảng đầy mong đợi đã đến, mấy người trong ký túc xá đều là ở khoe hệ khác nhau, hoặc là ở lớp khác nhau.

Hai người  Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần sáng sớm ăn qua bữa sáng, cáo biệt với mấy người trong ký túc xá rồi lập tức hướng khu dạy học đi tới, đáng nói tới là Dạ Đông cũng học cùng khoa bọn họ, hơn nữa lại phân ở cùng một lớp, chẳng qua Hạ Thiên Tịch bọn họ cũng không tính là quá quen thuộc với Dạ Đồng, cho nên ba người cũng không đi đến lớp cùng một lúc.

Khi hai người tìm được lớp học đã có không ít người tới, người có chút quen biết đang hưng phấn thảo luận gì đó, bọn họ đều là học sinh năm nay mới vào, đối với việc có thể tiến vào trường Quân đội số 1, không có ai là không cảm thấy tự hào.

"Hạ thiếu, Lăng thiếu, bên này." Flina lớn giọng kêu to khiến cho hai người chú ý, cũng khiến cho một số người trong lớp chú ý.

Có mấy người nhận raHạ Thiên Tịch và Lăng Thần, lập tức kinh ngạc nói: "Là...là nam thần!"

Một vài nữ sinh nhìn thấyHạ Thiên Tịch và Lăng Thần, hai mắt quả thực phát sáng, các nàng cũng chỉ là nhìn qua ảnh chụp của hai người trên mạng, hiện giờ nhìn tới người thật, một người hơi nhếch khóe môi, vẻ mặt nữ vương mười phần, nhìn thế nào cũng khiến người thích, một người lãnh diễm cao quý, không giống người thường, hai người đi cùng một chỗ, tay trong tay khoe ân ái, quả thật là tuyệt phối a!

Không nghĩ tới hai người vốn chỉ có thể nhìn thấy ảnh trên mạng, các nàng thế mà thật sự có thể nhìn thấy người thực, lập tức các nàng cảm giác bản thân sắp hạnh phúc muốn ngất luôn.

Thấy được Flina, Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần cũng không để ý tới ánh mắt trần trụi của những người khác nhìn mình, cũng không hoài nghi vì sao Flina lại cùng bọn họ học một lớp? Dù sao Flina thích chiến đấu nhất, nàng lựa chọn hệ chiến đấu cũng là không thể nghi ngờ.

Hai người đi tới, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Flina.

Từ lúc hai người tới, trong lớp vốn dĩ náo nhiệt lập tức giảm đi rất nhiều, chủ yếu là có mấy người vẫn đang hoa si nhìn hai người, hơn nữa còn có một ít nam sinh đối với thực lực của hai người rất là tò mò, đặc biệt làHạ Thiên Tịch làm thế nào từ một phế vật trong một đêm liền biến thành thiên tài.

Hai người đến khiến cho một ít nữ hoa si hoặc là fan não tàn cảm giác bản thân hạnh phúc muốn ngất đi, nhưng ngay sau đó, Dạ Đồng xuất hiện ở cửa lớp, một khuôn mặt nghiêm chỉnh cùng mái tóc màu xanh lam, lập tức khiến cho mọi người chú ý.

Dạ Đồng không để ý tới ánh mắt cực nóng của mấy nữ hoa si, tìm tới một chỗ trống trực tiếp ngồi xuống.

Còn không để mọi người cảm thấy bản thân hạnh phúc muốn chết, dù sao lớp của các nàng xuất hiện ba vị đi đến đâu cũng đều có thể hấp dẫn tầm mắt của mọi người, Lancet vừa đến thật không thể nghi ngờ đem không khí tại hiện trường đẩy lên một cao trào mới.

Hắn có được thân phận tôn quý, một diện mạo tương đối hoa lệ, biểu tình kiêu ngạo mang theo một loại tôn quý cao cao tại thượng, đi theo phía sau hắn cư nhiên là Thẩm Hạo. Diện mạo Thẩm Hạo tuy rằng kém Lancet, nhưng một khuôn mặt có đường nét cứng rắn của hắn rất là có hương vị nam nhân, chỉ là tính cách tương đối xuẩn manh một chút, bất quá chỉ là nhìn mặt hắn, vẫn có thể khiến cho mọi người có hảo cảm.

Theo hai người tiến vào lớp, trong lớp giờ này lặng ngắt như tờ.

Nhân vật quan trọng đến cuối cùng lên sân khấu này, khuôn mặt kia, quả thực khiến nữ sinh trong lớp kích động không biết phải nói gì mới được.

Trước kia các nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy một khuôn mặt khiến người kích động này của nam thần, nhưng là ở đây cư nhiên xuất hiện một đống lớn, có phải việc rất khiến người hưng phấn hay không?

"Ta đến chậm sao?" Trong không khí lặng ngắt như tờ của lớp học, một cái đầu xuất hiện ở cửa, vóc dáng nho nhỏ rất là xinh đẹp, đôi mắt to rất vô tội, trên cái trán trắng nõn xuất hiện lấm tấm mồ hôi, cánh môi hơi hé ra thở dốc, hẳn là chạy tới sau khi kịch liệt vận động.

Tròng mắt của mọi người trong lớp lập tức chuyển tới.

Oa!

Thật là một mỹ thiếu niên quá đáng yêu!

Tinh Dạ chớp chớp đôi mắt có chút khiếp đảm rụt rụt đầu, bị đông đảo ánh mắt nhìn chằm chằm, nhìn khiến hắn trong lòng có chút run sợ, hơn nữa hắn cũng không rõ vì sao có nhiều người nhìn hắn như vậy?

"Không muộn, lại đây." Tiếng nói thanh lãnh mang theo một chút từ tính hoa ệ, Dạ Đồng ngẩng khuôn mặt có chút tùy tiện hơi câu môi cười, cười có chút ôn hòa, đối với Tinh Dạ vẫy vẫy tay.

"Dạ...Dạ Đồng!" Đôi mắt như nai con kia của Tinh Dạ nhìn thấy Dạ Đồng lập tức sáng lên, hắn và Dạ Đồng quen nhau cũng chính là ở cuối cùng khảo hạch, mấy ngày nay Dạ Đồng rất là chiếu cố hắn, cho nên hắn mới cùng Dạ Đồng quen thuộc.

Vừa thấy Dạ Đồng, Tinh Dạ lập tức cười, khuôn mặt mỹ thiếu niên lóe lên biểu tình hưng phấn, chạy tới vị trí không có ai ngồi bên cạnh Dạ Đồng ngồi xuống.

Mọi người ngây ngốc nhìn một màn này, trong lòng kích động quả thực không biết phải nói gì, có mấy người ánh mắt quay đầu nhìn về phía mấy mỹ nam khác phía sau các nàng, trong lòng lập tức dâng lên ngàn tầng bọt sóng.

Quá kích động!

  Hạ Thiên Tịch phong lưu, Lăng Thần lãnh diễm, Lancet hoa lệ, Dạ Đồng đường hoàng, Tinh Dạ đáng yêu, Thẩm Hạo cương nghị...

Sáu vị mỹ nam, trước đây quả thực có thể nói muốn nhìn thấy một trong mấy người bọn họ đều là khó như lên trời, nhưng hiện tại lập tức nhìn thấy sáu người, mấy nữ này đó lập tức không bình tĩnh nổi, nội tâm trào ra kích động trước nay chưa từng có.

Lớp học sau một hồi im lặng lập tức bạo phát, thanh âm thảo luận sôi nổi không chút cố kỵ:

Nữ Giáp: "Mẹ ơi! Ta hôm nay có phải bị hoa mắt hay không? Tất cả các nam thần của ta cư nhiên đều gặp được?"

Nữ Ất: "Ta quả thực không thể hình dung nổi tâm tình kích động hiện tại của mình, nhiều nam thần như vậy....a! Giờ phút này có chết ta cũng cảm thấy đều là hạnh phúc.

Nữ Bính: "Thi đậu trường Quân đội số 1, quả thực là quyết định hạnh phúc nhất đời này của ta."

Nữ Đinh: "Hạnh phúc tới quá đột nhiên, các người đánh ta một cái để ta tin đây là sự thật đi!"

....

Thanh âm thảo luận rối rít, một chút cũng không kiêng dè, thoạt nhìn đám nữ sinh này đã quên mất các nam thần còn đang ngồi phía sau các nàng.

Mà trong lớp học này ngoại trừ sáu người họ còn có những nam sinh khác, nghe thấy mấy nữ sinh này thảo luận không chút cố kỵ, chúng nam sinh quả thực muốn chết, cái gì kêu nhìn sáu người bọn họ, liền cảm thấy những người khác đều là cặn bã?

Cho dù là hoa tươi, cũng cần phải có bọn họ đám cứt trâu này phụ trợ chứ!

Không nên đả kích người khác như vậy được không?



..........  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net