Quyển 1: TQĐS1-Chương 43: Đại giới của việc cuồng bá khốc huyễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Hạ Thiên Tịch  minh tưởng một đêm, ma lực trong cơ thể cuối cùng cũng khôi phục, ngày hôm sau y cùng Lăng Thần liền rời khỏi sơn động, lại bắt đầu tìm kiếm mục tiêu chiến đấu trong rừng rậm Tử Vong.

Lăng Thần bởi vì đã là chiến sĩ cơ giáp cấp 3, cho nên hắn cũng không sốt ruột đối với việc thăng cấp, hơn nữa muốn thăng cấp cũng không phải đơn giản, hắn là chiến sĩ cơ giáp cấp ba hệ kim, cho nên cũng chỉ có thể hấp thu tinh hạch hệ kim, tinh hạch hệ khác cũng không thể hấp thu.

"Ngươi là thuộc hệ gì?"

"Thủy hệ."  Hạ Thiên Tịch vẫy vẫy tóc, thủy hệ ma pháp hoa lệ biểu hiện chính là băng hệ, tay vung lên một cái lập tức đóng băng cái đầu một con tang thi cấp 1, thừa dịp tang thi cứng đờ trong giây lát,  Hạ Thiên Tịch một cước bạo lực đá lên, đầu tang thi liền giống như dưa hấu rơi xuống mặt đất, Hạ Thiên Tịch không chút do dự hung hăng bổ xuống một cú vào cái đầu này, rắc một cái cái đầu liền vỡ nát, óc não chảy đầy ra đất, một  viên tinh hạch hệ thủy màu lam lớn chừng cái bánh trôi rơi trên đất tản mát ra lam sắc óng ánh.

Tinh hạch trong đầu tang thi cùng ma thú liền tương ứng với năng lực hệ của chúng.

Thủy hệ là băng lam sắc, hỏa hệ là màu đỏ, kim hệ màu vàng, một hệ màu xanh, thổ ệ màu nâu vàng.

Lăng Thần nhìn hành động liên tiếp không chút do dự của Hạ Thiên Tịch, híp lại đôi phượng mâu hẹp dài, con ngươi bạc sắc lộ ra quang mang phi thường vừa lòng, đây là người Lăng Thần hắn nhìn trúng, ra tay không chút do dự, thủ pháp nhanh chóng dứt khoát, nháy mắt liền chụp nát một đầu tang thi, người như vậy không xứng với hắn thì còn ai có thể xứng với hắn.

Từ lúc cùng Hạ Thiên Tịch rời khỏi sơn động, Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch thủ pháp dứt khoát nhanh nhẹn giết tang thi cùng ma thú, thực sự là càng xem càng vừa lòng, tuy rằng hắn không biết ma pháp hoa lệ Hạ Thiên Tịch ra tay vừa rồi là chuyện gì xảy ra, nhưng hắn không hỏi, Hạ Thiên Tịch cũng không giải thích, như vậy là được, hắn tin tưởng phu nhân của mình có một ngày sẽ cho mình lời giải thích, hắn rất là thích ý chậm rãi chờ đợi.

Mấy ngày nay, hai người phối hợp cùng một chỗ có thể nói là cường cường liên hợp, một đường bễ nghễ thẳng tiến.

Trừ bỏ một ngày đụng phải viêm ma thú lúc trước, mấy ngày còn lại toàn gặp phải một ít tang thi cùng ma thú cấp một hoặc hai, Hạ Thiên Tịch giết tang thi xong đều thu hết tinh hạch cất đi, cho dù hệ khác y không thể dùng, y cũng sẽ thu lại cất vào trong không gian, dù sao đồ vật sáng lấp lánh này cũng không chiếm mấy chỗ.

Mà Lăng Thần, vốn dĩ sau khi giết ma thú cùng tang thi hắn chỉ lấy tinh hạch hệ kim cho mình cùng hệ thủy cho Hạ Thiên Tịch dùng, còn những hệ khác hắn đều bỏ lại không lấy, chung quy hắn cũng không giống như Hạ Thiên Tịch có không gian dễ dàng mang theo đồ vật bên mình, mang theo tinh hạch cấp thấp rất phiền toái, nhưng là nhìn phu nhân nhà mình thích như vậy, Lăng Thần không khỏi lấy lòng một phen, đem tất cả tinh hạch đều thu lại hiến cho phu nhân nhà mình, còn  Hạ Thiên Tịch cho rằng nếu là đồ miễn phí cho không cho dù không dùng đến y cũng có thể đem bán lấy tiền mà!

"Đi! đi phía trước!" Hạ Thiên Tịch cảm thấy mỹ mãn đào lấy tinh hạch trong đầu tang thi nói, hai người bọn họ đã ở trong rừng Tử Vong được nửa tháng, nửa tháng này Hạ Thiên Tịch có thể nói là thu hoạch khá khẩm, tinh hạch trong không gian làm cho người ta quả thực là hoa cả mắt, y quyết định thu thập vài ngày nữa rồi tìm một cái sơn động kín đáo bắt đầu hấp thu những tinh hạch này thăng cấp.

Trong nửa tháng này, bọn họ có đôi khi cũng sẽ gặp được thí sinh khảo thí, chẳng qua khi gặp những người đó Lăng Thần đều sẽ lôi kéo y trốn đi, hai người bọn họ đều không muốn tiếp xúc với những người đó.

"Đừng nhúc nhích, phía trước có động tĩnh." Lăng Thần nhăn lại mặt mày thần sắc nhạy bén nhìn phía trước, tuy rằng bọn họ không nhìn thấy gì, nhưng hắn có thể nghe được âm thanh chém giết phía trước dị thường kịch liệt.

  Hạ Thiên Tịch  vừa mới rồi chỉ lo lấy rồi cất tinh hạch, nghe Lăng Thần nói như vậy cũng lập tức lắng nghe, quả nhiên phía trước mơ hồ truyền đến thanh âm kịch liệt chém giết.

"Chúng ta mau rời đi thôi." Lăng Thần nhíu mày nói, hắn không muốn tiến đến nhiều chuyện.

"Đừng hoảng hốt, chúng ta đi nhìn xem." Hạ Thiên Tịch sáng lấp lánh đôi mắt nhìn phía trước, vẻ mặt hưng trí.

Trong nửa tháng này, y ban ngày thu thập các loại tinh hạch, ban đêm sẽ ngồi trong sơn động minh tưởng tu luyện ma pháp, mấy ngày này gặp được đều là một ít tang thi cùng ma thú cấp thấp, trừ bỏ ngày đầu tiên gặp phải viêm ma thú, mấy ngày nay vẫn không gặp lại ma thú cấp cao nào cả, vừa mới vừa rồi y ngưng thần lắng nghe thanh âm, y nghe được, đó là thanh âm của oan gia, không nghĩ tới mới có nửa tháng cư nhiên lại gặp lại được con viêm ma thú kia, Hạ Thiên Tịch quyết định muốn báo mối thù nửa tháng trước.

Tuy rằng ma pháp còn chưa tiến bộ, nhưng mấy ngày này cùng Lăng Thần ở cạnh nhau hai người phối hợp có thể nói là cường cường liên thủ, y không tin, hai người bọn họ lúc này có chuẩn bị mà đến liền ngay cả một con viêm ma thú cũng không giết được.

Nhìn vẻ mặt hưng trí của phu nhân nhà mình, đôi mắt sáng lấp lánh quả thực so với nai con còn muốn thanh triệt, Lăng Thần lúc này gật đầu, cho dù phía trước là núi đao biển lửa, vì phu nhân của mình, thân là trượng phu đương nhiên nghĩa bất dung từ.

Đáng thương Hạ Thiên Tịch còn chưa biết bản thân đã bị mặc định là hoa có chủ, chờ đến khi y biết được cũng đã muộn, thật suất!

Hai người lập tức tiến lên phía trước, từ xa bọn họ đã nhìn thấy đối chiến cùng viêm ma thú là một chiến sĩ cơ giáp cấp 3, viêm ma thú là ma thú hỏa hệ ma pháp cấp 4 (Bí: ko hiểu sao chương trước viêm ma thú là thổ hệ sang chương này lại là hỏa hệ), giờ phút này chiến sĩ cơ giáp kia đang đối chiến cùng lửa nóng của viêm ma thú.

Tuy rằng chiến sĩ cơ giáp kia thấp hơn viêm ma thú một cấp bậc, nhưng hắn là chiến sĩ cơ giáp thổ hệ, trong rừng rậm thổ hệ cùng mộc hệ là nơi dễ dàng phát huy thuộc tính đặc biệt nhất, cho nên lúc này chiến sĩ cơ giáp kia cùng viêm ma thú đối chiến cũng coi là thế lực ngang nhau.

Đinh!

Hệ thống thông báo: Xin cùng với người phía trước kết thành quan hệ bạn bè, nhiệm vụ hoàn thành sẽ được thưởng một mảnh linh quả, ba viên bách chuyển đan, đồng ý chọn Có, không đồng ý chọn Không.

  Hạ Thiên Tịch một gáy hắc tuyến đầm đìa, sao hệ thống này có thể nhiều chuyện như vậy chứ?

Y cùng với người ta còn chưa nhận thức đâu, khiến y cùng với người ta kết thành bạn bè, y thật sự cảm thấy hệ thống này chính là lo chuyện bao đồng!

"Ngu ngốc, không nên do dự nữa, mau lựa chọn Có, bách chuyển đan đối với ngươi có chỗ tốt." Tiểu Cửu nhìnHạ Thiên Tịch do dự như vậy, không khỏi sốt ruột.

"Bách chuyển đan là cái gì?" Linh quả thì y còn biết, bách chuyển đan này y cũng không biết.

"Bách chuyển đan là một loại đan dược có thể nhanh chóng chữa khỏi miệng vết thương, mặc kệ ngươi bị thương có bao nhiêu nghiêm trọng, chỉ cần ngươi còn một hơi tồn tại, ăn một viên bách chuyển đan, bảo đảm ngươi sẽ lại tung tăng nhảy nhót."

"Còn có loại đan dược như này!" Hạ Thiên Tịch vui vẻ, không chút do dự lựa chọn Có, loại đan dược nghịch thiên này quả thực so với công nghệ kỹ thuật cao chữa bệnh còn lợi hại hơn,y nếu bỏ lỡ tuyệt đối là ngốc tử."

Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ, Hạ Thiên Tịch cũng không thể trơ mắt nhìn tiểu đồng bọn bị thương được, lập tức gia nhập vòng chiến, thổ hệ ma pháp không chút do dự hướng tới viêm ma thú ném qua, cho dù không thể tạo được thương tổn gì với viêm ma thú, nhưng cũng có thể kiềm chế viêm ma thú một chút.

Lăng Thần vừa thấy phu nhân nhà mình đều chủ động xuất kích, hắn càng không có khả năng đứng nhìn, nháy mắt biến thành chiến sĩ cơ giáp, gia nhập vòng chiến.

Vốn dĩ viêm ma thú cùng chiến sĩ cơ giáp kia còn có thể coi là thế lực ngang nhau, sau khi có hai người gia nhập vào viêm ma thú rất nhanh liền không chống đỡ nổi, viêm ma thú cấp 4 tuy rằng còn chưa có trí tuệ nhưng là đã có lĩnh ngộ cao cấp, biết giờ phút này bản thân không phải lúc cậy mạnh, viêm ma thú lập tức muốn chạy trốn.

"Muốn chạy, không có cửa đâu." Hạ Thiên Tịch không chút do dự vứt ra một đạo băng lam sắc băng hệ ma pháp, hoa lệ màu sắc ma pháp thoáng hiện, tường băng rắn chắc đứng vững chặn trước mặt viêm ma thú, tuy rằng y biết bức tường băng này cũng không thể thật sự chặn lại viêm ma thú, nhưng tốt xấu cũng giảm lại tốc độ của viêm ma thú, hơn nữa Hạ Thiên Tịch không chút do dự một đạo ma pháp hoa lệ vứt ra, viêm ma thú phẫn nộ vung một vuốt chụp nát bức tường băng, phía trước còn lại một đống vụn nát.

Thừa dịp thời gian viêm ma thú bị chặn lại, Lăng Thần lập tức điều khiển cơ giáp chế trụ viêm ma thú, nhìn chiến sĩ cơ giáp thổ hệ kia ánh mắt ngốc lăng, nhíu nhíu mày,  bất mãn lạnh lùng nói "Ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau chút." 

Chiến sĩ cơ giáp kia kỳ thật là bị ma pháp hoa lệ của Hạ Thiên Tịch khiến cho kinh sợ, tuy rằng y không biết đó là cái gì, chỉ nhìn thôi thì thấy đẹp, cảnh đẹp ý vui, cư nhiên còn lợi hại như thế, bị Lăng Thần nói chợt bừng tỉnh, người này lập tức không chút do dự phát động thổ hệ công kích, đem viêm ma thú dáng người cao lớn rơi vào yếu thế, Lăng Thần không chút do dự sát chiêu vung hướng thú, đầu viêm ma thú tứ cấp này dưới sự liên thủ của ba người rốt cục bị hạ.

Khi thân thể viêm ma thú bị ngã xuống mặt đất, hai người cũng đã thu hồi cơ giáp.

Lăng Thần đi đến bên người Hạ Thiên Tịch, con ngươi bạc sắc lộ ra vẻ ôn nhu sủng nịch hỏi "Có mệt hay không?"

Tuy rằng không biết  Hạ Thiên Tịch tu luyện cái gì, nhưng thời gian dài như vậy hai người ở chung khiến Lăng Thần đã biết, Hạ Thiên Tịch mỗi lần công kích sử dụng ma pháp đều là lấy thể lực làm đại giới, ma pháp tiêu hao quá nhiều, thể lực y liền sẽ dễ dàng không chống đỡ được.

"Không có việc gì." Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu, đến nỗi ôn nhu trong mắt Lăng Thần, y còn lại cố tình không nhìn đến, ai biết Lăng Thần lại phát điên cái gì, cư nhiên nói thích y, y nếu tin thì sẽ là thiên hạ đệ nhất ngốc.

Thật vất vả từ bóng ma Lancet thoát ra, y tuy rằng không đến mức về sau không bao giờ tiếp thu tình yêu, nhưng là y tuyệt đối không thể nhanh như vậy tiếp thu tình yêu, hơn nữa đối tượng lại là Lăng Thần.

Y cảm thấyđược y cùng Lăng Thần vẫn là có cừu oán!

Hạ Thiên Tịch lòng dạ hẹp hòi là phi thường mang thù!

Đáng thương Lăng Thần, ai bảo ngươi lần đầu tiên nhìn thấy phu nhân nhà ngươi đã cuồng bá khốc huyễn như vậy đi?

Đây là trả giá cho việc cuồng bá khốc huyễn của ngươi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net