Quyển 1: TQĐS1-Chương 45: Ta thật sự không muốn...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mắt mỹ thiếu niên gắt gao nhìn chằm chằm nút áo sơ mi bị rớt của Hạ Thiên Tịch, sau đó mới thật cẩn thận tránh khỏi Hạ Thiên Tịch đi đến bên cạnh đầu viêm ma thú, rút ra một phen chủy thủ đâm thủng đầu viêm ma thú, lấy ra tinh hạch.

  Hạ Thiên Tịch  lại lần nữa bị động tác của mỹ thiếu niên kích thích, y thật muốn rống to một câu, ta thật sự không muốn cưỡng gian ngươi.

Vốn dĩ nhìn mỹ thiếu niên này Hạ Thiên Tịch liền cảm thấy được đủ kỳ lạ, không nghĩ tới động tác kế tiếp của mỹ thiếu niên càng thêm kỳ lạ.

Sau khi mỹ thiếu niên lấy ra tinh hạch viêm ma thú, thật cẩn thận lấy ra khăn lụa chà lau sạch sẽ, sau đó đem ba lô đặt trên mặt đất, mở ra ba lô lấy ra một cái hộp, hộp được chia thành năm ngăn, mỗi một ngăn đều đặt một viên tinh hạch sáng lấp lánh, tinh hạch đều được phân loại cất cẩn thận.

Nhìn thiếu niên đem ba lô của mình sửa sang lại cho tốt, biểu tình cẩn thận tỉ mỉ, trong ánh mắt tuyệt đối không chấp nhận được cả nửa hạt cát, khiến cho Hạ Thiên Tịch cùng Lăng Thần khóe miệng hung hăng co rút.

Thiếu niên sửa sang lại ổn thỏa ba tô của mình, sau đó nhấc chân muốn đi, Hạ Thiên Tịch vừa muốn há mồm gọi lại thiếu niên, nhiệm vụ của y còn chưa có hoàn thành đâu, không nghĩ tới mỹ thiếu niên lại dừng bước chân quay đầu ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn Hạ Thiên Tịch nhỏ giọng nói "Cúc áo sơ mi của ngươi bị rơi."

Phốc!

  Hạ Thiên Tịch  thật muốn phun máu.

Y giờ phút này chỉ muốn rống to một câu, ngươi còn có câu nào khác sao?

Ngay cả Lăng Thần, giờ phút này khóe môi cũng câu ra một mạt ý cười tà khí.  

Thiếu niên này thật sự là kỳ lạ.

"Rơi rồi ta cũng không có biện pháp gì." Hạ Thiên Tịch chỉ phải bất đắc dĩ lôi kéo khóe miệng nói, y thực hết chỗ nói rồi.

Vì sao một hai cứ phải chú ý tới cái cúc trên áo sơ mi của y như vậy?

"Ta có biện pháp." Đôi mắt mỹ thiếu niên sáng lấp lánh nhìn Hạ Thiên Tịch nói, sau đó mỹ thiếu niên lập tức mở ra ba lô của mình, từ trong ba lô xuất ra một cái hộp nhỏ, bên trong hộp nhỏ cư nhiên là đủ loại cúc áo đủ màu với một cuộn kim chỉ, đều được phân biệt sắp xếp quy quy củ củ.

....

Hạ Thiên Tịch "..."

Lăng Thần "..."  

Đây thực là con người sao?

Mỹ thiếu niên có rất nhiều loại cúc áo, hắn ngẩng đầu nhìn một cái cúc áo khác trên áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch, lập tức tìm ra được một cái cúc giống vậy sau đó giơ kim chỉ đi đến trước mặt Hạ Thiên Tịch, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch hỏi "Có thể chứ?"

  Hạ Thiên Tịch  "..." Y có thể nói không thể sao?

Được đến Hạ Thiên Tịch  đồng ý, mỹ thiếu niên lập tức trên áo sơ mi của Hạ Thiên Tịch  xe chỉ luồn kim, rất nhanh đem cúc áo gắn chắc, cuối cùng nhìn đến áo sơ mi đầy đủ cúc áo mới phi thường vừa lòng gật gật đầu. 

  Hạ Thiên Tịch  "..."

Y hôm nay bị đả kích quá nhiều lần rồi.

Khâu xong cúc áo mỹ thiếu niên lập tức lui ra cách Hạ Thiên Tịch  ba thước, vẻ mặt sợ hãi như bị cưỡng gian. 

  Hạ Thiên Tịch  "..." y thực sự thực sự rất muốn hô to, ta thật sự không muốn cưỡng gian ngươi! Suất!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net