Quyển 1: TQĐS1-Chương 63: Lăng Thần buồn bực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Hạ Thiên Tịch ngủ một giấc tự nhiên tỉnh, đây chính là mong muốn tha thiết của y mấy tháng qua, bốn tháng sau khi trọng sinh, y mỗi ngày chính là nỗ lực tăng lên tu vi bản thân, ban ngày không ngừng rèn luyện, ban đêm không ngừng tu luyện ma pháp, may mà tu luyện mấy tháng qua của y không uổng phí, tuy rằng y hiện tại chỉ là học sinh dự bị của trường quân đội số 1, nhưng là y tuyệt đối tự tin có thể trở thành học viên chính thức của trường quân đội số 1.

  Hạ Thiên Tịch mông lung chớp chớp mắt, đều 4 tháng a, không nghĩ tới y sống lại cư nhiên đã được bốn tháng, ngẫm lại bản thân mỗi ngày trong bốn tháng qua, thật đúng là phong phú, tuy rằng mỗi ngày đều mệt, nhưng là mỗi ngày sống đều có ý nghĩa, về sau y cũng muốn mỗi ngày đều sống có ý nghĩa.

Ngủ dậy một giấc, nhìn nhìn ký túc xá, ký túc xá lúc này đều không còn ai, ký túc xá mới tinh ngay cả sàn nhà cũng có thể soi gương, Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, cho dù dùng ngón chân nghĩ y cũng biết đây là công lao của ai.

Xem thời gian lúc này, đều đã 11 giờ sáng, sắp đến 12 giờ, sờ sờ bụng đột nhiên có điểm đói, Hạ Thiên Tịch quyết định xuống giường rửa mặt rồi đi nhà ăn một phen, sinh hoạt trong mấy tháng qua tuy rằng so với người khác khá rất nhiều, nhưng là mỗi ngày đều ăn trái cây, thịt nướng, ăn đến nỗi miệng y cũng không nhận ra hương vị tốt xấu thế nào nữa.

Mới rửa mặt từ trong phòng tắm đi ra, cửa ký túc xá đã mở, dẫn đầu đi vào là một đầu tóc ngân phát lóng lánh Lăng Thần.

Thân ảnh thon dài bước vào, một đầu tóc bạc tản mạn trên vai, dưới ánh đèn phản quang hiện lên quang mang sắc lạnh, phượng mâu hẹp dài là thần sắc lãnh liệt, cánh môi mỏng vừa kiên nghị lại vừa hoặc nhân, vừa ngẩng  đầu liền lộ ra khuôn mặt tà mị cuồng quyến, đôi con ngươi màu bạc cũng vừa lúc đối diện cùng với Hạ Thiên Tịch, sau khi nhìn thấy Hạ Thiên Tịch, đôi đồng tử màu bạc kia liền phảng phất như đại địa hồi xuân gợn lên từng đợt sóng ôn nhu.

Trong một khắc này, tim Hạ Thiên Tịch không chịu khống chế thình thịch nhảy lên vài cái trong lồng ngực.

Không thể không thừa nhận rằng, Lăng Thần thật là một người nam nhân phi thường mị hoặc, chỉ cần nhìn dung nhan của nam nhân này, liền rất ít người không bị hắn hấp dẫn, đặc biệt chính là đôi mắt màu bạc khi hiện lên ấm áp say lòng người, thời điểm đó thực sự là quá sức quyến rũ.

Đáng chết! Hạ Thiên Tịch trong lòng âm thầm mắng chính mình một tiếng, y sao có thể ở ngay lúc này bị Lăng Thần hấp dẫn.

  Hạ Thiên Tịch  nhanh chóng hạ xuống tâm tình đang loạn như con nai con của mình, khôi phục thần sắc bình thường, mà Lăng Thần lúc này đã chạy tới bên cạnhHạ Thiên Tịch, trong tay hắn còn ôm mấy bộ quần áo, Lăng Thần đem hai bộ trong đó đặt ở trên giường của mình, hai bộ khác đặt ở trên giường của Hạ Thiên Tịch, khi Hạ Thiên Tịch  nhướng mày liền giải thích "Đây là quân phục của trường quân đội số 1."

Tuy rằng bọn họ hiện tại chỉ là dự bị sinh, nhưng là chỉ cần trở thành dự bị sinh của trường quân đội số 1 cũng không thể mặc quần áo của chính mình, quân  phục thống nhất vẫn là phải mặc.

"Ngươi sáng sớm còn đang ngủ, khi có thông báo đi lĩnh quân  phục ta liền thay ngươi lấy luôn." Lăng Thần giương lên khóe môi tươi cười nói "Tịch Tịch mau thay quần áo chúng ta liền đi ăn cơm."

  Hạ Thiên Tịch  gật gật đầu, ngay cả một lời cảm ơn cũng không nói, nếu Lăng Thần tình nguyện y liền nhận, dù sao có tiện nghi không chiếm thì là đồ ngốc, huống chi không phải y chủ động bảo Lăng Thần đi lao động thay cho mình.

Hạ Thiên Tịch  yên tâm thoải mái bắt đầu cởi quần áo ngủ trên người chuẩn bị thay quần áo, không hề kiêng dè gì, y cũng không phải là người hay xấu hổ, cho dù biết Lăng Thần có ý với mình, mặc kệ ý tứ này là thật hay giả, y cũng không chút để ý mà thay quần áo ngay trước mặt Lăng Thần, ký túc xá đều là một đám đại lão gia, y xấu hổ gì chứ?

Mà lúc này Thẩm Hạo cùng Tinh Dạ là đang đẩy cửa bước vào, khi Lăng Thân đang dùng ánh mắt trắng trợn không kiêng dè gì thưởng thước thân thể của phu nhân nhà mình, chợt cảm giác được cửa mở, nhìn ra ngoài cửa đang đứng hai người, con người màu bạc vừa mới rồi còn nhu tình mật ý lập tức trở nên lạnh băng, ánh mắt khiến người không rét mà run bắn về phía hai người ở cửa, bá đạo ra lệnh "Đi ra ngoài."

Cường đại khí tràng nháy mắt phát ra, hai người đang đứng ở cửa liền cảm nhận được một cỗ áp bách xông thẳng vào người.

Hai người không tự giác rùng mình một cái, tuy rằng bọn họ còn không có phản ứng là chuyện gì xảy ra, bất quá phản ứng kịp theo lời mệnh lệnh cường đại này, hai người lập tức lui ra ngoài đóng cửa lại, đóng cửa xong hai người còn không có phản ứng lại đây là đã xảy ra chuyện gì.

Mà bên trong phòng Lăng Thần lại đang buồn bực, trong giây lát vừa rồi, phu nhân liền thay xong quần áo, thật sự là khiến cho người ta buồn bực.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net