Chương 359: Bệnh tình + Chương 360: Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
rõ: Phu nhân nằm mơ thấy ánh sáng mặt trời chiếu rọi tẩm điện, hoa quang rực rỡ, quẻ bói là đại cát!"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.net/tac-gia/frenalis . Các bạn đọc tại trang chính chủ để được xem chương mới nhanh nhất và tạo thêm động lực để editor có thể edit thêm nhiều bộ truyện mang đến cho các bạn nhé.

"Toàn quân nghe rõ: Phu nhân nằm mơ thấy ánh sáng mặt trời chiếu rọi tẩm điện, hoa quang rực rỡ, quẻ bói là đại cát!"

Tiếng hô vang lên từ từng doanh trại, rõ ràng truyền khắp không trung thành Trung Sơn.

Chẳng mấy chốc, công tử Bất Ly cũng nghe được tin này.

Sắc mặt hắn ta trầm xuống, cùng chúng tướng nhìn nhau.

Sau một lúc lâu, một tướng Sở run giọng nói: "Trời xanh bỏ rơi nước Sở chúng ta sao?"

Không ai trả lời câu hỏi của hắn ta.

Công tử Bất Ly nhìn sang mưu sĩ bên cạnh, gật đầu, cao giọng nói: "Tấn Hầu kiêu ngạo đến thế sao? Mấy ngày nay không thấy hắn, chắc chắn đã bị thương! Toàn quân không cần hoang mang! Đợi ta lấy đầu Tấn Hầu, xem quỷ thần phù hộ ai!"

Lời nói của công tử Bất Ly đầy khí phách, người Sở vốn dễ bị kích động, tính tình lãng mạn, tinh thần họ phấn chấn lên, đồng loạt chắp tay nói: "Lời công tử thật chí lý!"

Một tướng Sở lớn tiếng nói: "Thiên hạ đều nói quân Kính Lăng không ai địch nổi, lần này không phải cũng thua trong tay nước ta sao? Hừ, lần này ta nhất định lấy mạng hắn!"

Lời vị tướng Sở này nói ra rất hùng hồn, nhưng chúng tướng khác đều quay đi, làm như không nghe thấy.

Trận này quân Sở tuy thắng, nhưng quân Tấn cũng có biểu hiện đáng ngờ, nói không chừng thật sự bị thương. Nhưng thắng lợi này là do quân Sở dùng thủ đoạn hèn hạ, không đáng khoe khoang, nói ra cũng thấy xấu hổ. Người thời này còn chưa có thói quen khoác lác về sự vô sỉ của mình. Vì thế, chúng tướng Sở đều cố gắng lờ đi lời khoe khoang của người kia.

*****

Đêm xuống.

Vệ Lạc vẫn ngồi trên giường xoa bóp kinh mạch cho Kính Lăng.

Nàng đã phái người đi mời đại phu từ nước Tấn đến châm cứu cho hắn, nhưng Vệ Lạc cảm thấy nội lực của mình có lẽ có tác dụng hơn với vết thương của hắn.

Kính Lăng ngủ một mạch đến sáng hôm sau mới tỉnh, khi mở mắt ra, hắn cảm nhận được Vệ Lạc đang dựa vào vai mình, tiếng thở đều đều vang lên khe khẽ.

Tay nàng vẫn đặt trên đan điền của hắn.

Kính Lăng hơi nghiêng đầu, môi khẽ chạm vào má Vệ Lạc, động tác rất nhẹ nhàng như gió xuân thoảng qua.

Hắn vừa động đậy, hàng mi dài của Vệ Lạc đã khẽ rung, nàng chậm rãi mở mắt.

Vệ Lạc nhìn Kính Lăng đầy quan tâm, thấy hắn tỉnh táo mắt sáng, không khỏi nở nụ cười.

Đúng lúc này, bên ngoài điện truyền đến tiếng trống dồn dập.

Trong tiếng trống, một giọng Sở hùng hồn đầy mạnh mẽ vang lên: "Hừ! Quân Tấn định trốn trong thành Trung Sơn mãi sao? Tấn Hầu định trốn trong thành Trung Sơn mãi sao? Kính Lăng ngươi ra đây, đánh với ta một trận!"

Giọng nói vừa dứt, hai mươi vạn quân Sở đã đồng thanh hét lớn: "Kính Lăng ra đây, đánh một trận với ta!"

"Kính Lăng ra đây, đánh một trận với ta!"

Trong tiếng hò hét rung trời chuyển đất, sắc mặt Kính Lăng càng lúc càng xanh!

Vệ Lạc cúi đầu nhìn hắn, đôi môi khẽ cong lên, từ từ lộ ra một nụ cười. Trong nụ cười thong dong bình tĩnh này, nàng chậm rãi rời khỏi giường, cúi đầu hành lễ với Kính Lăng.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.net/tac-gia/frenalis . Các bạn đọc tại trang chính chủ để được xem chương mới nhanh nhất và tạo thêm động lực để editor có thể edit thêm nhiều bộ truyện mang đến cho các bạn nhé.
-------------------o------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net