Chap 1: Những kẻ có nhiều kẻ thù.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thức dậy mỗi ngày trong một mê cung được bao bọc, có hình dạng giống một con cá voi, chờ đợi những tên sát thủ và kẻ trộm, tìm thấy, tấn công và giết chết sẽ không phải là ý tưởng vui vẻ của hầu hết mọi người.

Nhưng đó chính là cuộc sống của Hisoka Morow. Nước biển gần như không làm rung chuyển con thuyền, nhưng Hisoka vẫn có thể nghe thấy âm thanh của chúng.

Trong số hoàng gia và những người nổi tiếng, mafia, thợ săn, hắn ta hầu như không lẩn trốn. Nhóm Ryodan cuối cùng sẽ đến được đây. Họ sẽ tìm ra cách giống như hắn ta đã làm. Trừ khi họ thực sự thảm hại.

Tôi đang đợi, Illumi .

Hisoka bước ra boong tàu. Những tia nắng gay gắt của mặt trời không làm phiền anh ta, bởi vì một nửa của hắn là kẹo cao su bungee và xác sống. Thật bất ngờ.

Hisoka có thể tạo ra một cuộc chiến, nhưng hắn không muốn ngay bây giờ, chờ đợi kẻ săn và con mồi thú vị hơn.

Tiếng cười của những đứa trẻ vang lên ở tầng 1. Hisoka trợn tròn mắt, thật là lãng phí. Tất cả chúng sẽ chết trước khi chúng có thể phát triển nen.

Hisoka sải bước qua đám đông. Bạn sẽ nghĩ rằng với ít nhất hai trận tử chiến diễn ra, mọi thứ sẽ thú vị hơn một chút.

Hisoka dừng lại khi một ánh hào quang quen thuộc đập vào mắt hắn. Một thanh niên mặc vest, mái tóc vàng tung bay trong gió. Cậu ấy tiếp tục đi qua Hisoka, không để ý.

"Hừm" Hisoka trầm ngâm.

Kurapika là người mà Hisoka luôn muốn nhìn và muốn thấy cậu thanh niên đó trưởng thành và lớn lên, giống như Gon và Killua.

Hisoka theo ngay sau Kurapika để theo dõi cậu dễ dàng hơn. Hắn đu người lên trên thanh ray khi thấy một trong những hoàng tử, theo những gì Hisoka biết.

Đó là một người đàn ông với mái tóc xù, ánh hào quang đen tối mà Hisoka cảm thấy thú vị.

"Anh có hứng thú với anh ta không?" Một giọng nói vang lên.

Hisoka nheo mắt, đó là một người đàn ông thấp bé. Mặt trời phản chiếu ánh nắng lên quả đầu hói của anh ta.

"Bởi vì nếu như anh có kế hoạch chiến đấu với hoàng tử đó, tôi có thể giúp đỡ"

Hisoka nheo mắt. "Tôi có biết anh không?"

"Không quan trọng, tôi biết anh, Hisoka."

"Vậy sao, tôi thường không nhớ khuôn mặt của người mà tôi chưa từng chiến đấu. Trừ khi anh muốn chiến đấu ngay bây giờ. Tôi thích chiến đấu." Hisoka nói.

Người đàn ông lắc đầu. "Tôi không thích lãng phí thời gian cho một cuộc chiến không có ý nghĩa. Ngoài ra, anh là một kẻ nói dối mà tôi rất ấn tượng."

Hisoka rút một tấm thẻ và tung nó lên không trung. "Vậy sao" Một nụ cười nở trên môi. Hắn ta rất thích cắt cổ người đàn ông này. Nhưng nếu Hisoka chiến đấu để thỏa mãn niềm vui bây giờ, thì băng nhện chắc chắn sẽ nghe nói về điều đó. Và sau đó hắn có thể chiến đấu với tất cả bọn họ. Hoặc Hisoka có thể chơi một trò chơi chờ đợi. Săn mồi và trốn tìm.

....................

"Cô bé muốn cậu ôm" Oito nói với
Kurapika đang đứng cạnh cửa.

Woble chìa tay ra cho cậu. Cô bé nở nụ cười xinh đẹp và trái tim Kurapika dường như tan chảy. Cậu thanh niên không thể hiểu rằng anh chị em của cô bé sẽ muốn làm hại cô bé.

Cậu nhớ tới hoàng tử Tserriednich, người đã khơi gợi lại ký ức cho cậu về băng nhện. khiến cậu nhớ quá nhiều về Phantom Troupe.

Woble run rẩy, có lẽ cô bé đã cảm nhận được sự căng thẳng của Kurapika. Cậu đưa đứa trẻ lại cho nữ hoàng Oito.

"Tôi sẽ trở lại trong thời gian ngắn."

"Được rồi," Oito đồng ý.

Kurapika cúi đầu, khi chạy ra khỏi phòng. Cậu không muốn bi kịch diễn ra trên người Oito và Woble. Cậu muốn họ sống trong tình yêu và an toàn.

"Kurapika?" Mizaistom hỏi khi thấy Kurapika."Có chuyện gì sao?"

"Không có gì" Kurapika nói.

"Chúng ta có thể nói chuyện riêng không?"

"Tất nhiên rồi, theo tôi" Kurapika dẫn Mizaistom về phòng của mình.

"Băng nhện đang ở trên con tàu và họ đang nhắm vào ai đó" Mizaistom nói.

Kurapika ngạc nhiên, băng nhện??
Những hình ảnh hiện lên trong tâm trí cậu. Chrollo Lucilfer bị dây xích nen trói chặt, Pakunoda và Uvogin đã chết, cậu thậm chí còn chôn cất Uvogin.

"Tôi tình cờ gặp Kalluto và Illumi Zoldyck" Mizaistom nói.

"Cái gì?" Kurapika một lần nữa ngạc nhiên. Anh em của Killua?

"Bây giờ họ đã tham gia cùng băng nhện và Illumi"

Đã tham gia băng Nhện . Kurapika nghiến răng, nhớ lại cách họ đã đối xử với Killua. Cậu nhớ Illumi, cái thứ dở hơi đe dọa giết Gon, hành động như một con rối vô cảm. Bởi vì giết chóc là tất cả những gì anh ta là và tất cả những gì anh ấy muốn Killua trở thành... Tên quái vật.

Những con quái vật đứng về phía nhau. Thật phù hợp. Nhưng Kurapika khó có thể làm hại một thành viên trong gia đình Killua.

Nhưng băng nhện không phải mối quan tâm của cậu bây giờ.
Cậu ấy phải tập trung. Tập trung vào đôi mắt, Oito và Woble.

Nhưng nếu băng nhện đang săn lùng cậu... thì Chrollo Lucilfer có muốn trả thù không?

"Cảm ơn anh đã cho tôi biết."

"Tôi không chắc nếu..."

"Không thành vấn đề," Kurapika cắt ngang. "Tất cả không sao. Họ sẽ không đến được đây và nếu có, tôi sẽ ngăn chặn họ."

Mizaistom rời đi và Kurapika đi lại trong phòng. Điều gì sẽ xảy ra nếu băng nhện gây nguy hiểm cho Oito và Woble? Chết tiệt, cậu phải lo lắng về việc giữ an toàn cho họ trước các thành viên khác của gia đình hoàng gia Kakin khỏi địa ngục và mafia. Bây giờ cả băng nhện nữa?

Tôi sẽ không thất bại. Kurapika nghĩ.

"Cậu không phải là mục tiêu" Một giọng nói cắt ngang.

Kurapika giật mình. Mắt cậu ấy đỏ rực. Và một thẻ bài đáp vào tường, cách má cậu một cm.

"Đã lâu không gặp" Hisoka càu nhàu.

"Ngươi đang làm cái quái gì trên con tàu này và trong phòng tôi" Kurapika hét lên.

"Tôi đang thử vai quái vật dưới gầm giường," Hisoka đáp và phủi bụi. "Ồ, thư giãn đi. Tôi không có ý định giết nhóc."

"Tôi biết" Kurapika trả lời. "Tôi chỉ đang quyết định xem tôi có nên giết ngươi hay không thôi."

"Thật sao? Thật vinh hạnh" Hisoka mỉm cười.

"Đừng bận tâm."

"Tốt thôi. Thật nhàm chán." Hisoka dựa lưng vào tường. "Từ con gái của trùm mafia rồi sang nữ hoàng thuộc gia tộc sát nhân hoàng gia. Cậu thực sự là hình tượng đỉnh cao của công lý, phải không?"

"....."

"Nhóc không phải là mục tiêu của băng nhện" Hisoka lặp lại. "Tôi là."

Kurapika ngạc nhên. "Lần này ngươi đã làm gì họ?"

"Chrollo đã giết tôi và nó chỉ giúp tôi nhận ra rằng cuộc sống đáng sống là cuộc sống trên đỉnh của cái chết. Chỉ khi đó, cậu mới thực sự tận hưởng nó."

"Thật điên rồ" Kurapika nói.

Hisoka nhún vai. "Tôi đã thuê Illumi gia nhập băng nhện để giết tôi."

"Tôi thậm chí không muốn biết điều đó có nghĩa là gì" Kurapika nói. "Tôi nghĩ Gon là đối thủ cuối cùng của ngươi"

"Cậu nhóc mất nen rồi."

Kurapika khoanh tay. "Vậy cậu ấy đối với ngươi vô dụng?"

Hisoka hướng mắt về phía Kurapika. "Nói cho tôi biết, cậu đã làm gì, Kurapika? Cậu đã tra tấn ai để có được đôi mắt? Cậu còn lại bao nhiêu đôi?"

"Đồ khốn nạn."

Hisoka trợn tròn mắt. "Oh, nếu cậu thú vị với việc hợp tác một lần nữa"

"Lần trước chuyện đó không suôn sẻ lắm." Kurapika nói.

"Hợp tác đơn giản thôi, chỉ cần không lấy nen của hắn ta một lần nữa. Và hãy để tôi giết tất cả những người khác."

"Họ sẽ giết ngươi, ngươi biết đấy. Giữa họ và Zoldyck"

"Chúng ta sẽ thấy." Hisoka mỉm cười. "Tôi mạnh mẽ hơn cậu nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net