Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kurapika di chuyển tới tầng thứ hai một cách dễ dàng.

Cậu biết Leorio đang ở trên con tàu này. Cậu có thể hỏi anh ấy về bang nhện. Không, cậu không thể. Kurapika không thể tập trung vào họ. Cậu cần phải tập trung vào những thứ quan trọng hơn. Một cuộc chiến giữa họ và một chú hề không phải là mối quan tâm của cậu.

Woble cười khúc khích.

"Cô ấy thích không khí trong lành" Oito nói. "Cô ấy không giống tôi chút nào"

Kurapika liếc nhìn nữ hoàng. Cậu cảm thấy Woble sẽ giống mẹ của cô ấy về mọi mặt.

Giống như Kurapika đang cố gắng giống những người lớn tuổi trong bộ tộc của mình. Trung thành.
Chắc chắn họ sẽ tự hào.

Woble kêu lên một tiếng và vươn cánh tay mũm mĩm của mình ra.

"Bước ra đây" Kurapika nói ngay lập tức khi cảm thấy sự nguy hiểm, bước tới trước mặt Oito. Cậu đã triệu hồi dây xích của mình.

"Tôi nghĩ rằng đó chỉ là một người trốn theo tàu," Oito nói.

Bởi vì Kurapika đã nhận ra người đàn ông này, một kẻ thù của cậu.

"Tôi nói bước ra đây" Kurapika nói rồi quay sang Oito. "Khóa cửa lại. Tôi sẽ quay lại."

"Kurapika?"

Tốc độ của Chrollo chậm lại. Anh quay lại. Đôi mắt anh mở ra khi phát hiện ra Kurapika đang nhìn mình chằm chằm.

Ngươi định làm gì vậy, tên khốn? Kurapika cau có, cậu không biết bang Ryodan làm gì, nhưng cậu muốn bảo vệ sự bình an đó.

"Điều đó sẽ không hiệu quả lần thứ hai" Chrollo cáu kỉnh.

"Ngươi đang làm cái quái gì ở đây vậy?" Kurapika hét lên

"Không phải việc của cậu."

"Tôi sẽ không để ngươi làm hại..."

"Làm hại ai? Hisoka sao?"

"Không"

"Vậy là gì? Cậu nên ngừng quan tâm những thứ nhỏ mọn"

Nhỏ mọn? Cơn thịnh nộ bùng lên. Đôi mắt của Kurapika đỏ bừng "Đó là tất cả gia đình của tôi, bộ lạc của tôi. Nhỏ? Nhỏ?"

Kurapika đã xông lên để hạ gục Chrollo. Ngón tay cậu ghìm chặt cổ họng của Chrollo. Nhưng Chrollo đã đá vào bụng cậu thanh niên, sau đó hắn ta đã khởi động quyển sách nen.

Trời ơi không! Kurapika không thích điều đó, sau đấy vài giây cậu chớp mắt. Khung cảnh nhạt nhòa biến mất và Melody đứng giữa cậu và Chrollo.

"Cái gì vậy?" Chrollo không hài lòng khi có người phá đám anh ta.

Melody nhìn sau đó nâng cao cây sáo của mình.

"Melody" Kurapika nói.

"Cậu đã quên tại sao cậu ở đây?" Melody nói "Điều gì sẽ xảy ra với Oito và Woble nếu cậu gặp chuyện?"

"Hãy nghe lời bạn của nhóc, Kurapika," Chrollo chế nhạo, đứng dậy. "Hoặc đồng nghiệp? Cậu có bạn bè?"

"Còn ngươi" Melody nói "Ngươi làm gì ở đây, tên trộm?"

Kurapika nói. "Anh ta đang cố giết Hisoka."

"Và làm thế nào nhóc biết được điều đó?" Chrollo hỏi. Một cái gì đó đen tối và nham hiểm hiện lên qua giọng điệu của anh ta.

"Dù sao thì cậu cũng không có thời gian" Chrollo nói. "Cậu là một vệ sĩ. Trừ khi cậu định từ bỏ nhiệm vụ của mình"

"Câm miệng." Kurapika sẽ không bao giờ bỏ rơi Oito và Woble. Không bao giờ, không bao giờ. Cậu ấy đã hứa. Cậu sẽ không để một đứa trẻ khác chết khi cậu có thể ngăn cản nó.

"Tránh đường, tôi thậm chí sẽ ăn mừng bằng cách tặng bạn một vài cặp mắt đỏ tươi bị đánh cắp." Chrollo nói.

Kurapika chần chừ. "Tổ chức từ thiện cuối cùng mà tôi từng nhận sẽ là từ ngươi, đồ khốn ."

"Oh?" Chrollo đóng sách lại, vẫn mỉm cười. "Tôi không biết rằng ngươi có thói quen nhận từ thiện"

Melody nghiêng đầu.

Kurapika rạng rỡ. "Đừng nói như thể ngươi biết tôi."

"Tôi không quan tâm." Chrollo nói trước khi biến mất.

"Nhịp tim của anh ấy cho biết anh ấy đang sợ hãi" Melody nói.

Kurapika ngạc nhiên. "Sợ tôi?"

"Không. Khi anh ta nói Hisoka sẽ giết tất cả mọi người xung quanh anh ấy." Ánh mắt của Melody dịu đi. "Kurapika..."

"Tôi ổn."

.................

“Chúng ta nên bắt đầu từ đây” Illumi nói khi nghiên cứu bản đồ của con tàu.

 Kalluto im lặng nhìn qua vai Illumi, cậu nhóc đã uống quá nhiều cà phê đối với một sát thủ và quá nhiều so với một đứa trẻ cùng tuổi.

"Anh bắt đầu ở đó." Kalluto chỉ về phía đối diện. "Em sẽ bắt đầu ở đây."

"Tại sao?" Illumi cau mày. Anh biết Hisoka không thể đứng ở tầng thứ hai khi hắn ta đã nghe nói rằng tất cả Nhện đều ở đó. 

"Em làm theo kế hoạch của riêng em, nii-san đừng can thiệp vào" Kalluto nói. 

"Chúng ta đang làm việc cùng nhau."

Kalluto phản bác lại "Chrollo không ra lệnh cho chúng ta."

"Anh là anh trai của em." Illumi nói, Kalluto đã bắt đầu hành động như Killua

"Em có thể tự chăm sóc bản thân" Kalluto nói rồi, đứng dậy. "Chúng ta sẽ gặp nhau sau vài giờ. Dù sao thì em cũng có thể theo dõi anh" Cậu bé chỉ về phía tờ giấy dính trên áo của Illumi.

Illumi nghiến răng. Anh không thích thái độ mới này của Kalluto. "Kal"

"Nii-san đang lo lắng những người khác sẽ giết vị hôn phu của anh"

Illumi chớp mắt. "Cái gì?"

"Hoặc có thể là ngươi không muốn giết hắn ta chút nào" Kalluto chế nhạo. "Việc tiết lộ chúng tôi ở trên tàu ngày hôm qua chứng tỏ anh là một kẻ phản bội giống như người bạn trai hề đáng thương của anh"

"Kalluto!" Illumi hét lên. "Đừng bao giờ nói những lời rác rưởi như vậy nữa." Kalluto không cố ý phải không? Tất nhiên là không. 

"Cả hai chúng ta ở đây vì một lý do. Một công việc" Illumi nói thêm

"Anh đến đây để làm việc" Kalluto sửa lại. "Em ở đây để đưa Killua trở lại."

Illumi nghiến răng. "Nhóc hầu như không làm tốt công việc đó. Em đã không gặp Killua gần 2 năm phải không."

"Ít nhất thì em không nhận lời thách thức từ một chú hề."

"Anh làm điều đó vì anh biết mình có thể giành chiến thắng." Illumi không thể tin rằng Kalluto đã quên bài học mà anh đã rèn luyện cho Killua.

 Đừng bao giờ đối đầu với một đối thủ mà bạn không biết mình có thể đánh bại. Danh tiếng của gia đình Zoldyck đáng giá hơn một cái chết ngu ngốc.

"Nii-san có thể?" Kalluto nói. "Em sẽ tin điều đó khi em nhìn thấy anh giết hắn ta. Hẹn gặp lại, Nii-san."

"Kalluto." Illumi nói. Anh ta có thể ném một cây kim vào Kalluto. Nhưng không. Cha đã không cho phép anh ta làm bất cứ điều gì tương tự với gia đình sau vụ với Killua.

Hisoka, nếu anh để bản thân chết dưới tay em trai tôi, tôi sẽ giết anh một lần nữa. Và nếu anh làm tổn thương Kalluto, tôi cũng sẽ giết anh. Bởi vì Illumi nghi ngờ Kalluto có thể giết Hisoka.

Illumi đuổi theo Kalluto và chạy dọc hành lang. "Kalluto! Kal" Giọng anh ấy vang vọng. Mọi người nhìn Illumi nhưng vẫn cứ lướt qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net