Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em ấy đã đi đâu vậy?" Illumi suy nghĩ.

Một người phụ nữ với hai vết sẹo trên mặt sải bước qua anh. Illumi đã dừng lại quan sát.

Sau đó, Illumi ném một cây kim vào vai cô ta khiến cô ấy dừng lại.

“Anh biết đấy...” Người phụ nữ nói khi giơ cây kim lên giữa hai ngón tay. "Tôi không quá yếu đúng không? Nhưng, tôi đoán rằng, anh có điều gì đó muốn hỏi tôi"

Gió hất tung mái tóc của Illumi khi anh quanh người lại. "Cô là ai và cô đang tìm kiếm ai?"

"Không có ai" Cô ta trả lời. "Đối với cả hai câu hỏi."

"...." Illumi nghi ngờ điều đó.

"Vậy còn anh, anh đang tìm em trai của mình, phải không, Illumi Zoldyck?"

Illumi ngạc nhiên nhưng vẫn im lặng.

"Kalluto có vẻ không vui lắm khi anh gia nhập gia đình khác của cậu bé" Cô nói.

"Sao cô biết?" Illumi hỏi.

"Bí mật nhưng nếu để tôi hôn anh thì tôi sẽ nói cho anh biết?" Cô ấy nói.

Không phải là Illumi e ngại về điều đó. Anh ấy sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để hoàn thành công việc. Nhưng.... "Tôi đã đính hôn."

"Thật sao?" Đôi mắt cô ấy nheo lại. "Chà, thật đáng ngạc nhiên."

"Làm sao vậy?" Illumi hỏi.

 Những đám mây đen dần, trời có vẻ sắp có bão. Anh ấy hy vọng Kalluto sẽ không say sóng đêm nay. Đó là một loại huấn luyện mà cậu bé ấy vẫn chưa hoàn thành. Illumi hoàn thành nó khi chỉ mới bảy tuổi. Đó là một bài tập luyện khó chịu.

"Cha mẹ anh có biết không? Hay là họ không quan tâm gì cả?"

"Những vấn đề đó cứ để tôi quyết định."

"Cha tôi là hoàng đế Kakin Nasubi..." Cô gái nói bằng giọng trầm ngâm.

"Tôi đã nghe về con ngoài giá thú của ông ấy."

"Tôi là một sự xấu hổ đối với ông ấy. Giống như Alluka đối với gia đình của anh, tôi đoán vậy? Hay đó là lý do tại sao mọi người chưa bao giờ nghe nói về người con trai thứ tư của Zoldyck?"

"Cô đang cố gắng đe dọa tôi? Tôi sẽ cảnh báo cô, đó không phải là một bước đi khôn ngoan."

"Không thành vấn đề." Cô ấy bật cười. "Đừng lo lắng. Anh không phải là mục tiêu trước mắt."

"Gì?"

"Tôi sẽ cho anh một bí mật nhỏ," cô ấy nói, nghiêng người. "Cuộc chiến giữa vang nhện và chú hề Hisoka vô nghĩa. Và cuộc tranh ngai vàng kế thừa Đế chế Kakin cũng vậy. Bởi vì chúng tôi đã đã chiến thắng. Không ai còn sống để rời khỏi con tàu này."

.............

"Tôi thấy ai đó đang đánh lừa chúng ta" Chrollo nói khi phát hiện ra Phinks và Nobunaga đang tiến lại gần. "Có gì ở đó không?"

"Không có" Phinks nói.

"Nhưng hắn ta chắc chắn đã ở trên đây. Tên khốn đeo dây chuyền đã nói với tôi như vậy." Chrollo nói.

"Cái gì?" Nobunaga hét lên. "Hai kẻ đó hợp tác với nhau"

"Có lẽ" Chrollo nói.

"Đoàn trưởng" Nobunaga nói. "Tôi biết chúng tôi đang tập trung vào Hisoka, nhưng tôi chưa quên thằng nhóc đó và những gì nó đã làm với ngài với Uvo"

"Hãy làm những gì cậu muốn," Chrollo nói. "Nếu nó mang lại cho cậu niềm vui, hãy làm điều đó. Cậu nhóc đó là vệ sĩ cho một trong những hoàng tử."

"Hoàng tử nào?" Phinks hỏi.

"Một đứa trẻ" Chrollo nói. "Một bé gái."

Những gia đình giàu có này, những gia đình quan trọng này, dòng máu hoàng gia đang tàn sát lẫn nhau. Trên thực tế, họ chẳng khác gì những kẻ điên cuồng nhặt rác trên đường phố của thành phố Sao Băng, nhìn xuyên qua thùng rác để tìm những thứ vụn vặt để ăn. Con cái của họ cũng là rác rưởi đối với họ. Những thứ cần vứt bỏ. 

Một số phận nghiệt ngã, nhưng số phận đã dạy cho Chrollo rằng nó chỉ luôn khắc nghiệt, không thể khuất phục. Anh ta thương hại những đứa trẻ đó ở đấy. 

.............

Vài phút sau, Nobunaga, Phinks và Chrollo chui qua lỗ thông hơi dẫn đến lăng mộ. 

"Bây giờ ngươi đang ở trên tầng này, phải không, Hisoka? Chuẩn bị nói lời tạm biệt với đầu của ngươi đi" Chrollo nghĩ.

Phinks và Nobunaga đáp xuống phía sau anh ta với hai tiếng huỵch.

Chrollo nhìn chằm chằm. Mười bốn chiếc tráp xếp thành một vòng tròn trên sàn có hoa văn. Cái lạnh của căn phòng len lỏi vào da thịt anh và nó không chỉ do nhiệt độ.

Cánh cửa cọt kẹt mở ra. Một người phụ nữ với mái tóc như sóng. Cô ấy mang theo một bó hoa. Đôi mắt cô long lanh ngấn lệ.

"Xin lỗi," Chrollo nói. "Chúng tôi đi ngay bây giờ."

"Tôi chưa từng thấy lính canh trong những bộ trang phục đó" Cô gái nói.

"Chúng tôi đang tìm kiếm một người nào đó." Phinks nói.

"Một người đàn ông ăn mặc như một chú hề. Hắn ta đã giết một số bạn bè của chúng tôi" Chrollo nói.

Người phụ nữ đi ngang qua họ, đi về hướng một trong những chiếc tráp. Cô ấy hạ những bông hoa lên đó "Tạm biệt, hoàng tử" cô ấy nói. "Con xứng đáng tốt hơn."

"Con gái của cô?" Phinks hỏi. "Tôi xin chia buồn với cô."

"Con gái riêng" Người phụ nữ nói.

"Cô không ở cùng vệ sĩ của cô?" Chrollo hỏi

"Vệ sĩ của tôi ở cùng con gái tôi. Cô ấy là điều duy nhất tôi quan tâm" Cô ấy trả lời.

"Cô tên gì?" Chrollo hỏi

"Tôi là Oito" Người phụ nữ nói. "Người vợ thứ tám của Nasubi. Tốt hơn hết là các anh nên rời khỏi đây trước khi bị bắt. Hầu hết gia đình chúng tôi không tử tế đến mức khi nhìn thấy ai đó ở đây" Cô ấy nói sau khi quay lại nhìn về phía quan tài.

Thế giới chưa bao giờ công bằng. Đó là cách mọi thứ đã xảy ra. Anh ấy cần bỏ qua chuyện này và chỉ tập trung vào việc trả thù cho Kortopi và Shalnark. Chúng ta cần tìm Hisoka. Chrollo suy nghĩ.

Anh ta không thể chịu đựng được khi mất thêm một thành viên khác trong bang của mình.

Chúng tôi sẽ không kết thúc khi cả mười ba người sẽ chết. Chúng tôi sẽ không. Chúng tôi sẽ không. Anh ta đã mất hai, nhưng sẽ có người thay thế họ. Họ luôn luôn như vậy. Con nhện tiếp tục di chuyển. Luôn luôn. Nó sẽ không dừng lại. Nó sẽ không dừng lại. Nó sẽ không.

"Tạm biệt." Oito quay lưng bỏ đi.

"Oito" Một giọng nói vang lên. "Cô đang trò chuyện với ai trong đó?"

“Các vệ sĩ khác của tôi” Oito đáp. 

Tuy nhiên, cả ba người đã theo cô ấy ra ngoài, qua một căn phòng tinh tế. Nhà vua hầu như không để ý đến họ. Chrollo bắt gặp hàng trăm món đồ bằng vàng, nghệ thuật, đồ đạc mà anh ta rất thích ăn trộm.

"Một lời khuyên," Phinks nói khi họ rời đi. "Cô không nên tin tưởng bất cứ ai"

"Tôi không dễ tin như vậy...." Cô gật đầu với Chrollo. "Nhưng con gái tôi đã tin anh từ lần gặp đầu tiên. Nếu đứa bé tin tưởng anh, tôi cũng sẽ tin"

Chrollo lắc đầu. "Tôi e rằng tôi không đâu."

11/06/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net