Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cuộc sống của tôi là vô vị" Kurapika đáp lại, giọng chua chát, giòn giã.

Chrollo chớp mắt. "Nhưng bạn bè của cậu. Họ sẵn sàng giúp cậu mọi thứ."

"Không ngờ anh lại có một điểm yếu như vậy. Đó là lý do tại sao Hisoka lại đuổi theo họ, không phải anh?" Kurapika chế nhạo.

"À đừng sử dụng sức mạnh đó" Chrollo nói. "Tôi không muốn cậu đốt cháy cuộc sống của cậu, được không?"

"Đừng giả vờ quan tâm." Kurapika trừng mắt.

"Tôi nói thật, thực ra chúng tôi không máu lạnh vô tình như vậy. Cả thế giới này chắc chỉ có Illumi, cậu ta như một con dối vậy"

Kurapika gần như mỉm cười khi nghe lời nhận xét về gã dở hơi Illumi. Đôi mắt cậu đã trở lại sắc thái bình thường.

"Tôi chỉ mệt thôi" Kurapika nói. "Này, nếu anh muốn, tôi sẽ cho em anh mượn khả năng về thời gian hoàng đế."

"Tôi từ chối." Chrollo không thể mạo hiểm mạng sống của người khác.

"Nếu Hisoka giết anh trước thì sao?"

Chrollo khoanh tay khi nhìn chằm chằm vào Kurapika "Tôi sẽ không để điều đó xảy ra."

"Nếu đó là số phận của anh thì sao? Giống như của tôi..."

"Không phải vậy" Chrollo nhấn mạnh.

"Kurapika, cậu có ở đó không?" Tiếng của một cô gái.

"Biscuit Krueger" Kurapika nói khi cánh cửa được mở ra.

"Ừm, xin chào, Kurapika" Biscuit nói.

Kurapika nói "Ai đó đã nhốt chúng tôi vào đây, có lẽ bằng nen"

"Ai đây?" Hanzo hỏi.

Kurapika cau có. "Anh ấy là một vệ sĩ khác của Oito."

"Nó không bị khóa" Hanzo nói

Kurapika nói "Chúng tôi không thể mở nó."

"Kín, bằng cách nào đó" Biscuit trầm ngâm. "Tôi cũng nghĩ là nen"

"Tôi rất ấn tượng" Chrollo nói.

"Đừng quen với nó, tên sát nhân." Kurapika cau mày

"Được rồi, kẻ sát nhân số hai." Chrollo mỉm cười.

Vẫn không bằng tra tấn trẻ em để lấy đôi mắt đỏ tươi. Kurapika thở dài.

.........

Một lúc sau,

Kurapika mở của phòng và thấy Leorio ở đó "Chào."

"Mọi chuyện ổn chứ?"

"Oito đã thuê Chrollo, Phinks và Nobunaga, vì vậy..."

"Cô ấy thuê ai?" Leorio bùng nổ.

"Cô ấy thuê thành viên trong bang nhện và cô ấy không biết họ là ai" Kurapika nói.

Tôi là một người bạn tồi tệ.

Tôi là một đứa con tồi tệ.

Tôi là một người vệ sĩ tồi tệ

Hisoka đã đúng

"Leorio, tôi nhận được một tin nhắn" Kurapika nói "Kalluto Zoldyck đang cản đường anh ta. Cậu bé ấy cần phải xuống khỏi đây nếu không sẽ gặp nguy hiểm. Người này yêu cầu tôi liên lạc với Killua và Gon"

Leorio gãi đầu. "Gặp nguy hiểm?"

Kurapika lắc đầu. "Hắn ta không nói dối."

"Cậu liên lạc với họ" Leorio nói. "Họ sẽ rất vui khi biết cậu gửi tin"

Kurapika nao núng. "Không. Đó phải là anh."

"Tại sao?" Leorio cau có.

"Tôi muốn anh giúp Killua" Kurapika nói. "Người này không nói đùa đâu, Leorio."

"Không, Kurapika. Nếu cậu cảm thấy tồi tệ đến mức nào mà không đến gặp Gon khi cậu bé ấy gần như chết, cậu có thể nói như vậy."

"Tôi bận"

"Làm ngơ sự sống và cái chết của Gon. Vậy tại sao bây giờ cậu lại quan tâm tới một thành viên của Ryodan"

"Leorio, anh phải làm điều đó. Không phải cho tôi. Làm điều đó cho Killua. Em trai của cậu ấy có thể là một thành viên của bang Ryodan, nhưng nó vẫn là một đứa trẻ, thậm chí nhỏ tuổi hơn lúc gia tộc tôi bị thảm sát, tôi không muốn Killua mất đi người thân như tôi đã từng"

"Tôi sẽ gọi cho Killua hoặc Gon. Không phải vì cậu mà vì Killua, vì em trai của Killua" Leorio nói trước khi đi ra ngoài.

"Tôi xin lỗi." Kurapika chỉ nhìn theo. Anh sẽ ghét tôi nếu anh biết tôi đã đi bao xa và anh luôn muốn cứu mọi người, phải không? Đó là lý do tại sao anh muốn trở thành một Hunter. Đó là lý do tại sao anh lại là một bác sĩ.

...............

Illumi đang do dự, còn Hisoka thì không. Hắn ta phải đảm bảo rằng Illumi sẽ không chần chừ lần sau. Bởi vì nếu không phải Illumi, nó sẽ là một trong những thành viên của Ryodan và Hisoka sẽ giết họ.

À, chỉ có một cách để làm điều đó. Hisoka quan sát khi Kalluto Zoldyck, cậu nhóc đó đang nói chuyện với gã hói.

 Không nghi ngờ gì nữa, Zoldyck hay không phải là Zoldyck, thì Kalluto vẫn chỉ là một đứa nhỏ

Hisoka đã cảnh báo với Kurapika về Kalluto, đứa nhỏ nếu cứ tin tưởng nhầm người thì cậu bé ấy sẽ chết.

Vì vậy, Hisoka phải làm cho Kalluto sợ hãi. Để Illumi chiến đấu với hắn.

Tôi mệt muốn chết. Hisoka giơ hai tay lên. Kẹo cao su Bungee.

Một lời đe dọa đủ để thuyết phục Illumi rằng cậu ấy phải làm gì đó, nếu không.....

Hisoka đợi Kalluto xuống cầu thang. Và thời khắc đó, Hisoka tung lá bài đầu tiên ra.

Kalluto đã không làm hắn thất vọng. Cậu ấy chặn lá bài bằng cái quạt của mình. Đôi mắt đứa nhỏ sáng lên vì phấn khích. Nghĩ rằng cậu ấy có thể giành chiến thắng.

Nhóc không thể. Hisoka đu người xuống cầu thang, tung thêm nhiều lá bài khác.

 Kalluto né được Bungee Gum của hắn và Hisoka sử dụng chất kết dính để gom những mảnh giấy của đứa trẻ.

Kalluto trượt chân, cậu ấy suýt ngã, khi con tàu lao sang một bên.

"Illumi sẽ không thích điều đó" Hisoka chế nhạo.

Kalluto tức giận "Ngươi không có tư cách nói anh tôi"

"Tại sao không?" Hisoka tung ra một vài thẻ bài, hắn cũng biết rằng đứa nhỏ sẽ chặn chúng. "Nhóc biết không, chúng tôi đã đánh nhau"

"Nói dối!"

"Làm thế nào nhóc biết được? Nhóc đã quan tâm tới anh trai nhóc sao. Kể từ khi nhóc tham gia vào bang Ryodan, nhóc cư sử một cách tồi tệ có biết không. Kalluto bé nhỏ của chúng ta mười tuổi đúng không, thật đáng tiếc....khi cậu bé đó không bao giờ có thể lớn lên"

"Tôi 11 tuổi, tôi đã trưởng thành" Kalluto cau mày.

Hisoka tận dụng sơ hở khi tóm lấy Kalluto. Ánh mắt của đứa nhỏ tuyệt vọng vì run sợ vài giây trước khi nhìn chằm chằm Hisoka bằng biểu cảm căm ghét.

Họ dạy Zoldycks cái quái gì vậy?

"Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm tổn thương nhóc" Hisoka nói. "Nhóc quá quan trọng"

"Gì cơ" Kalluto cáu kỉnh.

“Anh trai nhóc do dự” Hisoka nói, dừng lại phía trên cậu nhóc. "Illumi do dự khi giết tôi."

Và tôi đang do dự khi giết nhóc

Không, đây là chiến lược.

"Ngươi đang nói dối"

"Tôi không" Hisoka trả lời. "Và nhóc biết điều đó. Vì vậy, nhóc thực sự quan tâm đến anh trai của nhóc. Chà, tôi cho rằng Illumi sẽ đánh giá cao điều đó." 

"...."

Hisoka thả đứa nhỏ xuống rồi bỏ đi. "Kalluto, đến lúc lớn lên rùi"

02/07/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net