Chương 1: Tiếp tục xuyên sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 "Cốc...Cốc... Cốc..."

Tiếng đập cửa dồn dập khiến Bành Thần đang ngủ phải bừng tỉnh.

Vừa tỉnh lại, cô theo bản năng mà giơ tay xoa xoa huyệt Thái Dương của mình.

Đau quá! Đau như bị kim châm vào đầu vậy.

Đợi đau đớn qua đi, cô mới nhanh chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh mình.

Đây là một căn nhà thông tầng, nhìn khoảng 200~300 m2, lấy màu trắng làm phong cách chủ yếu. Cánh cửa phòng ngủ để hở, dùng thủy tinh ngăn cách, chính vì vậy Bành Thần nằm ở trên giường cũng có thể nhìn thấy gian nhà giữa.

Toàn bộ căn nhà đều được trang hoàng tinh xảo, đến cả phần tường bên ngoài cũng được làm bằng cửa số sát đất. Giờ phút này, khi ánh mặt trời chiếu xuyên qua, ánh sáng càng khiến cho bên trong nhà sáng rực hẳn lên.

Ồ, xem ra lần này cô đã xuyên vào một người có tiền rồi.

Không để Bành Thần tiếp tục nghĩ ngợi, một hồi tiếng đập cửa lại tiếp tục vang lên. Người bên ngoài không chỉ đập cửa, mà còn có tiếng gọi của người ấy vang lên: "Bành tỷ! Tỷ mau mở cửa ra đi! Em, Đại Hải đây!"

Bành Thần thuận tay lấy chiếc áo khoác trên đầu giường khoác lên người, sau đó lại bước bàn chân trần ra trước cửa.

Đứng ngoài cửa là một thiêu niên mập mạp, người nhễ nhại mồ hôi.

Thấy cuối cùng Bành Thần cũng đã mở cửa, cậu nhịn không được thở phào nhẹ nhõm:

"Bành tỷ! Cuối cùng chị cũng chịu ra ngoài rồi. Ta phải nắm chặt thời gian, chiều nay 3 giờ chúng ta còn phải đi quay show nữa, bây giờ xuất phát thì có khi còn kịp."

"Tiết mục gì a???" Bành Thần chớp chớp đôi mắt, ngây thơ hỏi.

Đại Hải: "..."

Trong khi nghe Đại Hải nói dông nói dài thì cuối cùng Bành Thần cũng đã tiếp thu xong ký ức của nguyên chủ, Bành Thần rốt cuộc cũng hiểu đại khái trạng thái hiện tại của mình.

Cô ... vậy mà ... lại một lần nữa xuyên vào sách.

Cuốn sách lần này là một câu chuyện viết về giới giải trí, mà cô lại xuyên vào một nữ minh tinh cùng tên cùng họ.

Nguyên chủ cũng tên là Bành Thần, năm nay được hai mươi hai mùa xuân.

Vị cô nương này năm mười tám tuổi chính là một đại diện điển hình cho hình ảnh nữ chính của bộ truyện này. Khi cô nàng đủ mười tám tuổi, Bành Thần dựa vào việc đóng một bộ phim thần tượng, vừa debut đã trở thành một tiểu hoa đán.

Nhưng sau này càng đi càng flop, càng xuống dốc.

Bành Thần hiện tại tai tiếng bay đầy trời, trong giới được ca tụng là thịnh thế bạch liên hoa của giới giải trí, là đỉnh cấp trà xanh, lại sắp hết hạn hợp đồng. Có thể nói, hiện tại người xem đang dần từ bỏ cô, ngay cả công ty giải trí cũng sắp từ bỏ cô.

Hiện tại, thứ đồ có giá trị duy nhất trên người Bành Thần lúc này chỉ còn lại mỗi cái gương mặt "chim sa nguyệt lặn" này. Cũng chính là gương mặt đến cả anti-fan của Bành Thần cũng phải công nhận.

Bành Thần đi vào nhà tắm, có đi ngang qua chiếc gương để nhìn rõ dung mạo mình. Phải nói rằng thật sự gương mặt này vô cùng đẹp. Dù hiện tại không trang điểm nhưng làn da vẫn trắng nõn mịn màng, từ mũi đến cánh môi không có chỗ nào là không tinh xảo, không đẹp. Đôi mắt đương nhiên không thể không kể, đẹp tựa hoa đào, nhu thuận sáng ngời.

Tuy rằng từ xưa đến nay, Bành Thần không tự nhận mình là người dựa vào nhan sắc để kiếm cơm, nhưng có mấy ai không vui khi thấy cái mặt mình đẹp đâu.

Soi gương xong thì đúng thật cô đối với gương mặt mới này của mình này cũng thực vừa lòng.

Sau khi cô rửa mặt, con người mập mập, khụ khụ, chính là trợ lý Đại Hải của Bành Thần, đưa ra cho cô một bản hợp đồng. Bành Thần cầm lấy, nhìn thoáng qua bản hợp đồng, một chương trình tuyển chọn idol. Trong chương trình này, cô vậy mà lại trở thành một mentor.

Bành Thần trước khi xuyên sách dù chưa từng tham gia một chương trình tuyển chọn nào, nhưng cũng đã từng sống trong thế giới giải trí đầy thị phi này. Hơn nữa, qua bao nhiêu lần xuyên sách, trường hợp nào cô cũng từng trải qua hết, cho nên chỉ nhìn một lát, nàng liền hiểu được đại khái và buông bản hợp đồng xuống.

Người ngồi bên cạnh nàng, Đại Hải, đang cố gắng cẩn thận quan sát sắc mặt nghệ sĩ của mình, cố dò hỏi: "Bành tỷ! Nếu chị không định đi chương trình này thì chúng ta có thể qua công ty thương lượng trước xem có đổi được không."

Bành Thần liếc mắt nhìn hắn: "Hình như tôi chưa có nói là không đi."

Đại Hải: "Đúng vậy, nãy giờ tỷ chưa có nói nhưng mà những ngày trước không ngày nào là chị không từ chối đi nha. Đến bữa cơm tối hôm qua, chính chị còn bảo là sẽ tham gia rồi quậy tung chương trình nhà người ta lên. Bất quá tiết mục này em nghĩ chị cũng không nên đi đâu, trong tiết mục có bốn mentor thì hết ba người đều là kẻ địch của chị, đi đến đó đối với chúng ta cũng chỉ có hại chứ không thấy lợi."

Bành Thần: "..."

Ù Ui! Một chọi ba sao? Kích thích vậy luôn! 

Trong đầu Bành Thần lúc này liền hồi tưởng lại nội dung của quyển sách. Trong nguyên tác, nguyên chủ cuối cùng vẫn tham gia chương trình này, nhưng lại có biểu hiện không tốt, cho nên đã khiến cho cô ta mất đi cơ hội cuối cùng. Sau khi chương trình này được phát sóng, nguyên chủ cuối cùng cũng bị công ty giải trừ hợp đồng. Lúc này nguyên chủ bỗng trở nên nóng nảy, cô ta tự nhiên lại đi làm thẩm mỹ, khiến cho gương mặt hoàn hảo mà nguyên chủ lấy làm tự hào cuối cùng cũng không giữ được, xem như bị bắt rời làng giải trí, hoàn toàn sa vào vũng bùn lầy.

Thật ra thì, nếu cô không muốn đi tham gia tiết mục này, cũng không phải là không được.

Ý định mới lóe lên trong đầu cô thì bỗng nhiên có một giọng nói cất tiếng: "Quyết định làm cái gì cũng được nhưng trước hết phải nhìn lại số tiền trong thẻ ngân hàng đã."

Bành Thần tưởng tượng lại tình cảnh của nguyên chủ, bỗng đang có ý nghĩ không đi liền đổi ý, khóe miệng không tự giác lại cong lên: "Lúc trước là lúc trước, hiện tại là hiện tại. Hiện tại tôi có ý tham gia."

Đại Hải lại không nghĩ rằng nghệ sĩ nhanh như vậy đã đổi tính, buột miệng hỏi một câu: "Vì sao lại thế ạ?"

Bành Thần nở một nụ cười đầy từ ái, đầy hiền hậu: "Vì tôi không còn tiền bồi thường hợp đồng nha!"

Đại Hải: "..."

Bành Thần: "Hơn nữa cậu vừa mới nói ba vị mentor kia rất chán ghét tôi sao? Nếu vậy thì bọn họ mới phải trả tiền rút lui khỏi chương trình chứ nhỉ, có cái đạo lý nào mà người bị chán ghét phải bỏ tiền đâu chứ."

Đại Hải: "Cũng....cũng....có lý."

Nói có sách mách có chứng, đúng làm người khác không có cách nào phản bác lại được.

------------------------------------------------------------------

Buổi chiều, 2 giờ 30 phút. 

Bành Thần đã chuẩn bị đầy đủ, bước vào đài truyền hình.

Cũng do trước đây nguyên chủ cũng từng đi đến đài truyền hình này quay khá nhiều nên hiện tại cô không cần thiết phải nhờ Đại Hải đưa đi, tự mình quen chân đi đến phòng nghỉ.

Phòng nghỉ lần này đề tên chương trình 《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》, không ngờ rằng giờ phút này cửa ra vào lại đóng kín mít khiến cô không thể nhìn thấy được chuyện gì đang xảy ra bên trong.

Nhưng cô không do dự, tự giác đẩy cửa mở ra.

Cô căn bản nghĩ là mình đến cũng khá sớm, nhưng không ngờ trong phòng lúc này đã có hai người đến trước rồi.

Bành Thần đẩy cửa, một nam một nữ trong phòng đang nhiệt tình thảo luận. Hai người trong phòng dừng cuộc trò chuyện nhưng cũng chỉ ngẩng đầu liếc cô một cái, không ai có ý định chào hỏi.

Không khí liền có chút gượng gạo, xấu hổ. Đối với không khí xấu hổ này, Bành Thần coi như không ảnh hưởng gì đến cô cả, chỉ nhẹ nhàng đóng cửa lại, tìm chỗ ngồi cho mình.

Trong cả quá trình, cô có thể cảm thấy minh tinh nam kia cứ nhìn chằm chằm vào cô.

Trên đường tới đây, Bành Thần có tìm hiểu qua về chương trình, vì thế cũng có ấn tượng với vị mentor này. Hắn tên là Úc Phi - một ca sĩ. Ngày trước cũng debut từ một chương trình tuyển chọn, nên có thể coi là đàn anh trong chương trình này. Bên cạnh đó, hắn còn có một thân phận khác nữa. Chính là, e hèm, bạn trai tin đồn của nguyên chủ. 

Nói đến chuyện "bạn trai tin đồn" này thì chính là một trong những scandal to nhất của nguyên chủ.

Thực tế thì scandal của nguyên chủ nhiều vô kể, thậm chí còn bị dân mạng bầu chọn là thịnh thế bạch liên, là đỉnh cấp trà xanh. Trong đó, nguyên nhân lớn nhất chính là nam diễn viên nào từng hợp tác với nguyên chủ đều mắc tai tiếng với cô.

Tuy nhiên, Bành Thần lại cảm thấy có khi chính những scandal đó lại do những bạn trai tin đồn của nguyên chủ tung ra, nhưng có vẻ là fan của bọn họ lại không nghĩ vậy. Họ chỉ nghĩ là nam thần nhà họ bị làm dơ, ca ca nhà bọn họ bị ăn vạ, cho nên liên tục bôi đen nguyên chủ. Mà có lẽ hội fan bôi đen nguyên chủ tàn nhẫn nhất, vẫn là fan của Úc Phi này đi.

Vì thế chính Bành Thần cũng không rõ tại sao Úc Phi biết chuyện cô sẽ tham gia chương trình này mà lại không hủy hợp đồng.

Cô càng không hiểu tại sao chính hắn lại tham gia chương trình này, có phải không hắn cũng giống mình, đều là những người nghèo nha?

Tuy vậy, đối với việc của người khác, Bành Thần cũng là lười động não suy nghĩ nhiều. Cô hiện tại chỉ muốn tìm cho mình một chỗ có thể ngồi xuống.

Sở dĩ Úc Phi nhìn chằm chằm vào Bành Thần cũng là do hắn cảm thấy đầu óc mình khá là mâu thuẫn. Một mặt hắn không hề muốn có chút dính líu gì đến Bành Thần, nhưng mặt khác thì lại có chút mong đợi cô sẽ đi đến ngồi bên cạnh mình.

Có thể lý giải rằng, cho dù hiện tại scandal của Bành Thần bay đầy trời, nhưng dù thế nào thì cô vẫn rất hot, có đề tài thì hắn mới có thêm nhiệt độ. Đây có lẽ cũng chính là nguyên nhân biết Bành Thần đã ký hợp đồng mà hắn cuối cùng vẫn ký vào.

Nhưng sau đó, hắn liền trơ mắt nhìn Bành Thần ngồi xuống cái sofa cách xa hắn nhất. Úc Phi chưa kịp có phản ứng, Lâm Phương Phỉ ở bên cạnh nở một nụ cười nhạt.

Nếu nói thật, ở trong căn phòng này, nếu kể đến người ghét Bành Thần nhất thì đâu đến lượt của Úc Phi. Rốt cuộc thì dù Úc Phi có ghét Bành Thần đến bao nhiêu nhưng hắn vẫn sẽ vì gương mặt này của nguyên chủ mà cho cô một ít ưu đãi. Nhưng Lâm Phương Phỉ thì khác, nàng ta ghét nhất là gương mặt này của cô.

Hơn nữa, lúc hai người trở mặt thành thù cũng là do gương mặt này của Bành Thần. Lại nói tiếp thêm một số tin tức khác, khi Lâm Phương Phỉ và Bành Thần người trước người sau đi thảm đỏ, lúc ấy vì có chút ngập ngừng mà dừng lại một lúc mà khiến cho hai người cùng lọt vào một khung hình. Vì thế phóng viên đã chụp cho hai người cùng một bức, sau đó trên mạng đều là tin cô bị Bành Thần đè bẹp nhan sắc.

Khi đó Lâm Phương Phỉ tức đến nỗi muốn đập nát cái điện thoại ra.

Lần này tham gia《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》 cô cũng là vì Bành Thần nên mới tới. Tuy rằng cô không phải là một ca sĩ chuyên nghiệp nhưng cũng từng tốt nghiệp học viện vũ đạo. Tuy từ lúc trở thành diễn viên đến bây giờ cũng chưa từng nhảy qua, có chút lạ, nhưng so sánh với Bành Thần thì cũng vẫn là dư dả.

Vừa nãy, tiếng cười của cô cũng không tính là to nhưng vẫn có thể khiến Bành Thần nghe được. Rốt cuộc thì ai trong giới giải trí này không biết Bành Thần mỗi lần nhìn thấy nam minh tinh nào thì đều tiến đến sáp lại gần, nhưng nguyên do thực sự có ai biết đâu?

Bành Thần tất nhiên nghe được tiếng cười lạnh của Lâm Phương Phỉ, không hiểu rõ ý nghĩa, lại thành thật mà quan tâm một câu: "Lâm lão sư bị làm sao vậy? Cổ họng có phải hay không không thoải mái? Có phải do điều hòa quá lạnh không? Nếu không thì chị qua đây, chúng ta cùng ngồi trên ghế sofa này, có khi sẽ ấm hơn đấy."

Lâm Phương Phỉ: 

.

.

Ai muốn qua đó ngồi với ngươi. Đừng lại gần ta. Cách ta xa ra một chút ta liền ổn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net