Chương 25: Đoàn làm phim này bị úng não rồi à???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế Thân Tiểu Công Chúa" chỉ là một bộ phim web-drama kinh phí thấp, sao có thể dễ dàng lên top hot-search ngay lập tức được chứ.

Nhưng vì bộ phim này là bộ phim đầu tiên đánh dấu sự quay lại trong sự nghiệp diễn xuất của Bành Thần trong hai năm nay, mà độ thảo luận về Bành Thần luôn luôn khá cao, nhất là trong mấy ngày gần đây, cho nên khi "Thế Thân Tiểu Công Chúa" vừa công bố dàn cast chính thức đã tạo ra một cuộc thảo luận sôi nổi trên Weibo.

Việc gần đây Bành Thần tham gia các show giải trí, hát tướng thanh hay thậm chí là lái sang nghề kinh doanh, mở cửa hàng trà sữa không được khán giả ủng hộ, nhưng họ cũng chả phản đối. Nhưng nói về đóng phim, vẫn có rất nhiều người rùng mình vì run sợ khi ngồi xem mấy bộ phim Bành Thần đóng.

【Sao cô ta lại không thể ngồi yên một chỗ gánh vác trách nhiệm làm bình hoa giới giải trí thôi chứ? Đòi đi đóng phim suốt vậy? (″ロ゛)】

【Thú thực nè, tui gần như sắp thành fan cổ vì mấy vụ gần đây rồi á, nhưng giờ đột nhiên nghe tin cổ đi đóng phim lại, giờ tui đi trèo tường luôn được hông ( ̄_ ̄)・・・】

【Là một bình hoa không tốt sao (¬_¬), sao cả ngày cứ ước mong làm diễn viên thế! 】

【Bành tỷ tỷ, chị gái, qua đây, chúng ta thảo luận chút chuyện nhân sinh cái đã nào!!! 】

---------------

Đương nhiệm của chuyện này thì lại đang thảnh thơi ngồi trong khách sạn, Bành Thần lướt Weibo và quay sang hỏi Đại Hải: "Diễn xuất của chị chán đời như thế cơ à?"

Tất nhiên, "chị" ở đây không ám chỉ chính bản thân cô mà đang ám chỉ nguyên chủ, chứ cô đã tham gia đóng phim bao giờ đâu. Nhưng với Đại Hải thì đây cũng chỉ có một cách hiểu mà thôi.

Đại Hải: "Chị muốn nghe lời thật lòng hay lời nói dối? Thôi để em nói thật nhé. Mỗi lần hai chúng ta ngồi xem những bộ phim chị diễn trên TV, đến chính bản thân chị còn bảo không nuốt nổi cái diễn xuất dở ẹc của mình"

Bành Thần: "..."

Đúng là dở ẹc thật.

Nhưng cô vẫn thấy có chút tò mò.

Để thỏa mãn tính thú tò mò của mình, sau khi Đại Hải rời khỏi phòng, cô liền rút chiếc laptop nhỏ xinh mang theo bên mình ra, mở Baidu lên và gõ từ khóa "Bành Thần". Ngay lập tức hệ thống đã hiển thị toàn bộ những đoạn cut nhỏ trong các bộ phim nguyên chủ từng đóng. Dù nguyên chủ đã ra mắt được tầm hơn bốn năm nhưng số lượng tác phẩm của cô ấy chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nổi tiếng nhất là bộ phim đầu tiên đánh dấu sự nghiệp diễn xuất của cô "Chờ em ở ngôi sao sáng ấy tìm anh".

Đây là một bộ phim thanh xuân vườn trường, kể về chuyện tình cảm của một nữ sinh giang hồ suốt ngày đánh nhau, xinh đẹp nhưng mất não và học bá thẳng nam EQ thấp không có nhu cầu yêu đương.

Bành Thần xem qua một lượt, cảm thấy cũng tàm tạm. Ít nhất không khiến người ta không có cảm giác cay mắt như mấy bộ phim khác.

Tất nhiên, đó cũng có thể là do cô luôn mềm mỏng hơn đối với những cô gái xinh đẹp.

Sau khi dàn cast của phim "Thế Thân Tiểu Công Chúa" được công khai, người buồn nhất không phải là Lâm Phương Phỉ mà là Kiều Tư Nhiên. Không phải là do cô rất muốn đóng vai tiểu công chúa thế thân này nọ kia, mà chỉ đơn giản là do không muốn bị Bành Thần cướp vai, do hôm đi thử vai ngày hôm ấy cô đã bị đám người săn tin kia chụp lén.

Cho nên khi "Thế Thân Tiểu Công Chúa" đăng Weibo chính thức, rất nhiều blogger đã tag cô vào, như sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà bám vào cô dai như đỉa.

[Về bộ phim "Thế Thân Tiểu Công Chúa" sắp khởi quay, việc bọn họ không chọn cô mà lại đi chọn Bành Thần diễn vai nữ chính cô cảm thấy thế nào?]

[Cô có thể cho biết thêm về lý do đoàn làm phim "Thế Thân Tiểu Công Chúa" chọn Bành Thần chứ không chọn cô không? Có đúng là vì diễn xuất không?]

[Cô nghĩ thế nào khi có ngày chính bản thân mình lại thua trong tay Bành Thần?]

Kiều Tư Nhiên nhìn thấy mấy câu hỏi đầu tiên đã thấy tức sôi máu, phải tắt điện thoại đi ngay lập tức.

Vì thế, các blogger lại tiếp tục giật tít trên Weibo: 【Kiều Tư Nhiên đã bại trong tay Bành Thần, và khi được hỏi về vấn đề này cô ta tức giận đến nỗi suýt đạp điện thoại.】

Kiều Tư Nhiên: ???

Giật tít vớ va vớ vẩn!!! Giết người luôn đi!!!

Tốc độ làm việc của đoàn phim "Thế Thân Tiểu Công Chúa" rất nhanh, bọn họ nhanh chóng giới thiệu xong toàn bộ các diễn viên tham gia chỉ trong một tuần. Vậy nên, sau khi ghi hình xong chương trình 《 Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ 》, Bành Thần liền tiến vào tổ làm phim.

Bởi vì đoàn làm phim "Thế Thân Tiểu Công Chúa" thực sự, thực sự rất rất nghèo, nên bọn họ không có đủ kinh phí để làm những bối cảnh đẹp như các bộ phim cổ trang đại chế tác khác, cho nên địa điểm quay phim là ở thành phố điện ảnh gần thành phố A.

Vào ngày Bành Thần tiến tổ, cô cũng đã gặp nam chính của bộ phim này - Từ Vi Trần, và người diẽn vai đại công chúa Từ Giản. Bọn họ đều là người mới, hơn nữa có vẻ là người mới đóng vai đầu tiên, cho nên ánh mắt nhìn Bành Thần còn mang theo sự tôn trọng và sùng kính.

Nhìn cái tên Từ Vi Trần nghe như tên của các anh trai dịu dàng trong truyện ngôn tình, nhưng thực ra cậu ta là một nam sinh ngành thể thao có cơ bắp và khá cao lớn, làn da ngăm ngăm đen nên mỗi khi cậu ta cười là nhìn răng càng trắng sáng hơn.

Tuy vậy, hình tượng này của cậu ta rất phù hợp với bộ phim, trong phim cậu ta đóng vai nam chính là quan võ tướng trong triều nhà Ngô. Đó là nam nhân đã được chỉ hôn với tiểu công chúa.

Còn nữ diễn viên Từ Giản, người đóng vai đại công chúa, cô ấy đúng là kiểu người nhìn hiền dịu và nhẹ nhàng giống như được đóng từ một khuôn với nhân vật đại công chúa.

Mặc dù Weibo của đoàn làm phim đã công bố dàn cast, nhưng lại chưa tung ra ảnh chụp cận cảnh của từng diễn viên. Hôm nay khi tất cả các nhân vật chính cùng tiến tổ, nên tổ đạo diễn đã sắp xếp bọn họ vào phòng hóa trang để trang điểm và thay quần áo, sau đó chuẩn bị để chụp ảnh.

Phòng thay đồ của nam và nữ nằm ở hai hướng khác nhau cho nên sau khi Từ Vi Trần vẫy tay tạm biệt Bành Thần và Từ Giản liền theo nhân viên đi về hướng phòng hóa trang nam. Cuối cùng chỉ còn lại Bành Thần và Từ Giản chậm rãi đi về phòng hóa trang nữ.

Đừng thấy Bành Thần trên sân khấu nói khá nhiều, nhưng khi ra ngoài cô không phải là người nhiều chuyện, hay còn có thể coi là người ít nói, nhất là khi gặp người lạ, cô càng ít tiếp xúc với người khác hơn. Vì thế trên cả con đường đi đến phòng hóa trang, cô đều im lặng.

Nhưng Bành Thần có thể nhìn thấy Từ Giản đang liếc liếc mắt nhìn cô.

Nhưng Từ Giản không nói câu nào, Bành Thần cũng giả vờ như không thấy.

Đúng là Từ Giản đang lén lút nhìn Bành Thần. Là một người phụ nữ, cô vô cùng ngưỡng mộ Bành Thần. Không chỉ ngó nghiêng ngó dọc mà còn hết lời khen ngợi, trong lòng cô đang điên cuồng spam: ôi má ơi, dưỡng da kiểu gì mà sao trắng thế này, lỗ chân lông cũng se khít thế kia, không biết cô ấy dùng loại sản phẩm dưỡng da nào nhỉ, nhìn thích quá đi... Ôi cơ thể hoàn mỹ kia. Eo thon chân dài. Còn ngực... Ôi, dumaaaa. 

Đoàn làm phim này thực sự rất rất nghèo. Nên các nhân vật chính cũng không có phòng thay đồ riêng mà phải dùng chung một phòng thay đồ lớn, mỗi bên chỉ được ngăn cách với nhau bằng một tấm rèm mỏng.

Trước đó Bành Thần chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản, Từ Giản đã cảm thấy thân hình của cô rất chuẩn. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy Bành Thần mặc trang phục cổ trang, cô vẫn vô cùng ngạc nhiên.

Bành Thần mặc hỉ phục màu đỏ, đây có lẽ đây là trang phục tiểu công chúa mặc khi gả thay cho đại công chúa. Từ trong ra ngoài đều là một màu đỏ son, ngay cả lớp lót bên trong cũng thế. Hỉ phục được thiết kế thêu phượng hoàng và hoa mẫu đơn, vạt áo và cổ tay đều được thêu những đám mây sặc sỡ, theo như lời của nhân viên đoàn làm phim thì đây có lẽ là bộ trang phục đắt nhất trong bộ phim.

Bản thân Bành Thần đã sở hữu làn da trắng ngần và ngoại hình lộng lẫy, nhưng khi mặc lên mình bộ hỉ phục màu đỏ thắm, trông cô càng thêm phần tinh tế và quyến rũ. Không chỉ thế, Từ Giản không biết nên miêu tả đôi mắt đó của Bành Thần như thế nào? Đó không phải là một ánh mắt sắc bén, nhưng lại có lục sát thương rất lớn. Từ Giản cảm thấy nếu cho Bành Thần đóng vai một tiểu công chúa ngốc bạch ngọt thì thiệt là ngu ngốc, ôi, ánh hào quang lấp lánh này, đôi mắt này, Bành Thần không làm nữ hoàng thì quá uổng phí mà!!!

Ôi chao mẹ ơi, đẹp quá đi, ừm, ngực cũng rất to... à không, eo thật nhỏ!

Thực ra, Bành Thần cũng không thích bộ cổ trang này cho lắm, mặc dù nó trông khá đẹp, nhưng chất vải lại chỉ ở hạng trung bình và khiến cô cảm thấy khó chịu. Nhưng ai bảo kinh phí của đoàn làm phim lại hạn hẹp như thế? Nên cho dù Bành Thần có cảm thấy khó chịu thì cô cũng không muốn kêu ca gì.

Sau khi Từ Giản thay một bộ váy trắng, cả hai người cùng nhau vào phòng hoá trang và bắt đầu trang điểm.

Tạo hình của Từ Giản tương đối đơn giản, nhưng Bành Thần thì lại khác, trang sức trên người là một chiếc vương miện vàng có đính ngọc trai trắng, phải mất hơn một giờ đồng hồ mới cài hết được đống này lên trên đầu. Tuy vậy, tất cả mọi người đều thấy rất ưng ý với thành quả mình làm ra.

Bành Thần hôm nay đã phải thay hai bộ trang phục, đầu tiên chính là bộ hỷ phục màu đỏ, và bộ còn lại là bộ y phục khi cưỡi ngựa màu đen tuyền. Bộ thứ hai cũng gần tương tự nam trang, vì nhân vật tiểu công chúa vốn là một người đam mê võ thuật. Vì thế trang phục trong phần đầu phim của Bành Thần đều là kiểu trang phục bó eo, màu trung tính, giúp cô có thể leo trèo, hay còn có thể nói là giúp đá người dễ dàng hơn.

Ngày đầu tiên tiến tổ, khối lượng công việc cũng khá nhẹ nhàng, chỉ để cho dàn nhân vật chính chụp một vài kiểu ảnh để đăng poster mà thôi.

Đến buổi tối, đạo diễn mời các diễn viên chính đi liên hoan ở một nhà hàng gần đó.

Để thuận tiện cho công việc, nên mọi người đều nhất trí ăn ở nhà hàng ngay gần địa điểm quay phim, đó là một nhà hàng gia đình chuyên về các món cá.

Cùng lúc đó cũng có một đoàn phim cũng đang chiêu đãi các diễn viên trong đoàn, và mấy người đó ngồi dàn ra chiếm hết một nửa diện tích nhà hàng, phòng riêng duy nhất trong nhà hàng cũng bị bọn họ đặt hết. Tương phản giữa hai đoàn làm phim càng khiến đoàn bên Bành Thần trông thê thảm hơn.

Đạo diễn sợ những người trẻ tuổi bọn họ cảm thấy tự ti nên ông chuẩn bị cầm ly rượu đứng dậy: "Nào, mọi người, vui lên chứ. Câu châm ngôn của chúng ta là gì, chính là sống dai như đỉa, giày xéo thế nào cũng không chết. "

Từ Vi Trần tay cũng cầm ly rượu đứng lên: "Đạo diễn, nào chúng ta cùng cạn, anh mời... à không, ý tôi mời anh ly này. "

Bành Thần: " ... " 

Cô cảm thấy đoàn làm phim này sắp toi đời rồi! Không biết giờ xin out có ra được không nữa -.-!

Trước đây Bành Thần chưa đóng phim bao giờ, và cô nghĩ rằng quay phim là quay theo thứ tự từng tập theo kịch bản. Nhưng hóa ra không phải, ngay ngày hôm sau khi cô đến phim trường và phát hiện ra cảnh đầu tiên quay ngày hôm nay lại là cảnh thành thân của tiểu công chúa.

Đạo diễn nói rằng đó là cảnh điểm nhấn, là nút thắt của bộ phim, khiến cho bộ phim bước sang trang mới, cũng là giúp cho đoàn có một khởi đầu mới hoàn hảo và tốt đẹp nhất. Như thế thì chắc chắn sau này bộ phim này sẽ bạo!

Bành Thần: "..." Được thôi!!

May mắn thay, kịch bản đã được Bành Thần sắp xếp lại cẩn thận, sau khi trang điểm xong, Bành Thần đã được đưa lên kiệu hoa ngồi.

Phim trường cũng đã được trang trí rực rỡ hẳn lên, những tấm mành lụa đỏ cứ phất phơ trong gió. Người dân Ôn Thành do nhân vật quần chúng diễn đứng chật kín hai bên đường như đang xem náo nhiệt. Trên kiệu hoa, Từ Giản, người đóng nhân vật đại công chúa, đang nắm tay Bành Thần và khóc như mưa.

Bành Thần vẫn nở nụ cười và an ủi cô theo kịch bản: "Tỷ, tỷ đừng khóc. Tỷ xem, ngày Thiến nhi xuất giá không phải là một điều vui sao. Chị và mẫu hậu không phải ngày nào cũng lo lắng muội không gả đi được ư. Chị xem nè, muội không chỉ sắp thành thân mà còn thành thân sớm hơn tỷ nữa nè. Mà tỷ cũng đừng lo lắng, người đó là đại tướng quân nổi tiếng của Ngô Quốc Võ An đó. Thế thì tỷ phải mừng cho muội chứ. Nào qua đây cười lên một cái cho muội coi nè."

Từ Giản cố nặn ra một nụ cười còn xấu hơn cả khóc: "Cung hỷ cung hỷ, chị vui lắm... Thiến nhi à... huhuhu."

Bành Thần: "..."

Theo kịch bản, Từ Giản chỉ có thể đưa Bành Thần đến trước cổng thành, không thể đưa tiễn xa thêm nữa. Nhất là sợ người bên Ngô Quốc phát hiện, hai là cô lẻn vào trong những người Văn Quốc đứng tiễn dâu, sau đó người bên Ngô quốc sẽ chờ sẵn rồi đưa kiểu hoa về.

Vì thế, cảnh này khá đơn giản với Bành Thần, nhưng còn Từ Giản, cô phải khóc rất nhiều. Không chỉ khi ngồi trên kiểu hoa dặn dò muội muội mà còn cả đến khi tiễn muội muội ra khỏi cổng thành cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng kiệu hoa nữa, Từ Giản gần như đã gào lên khóc nức nở.

Bành Thần không thể hiểu tại sao đạo diễn lại cảm thấy cảnh này vui vẻ nhể, một cảnh khóc trời khóc đất như thế, ngài thấy vui ở đâu, thưa đạo diễn yêu dấu.

Mặc dù Từ Giản là người mới, nhưng cô ấy không hề thể hiện sự tự ti hay rụt rè của mình khi quay, nước mắt vẫn tràn bờ mi. Vì thế, sau khi quay xong cảnh thành thân và chia ly ở cổng thành, đạo diễn đã rất hài lòng và nói với Từ Giản: "Hãy khóc đi, khóc thoải mái vào, cảnh này Mạnh Khương Nữ sẽ không thể khóc nếu không có em!"

Từ Giản: "..." chả hiểu được là tên đạo diễn này đang khen hay là nói mỉa cô ấy luôn!

Cảnh này quay xong là đến cảnh nam nữ chính gặp nhau.

Ngày hôm qua sau khi chụp poster, Bành Thần bắt đầu để ý đến đôi mắt của của mình, và nhận thấy đôi mắt này không phù hợp với khí chất dịu dàng và yếu đuối của tiểu công chúa, vì thế cô đã dành cả tối hôm qua để luyện lại ánh mắt cho phù hợp. Cuối cùng cũng đã thành công khiến cô không còn hình ảnh của Bành Thần hay là sự sắc sảo của Văn Thiến có đam mê võ thuật từ nhỏ mà trở thành đại công chúa Văn Hi hiền thục nết na ngay khi nhìn thấy nam chính do Từ Vi Trần thủ vai.

Từ Vi Trần cưỡi ngựa trong bộ hỷ phục đỏ thắm và cây kiếm dắt ngang hông, đợi kiệu hoa của Bành Thần từ từ đi tới.

Khi kiệu hoa đến trước mặt hắn, hắn mở tấm màn che đỏ thẫm lên và đỡ Bành Thần lên ngựa. Hắn nghe nói bên Văn Quốc chú trọng văn hơn võ, chắc chắn không thể nhìn đám người to cao vạm vỡ mà thô lỗ như bọn hắn, hắn nghĩ rằng đại công chúa Văn quốc Văn Hi có lẽ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế, cho nên hắn muốn ra oai phủ đầu trước mặt đại công chúa một xíu.

Anh ta tưởng rằng công chúa sẽ mất mặt mà khóc lóc, nhưng công chúa chỉ nhẹ nhàng đưa hai ngón tay trắng nõn tinh xảo lấp ló trong bộ hỷ phục và nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo hắn. Dù người trong lòng hắn lúc này đang run lẩy bẩy nhưng lại không hề tỏ ra nhượng bộ, không hề có ý định mở miệng xin tha.

-------------------

Đạo diễn đang ngồi xem máy quay, nhìn Bành Thần thuần thục xử lý những chi tiết nhỏ nhặt như thế này, trong lòng không khỏi tiếc rẻ mà khen Bành Thần vài câu.

Thật ra kịch bản cũng không viết chi tiết lắm, nhiều nhất cũng chỉ là nam chính bắt nữ chính ngồi lên lưng ngựa và kết thúc. Phần còn lại đều phụ thuộc vào cách suy luận của diễn viên.

Nếu Bành Thần lại diễn theo kiểu khóc lóc và cầu xin lòng thương cảm, thì cũng có ý đúng, nhưng cách xử lý này của Bành Thần hình như mang đến hiệu quả cao hơn. Bởi vì dù công chúa nhu nhược yếu đuối cũng sẽ có sự cố chấp và kiêu hãnh của riêng mình. Nhân vật chính, hay chính là bao con dân Văn Quốc, đứng trước kẻ thù của quốc gia, bị ép gả, bị ép phải làm khổ nhục kế trước mặt người khác, thì với cương vị của một công chúa, dù có sợ thế nào thì cũng không có bất kỳ lý do gì để khóc và cầu xin sự thương xót từ kẻ thù.

Đạo diễn không kêu dừng nên hai người bọn họ vẫn phải diễn tiếp.

Từ Vi Trần cưỡi ngựa, ôm Bành Thần chạy vòng quanh đội quân hộ tống hai vòng, rồi sau đó dừng ngựa, đỡ Bành Thần đang ngồi trên lưng ngựa xuống, vươn tay định vén khăn trùm hỷ trên đầu cô.

Bành Thần vươn tay chặn lại, nói mấy câu: "Thỉnh tướng quân tự trọng, điều này không hợp với lễ nghi."

Hứa Ôn Noãn cười lạnh: "Ôn Quốc chúng ta không có nhiều quy củ rườm ra như Văn Quốc các người. Chúng ta thô lỗ cộc cằn như thế đấy, người là nương tử sắp qua cửa của ta, bổn tướng quân nhìn cũng là không phải phép sao?"

Nói xong, trực tiếp hất khăn hỷ trùm đầu của Bành Thần lên.

Khăn hỷ rơi xuống, máy quay phóng to, quay cận cảnh gương mặt đẹp không tỳ vết của Bành Thần. Tóc đen và da trắng và đôi môi đỏ mọng quyến rũ, giữa trán có một nốt chu sa đỏ rực. Nhưng đôi mắt của cô lại rất sầu, nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn thấy những vệt nước mắt chưa khô.

Unbelieveable!!! Thật không thể tin được!!!

Đạo diễn gật đầu hài lòng, và sau đó đợi Từ Vi Trần đọc thoại của mình.

Nhưng anh ta lại cứng đơ người ra một lúc lâu.

Đạo diễn nhìn ra màn hình máy quay và thấy Từ Vi Trần đang ngồi trên lưng ngựa, nhìn lên bầu trời.

Đạo diễn nổi giận đùng đùng: "Từ Vi Trần, cậu đang làm cái trò khỉ gì thế? Cậu không nhìn nữ chính mà nhìn đi đâu thế hả? Trên đó có con tiểu yêu tinh nào hợp hồn cậu à???"

"Không được rồi đạo diễn ơi, nếu cứ nhìn Bành lão sư như thế này thì có lẽ, có lẽ... tôi chảy máu mũi mất!!!"

===================================

P.s của editor:  @kimikokumicki Chương kỷ niệm cho bồ nè.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net