Chương 43:Nhất quyết phải thắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43:Nhất quyết phải thắng
Editor:HamNguyet

Ngày hôm sau.

Mặt trời mọc lên ở hướng đông, linh khí mờ mịt trên Chủ Phong Kim Đỉnh Sơn, ánh bình minh chiếu rọi xuống. Trong tiếng chuông du dương, trận đấu vòng thứ ba chính thức bắt đầu. Bởi vì cùng Mộ Dung Tuyệt đánh cuộc xa hoa, Tần Lạc Y một đêm thành danh.

Người đến xem trận đấu so với ngày hôm qua càng nhiều hơn, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Tần Lạc Y cùng Mộ Dung Tuyệt, đương nhiên, so sánh với nhau, người chú ý Tần Lạc Y càng nhiều, bởi vì mọi người đều muốn biết luyện đan thuật của nàng đến tột cùng như thế nào, dám cùng Mộ Dung Tuyệt định ra đánh cuộc như vậy.

Tần Lạc Y cùng Mộ Dung Tuyệt đánh cuộc, bên ngoài trận đấu mở ra đánh cuộc lớn, đánh cuộc đến tột cùng là Mộ Dung Tuyệt thắng hay Tần Lạc Y sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng.

Người cảm thấy Mộ Dung Tuyệt có thể thắng nhiều nhất, vì người có tên cây có bóng, Tần Lạc Y là một nha đầu mười mấy tuổi, cho dù luyện đan thuật tốt, cũng không có khả năng đạt tới cảnh giới như Mộ Dung Tuyệt, rất nhiều người đều thay nàng đáng tiếc, hai Viễn cổ dị thú kia rõ ràng là của nàng a, đơn giản là nhất thời khinh thường, mắt thấy sắp trở thành vật trong túi Động Thiên Phúc.

Nhìn trên đài cao, tuấn nhan Ổ Sơn băng lãnh làm cho người ta phát lạnh, cùng bộ dáng ngày hôm qua luôn nở nụ cười hoàn toàn bất đồng, những người đó càng thêm khẳng định, lần này Tần Lạc Y sẽ thua cuộc, ngay cả Ổ Sơn tu vi khó lường đều thịt đau tổn thất hai Viễn cổ dị thú.

Mọi người ngoài trận đấu đánh cuộc tạo thành hai cực càng thêm nghiêm trọng, người mua Mộ Dung Tuyệt thắng quá nhiều, người mua Tần Lạc Y thắng quá ít, đều là một ít người ngày thường không quen nhìn bộ dáng Động Thiên Phúc cùng Mộ Dung Tuyệt ngạo nghễ ngụy quân tử, hoặc người theo chân bọn họ có chút thù hận, mua Tần Lạc Y thắng, thuần tuý vì chống đối Động Thiên Phúc cùng Mộ Dung Tuyệt.

Yến Nam Thiên vì thắng được giai nhân, không chút nào đau lòng ném xuống một khoản lớn, mua Tần Lạc Y thắng, Cung chủ Yến Quy-Trích Nguyệt Cung tồn tại tâm tư muốn cùng Phiêu Miểu Tông liên hôn, cũng không ngăn cản.

Bởi vì quan hệ đánh cuộc, nghiệp đoàn luyện đan sư Tả Cổ đại sư cùng ba vị trưởng lão đứng trên đài cao, còn có vài trưởng lão tông môn khác đảm đương quyết định, bình thường không chú ý nhiều đến Tần Lạc Y, từ lúc bắt đầu luyện đan, ánh mắt thâm thuý thường thường sẽ dừng trên người nàng.

Bát giai đan dược trên Bồng Lai tiên đảo, đã xem như phẩm giai đan dược rất cao, rất nhiều luyện đan sư trong tông môn cường đại, luyện chế phẩm giai đan dược cao nhất, bất quá là thất-bát giai mà thôi.

So với lục giai đan dược cùng thất giai đan dược, luyện chế bát giai đan dược khó khăn hơn rất nhiều, càng tốn thời gian hơn, Tần Lạc Y đối với vô số đạo ánh mắt khác thường dừng trên người chính mình như không thấy, vẫn thong dong tao nhã luyện chế đan dược.

Thời điểm trận đấu đến giữa trưa, theo tiếng "bang, bang, phanh" trong đan lô, bắt đầu có người lục tục ảm đạm rời khỏi trận đấu.

Mà hai người Tần Lạc Y cùng Mộ Dung Tuyệt, thủ pháp luyện đan thành thạo, từ đầu trận đấu đến bây giờ, đều thực thuận lợi.

Thời điểm đến buổi chiều, trên toàn bộ trận đấu luyện đan, chỉ còn lại một trăm người, Phiêu Miểu Tông-Bạch Triệt cũng bởi vì hỏa hậu không nắm giữ tốt, không thể không rời khỏi trận đấu.

Nhìn lam y bay bay, Tần Lạc Y thanh linh xinh đẹp vẫn đang ở nơi đó luyện đan, trong mắt hắn vừa mừng vừa sợ, sau đó thở dài một tiếng, hắn tự cao luyện đan thuật hơn người, ở trong Phiêu Miểu Tông, thiên phú luyện đan là số một số hai, nguyên bản còn tưởng rằng, người rời khỏi trận đấu trước, có lẽ là Tần Lạc Y...Không nghĩ tới là chính mình.

Nhìn đến mọi người nơi xa thiết trí đánh cuộc, trong mắt hắn hiện lên tinh quang, chuẩn bị đánh cuộc một trận, gần hai tháng ở chung, hắn biết Tần sư muội là người thông minh, nếu nàng dám lấy hai Viễn cổ dị thú ra đánh cuộc, có lẽ thực sự có vài phần nắm chắc.

"Đông!" Thời điểm hoàng hôn sắp hạ xuống phía tây, trận đấu vòng thứ ba rốt cục trong tiếng chuông xa xưa chấm dứt.

Bát giai đan dược không hạn định thời gian, tiếng chuông sở dĩ vang lên, là vì người dự thi trừ bỏ bị nổ đan lô rời khỏi trận thi đấu, những người khác đã thành công.

Tả Cổ đại sư cùng các trưởng lão quyết định từ trên đài cao đi xuống, bát giai đan dược sẽ không giao cho bọn họ ở trên đài nhất nhất đánh giá, mà mọi người phải đi xuống đài, trước mặt luyện đan sư cùng người bên ngoài chậm rãi đánh giá, mới cam đoan đan dược của luyện đan sư không bị người trên đường đánh tráo đổi đi.

"Thái Hạo Môn-Lý Tông Thạch: Bát giai đan dược trung phẩm!"
......
"Phong Lôi Môn- Thường Phàm: Bát giai đan dược sơ phẩm!"
......
"Phiêu Miểu Tông-Tần Lạc Y: Bát giai đan dược cực phẩm!"
......
"Động Thiên Phúc- Mộ Dung Tuyệt: Bát giai đan dược cực phẩm!"
......
"Huyền Nữ Môn-Chu Ngọc Tử: Bát giai đan dược sơ phẩm!"
......
Đám người vừa đi theo Tả Cổ đại sư, vừa báo ra từng phẩm giai đan dược do luyện đan sư luyện ra, đám người sôi trào.

141 người tham gia đại hội, trừ bỏ 21 người bị nổ đan lô, 45 người luyện ra phế đan, người luyện ra bát giai đan dược có 75 người.

Mà trong 75 người, có 24 người là bát giai đan dược sơ phẩm, 41 người là bát giai đan dược trung phẩm, luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, chỉ có 10 người, nhiều đan dược cực phẩm hơn so với những mùa đại hội luyện đan sư Kim Đỉnh Sơn trước.

Mà càng làm cho người không thể tưởng được là, Tần Lạc Y cũng luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, điều này làm cho không ít người không xem nàng trong mắt kinh ngạc đến rớt cằm.

Vẻ mặt Mộ Dung Tuyệt bình tĩnh, nhưng trong lòng nhấc lên sóng lớn kinh thiên, nguyên tưởng rằng dựa vào tuổi tác Tần Lạc Y, có thể luyện chế ra bát giai đan dược, chỉ là tồn tại nghịch thiên, không nghĩ tới nàng giống chính mình, đều luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, nghĩ đến đánh cuộc giữa hai người, trong lòng hắn không khỏi trầm xuống, tử đan lô không thể mất, hai Viễn cổ dị thú kia, hắn càng phải có được!

Ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, có mười người luyện chế ra bát giai đan dược cực phẩm, liền biểu thị còn tiếp tục thi đấu, lần sau luyện đan, là cửu giai đan dược, hắn không tin, Tần Lạc Y có thể luyện chế ra cửu giai đan dược!

Phải biết rằng tu vi vị Giang trưởng lão Phiêu Miểu Tông đã đạt tới tử phủ, cũng chỉ luyện ra cửu giai đan dược, nàng không có khả năng lợi hại hơn so với Giang trưởng lão, huống chi, toàn bộ Bồng Lai Tiên đảo, vô số năm qua, vốn không có thiên tài biến thái mười mấy tuổi luyện ra cửu giai đan dược như vậy!

Ngay cả chủ nhân Băng Vực, luyện chế ra cửu giai đan dược, cũng phải năm mươi tuổi, sau này hắn phúc duyên thâm hậu, hơn nữa thiên phú rất tốt, cuối cùng trở thành tồn tại nghịch thiên có thể luyện chế thập ngũ giai đan dược.

Nghĩ đến đây, trong mắt hắn hiện lên thoải mái, đối với cửu giai đan dược, hắn có vài phần nắm chắc thành đan!
Ánh mắt không nhìn về phía Tần Lạc Y, mà nhìn về phía tám người còn lại, cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên người Canh Thường Nhạc có tướng mạo vóc dáng không tính xuất chúng, còn có Ninh Thù một thân hắc y.

Đối thủ của hắn cũng không phải Tần Lạc Y, mà là hai người kia, lần này có thể tiến Băng Vực, rất có khả năng là ba người bọn họ.

Đối với với Tần Lạc Y có thể luyện ra bát giai đan dược, Tả Cổ cực kỳ khiếp sợ, Trích Nguyệt Cung-Yến Quy cũng khiếp sợ không thôi, ý tưởng cùng Phiêu Miểu Tông liên hôn càng thêm kiên định.

Tả Cổ cùng Ổ Sơn mỗi người có tâm tư khác nhau, ngày hôm qua biết Tần Lạc Y cùng Mộ Dung Tuyệt đánh cuộc, còn cố ý hỏi qua Ổ Sơn, đến tột cùng luyện đan thuật của Tần Lạc Y như thế nào.

Ổ Sơn thập phần thần bí tự đắc tươi cười...Không nghĩ tới nàng có thể luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, thật sự là ngoài ý muốn của hắn! Ánh mắt nhìn Tần Lạc Y giống như nhìn hi thế bảo bối, dị thường nóng rực.

Mười người luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, không quyết định ra được người có thể tiến vào Băng Vực, thắng bại giữa Mộ Dung Tuyệt cùng Tần Lạc Y cũng không phân ra được, điều này tỏ vẻ đại hội luyện đan sư năm nay, phải mở thêm một ngày, mười người thắng sẽ luyện chế cửu giai đan dược, lấy kết quả cuối phân thắng bại!

Đi ra khỏi trận thi đấu, Tần Lạc Y rất dễ dàng ở trong đám người tìm được thân ảnh Giản Ngọc Diễn, một thân cẩm bào bạch y, tóc đen vấn gọn gàng, đẹp như quan ngọc, nhẹ nhàng lỗi lạc, khóe môi mang theo ý cười thản nhiên như gió xuân, làm cho người ta vừa nhìn liền cảm thấy thoải mái.

Tâm tình Tần Lạc Y sung sướng không nhịn được đối với hắn lộ ra tươi cười xán lạn, con mắt sáng nhìn xung quanh, bước nhanh hướng hắn đi qua, váy dài màu lam tung bay nhộn nhạo, gợi lên độ cong xinh đẹp mê người.

Nguyên bản nàng hướng tới Giản Ngọc Diễn tươi cười, nhưng đứng nơi đó cũng không chỉ có một mình Giản Ngọc Diễn, còn có vô số tu sĩ theo dõi trận đấu, nhìn thân ảnh kiều mỹ mang theo tươi cười từ trong hoàng hôn đi tới, mọi người chỉ cảm thấy như xuân hoa nở rộ, như trăng sáng Trung thu, ba hồn bảy vía bị đoạt đi một nửa.

"Ha ha, Tần sư muội, nàng quá lợi hại, luyện chế ra bát giai đan dược cực phẩm!" Còn không chờ Tần Lạc Y đến gần Giản Ngọc Diễn, một đạo thân ảnh huyền sắc đột nhiên nửa đường đi lên ngăn cản, tuấn nhan tà mị phong lưu, đúng là Trích Nguyệt Cung-Yến Nam Thiên.

Lúc này con ngươi hắn tối đen, lóe ra quang mang sâu kín, có kinh ngạc, có vui sướng, thời điểm vừa rồi nghe Tả Cổ đại sư nói Tần Lạc Y luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, hắn cùng những người khác giống nhau, khiếp sợ đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.

Mười tám tuổi là luyện đan sư bát giai cực phẩm...Đây là tồn tại nghịch thiên như thế nào? Cho dù trận đấu chung kết ngày mai, nàng không thể luyện ra cửu giai đan dược, cũng vang danh thiên hạ!

Tần Lạc Y hôm nay, khiến cho hắn quá nhiều kinh hỉ, đêm qua phụ thân hỏi hắn có muốn cùng Phiêu Miểu Tông liên hôn hay không, hắn còn có chút do dự, hắn biết chính mình thích Tần Lạc Y, nhưng phần thích kia tới đột nhiên, hơn nữa lúc trước người hắn thích không thiếu, hắn không biết phần yêu thích này có thể duy trì được bao lâu.

Nhưng một tia do dự kia đã sớm trôi đi vô tung, cùng nàng kết thành song tu...Hắn vạn phần chờ mong! Ánh mắt hắn dừng trên người Tần Lạc Y không còn giống trước kia mang theo vài tia tà khí cùng không đứng đắn, hiện tại mang theo nghiêm túc hiếm thấy, còn có thản nhiên thân thiết.

Xa xa trên đài cao, Yến Quy luôn chú ý Tần Lạc Y, tự nhiên không bỏ qua thần sắc nhi tử chuyển biến, hiểu tử chỉ có phụ, hắn biết nhi tử chính mình động tâm, mâu quang chợt lóe, nhìn Ổ Sơn đứng thẳng một bên, tươi cười đi qua.

Dù sao Tần Lạc Y cũng là đệ tử quan môn của sư huynh Ổ Sơn, hắn cùng Ổ Sơn tạo quan hệ tốt trước, đến lúc đó cùng Phiêu Miểu Tông liên hôn, có hắn ta nói giúp, việc này nhất định có thể thành.

Yến Nam Thiên dính bên người Tần Lạc Y, làm trong lòng Giản Ngọc Diễn trầm xuống, tâm tư hắn sâu sắc cỡ nào? Đương nhiên không bỏ qua thái độ Yến Nam Thiên đối với Tần Lạc Y chuyển biến. Mím bạc môi, trong con ngươi ôn nhuận như ngọc ám khởi gợn sóng, cước bộ đi qua nhanh hơn.

Ôn Lăng Thiên luyện ra bát giai đan dược trung phẩm, đối với Tần Lạc Y luyện ra bát giai đan dược cực phẩm, hắn giống Bạch Triệt, vừa mừng vừa sợ, rất nhiều cảm xúc.

Bởi vì ngày hôm sau còn đại hội cửu giai đan dược, tuy rằng mọi người Phiêu Miểu Tông hưng phấn, vì không ảnh hưởng Tần Lạc Y ngày hôm sau phát huy, cũng không bốn phía chúc mừng.

"Cái gì? Nàng luyện ra bát giai đan dược cực phẩm...Ngươi xác định không nghe nhầm?" Trong một tửu lâu ở trấn nhỏ phía đông sơn mạch Kim Đỉnh Sơn, thân mình Liễu Khuynh Thành lười biếng ngồi trên tháp, đột nhiên đứng lên, không thể tin nhìn hắc y nhân quỳ gối trước mặt chính mình, mắt lộ hàn quang.

"Là thật, toàn bộ Kim Đỉnh Sơn đều truyền đi." Mặt hắc y nhân không chút thay đổi, mặc dù bị ánh mắt nàng bắn ra hàn băng trừng lớn, cũng không lộ ra tia biểu tình nào, bọn họ là ám vệ Liễu gia ngàn chọn vạn tuyển, dùng phương pháp thực tàn khốc huấn luyện ra.

Tin tức này làm cho Liễu Khuynh Thành vừa sợ vừa giận, lại thập phần xuất hồ ý liêu, mím chặt môi một lúc lâu, đột nhiên lạnh lùng nở nụ cười: "Luyện đan sư bát giai cực phẩm sao? Thiên phú như vậy, quả nhiên không bình thường, trách không được chưởng môn sư bá ngoại lệ thu làm đệ tử quan môn." Lúc trước, thật sự nàng quá xem nhẹ ả !

Ám vệ hắc y lẳng lặng quỳ trên mặt đất, không lên tiếng, Liễu Khuynh Thành hướng hắn phất phất tay, hắn như khói nhẹ, phút chốc biến mất không thấy.

Liễu Khuynh Thành chậm rãi tiêu sái đi đến trước cửa sổ, nhìn phương hướng Kim Đỉnh Sơn, con ngươi trở nên tàn nhẫn vô tình: "Luyện đan sư bát giai thì như thế nào, thiên phú tốt thì như thế nào? Tần Lạc Y, như vậy ngươi càng phải chết."

Nàng quyết không thể dễ dàng tha thứ cho người đoạt đi toàn bộ hào quang trên người chính mình, nàng mới là thiên chi kiêu nữ được vạn chúng chú mục, thiên phú tu luyện tuyệt đỉnh, có gia thế hùng hậu, có sư môn cường đại, mỹ mạo diễm tuyệt thiên hạ, Tần Lạc Y tính là cái gì? Một tiểu tu sĩ không hề có bối cảnh đến từ Thánh Long đại lục mà thôi, nàng muốn bóp chết ả, dễ dàng như giết chết một con kiến!

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, mấy vạn tu sĩ đều hướng về Kim Đỉnh Sơn mà đi, muốn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trận đấu chung kết ngày hôm nay. Bởi vì đánh cuộc giữa Mộ Dung Tuyệt cùng Tần Lạc Y, rất nhiều tu sĩ chưa tới xem đại hội luyện đan sư cũng chạy đến, trên Kim Đỉnh Sơn, người người tấp nập.

"Đông!" Theo một tiếng chuông du dương vang lên, trận chung kết luyện chế cửu giai đan dược chính thức bắt đầu.

Đại hội luyện đan sư diễn ra ở Kim Đỉnh Sơn nhiều lần, đều dùng phẩm giai bát giai đan dược phân ra thắng bại, chưa bao giờ giống như bây giờ, còn muốn luyện chế cửu giai đan dược, đây chính là sự tình trước nay chưa từng có.

Suy xét đến cửu giai đan dược khó luyện, nghiệp đoàn luyện đan sư cùng mấy trưởng lão của các đại tông môn nhất trí quyết định, mọi người có thể tự chuẩn bị đan lô đến luyện đan, linh thực do trưởng lão nghiệp đoàn sớm chuẩn bị tốt, mọi người luyện chế cùng một loại đan dược --cửu giai nguyên thần đan.

Vị trí Tần Lạc Y cùng Mộ Dung Tuyệt vừa lúc gần nhau, nhìn Mộ Dung Tuyệt xuất ra một đan lô màu tím có linh khí mờ mịt, nàng liền biết, đây là tử đan lô trong truyền thuyết.

Toàn bộ đan lô màu tím, bên ngoài điêu khắc rất nhiều hoa văn phức tạp, vừa thấy liền biết không phải vật phàm, xuy một tiếng liền thấy trên tử đan lô bắt đầu nổi lửa, còn có tiếng rồng ngâm ẩn ẩn từ trong đan lô truyền đến.

Tần Lạc Y không vội vã bắt đầu luyện đan, mà nhìn chằm chằm tử đan lô của Mộ Dung Tuyệt một lúc lâu, càng xem càng kích động, càng xem càng cảm thấy bất phàm, không hổ là đồ vật của chủ nhân Băng Vực từng dùng qua, có thể luyện chế ra thập ngũ giai đan dược, nghĩ đến sau trận đấu, tử đan lô này sẽ đổi chủ, biến thành của nàng...Khoé môi nàng có tươi cười minh diễm nở rộ không giấu được.

Mộ Dung Tuyệt khinh miệt nhìn nàng một cái, ánh mắt Tần Lạc Y đem tử đan lô này trở thành vật sở hữu của chính mình, làm cho hắn thập phần khó chịu!

"Muốn tử đan lô cử ta, quả thực là mơ mộng hão huyền!" Trong lòng hắn hừ lạnh.

Nếu nói dùng đan lô do nghiệp đoàn luyện đan sư cung cấp, có lẽ hắn chỉ có bốn-năm phần cơ hội có thể luyện thành cửu giai đan dược, hiện tại có tử đan lô ngày thường dùng quen, hắn ít nhất có sáu phần cơ hội luyện ra cửu giai đan dược!

Tử đan lô là của hắn, hai Viễn cổ dị thú kia cũng là của hắn, tại trận đấu ngày hôm nay, hắn muốn cho Tần Lạc Y mất hết mặt mũi. Dám hướng hắn khiêu chiến, nàng sẽ trở thành người giác ngộ làm trò cười cho khắp thiên hạ.

Nghĩ đến Tiêu Thiên sư đệ cùng Cao sư đệ...Hàn ý trong mắt hắn âm lãnh càng sâu, huyết cừu này sớm hay muộn cũng làm cho nàng trả nợ bằng máu!

Đương nhiên Tần Lạc Y không nhìn sai khinh thường cùng sát ý trong mắt hắn, mâu quang trong trẻo lạnh lùng, ý cười trên khóe môi lại càng phát ra xán lạn, cúi đầu dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ nghe được: "Mộ Dung Tuyệt, sợ rằng đây sẽ là lần cuối cùng ngươi sử dụng tử đan lô này, nên hảo hảo quý trọng cơ hội cuối cùng đi, về sau...Ngay cả bên ngoài đan lô ngươi đều không được sờ đến!"

Rõ ràng là lời nói khiêu khích, làm Mộ Dung Tuyệt tức giận đến thiếu chút nữa thổ huyết, bàn tay cứng lại, đang ở thời điểm tinh luyện một viên linh thực thiếu chút nữa bị hỏng, nháy mắt hắn tỉnh táo lại, đây là phép khích tướng của Tần Lạc Y, hắn thiếu chút nữa trúng bẫy của nàng!

"Ngươi chỉ có thể đùa giỡn khua môi múa mép, muốn tử đan lô này, kiếp sau cũng không có khả năng!" Cao ngạo khinh thường bỏ lại một câu sau, Mộ Dung Tuyệt không nhìn nàng, chuyên tâm luyện đan dược.

Trừ bỏ Tần Lạc Y, hắn còn phải thắng hai đối thủ mạnh mẽ khác, Ninh Thù cùng Canh Thường Nhạc, hai Viễn cổ dị thú hắn muốn, bên trong Băng Vực hắn cũng nhất định phải đi vào!

Toàn bộ người trên trận thi đấu, đều bắt đầu dâng đan hỏa lên luyện đan, chỉ có Tần Lạc Y ngay cả đan lô cũng không lấy ra, mọi người bên ngoài trận đấu kinh nghi bất định, không rõ được đến tột cùng nàng muốn làm gì, vì sao còn chưa bắt đầu luyện đan.

Không chỉ mọi người ngoài trận đấu, đám người Tả Cổ đại sư đứng trên đài cao cũng mang thần sắc khó hiểu: "Sư điệt này của ngươi đang làm cái gì? Vì sao còn chưa bắt đầu luyện đan, chẳng lẽ nàng không có đan lô?" Nói xong lời này, chính hắn đều cảm thấy lời này không đáng tin cậy, luyện đan sư có thể luyện chế bát giai đan dược cực phẩm không có đan lô?

Như thế nào có khả năng!

Ổ sơn cười nhạt. Hắn đối với Tần Lạc Y có tin tưởng rất lớn, luyện chế cửu giai đan dược, chẳng qua là một bữa ăn sáng mà thôi. Không nói gì, chỉ nhướng cằm lên, ý bảo Tả Cổ tiếp tục theo dõi là được.

Kỳ thật Tần Lạc Y không phải muốn hành xử khác người, chỉ là bị tử đan lô kia hấp dẫn lực chú ý, hảo hảo nhìn một phen thôi.

Mộ Dung Tuyệt bắt đầu chuyên tâm luyện đan, rốt cục nàng từ trong trữ vật giới lấy ra một đan lô màu đồng cổ, dâng đan hỏa lên, bắt đầu tinh luyện các loại linh thực.

Đan lô màu đồng cổ lúc trước đặt trong vòng tay không gian, là từ địa cầu đi theo nàng cùng xuyên đến, tính đến chất liệu cũng không sai, nàng ở trên địa cầu tìm kiếm không ít tinh thạch hi hữu, còn cả huyền đồng hiếm thấy, thỉnh một luyện khí sư luyện chế ra, nhưng đem nó so sánh với tử đan lô, căn bản không có cách nào so sánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net