Chương 69:Ta muốn giết ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 69:Ta muốn giết ngươi
Editor:HamNguyet

Lời nói của Trấn Nam Vương phảng phất như sét đánh giữa trời quang, từ trên chín tầng mây đánh thẳng xuống,"oanh" một tiếng làm nhị phu nhân Chu Mai trở tay không kịp. Lảo đảo lui mấy bước, mới khó khăn ổn định thân thể run rẩy như bị gió thổi bay, khuôn mặt trắng bệch tràn đầy hoảng sợ. Hắn biết! Thì ra hắn vẫn luôn biết!

"Ha ha!" Đột nhiên, nàng nở nụ cười điên cuồng, càng cười càng mạnh mẽ, cười đến ngửa tới ngửa lui, càng không thể vãn hồi, khóe mắt phiếm lệ quang nhàn nhạt. Mười tám năm, uổng nàng vẫn luôn cho rằng chính mình che giấu rất khá...Thì ra đều là tự lừa mình dối người thôi.

Trách không được hắn đối với người quái dị Tần Lạc Y sủng ái có thêm, trách không được Hàn nhi của nàng mặc kệ nỗ lực như thế nào, hắn đối với Hàn nhi trước sau đều lạnh nhạt. Không thể nói không tốt, ăn mặc dùng, tất cả đều có một phần của Hàn nhi...Chỉ là cùng Tần Lạc Y so sánh, tuyệt đối không tính là tốt, một bên là trên trời, một bên là dưới đất.

Hơn nửa ngày sau, tiếng cười của nàng rốt cuộc thấp đi, quay đầu yên lặng nhìn biểu ca Diệp Hàn Sơn một bên. Gương mặt Diệp Hàn Sơn vặn vẹo, biểu tình tuyệt vọng, đáy mắt có sợ hãi khó hiểu, mắt không chớp trừng mắt nhìn Trấn Nam Vương tản ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi.

"Vương gia, Hàn nhi không phải nữ nhi ngài, ngài biết từ khi nào?" Chu Mai nhắm mắt, lại mở ra, không hề phủ nhận.

Mọi người chung quanh hít ngược một hơi khí lạnh. Nhị tiểu thư Trấn Nam Vương phủ không phải là nữ nhi Trấn Nam Vương! Lá gan nhị phu nhân này thật lớn, dám đội nón xanh cho người đường đường là Trấn Nam Vương, một thế hệ võ thánh tài trí mưu lược kiệt xuất! Quả thực không biết sống chết!

Vẻ mặt Tam hoàng tử giật mìnb, khoé môi hoàn mỹ của Thái tử nhịn không được run rẩy. Ánh mắt nhìn về phía Trấn Nam Vương trở nên kỳ quái đến cực điểm, biết rõ nữ nhi không phải của chính mình, vẫn luôn dưỡng đến bây giờ, chuyện như vậy, đừng nói là phát sinh trên người cường giả võ đạo, cho dù nam nhân bình thường, cũng rất ít gặp qua.

Trấn Nam Vương hừ lạnh một tiếng, cả giận nói: "Từ khi ngươi hoài thai hài tử kia, ta liền biết đấy không phải là hài tử của ta...Chỉ là phụ thân hài tử, ta luôn không biết là ai, mấy tháng trước nhìn thấy biểu ca Diệp Hàn Sơn của ngươi, ta chỉ hoài nghi mà thôi, không nghĩ tới Hàn nhi quả thật là nữ nhi hắn."

"Sớm như vậy? Ha hả, Vương gia, ngài thật lợi hại, nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn nhìn không ra." Ánh mắt Chu Mai ảm đạm, trên mặt đều là tự giễu. Vừa rồi Vương gia nói như chém đinh chặt sắt, nàng cho rằng hắn thật sự tra xét ra được, có chứng cứ, nguyên lai...Là chính nàng không đánh đã khai.

"Không phải ta lợi hại, ngươi nhìn không ra tới, Chu Mai, là ngươi quá mức tự tin, cho rằng thời gian trước sau chỉ kém một tháng, ta lại thường xuyên bế quan, ngươi để bà đỡ nói cho ta rằng ngươi sinh non, nghĩ ta khẳng định sẽ tin tưởng...Ám chỉ của ta với ngươi, ngươi chưa từng để trong lòng." Biểu tình Trấn Nam Vương có chút phức tạp.

"Ám chỉ?" Chu Mai giật mình, hắn đã ám chỉ cho chính mình?

"Ta bế quan đi ra, liền phát hiện trong viện cấm, có người đi vào, động qua đồ vật của ta...Bị mất một quyển bí cập. Sau đó không bao lâu, ngươi lại nói cho ta ngươi hoài thai hài tử, ta cao hứng lôi kéo tay ngươi, sờ qua mạch đập của ngươi, phát hiện thời gian ngươi hoài thai hài tử không thích hợp, tu vi tới một cảnh giới nhất định, cho dù không hiểu y thuật, cũng hiểu xem mạch đập...Huống chi, trước khi có Hàn nhi, ta còn có một nhi tử là Tần Thiên, ta nhìn hắn từng chút một ở trong bụng mẫu thân hắn lớn lên."

Thời điểm Trấn Nam Vương nói đến mẫu thân Tần Thiên, sắc bén trong mắt hiện lên một tia ôn nhu, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Trước khi bản  bí cập kia biến mất,bta đem nó cùng một ít công pháp cấp thấp không quan trọng đặt cùng nhau, bởi vì đặt quá tùy ý, có lẽ như vậy mới khiến các ngươi hiểu lầm đó là một quyển không quan trọng ta đã xem xong, nghĩ đến cho dù biến mất, ta cũng không chú ý. Ha hả, các ngươi nghĩ sai rồi, đó là một quyển công pháp tu luyện thập phần lợi hại, chúng ta ở bên nhau chưa lâu, có chuyện ta còn chưa kịp nói cho ngươi, bản bí cập kia là do ta phí sức chín trâu hai hổ ở trong một cổ mộ viễn cổ có được, ta có một kẻ thù, không biết từ chỗ nào biết được tin tức này, vài lần tiến đến cướp đoạt, mẫu thân Thiên nhi, tu vi tới tôn giả, lại sớm rời đi nhân thế, bởi vì ta không bảo vệ nàng tốt, làm nàng chịu thương quá nặng, bị thương tổn tinh nguyên, thể chất mới càng ngày càng yếu. Cuối cùng không còn phương pháp xoay chuyển trời đất, bản bí cập kia vẫn luôn ở trên người ta, chưa bao giờ cách xa thân thể ta, sau khi mẫu thân Thiên nhi chết, ta vì báo thù, hao hết tâm lực, chế tác thêm một quyển nữa, quyển bị mất kia...Chính là quyển giả."

Cả người Diệp Hàn Sơn bắt đầu run rẩy, trong mắt đều là thần sắc không thể tin tưởng được, lẩm bẩm nói: "Sao có thể là giả, ngắn ngủi mười tám năm, ta bắt đầu tu luyện từ tôi thể, hiện tại đã tu luyện tới võ sư đỉnh, nếu không phải bản bí cập thật sự, ta không có khả năng tu luyện nhanh như vậy."

Trấn Nam Vương nhìn hắn một cái, cười lạnh: "Ta nói, tuy bản bí cập kia là giả, ngươi đương nhiên không nhìn ra, ta vì mê hoặc kẻ thù, rất nhiều thứ bên trong là thật, bên trong có mười câu tu luyện, chỉ có một hai câu là giả, nhưng cứ trường kỳ tu luyện như vậy, tuy rằng tốc độ tu luyện nhanh, tuyệt đối không có biện pháp đột phá võ thánh, khi tu luyện tới cảnh giới đại tông sư đỉnh, sẽ bởi vì tu luyện khí huyết đảo nghịch mà chết, kẻ thù của ta, tu vi lúc ấy chính là đại tông sư, bản bí cập kia, là ta vì thân thể hắn mà làm theo."

"Ta thuận lợi đột phá võ thánh, kẻ thù kia đã không phải đối thủ của ta, chỉ là hắn không biết, lại tới đánh lén Thiên nhi, bị ta đánh gục tại chỗ, bí cập cũng không còn tác dụng, ta từng nghe nói hắn có một ca ca, nhưng ta vẫn chưa gặp qua, không có người tới tìm ta báo thù, nên luôn nghĩ đấy chỉ là lời đồn đãi thôi. Bản bí cập kia bị ta tùy tay ném trong phòng tối, thời điểm ngươi hoài thai không khớp, bản bí cập lại biến mất, ta nghĩ đến thì ra hắn quả nhiên có một ca ca trước, tìm được nơi ẩn cư của chúng ta, thừa dịp ta bế quan khi dễ ngươi, lại đoạt đi bí cập, sợ là sau khi tu luyện thành công, lại đến tìm ta báo thù, vì mê hoặc hắn, lúc trước bản bí cập kia bị ta cố ý sửa lại tên, nếu không làm như vậy, lấy tâm tư cẩn thận của hắn, hắn sẽ không tin tưởng, ta thực may mắn đem theo Thiên nhi bên người, nhưng lại cảm thấy ngươi có cái gì đó không đúng."

"Ta ám chỉ qua ngươi rất nhiều lần, ngươi lại một mực chắc chắn hài tử này là của ta, còn vui sướng chờ ngày sinh hạ...Ta cao hứng không nổi,nbiết rõ đấy không phải là hài tử của ta, ta nói với chính mình, chỉ cần ngươi nói, ta sẽ không trách ngươi, bởi vì ngươi bị bức bách, nên không thể trách ngươi, nhưng ta thất vọng rồi, nhìn ngươi mỗi ngày chờ mong hài tử sinh ra, cao hứng trong mắt không giống giả trang, còn thật sự toàn tâm toàn ý ngóng trông sinh hạ hài tử không phải hài tử của ta, ta bắt đầu hoài nghi ngươi thích phụ thân hài tử, nếu không, ngươi làm sao có thể cao hứng như thế? Không có một chút bi thương, lại nghĩ phụ mẫu ngươi song vong, thân thế khó khăn, sợ ngươi sau khi bị ta vạch trần, chịu không nổi đả kích luẩn quẩn trong lòng, đến lúc đó chính là một thi hai mệnh, luôn chờ đến ngày ngươi lâm bồn, sinh hạ Hàn nhi xong, ngươi cũng không nói...Ta liền mang theo ngươi đi vào Sở quốc, ở kinh thành mua tòa nhà, thỉnh một đám nha đầu, quản gia, để lại cho ngươi đủ tiền tài, sau đó mang theo Thiên nhi rời đi."

Nghe đến đó, Chu Mai đã rơi lệ đầy mặt, trong lòng ngũ vị tạp trần, nói không nên tư vị gì. Thì ra vương gia bởi vì nguyên nhân này rời đi! Lúc ấy, nàng vừa mới sinh hài tử, thậm chí còn chưa tới trăng tròn...Vì chuyện này, nàng ngầm rơi không ít nước mắt, thậm chí hoài nghi có phải vì tự mình sinh hài tử, mỹ mạo xuống sắc không chăm chút.

Thời điểm Hàn nhi hai tuổi, Vương gia rốt cuộc trở lại, nhưng người cùng hắn trở về, không chỉ có Tần Thiên, còn có thêm một Tạ Như Yên mỹ lệ không thua kém nàng chút nào, trên tay Tạ Như Yên ôm một nữ nhi so với Hàn nhi của nàng nhỏ hơn một tuổi.

Vương gia nói đó là hài tử hắn. Hơn nữa, từ sau khi hồi phủ, Vương gia không tiến vào viện của nàng. Đối với Hàn nhi cũng bình bình đạm đạm, lại đối với Tần Lạc Y sủng ái có thêm, từ đây, nàng hận Tạ Như Yên, còn có tiện loại do Tạ Như Yên sinh ra!

"Ta không phải cố ý phản bội ngài, Vương gia..." Biểu tình Chu Mai hoảng hốt lẩm bẩm nói: "Hàn Sơn xác thật là biểu ca ta, chúng ta ở tại Chu Sơn phía nam Triệu Quốc, nhiều thế hệ kinh thương mà sống, ta cùng biểu ca đính thân từ nhỏ, hai nhà ước định, chờ ta tròn mười tám tuổi, liền chính thức cho chúng ta thành thân, Chu Sơn có một Lôi gia là tu luyện thế gia, nhân tài xuất hiện lớp lớp, trước năm ta mười tám tuổi,bta ngẫu nhiên gặp được cửu công tử Lôi Báo của Lôi gia..."

Lúc sau liền thập phần cẩu huyết. Nguyên bản Lôi Báo đã có thê tử, lại có thêm tám phòng tiểu thiếp, coi trọng mỹ mạo Chu Mai,nnhưng không chuẩn bị nghênh thú nàng, chỉ muốn dùng danh nghĩa thị nữ kéo nàng tới Lôi phủ.

Người nhà Chu Mai tự nhiên không đồng ý, Chu Mai cũng không đồng ý, ai nguyện ý không làm thê tử, lại làm một thị nữ ngay cả thiếp thất đều không bằng? Huống chi Diệp Hàn Sơn trưởng thành tuấn tú lịch sự, bọn họ lại lưỡng tình tương duyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net