Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Tinh Hoa cầm theo hai thanh thái đao đi ra khỏi khán đài, tất cả org và con người đều dõi ánh mắt theo hắn.

Lấy lại phản ứng trước tiên là cpt, hắn nhanh chóng lấy khăn sạch để cầm máu cho Tinh Hoa.

Tinh Hoa cũng không vội mà chỉ từ từ lau tay, không quan tâm ánh mắt của mọi người, chỉ chăm chú nhìn xuống đài.

Những con trùng khổng lồ bu lại thành một mảnh trắng xóa chuyển động. Lúc này bóng dáng chó săn kia đã không còn thấy đâu, phỏng chừng đã bị bao phủ.

Khác hẳn với dáng vẻ ung dung khi nãy, những con móc trắng to mọng thân mình cương cứng, nóng giận – Tất cả đều liên quan đến máu của Tinh Hoa.

Trên chuỗi thực vật của Phỉ Thúy tinh, món ăn chính của trùng tử là org. Chúng có khứu giác đặc biệt mẫn cảm để chuyên đánh hơi mùi máu của org. Máu của org sẽ khiến trùng tử bạo phát, lực công kính cũng tăng lên khủng khiếp.

Bởi vì lí do này, trước đây org vô cùng khó giải quyết những trùng tử này. Nhưng giờ thì khác, họ đã có loài người – Giòi trắng đối với máu của con người không có phản ứng gì đặc biệt, vì ậậy rất dễ dàng xử lý chúng. Hơn nữa, dù có thương vong thì cũng chỉ là gia súc, bởi vậy giống chó săn này mới được sinh ra.

"Thưa ngài, ngày mai Tiểu Thái Đao sẽ bị xử tử. Kỳ thật ngài không cần phải dùng đến cách này......"Theo phân tích của cpt là, bởi vì Tiểu Thái Đao đắc tội với Tinh Hoa, cho nên Tinh Hoa muốn dùng cách này để xử tử Tiểu Thái Đao. Nhưng nói được một nửa, cpt lại thấy Tinh Hoa đưa ngón trỏ đặt trên môi, xuy một tiếng ── đó là một động tác rất giống con người.

Sau khi đẩy Tiểu Thái Đao xuống, Tinh Hoa cũng không làm gì nữa, chỉ chăm chú theo dõi dưới đài.

Những org khác đều tỏ ra khó hiểu. Người thì cũng đã bị nuốt sống rồi, còn cái gì mà xem?

Lúc này, bỗng nhiên bên dưới có động tĩnh. Một con móc trắng bỗng nhiên nhảy ra, nhìn kỹ trên lưng nó là là dấu vết bị đánh bay. Hơn nữa lại chính là con móc trắng đã há mồm nuốt chửng tên chó săn khi nãy.

Tiểu Thái Đao không hề bị nuốt, chỉ là trên người xuất hiện mấy dấu răng. Cả người cậu nhuộm đầy máu đỏ tươi,tay chân đang ra sức ngăn cản răng nanh cứng cáp của một con móc trắng, thậm chí còn chân đạp tay nâng đồng thời xé rách miệng nó.

Không có đao cũng có thể chiến đấu, org ở đây không ai xem mà không trợn tròn mắt.

Tinh Hoa khẽ nhếch khóe miệng, quả nhiên là viên ngọc chưa mài không ai khám phá ra.

Giải quyết xong một con móc trắng, lại có càng nhiều con khác bò lại đây. Tiểu Thái Đao có thể một quyền đánh bay một con trùng đã là cố hết sức, không có cách nào khác ứng phó nhiều trùng như thế này. Quả nhiên là vẫn là cần đao .

Nhưng mà ── đao đã bị lấy mất.

Cắn răng, Tiểu Thái Đao hung tợn đạp lên đầu một con móc trắng, xé bay đầu nó, lúc này mới vất vả mở được đường máu thoát thân.

Cậu dùng toàn lực đạp lên thân thể một con móc trắng, lấy đà phi về phía trước. Nhưng những con khác đã ngửi được mùi máu của org trên người cậu, trước sau chen nhau nối đuôi đuổi theo.

Tiểu Thái Đao biết cứ tiếp tục như vậy quả nhiên không được, nhưng mà lại không thể quay về lấy đao. Bởi ậậy lúc này, cậu mới nghĩ đến đám chó săn vẫn chưa rút lui hoàn toàn.......

Nguyên nhân khiến chó săn Ron vẫn ở lại là để xem kịch vui. Hắn ghét cay ghét đắng Tiểu Thái Đao. Từ trước tới nay, Tiểu Thái Đao vẫn là đối tượng có vấn đề, không tuân thủ quy tắc mà hành động bừa bãi khác người. Hôm nay đối mặt với org cao quý mà vẫn vô lễ như vậy, Ron cho rằng như vậy là rất mất mặt chó săn. Cho nên khi Tiểu Thái Đao bị đẩy xuống, trong lòng hắn vô cùng khoái trá .

Ron có thế nào cũng không nghĩ tới, Tiểu Thái Đao vẫn may mắn sống sót mà chạy một mạch về phía hắn.

"Đao!" Tiểu Thái Đao rống về phía Ron.

Muốn mượn đao? Ron thầm nghĩ, rồi bật cười đầy khinh thường, đè lại thân đao rồi rút về phía sau.

── nếu đã bị trừng phạt thì nên ngoan ngoãn chịu trận đi.

"Org đại nhân đã không để ngươi dùng đao, vậy thì đừng mơ mượn của ta."

Ron tuyên bố thái độ của mình, thế nhưng Tiểu Thái Đao chẳng những không có dừng bước, còn chạy lại nhanh hơn.

"Ngươi làm cái gì......" Ron còn chưa nói xong, Tiểu Thái Đao bỗng nhiên lấy đà phi lên, đầu gối dùng sức ──

"Ông đây mà thèm mượn đao của ngươi à!"

Một đá kia bay đến vừa mạnh vừa mau. Ron thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đế giày kia cứ thế mà đạp lên mặt hắn, đá bay hắn đi.

Tiểu Thái Đao không dừng động tác, trực tiếp đoạt lấy song đao của Ron xông lên thiết đài.

Bị đá đến choáng váng, Ron thật vất vả mới lóp ngóp bò dậy được. Trên mặt hắn đều là máu, hắn tức giận đến mức chỉ muốn lao đến tính sổ với Tiểu Thái Đao ngay lập tức, nhưng nhìn đám móc trắng đang nối tiếp nhau xông đến hắn lại không thể mạo hiểm mạng sống của mình được.

Đến khi Ron trốn vào cửa sắt sau thiết đài, trên sân chỉ còn lại một mình Tiểu Thái Đao. Cậu không chạy trốn, cũng không lao xuống đối phó với đám móc trắng. Chỉ thấy cậu thuận tay hất đao lên rồi bắt lại chuôi đao, không vui vung vài nhát, sau đó tầm mắt nhìn về phía Tinh Hoa.....

Con ngươi đen lóe lên một tia sáng, Tiểu Thái Đao bỗng chạy như điên dọc theo thiết đài hình vòng cung, bóng người xẹt thành nửa vòng tròn, chạy về phía Tinh Hoa.

Trụ sở huấn luyện chó săn phát ra sát khí quá nặng, mục tiêu vô cùng rõ ràng, chính là org vừa mới xuống thiết đài rồi lại rời đi, nhận thức được điều đó, cpt bắt đầu rối loạn, chung quanh đài quan sát vang lên tiếng kêu sợ hãi của đám chó cảnh: "Mau thu lại thiết đài! Đừng để hắn tới gần các đại nhân!"

Cpt phụ trách nhanh chóng thao tác trên bảng điều khiển, bậc thang nối tới thiết đài bắt đầu thu lại về phía trong. Mà màn che thủy tinh cũng nhanh chóng hạ xuống.

Mắt thấy thiết đài càng ngày càng bị thu lại, tất cả cửa sắt đều đồng loạt bị đóng lại, Tiểu Thái Đao lại không hề có ý định lùi bước, toàn lực nhằm Tinh Hoa mà lao tới, nhưng khi đến gần thì thiết đài đã được thu lại hoàn toàn.

Tiểu Thái Đao thả người nhảy một cái, đạp lên lan can sắt cuối cùng rồi phi lên cao. Cậu nắm chặt song đao, cách màn che thủy tinh dùng hết sức đâm về phía Tinh Hoa.

Trước mắt Tinh Hoa là một chó săn toàn thân đen ngược sáng mà lao tới, động tác nhanh nhẹn, nắm song đao khí thế vô cùng dọa người.

── quả nhiên hắn không hề nhìn nhầm. Trong lúc Tinh Hoa đang nghĩ như vậy, lại thấy được Tiểu Thái Đao cười đến kiêu ngạo, "Đùng!" một tiếng cực lớn vang lên, mũi đao va vào màn thủy tinh chấn động màng nhĩ của mỗi một sinh vật có mặt ở đó.

Dù vậy, màn che thủy tinh đã được cường hóa, ngay cả móc trắng cũng không thể cắn xuyên qua. Một đao này của Tiểu Thái Đao không thể đánh vỡ được màn thủy tinh, chỉ để lại một đám vết nứt chằng chịt kéo dài, hai chân ở trên màn thủy tinh lại từ từ trượt xuống.

Không có thiết đài chống đỡ, lần thứ hai rơi xuống, chờ đón Tiểu Thái Đao vẫn là đám móc trắng đói khát đến điên cuồng.

Tinh Hoa nhìn xuống, không chật vật giống như lần trước, lần này Tiểu Thái Đao tay cầm song đao chỉ rống lên một tiếng: "Mẹ kiếp!" sau đó giống như con mèo ở trên không trung cong người, hai đao giao nhau trực tiếp đón đánh cả đám trùng tử ngay trước mặt.

Tinh Hoa có chút thất thần nhìn theo cảnh tượng đó, hắn như thế nào mà lại có thể đánh vỡ thủy tinh, rõ ràng đã được cường hóa, bây giờ lại bị đánh vỡ vụn ra rơi lả tả xuống dưới.

Thủy tinh vỡ ra cùng với tư liệu về Tiểu Thái Đao cũng vỡ tan tành, mà chính hắn ở dưới lại đang tiếp tục dùng đao từng nhát đâm thủng đầu móc trắng, một đao khác lại đem bụng chúng mổ ra, bao nhiêu móc trắng lao đến là bấy nhiêu con bị hắn giết chết.

Chó săn không đủ điều kiện lại mạnh mẽ đến như vậy, nhóm org hôm nay lần đầu tiên được nhìn thấy, không nhịn được mà rung động. Ban đầu không hiểu Tinh Hoa làm vậy là vì điều gì, hiện tại tất cả đều rõ ràng rồi

Nhìn Tiểu Thái Đao trong trường đấu vì tự bảo vệ tính mạng của mình mà sát khí dâng lên đỏ cả mắt, Tinh Hoa mỉm cười, quay sang nói với cpt bên cạnh: "Ta đã quyết chỉ muốn một mình chó săn này!"

"Vâng." Cpt mỉm cười, không cố gắng nói ra những phân tích thừa thãi nữa.

Ai cũng không đoán trước được org này thế mà lại dùng phương thức như vậy để ép một chó săn không nghe lời phải chiến đấu.

Giao dịch hoàn tất, Tinh Hoa liền xoay người muốn rời đi, thấy vậy cpt liền ngăn lại.

"Ngài không định xem đến cuối sao?"

Tinh Hoa nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát rồi lắc đầu: "Không cần, trước tiên hãy giúp ta chuẩn bị một gian phòng nghỉ đã, nếu hắn không chết thì đưa đến chỗ ta." Bởi vì hắn nhớ ra trước khi dẫn chó săn đi còn phải hoàn thành thêm một ít thủ tục nữa.

"Ngài tính toán muốn cùng chó săn hạ khế ước trước phải không ạ?" Cpt hỏi.

"Đúng vậy."

"Vâng thưa ngài, tôi sẽ đi giúp ngài chuẩn bị." Cpt cúi đầu, cuối cùng nhìn theo Tinh Hoa rời đi.

Tuy răng là nơi ở của con người, lại là trụ sở huấn luyện chó săn, nhưng phòng nghỉ dành cho org cũng không hề thiếu.

Bên trong căn phòng hình tròn rộng lớn màu trắng, phía trên là những đài cao nối đuôi nhau mà lên giống như một cái cây mọc lên từ mặt đất. Trên đài cao, Tinh Hoa ngồi ngay ngắn trên giường. Nhờ thiết kế đỉnh chóp căn phòng mở rộng, ánh nắng xuyên qua lớp thủy tinh mà chiếu xuống.

Đóa hoa trên tóc Tinh Hoa được ánh nắng ấm áp chiếu vào, cảm giác như đang nở rộ.

Cẩn thận nhìn ngắm hai thanh thái đao trên tay, Tinh Hoa không kìm được mà nghĩ, Tiểu Thái Đao lúc ấy sử dụng đao của người khác có thể không quen tay. Nếu mà để cậu được dùng đao của chính mình, không biết còn mạnh mẽ uy lực đến nhường nào.

Từ lúc triển lãm hội bắt đầu đã được hơn nửa ngày, mà vẫn chưa có người đến thông báo tin tức.

Tinh Hoa cũng không rõ, chó săn kia dù trên tay đã có vũ khí, nhưng đối diện với hơn trăm con móc trắng đói khát cuồng bạo kia không biết có thể sống sót không. Không chừng có thể sẽ chết vì kiệt sức.

Thế nhưng hắn cũng rất mong đợi. Nếu như con người kia có thể sống sót, vậy có nghĩa là hắn sẽ có được một chó săn vô cùng cường hãn.

Ngay lúc Tinh Hoa đang gõ leng keng trên thái đao, đèn hiệu trên cửa phòng phát ra ánh sáng xanh, báo hiệu có người tiến vào. Vài cpt đang bận rộn vây quanh một vật hình trụ.

Khi dụng cụ kia được máy vận chuyển đặc biệt mang vào, Tinh Hoa mới nhìn rõ đấy là cái gì.

Vật đó lớn bằng một con người, bên trong đổ đầy chất lỏng huỳnh quang màu xanh trong suốt, mà chó săn mới không lâu trước kia còn đang dũng mãnh tiêu diệt những con trùng hung hãn, giờ phút ngày đang được ngâm trong dung dịch. Cả người cậu trần trụi, tay chân mang xiềng xích, trên mặt đeo mặt nạ dưỡng khí.

Xem ra trận chiến vừa rồi khiến cho Tiểu Thái Đao bị thương không nhẹ. Trên người cậu chằng chịt vết cắn của móc trắng, có chỗ còn sâu đến mức nhìn thấy cả xương bên trong. Nhưng có lẽ là do được ngâm trong dung dịch trị liệu này, miệng vết thương đã khép lại gần hết, nhìn qua cũng không quá nghiêm trọng.

"Trong dung dịch trị liệu đã bỏ thêm thuốc tê, chó săn này tạm thời sẽ không thể cử động. Ngài không phải lo lắng sẽ bị hắn công kích, có thể yên tâm hạ khế ước." Một cpt nhắc nhở.

Tinh Hoa nghiêng đầu nhìn người nằm bên trong máy điều trị. Đối phương đang yên lặng ngâm mình trong chất lỏng, quả là một chút động tĩnh cũng không có.

Đã bị thương đến mức này mà vẫn còn phải dùng đến thuốc tê, rốt cuộc tên này hung hãn đến mức nào vậy? Tinh Hoa không kìm được suy nghĩ.

"Thưa ngài, chúng tôi sẽ chờ ở bên ngoài. Sau khi hạ kế ước ngài có thể ra lệnh cho chúng tôi mang hắn đi, ngày mai sẽ trả lại cho ngài." Cpt cúi người chào, sau đó rời đi.

Bây giờ trong phòng chỉ còn lại hai người là Tinh Hoa và Tiểu Thái Đao.

Tinh Hoa đặt hai thanh thái đao xuống giường, chậm rãi đi đến bên cạnh máy điều trị. Hắn cúi mình, chăm chú nhìn người đang nằm bên trong, rồi đưa tay gõ nhẹ lên lớp thủy tinh.

Chó săn bên trong ngay lập tức bừng mở hai mắt.

Hóa ra là vẫn tỉnh, chỉ là bị thuốc tê làm tê liệt cả cơ thể.

Tinh Hoa không nghĩ nhiều, ấn vào nút ở bên cạnh máy. Lập tức dung dịch trị liệu bị rút đi, nắp thủy tinh cũng mở ra.

Tiểu Thái Đao ướt sũng ngồi trong khoang máy, trên người đầy những vết thương đã khép miệng.

Tiểu Thái Đao trợn mắt trừng Tinh Hoa. Vừa thấy tên org đã khiến mình thảm hại đến gần, trong miệng cậu mấp máy gì đó, như là đang mắng chửi. Đáng tiếc thuốc tê đã làm tê liệt tất cả cơ thể cậu, khiến cậu không thể tự khống chế cơ miệng mình.

"Tiểu Thái Đao, cuối cùng ngươi cũng đến lấy lại đao rồi sao? Ta đã giữ cẩn thận cho ngươi rồi đó, trên giường." Tinh Hoa chỉ tay về phía giường, rồi ngồi xổm xuống, nhìn thẳng mặt Tiểu Thái Đao.

"A a......" Tuy rằng không biết Tiểu Thái Đao đang nói cái gì, nhưng nhất định là đang mắng chửi thô tục.

Tinh Hoa cũng không có ý kiến, hắn đối diện với chó săn vừa có được, hiếu kỳ vươn tay chạm lên mặt cậu.

Làn da này khác hẳn với lớp cao su trên mặt cpt, mềm mại co dãn, chính là cảm giác da thịt của con người.

"Nhớ rõ đây, Tiểu Thái Đao. Sau khi lập khế ước với ta, từ nay trở đi ngươi chính là chó săn của ta." Nói rồi, bàn tay của Tinh Hoa đang vỗ về trên má Tiểu Thái Đao bỗng nhiên thọc hai ngón vào miệng cậu, đè đầu lưỡi cậu xuống.

Tiểu Thái Đao không biết tên kia muốn làm gì, bài xích rống lên hai tiếng, thậm chí còn cố gắng nhe răng định cắn ngón tay hắn.

Tinh Hoa cũng không gấp, ngón trỏ và ngón giữa duỗi ra, mở miệng Tiểu Thái Đao.

"Ngoan nào, ta muốn tìm niêm mạc thích hợp nhất để hạ khế ước. Ngươi cũng không muốn phải vất vả đúng không?" Tinh Hoa thấy ánh mắt của Tiểu Thái Đao trừng lên nghi hoặc bèn nói.

"......"

"Ngươi không biết khi con người và org lập khế ước đều phải qua niêm mạc sao?" Tinh Hoa giải thích, xem ra cậu chó săn này khi được huấn luyện nhất định là chưa tập trung.

Khẽ cười một tiếng, Tinh Hoa cảm giác Tiểu Thái Đao đang trở nên căng thẳng.

"Không sao, ta có thể dạy ngươi."

Sau khi org nói xong câu đó, Tiểu Thái Đao nhìn thấy đối phương đứng lên, đưa tay xõa tung tóc dài, khiến đóa hoa diễm lệ trên tóc lộ ra. Đó là khẩu khí của org.

Tinh Hoa lấy tay kéo khẩu khí giống như nụ hoa kia xuống, phía sau nụ hoa là một bím tóc dài.... Không đúng, nhìn kỹ sẽ thấy có cứ gì đó quấn lấy tóc hắn từ phía sau đầu. Theo động tác của Tinh Hoa, tóc dần dần được gỡ bỏ, lộ ra phần cuống dài màu xanh lục đậm, nhìn giống như dây leo, dài từ phần đài hoa đến sau gáy Tinh Hoa, bị tóc dài che khuất.

Mắt thấy khẩu khí cùng và cuống của nó ngày càng dài ra, Tiểu Thái Đao ngẩn cả người, chỉ có thể trơ mắt nhìn thứ quái dị kia quấn lên cổ và mặt mình.

Khẩu khí leo đến ngay trước mặt cậu, ngay giữa thứ giống như nụ hoa bỗng nhiên vươn ra một cái gai thật dài, giống như tiêm châm.

"Chính là đây, org sẽ dùng nơi này cùng với con người『 lập khế ước 』."

Nhìn thấy thứ quỷ dị kia đang chuyển động bên cạnh mặt mình, cả người Tiểu Thái Đao căng thẳng co lại. Thấy thế, Tinh Hoa cười cười, rồi đột nhiên kéo Tiểu Thái Đao đang xụi lơ lại.

"Đến đây, đừng nhúc nhích. Thả lỏng thoải mái, ta sẽ cố gắng để ngươi không khó chịu." Tinh Hoa ngồi trên giường, kéo Tiểu Thái Đao ôm vào trong lòng.

Bị ôm trong lòng giống như một đứa trẻ, Tiểu Thái Đao tức muốn điên, thế nhưng lại không thể giãy dụa. Tai trái cậu rất ngứa, nụ hoa như có sinh mệnh kia giống như một con rắn đang bò ở một bên mặt cậu.

"Nếu như là ở niêm mạc, ta nghĩ trong miệng vẫn là thích hợp nhất. Ở mắt hoặc những nơi khác...... Ngươi chắc là cũng không muốn đúng không?" Tinh Hoa nghiêm túc suy nghĩ.

Mẹ kiếp! Trong miệng ông đây cũng không đồng ý! Tiểu Thái Đao trợn trừng mắt, nhưng mà Tinh Hoa cũng không thể nghe được tiếng lòng của cậu. Nụ hoa kia càng lúc càng bò đến gần, đã ở trên khóe môi cậu đảo quanh.

Tiểu Thái Đao chết sống không chịu há mồm, nhưng cơ miệng không thể cử động khiến Tinh Hoa dễ dàng mở ra, khẩu khí kia liền theo đó mò vào dò xét.

Giống như cắn phải một bông hoa, trong miệng toàn là mùi thơm quái dị.

"Đây chính là cách lập khế ước, ta dùng khẩu khí tiếp xúc với niêm mạc của ngươi, tiêm vào 『 khế ước 』......"

Khẩu khí là chỉ thứ kỳ quái giống như nụ hoa, vậy khế ước là cái gì? Miệng Tiểu Thái Đao bị nụ hoa chui vào, khiến cậu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cả người đều là sát ý.

Giây tiếp theo, Tinh Hoa đã thay cậu giải đáp.

"Khế ước là một đoạn gien trong cơ thể org chúng ta, tiêm đoạn gien này trộn lẫn với anbumin vào cơ thể con người, chúng sẽ kết hợp với gien trong cơ thể các ngươi." Khẩu khí của Tinh Hoa trong miệng Tiểu Thái Đao ngọ nguật, không biết là cố ý hay vô tình. Hắn cười nói:"Sau khi kết hợp sẽ xảy ra một chuyện rất thú vị!"

Tiểu Thái Đao căm tức nhìn Tinh Hoa, trong ánh mắt tràn ngập đe dọa. Cậu thà là mình bị xử tử còn hơn là trở thành một con chó để org sai bảo!

Thế nhưng Tinh Hoa dường như không hiểu, khẩu khí quấn quanh cổ họng cậu

"Chờ chút nữa khi tiêm vào có thể sẽ hơi đau, nhưng ta đã nghĩ ra cách khiến ngươi có thể thoải mái một chút." Tinh Hoa vỗ vỗ mặt Tiểu Thái Đao, rồi rút khẩu khí ra.

Kỳ thực đây cũng là lần đầu tiên Tinh Hoa hạ khế ước, phần lớn hiểu biết đều là đọc trên sách, còn thực tế thì hoàn toàn không có kinh nghiệm.

Tinh Hoa biết phương pháp hạ khế ước, cũng biết quá trình và kết quả. Tiêm gien của org vào cơ thể con người mà nói là vô cùng nguy hiểm. Tuy rằng đau đớn xảy ra trong quá trình hạ khế ước không đến mức không thể chịu đựng được, nhưng sẽ rất nguy hiểm đối với thần kinh, nhất là với những người chống cự không hợp tác.

Tính cách Tiểu Thái Đao như vậy, đến khi lập khế ước chắc chắn sẽ bị đau đớn cả buổi. Tinh Hoa biết điều này, mà hắn cũng không muốn để Tiểu Thái Đao phải chịu quá nhiều đau khổ.

Dù sao đây cũng là chó săn đầu tiên của hắn. Mà hắn lại rất thích Tiểu Thái Đao tràn đầy sức sống này......

Thế nhưng khi hạ khế ước phải làm thế nào mới khiến con người đỡ đau đớn, trong sách lại không hề mảy may nhắc tới. Tựa hồ rất ít org sẽ để ý đến cảm thụ của con người.

Tinh Hoa khẽ vuốt ve Tiểu Thái Đao, nghiêng đầu nghĩ cách, rồi sau đó...... hắn nhớ tới bản tính của con người.

"Chỉ cần khiến ngươi thấy thoải mái, có lẽ sẽ trung hoà được với đau đớn...... Chúng ta thử xem?" Tinh Hoa hỏi ý cậu.

Tiểu Thái Đao không hiểu ý Tinh Hoa, nhưng cậu cũng không có quyền cự tuyệt. Bởi vì bây giờ đến đầu ngón tay cậu cũng không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tinh Hoa muốn làm gì thì làm.

Tinh Hoa hôn nhẹ lên tóc mai Tiểu Thái Đao, ngón tay trắng nõn vươn xuống phía dưới bụng Tiểu Thái Đao sờ soạng.

Tiểu Thái Đao trợn to mắt, tên org phía sau thế mà lại...... thế mà lại cầm vào chỗ bình thường cậu dùng để đi tiểu! Tiểu Thái Đao cứng đờ người, vô cùng hoảng hốt không hiểu Tinh Hoa muốn làm gì cậu, trực giác mà nghĩ chỗ đó là điểm yếu hại của con người, đôi khi cậu cũng tấn công những chó săn khác vào đó.

Tên này muốn tấn công vào điểm yếu của cậu sao?

Tiểu Thái Đao trừng trừng nhìn những ngón tay đang cầm tính khí cậu, chỉ có thể phát ra những âm thanh ngắt quãng trong cổ họng, chẳng thể nói thành câu.

Nhưng mà đều không phải như Tiểu Thái Đao nghĩ , Tinh Hoa không hề ác ý mạnh tay, ngược lại chỉ nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa nơi đó. Xúc cảm ôn hòa mà mềm mại.

Có một loại cảm giác kỳ quái mà quen thuộc dấy lên.

Tuy không thường xuyên, nhưng Tiểu Thái Đao cũng từng vì nhiệt độ bên dưới quá nóng mà xao động tự tay làm một chuyện giống như vậy, cầm cơ quan bài tiết triệt động, rồi sau đó cảm giác rất thoải mái, tiếp theo là thứ gì đó trắng trắng bắn ra, cuối cùng cậu mới bình tĩnh trở lại.

Bởi vì từ nhỏ đến lớn chỉ được huấn luyện về kỹ năng chiến đấu, cho nên thực chất Tiểu Thái Đao không biết chuyện này nghĩa là gì. Cpt chỉ bảo họ cũng có dạy qua họ về chuyện này, nhưng chỉ coi đó là kiến thức chỉ "Chó cảnh" mới cần biết.

"Dùng tình dục để che dấu cảm giác đau đớn, hẳn là sẽ có chút tác dụng." Tinh Hoa nói, phát hiện thứ vốn mềm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net