Chương 19: Mộ Hướng Tuyết, dường như chị rất sợ tôi tham gia bữa tiệc ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tư Nguyệt, con có gặp phải khó khăn gì không?" Tần Tương lo lắng hỏi khi thấy bầu không khí không ổn.

Mộ Tư Nguyệt nhìn Tần Tương với khuôn mặt lo lắng. Cô mím chặt môi, lòng đầy giận dữ, và cô quay sang nhìn chằm chằm vào Mộ Hướng Tuyết với ánh mắt dữ dội. Chị ta cố tình!

Có một đêm kỳ lạ trong khách sạn với một người đàn ông lạ, vụ bê bối này đúng là không thể diễn tả được.

Mộ Hướng Tuyết khẽ nhếch môi lên,giương lông mày biểu lộ sự đắc ý.

"Mộ Hướng Tuyết, tốt hơn hết là đừng để tôi tìm bằng chứng!" Mộ Tư Nguyệt cảnh báo một cách giận dữ, chính đêm đó đã hủy hoại cuộc đời côi, cô sẽ không bao giờ để yên cho người đã hịa cô!

Mộ Hướng Tuyết vẻ mặt vô tội, "Tư Nguyệt, chịi không biết em đang nói gì ..."

"Hãy nhìn vào Mộ Tư Nguyệt này, cô ta ngày càng không có gia giáo. Cô ta giao lưu với một số tên côn đồ không tầm thường ở bên ngoài . Buổi sáng hôm nay , cô ta còn ẩu đả với người ta ở ngoài đầu đường."

Hướng Văn bước ra khỏi phòng khách và lập tức lao về phía trước để bảo vệ con gái, hét vào mặt cô.

"Sao dì còn dám nhắc đến Trần Cường trước mặt con !!" Mộ Tư Nguyệt nhìn chằm chằm vào Hướng Văn một cách giận dữ.

Nếu Tề Duệ không có mặt hôm nay, cô sẽ bị người của Trần Cường bắt đi ngay cả tính mạng còn không chắc được đảm bảo.

Khuôn mặt của Hướng Văn trở nên chanh chua, "Chúng tôi đã chọn cuộc hôn nhân này cho cô vì mục đích tốt cho cô. CÔ cũng biết rằng bát tự của cô không tốt, khắc thân nhân ..."

Đúng , cô có một số mạng tồi tệ. Tất nhiên vì cô có một người thân thích như dì ta. !! Mộ Tư Nguyệt tức giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại. Nếu không phải vì người kia là đàn chị của cô, cô thực sự muốn nguyền rủa cô ta thật nhiều.

Bà Mộ nghe nhắc đến Mộ Tư Nguyệt mang sát mệnh, liền khó chịu. "Hướng Tuyết sẽ đính hôn vào ngày mai, đừng ở đây làm tiệc mất vui!"

Bàn tay ngọc ngà của Mộ Hướng Tuyết vuốt ve lưng bà và dùng bộ dáng nhu thuân lặng lẽ thuyết phục, "Bà ơi, Tư Nguyệt rất hiếm khi về nhà. Đừng mắng em ấy. Em ấy phải đi bồi đàn ông để trả lại tiền cũng là chuyện ... không dễ ..." Thật là mỉa mai.

Bà Mộ thậm chí còn khó chịu hơn khi nghe tin cô đi bồi người đàn ông khác để có tiền bồi thường. "Cô còn cùng nam nhân bên ngoài làm loạn. Thật liên lụy thanh danh nhà ta. Đúng là mẹ nào con nấy."

Mộ Tư Nguyệt bị khinh bỉ tại Mộ gia là điều bình thường, nhưng cô không thể chịu được người khác nói cha mẹ mình và không thể không lên tiếng, "Tại sao lại đỏ hết cho con!"

"Mộ gia tự ý làm mai cho con, và sử dụng tiền hồi môn để cho Mộ Hướng Tuyết! Mọi người có coi con như một gia đình không?" mMộ Tư Nguyệt kiên trì phản bác

"Cô! CÔ còn dám chống đối ta, Mộ gia không chứa chấp loại người như cô!" Bà Mộ còn lấy một chén trà trên bàn ném về phía cô.

"Bà, bà bị huyết áp cao, đừng nóng giận quá." Tần Tương đột nhiên đứng trước mặt Mộ Tư Nguyệt che chắn, mỉm cười nói với bà Mộ.

"Tần Tương, tránh ra, đừng bảo vệ nó, nó là một con sói đội lốt cừu! Mang mạng Thiên sát cô tinh! Hại ngươi mất một cánh tay..." Bà Mộ bực bôi

"Bà, chuyện đó đã kết thúc. Đám cưới đính hôn hiếm hoi của Mộ Hướng Tuyết, đừng tức giận, tôi đã chuẩn bị những món ăn yêu thích của mọi người, tất cả hãy đi ăn."

BÀ Mộ đưa mắt liếc xéo về Mộ Tư Nguyệt, hờn dỗi lạnh nhạt, "Không có nửa điểm quy củ."

Mộ Tư Nguyệt không muốn Tần Tương mất mặt. Cô cúi đầu xuống và không nói nữa.

Tại bàn ăn tối, những người trong gia đình Mộ đã nói chuyện với nhau về lễ đính hôn của Mộ Hướng Tuyết và Mộ Tư Nguyệt nhanh chóng trở về phòng sau khi ăn xong.

Cô cúi đầu và cầm một chiếc nhẫn bạch kim trên tay. Đây là chiếc nhẫn cưới được Tề gia tặng cho cô. Thiết kế chạm khắc phức tạp.

Cô nghĩ rằng cuộc hôn nhân của mình với Tề Duệ không cần phải nói với ngườiMộ gia," dù sao, những người này sẽ chỉ muốn châm chọc cô ...

Mộ Tư Nguyệt gục mặt, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, và lên kế hoạch rời khỏi đây lúc bình minh.

"Mộ Tư Nguyệt, cô nên có ý thức về bản thân. Không ai trong Mộ gia chào đón cô. Và tôi hy vọng cô đừng tham dự bữa tiệc đính hôn của tôi. Tôi đã nói với bà tôi rằng cô sẽ làm ảnh hưởng nặng nề đến bữa tiệc. . "

Cánh cửa được mở ra,lloj ra chiếc váy lệch vai voan sâu đắt tiền nổi tiếng củaMộ Hướng Tuyết, cô ta bước vào một cách đầy tự hào.

Mộ Tư Nguyệt giật mạnh khóa kéo chiếc vali, bước đến gần cô ta và cười khẩy, "Mộ Hướng Tuyết, chị có vẻ rất sợ tôi tham dự bữa tiệc đính hôn của chị?"

"Đừng có nói lung tung." Mộ Hướng Tuyết kìm nén sự căng thẳng trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net