Chương 111: Nha hoàn đến rồi (47)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Lý Cần chuẩn bị dựa theo lời Tô Mộc nói, trong quá trình lại nghĩ tới lời lúc trước hoa nương nói, muốn hoàn toàn bắt lấy một nam tử, phải làm hắn nghiện thân thể mình, khi đó nàng còn dò hỏi phải làm như thế nào.

Lúc ấy hoa nương thần bí trả lời.

"Gạo nấu thành cơm."

Nàng âm thầm lẩm bẩm, như vậy cho dù biểu ca không muốn thừa nhận, cũng sẽ bị cô cô và Hoàng Thượng áp chế cưới nàng, đến lúc đó nàng có thể trở thành thê tử biểu ca.

Nghĩ đến đây, nàng lại âm thầm cười ra tiếng.

Nha hoàn áo lục thấy tiểu thư nhà mình cười đến nhộn nhạo, có một loại dự cảm xấu.

"Ngươi, đi đến chỗ hoa nương lấy một thứ về cho bản tiểu thư..."

Nha hoàn áo lục nghe xong, hoảng sợ: "Tiểu, tiểu thư, chúng ta không làm theo lời nha đầu rửa rau kia nói sao? Thập Thất hoàng tử nhìn thấy thân thể ngài, nhất định sẽ phụ trách, chúng ta không cần... Không cần..."

"Bản tiểu thư nói ngươi dám không nghe!?" Lý Cần nhướng mày, trừng mắt nhìn, liếc nha hoàn áo lục một cái.

Nha hoàn áo lục bị dọa đến rụt cổ, ấp úng nói: "Tiểu, tiểu thư, ta đi liền đây."

Mắt thấy trời sắp tối, quản gia nhìn biểu tiểu thư còn ở lại phòng cho khách không có ý định rời đi, vội lại đây mời nàng rời đi.

"Trời đã tối rồi, bản tiểu thư sợ hãi, ở lại đây một đêm, sáng mai ta liền đi, chỉ cần quản gia ngươi không nói cho biểu ca, biểu ca sẽ không biết được." Lý Cần kiên trì muốn ở, nếu không muốn nàng thực thi kế hoạch đêm nay như thế nào?

Quản gia do dự, suy nghĩ, biểu tiểu thư dù sao cũng là thiên kim thế gia, lại được Hoàng Hậu yêu thích, hắn không thể đắc tội, gia nơi đó sẽ không lại đây xem xét, cứ dựa theo lời biểu tiểu thư nói mà làm, gia sẽ không biết được.

"Như thế, biểu tiểu thư nghỉ tạm tối nay, sáng mai, thuộc hạ phái người đưa biểu tiểu thư trở về."

Quản gia thỏa hiệp, làm Lý Cần vô cùng cao hứng.

Sau khi đóng cửa lại, đem túi thơm nha hoàn áo lục mang về treo ở bên hông.

"Tiểu thư..." Nha hoàn áo lục nhìn tiểu thư nhà mình tâm tình rất vui sướng, có chút sốt ruột, nàng luôn có dự cảm không lành.

"Thứ này, treo tốt rồi đúng không?" Lý Cần không hề nhìn ra nha hoàn bên cạnh bất an, nghĩ đến trong chốc lát sẽ cùng biểu ca...

Ai nha ~ nàng thật thẹn thùng.

Nha hoàn áo lục biết tiểu thư nghe không lọt lời mình nói, chỉ có thể cầu nguyện đêm nay không có sự cố ngoài ý muốn.

"Đúng vậy, tiểu thư, hoa nương nói, nam tử chỉ cần ngửi thấy, tuyệt đối chịu không nổi."

"Được, ngươi đi xem biểu ca ở đâu, còn có..."

Phòng bếp giờ phút này.

Bận rộn một ngày, sau khi bữa tối kết thúc, phòng bếp liền có thể nghỉ ngơi, Tô Mộc vờ muốn cùng đại nương rửa rau rời đi, nhưng trên đường mượn cớ rơi đồ vật, muốn trở lại tìm.

Về phía Lý Cần, cô vẫn phải hỗ trợ, nếu không Lý Cần sao có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào phòng ngủ Thập Thất hoàng tử.

Thủ vệ canh giữ ở cửa phòng Thập Thất hoàng tử đều bị Tô Mộc dẫn dụ đi, Lý Cần trốn ở một bên cảm thấy trời cũng muốn giúp nàng, kéo váy, chạy chậm vào cửa.

Nàng mới vừa vào cửa, thủ vệ liền quay trở lại.

"Mèo hoang vào trong phủ khi nào, làm hại ta còn tưởng là thích khách."

"Ha ha... Nhìn ngươi nhát gan kìa, thích khách mà vào còn có thể chạy ra sao?"

...

Thủ vệ tiếp tục canh giữ ở ngoài cửa.

Mà Lý Cần vào phòng ngủ, ngửi mùi hương trong phòng, ôm ngực.

"Biểu ca ~ Cần Nhi tới..."

Tay kia xoa giường mềm mại, cả khuôn mặt đỏ ửng.

Muốn nằm trên giường chờ biểu ca, biểu ca...

Nghĩ đến biểu ca ôm nàng, giọng nói trầm thấp gọi tên nàng, đáy lòng một trận tê dại.

Kích động, trôi chảy cởi áo ngoài, từng lớp áo một.

Đến khi cái gì cũng không còn, đem xiêm y giấu đi, nàng nằm trên giường, đắp chăn lên, trong tay nắm chặt túi thơm.

Thấp thỏm chờ đợi.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net