Chương 126: Nha hoàn đến rồi (62)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Đầu lưỡi di chuyển, cắn lấy ngân châm giấu trong miệng, không chút do dự đâm vào huyệt vị của hắn.

Thập Thất hoàng tử thả một tay ra, siết chặt hàm dưới của cô.

Với cử động ở đầu lưỡi của Tô Mộc, ngân châm trong miệng ngân vẫn bay về phía hắn như cũ.

Thả lỏng hàm dưới cô ra, hắn nhanh chóng dùng hai ngón tay bắt lấy ngân châm, một tia sáng lóe lên trên ngân châm in vào mắt hắn.

Cô thoát thân, ánh mắt nhàn nhạt nhìn nơi nào đó của hắn, khóe môi khẽ nhếch: "Bình thường..."

Thập Thất hoàng tử: "..."

Nàng thế nhưng nghi ngờ... Thật là vũ nhục hắn!

Huyệt thái dương hắn giật giật, ngay sau đó cúi đầu cười nói: "Thử xem liền sẽ biết có bình thường hay không."

"Dâng lên phủ Thập Thất hoàng tử, ta không ngại thử một lần."

"Phủ Thập Thất hoàng tử, đổi ngươi."

"Đổi thử một lần."

"Đổi ngươi thì sao?"

"Lấy thiên hạ tới đổi... Ta sẽ suy xét."

"Như thế, bản hoàng tử chỉ có thể cường thủ hào đoạt*."

*Cường thủ hào đoạt : dùng sức mạnh hoặc quyền thế để cưỡng ép, chiếm đoạt có được thứ mình muốn.

"Ngươi có thể thử xem."

Tô Mộc lên bờ, xiêm y trên người ướt đẫm nước dán vào cơ thể, hoàn toàn lộ ra đường cong không bỏ sót.

Nhìn thấy cổ họng Thập Thất hoàng tử chuyển động, ánh mắt khóa cô lại giống như báo săn theo dõi con mồi.

Tô Mộc quay lưng lại, cũng cảm nhận được ánh mắt của hắn.

"Hầu hạ Thập Thất hoàng tử tắm gội, xin Thập Thất hoàng tử ban thưởng năm mươi lượng bạc."

Đề tài này đột nhiên thay đổi, Thập Thất hoàng tử hơi giật mình, ngay sau đó phản ứng lại, mở miệng: "Hầu hạ bản hoàng tử thay quần áo, thưởng 500 lượng."

Hắn cất bước đi về phía bờ.

Hai mắt Tô Mộc sáng lên, ánh mắt rơi vào quần áo bên cạnh, bàn tay trắng nõn nắm lại, rũ mắt nói: "Thập Thất hoàng tử mời thay quần áo."

Đáy mắt Thập Thất hoàng tử hiện lên ý cười, tùy ý để cô thay quần áo cho mình, đôi mắt mạnh dạn nhìn cô, mà cô dường như không hề phát hiện.

Rất hài hòa, Thập Thất hoàng tử mặc xong quần áo.

Hai người thế lực ngang nhau, khó phân cao thấp, Tô Mộc cũng lười động thủ, Thập Thất hoàng tử muốn giữ cô lại tùy ý nhảy nhót.

Không hẹn mà gặp, trải qua hôm nay, Thập Thất hoàng tử không bắt cô rời đi, mà cô cũng tiếp tục làm việc ở sau bếp phủ Thập Thất hoàng tử.

Chẳng qua Thập Thất hoàng tử ngẫu nhiên sẽ chỉ định tìm cô đến hầu hạ như mài mực, pha trà, chơi cờ...

Quản gia nhìn vào các hóa đơn gần đây của phủ Thập Thất hoàng tử, trên mặt hai hàng lệ rơi.

Phí chi tiêu trong khoảng thời gian ở phủ Hoàng tử, phân nữa đều là tiền thưởng cho cô.

Phủ hoàng tử đây là dưỡng một nha hoàn sao?

Hay là cung phụng một cô nãi nãi.

-

Vân Lâm bên kia tiến độ đã tới giai đoạn gay cấn, rất nhiều quan viên rơi đài, cuối cùng còn hé lộ về nội tình phủ đại tướng quân phản nghịch.

Ngay lập tức, toàn bộ Long Thần quốc đều khiếp sợ vì chuyện này!

Nhiều bá tánh Long Thần quốc dâng thư yêu cầu Thánh Thượng hạ lệnh tra rõ việc này, trả lại trong sạch cho tướng quân phủ.

Lòng dân kiên quyết, hoàng đế không thể không hạ lệnh, lệnh Thái Tử tra rõ án này.

Thái Tử tiếp lệnh, cùng Vân Lâm làm kế hoạch suốt đêm.

Ngày thứ hai, Vân Lâm và Vân Linh cùng nhau tụ hợp ở tứ hợp viện, Tô Mộc ngồi trong phòng, nhìn tờ giấy trước mặt mà trầm tư.

Ngón trỏ không ngừng gõ mặt bàn.

【 Leng keng leng keng... Ký chủ có phiền não, hệ thống tới giải quyết lo lắng, ký chủ... 】

"Câm miệng." Tô Mộc lạnh lùng phun ra hai chữ.

Cửu Thiên Tuế ủy khuất ẩn nấp.

Lại bị ký chủ ghét bỏ, nó muốn đi thăng cấp an ủi tâm hồn bị tổn thương của mình một chút.

Tô Mộc rũ mắt, lại trầm tư.

Một khoảng thời gian này cô ở phủ Thập Thất hoàng tử, đồ vật có được ngoại trừ ngân lượng, tất nhiên còn có tình báo.

Chỉ là tình báo đó đều nằm trong dự đoán của cô, tuy rằng hắn không cố tình đề phòng cô, nhưng rất nhiều chuyện đều bị giấu đi, cô không cách nào do thám.

Thật sự cho rằng cô cái gì đều không có được sao?

Tô Mộc ngước mắt, hạ bút, nước chảy mây trôi viết.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net