Chương 130: Nha hoàn đến rồi (66)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Hiện giờ, trong cung hỗn loạn, mà Tô Mộc vẫn còn ở phủ Thập Thất hoàng tử, cô đang xem xét thư phòng phủ Thập Thất hoàng tử.

Nhận thấy có tiếng bước chân, cô nấp vào.

Là Thập Thất hoàng tử, lúc hắn tiến vào thư phòng, ánh mắt chuẩn xác nhìn vị trí Tô Mộc ẩn náu.

Cho dù hắn đã biết sự có mặt của cô, nhưng hắn không lên tiếng, cô liền không xuất hiện.

Hiển nhiên Thập Thất hoàng tử cũng không ngại Tô Mộc ở đây, xoay người nói với ba người đi theo sau: "Đến chỗ quản gia lãnh ngân lượng, sau này các ngươi cùng phủ Thập Thất hoàng tử không có quan hệ."

"Vâng, gia."

Tô Mộc từ chỗ tối nhìn thấy ba người...

Ách...

Đúng là ba người của phủ Thập Thất hoàng tử mà nội các học sĩ dùng kiệu hoa nâng đi.

Hôm qua Tô Mộc cũng nghe được tiếng gió từ bên trong phủ nội các học sĩ, ba người này có một người tự sát, hai người chạy thoát, tuy rằng đã truyền khắp kinh thành, phủ nội các học sĩ lại lần nữa trở thành trò cười của kinh thành, nhưng đều bị sự tình tướng quân phủ bị hãm hại lấn át.

Mà ba người này, hiện tại lại ở phủ Thập Thất hoàng tử, nghe Thập Thất hoàng tử nói, Tô Mộc rất nhanh liền đoán được chuyện là như thế nào.

Ba người này là do Thập Thất hoàng tử cố ý làm ghê tởm phủ nội các học sĩ, hiện tại ba người thành công lui thân, hắn cho bọn họ ngân lượng về quê hoặc làm những chuyện bản thân muốn.

Chẳng qua...

Hắn có lòng tốt như vậy sao?

Sau khi ba người rời khỏi, Tô Mộc liền từ chỗ tối hiện thân, tựa hồ cũng không phải cố ý xâm nhập, mà là cô được cho phép ở chỗ này.

Thập Thất hoàng tử nhìn cô bước ra, thật tự nhiên mở miệng: "Pha trà cho bản hoàng tử."

"Vâng." Tô Mộc cũng phối hợp.

Thập Thất hoàng tử và Tô Mộc âm thầm đối phó nhau.

Tô Mộc không thể biết được sự tình ở hoàng cung lúc này, khi Tô Mộc rời khỏi phủ Thập Thất hoàng tử, liền thấy được Tỉnh Ngộ đang chờ cô.

"Tô tiểu thư..." Tỉnh Ngộ thử tiến vào phủ Thập Thất hoàng tử, nhưng cuối cùng đều bị ám vệ phủ Thập Thất hoàng tử phát hiện, hắn chỉ có thể canh giữ ngoài phủ.

Tô Mộc nghe Tỉnh Ngộ nói xong, đáy mắt tối sầm lại.

Mở bàn tay ra, hai khối lệnh bài nằm lẳng lặng trong tay.

Tỉnh Ngộ sửng sốt: "Đây là..."

"Nam Lương và Bắc Man." Tô Mộc mở miệng, trong giọng nói hiếm khi nghiêm túc.

Nam Lương và Bắc Man...

Cùng việc này có quan hệ gì?

Tỉnh Ngộ không rõ, nhưng Tô Mộc đã hoàn toàn rõ ràng.

Cửu Thiên Tuế cũng kinh ngạc: 【 Ký chủ, bổn hệ thống phát hiện, Thập Thất hoàng tử thế nhưng là Boss phản diện lớn nhất thế giới này! 】

Đúng, là nó nói ra trước, cho nên là nó phát hiện!

Chính là như vậy, không sai.

Tô Mộc làm lơ Cửu Thiên Tuế ấu trĩ tranh đoạt, nói với Tỉnh Ngộ: "Trở về."

Nhanh chóng về tới tứ hợp viện.

Giờ phút này trong thư phòng phủ Thập Thất hoàng tử.

Thập Thất hoàng tử nhìn vị trí Tô Mộc ẩn nấp, thấy đồ vật kia trong mật thất đã không còn, chỉ hơi kinh ngạc, sau đó cười nhẹ.

"Bản hoàng tử nhìn xem ngươi cứu vớt toàn cục như thế nào."

Thiên hạ sắp đại loạn, ban đầu sẽ là nội chiến Long Thần quốc, lúc sau chính là thiên hạ loạn chiến.

Thật là một bàn cờ tốt.

Người chơi cờ không cần tốn sức lực, để cho các quân cờ tự mình di chuyển, tàn sát lẫn nhau!

Bên kia Tô Mộc đã về tới tứ hợp viện, kêu Tỉnh Ngộ triệu tập tất cả những người có thể sử dụng lại đây.

Tô Mộc vội vàng viết mấy phong thư, để Tỉnh Ngộ ngay lập tức chuyển cho Thanh Thời đang ngao du ở nước khác, còn có hai phong thư đưa cho Thất lão chạy tới biên cảnh, đưa đến tay người phụ trách biên cảnh.

Sau khi Tô Mộc phân phó công việc cho những người khác, cô muốn đi vào hoàng cung.

Vân Linh vội vã chạy tới muốn đi theo.

"Tiểu Thu, ta đi cùng ngươi."

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net