Chương 145: Gian thương hạng nhất (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Nghe cô nói không có, Nhiễm Tiểu Bảo mất mát nói một tiếng: "Cảm ơn ngươi."

Cô gái nhỏ biết, thứ này không dễ dàng tìm được như vậy.

Nhưng vẫn sẽ không từ bỏ, cô ấy nhất định phải giúp Kinh Mặc!

Xoay người muốn rời đi, giọng nói của Tô Mộc từ sau người vang lên: "Chờ ta có sẽ liên hệ ngươi."

Kinh Mặc thuận lợi, mới thật sự tốt.

Tô Mộc có thể hỗ trợ tất nhiên sẽ giúp đỡ.

Cửu Thiên Tuế bất bình: 【 Chẳng lẽ ký chủ không biết, bổn hệ thống vui vẻ, ký chủ mới thật sự sống tốt sao? Cho nên xin ký chủ đối với bổn hệ thống tốt một chút. 】

"Ta đối với mi rất tệ sao?"

Cửu Thiên Tuế suy nghĩ, tệ sao? Không có...

【 Khụ, ký chủ cần giao tiếp với hệ thống nhiều hơn, hệ thống mới có thể trợ giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. 】

Ý tứ chính là: Không cần lúc nào cũng tích phân, tích phân, tích phân!!!

Nó muốn cùng ký chủ thân thiết một chút, nó luôn cảm thấy có một tầng tích phân ngăn cách ở giữa.

Muốn khóc...

"Ừm, có thể, ngoại trừ tích phân đạt được trong thế giới nhiệm vụ, chúng ta không cần nhắc tới tích phân, như thế nào?"

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

【 Không, ký chủ, chúng ta không hẹn ước! 】

Chết tiệt, theo ý của ký chủ, thì về sau cô sẽ để nó lĩnh hội toàn bộ ý tưởng, mà đồ vật trong cửa hàng hệ thống cũng đều mở ra cho ký chủ.

Không, không thể!

Giữa nó và ký chủ, vẫn nên cách một tầng tích phân!

Cuối cùng lại bởi vì tích phân mà kết thúc cuộc đối thoại.


Cửu Thiên Tuế cảm thấy bản thân muốn đi thăng cấp để bình tĩnh trở lại.

Mà Nhiễm Tiểu Bảo nghe Tô Mộc nói như thế, cô ấy đang gục đầu xuống lập tức ngẩng lên, đôi mắt lóe sáng nhìn Tô Mộc.

Giọng nói vui sướng cách màn hình cũng có thể cảm nhận được sự hưng phấn kia.

"Cảm ơn ngươi, thật sự rất cảm ơn ngươi."

"Không cần khách khí." Tô Mộc đứng dậy trong lời cảm ơn của Nhiễm Tiểu Bảo, nhìn Lăng Hạo đứng bên cạnh.

Khi thấy cô đứng dậy, anh liền thẳng người, mông ngồi xuống ghế đẩy Tô Mộc ra, nhếch miệng cười nói: "Rốt cuộc cũng đến ông đây."

Anh đăng xuất tài khoản của Tô Mộc, rồi đăng nhập vào tài khoản chính mình.

"Đi đến thành Thiên Nguyệt quét mấy phó bản kia, dựa theo cách thức trên bàn quét đến khi nào xuất hiện Quảng Hàn Thiết mới thôi." Tô Mộc đứng phía sau Lăng Hạo từ từ mở miệng.

Lăng Hạo vừa muốn mở miệng cự tuyệt, thì nghe thấy giọng điệu nhàn nhạt của Tô Mộc.

"Quét không ra, mấy ngày nay đều ăn cháo trắng."

"Có người nào ngược đãi anh trai như vậy không!? Con nhóc thúi, ông đây thật vất vả nuôi mỡ cả người, mày ghen ghét anh đẹp trai quá, cố ý muốn anh vừa gầy vừa xấu hả!?"

Lăng Hạo nghe nói chỉ có thể ăn cháo trắng, lập tức dậm chân than trách.

Anh vẫn luôn chú trọng đối với đồ ăn, tuyệt đối không thể chịu được ăn cháo trắng, cho dù ăn cháo cũng phải là cháo thượng hạng.

"Mỗi ngày một bữa." Nhìn thấy anh nhảy dựng, Tô Mộc lại nói.

"CMN!" Lăng Hạo thấp giọng mắng một tiếng, sau đó điều khiển nhân vật trò chơi "Trời Đất Bao La Ta Là Lão Đại" đi đến thành Thiên Nguyệt.

Mạng sống của bản thân đều bị em gái khống chế trong tay, không thể không nghe theo, không cho anh ăn, không đến ba ngày liền đói chết, đến lúc đó trên thế giới sẽ mất đi một anh chàng đẹp trai siêu cấp vô địch Vũ Trụ, thật quá đáng tiếc.

Cho nên anh đương nhiên không thể để tình huống như vậy phát sinh.

Mặt mũi Lăng Hạo thật sự không tồi, thuộc về nam sinh tướng nữ sinh lại không mất khí chất nam tính, cái loại đẹp trai mê người.

Sẽ chăm sóc mọi người, cũng rất nổ lực tiến tới, thường được gọi là nam thần ấm áp.

Cũng chính vì vậy, bạn gái cũ và anh ở bên nhau 5 năm không rời bỏ, chỉ là... Cuối cùng lại bị hiện thực đánh bại, anh không thể cho những thứ cô ta mong muốn, không thể cho cô ta cuộc sống mong muốn, cho nên cô ta dứt khoát vứt bỏ anh, mà lao vào vòng tay người khác.

Tính tình của Lăng Hạo cũng bởi vì chuyện này mà thay đổi, trở thành một bộ dáng như hiện tại.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net