Chương 149: Gian thương hạng nhất (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Rõ ràng cô lùn hơn anh một cái đầu, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn với biểu hiện điềm tĩnh, ánh mắt không cảm xúc nhìn anh...

Lăng Hạo nuốt nước miếng, trong lòng thoáng hiện lên một tia hưng phấn không thể giải thích được, nhưng cảm giác này đến rồi đi rất nhanh, anh còn chưa kịp bắt lấy đã biến mất.

"Mày cho rằng ông đây không dám sao?" Lăng Hạo làm bộ hung ác trừng mắt cô, giơ tay giả vờ muốn đánh cô.

Khoảnh khắc tiếp theo, thế giới bị đảo lộn, anh lại lần nữa tiếp xúc thân mật với sàn nhà...

Làm lơ tiếng kêu rên của Lăng Hạo, Tô Mộc vỗ vỗ tay, về lại chỗ ngồi, rút tiền trong trò chơi ra, sau đó lên mạng mua sắm linh kiện máy tính.

Trong ba ngày này, Lăng Hạo vô số lần hoài nghi em gái nhà mình gặp phải đả kích gì, sao đột nhiên thay đổi như vậy?

Lúc Tô Mộc mở trang web máy tính ra, nhìn thấy lịch sử tìm kiếm đều là:

# Tại sao tính cách một người đột nhiên thay đổi?

# Bị quỷ bám vào người sẽ như thế nào?

# Em gái có khuynh hướng bạo lực, có thể báo cảnh sát bắt không?

...

Cửu Thiên Tuế cố nín cười, nghiêm túc nói: 【 Ký chủ, đều tại cô OOC khiến cho Lăng Hạo đã hoài nghi cô. 】

"Ừm." Tô Mộc trả lời.

【 Cho nên ký chủ, cô nghĩ lại một chút, nguyên chủ có tính cách như thế nào, loli mềm mại đáng yêu, thiện lương đơn thuần, nhát gan nhu nhược. Ký chủ có thể giả vờ mình có tính cách như vậy... 】

"Giả vờ không được." Ngoại trừ kiếm tiền, cô không tìm thấy bất cứ hứng thú nào.

Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ... 】

Cảm thấy đau lòng cho ký chủ...

"Nhưng, nếu có đủ tích phân khiến ta động lòng, ta có thể thử xem."

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Đau lòng gì đó, đều theo câu nói này của Tô Mộc toàn bộ tan thành mây khói.

Sáng ngày thứ ba, Lăng Hạo mua bữa sáng từ bên ngoài trở về, khi mở cửa liền nhìn thấy một cái thùng lớn trên tay anh.

"Mày mua đồ vật linh tinh gì đó? Mấy ngày nay không cho anh mày mua, còn mình thì mua một đống lớn còn nặng như vậy."

Nói đến đây, Lăng Hạo lại nhắc đi nhắc lại không ngừng, bởi vì em gái nhà mình quản lý tài chính, mấy ngày nay tay anh ngứa ngáy muốn mua sắm trên mạng, nhưng khổ nổi là em gái không trả tiền, anh lải nhải một trăm vạn lần.

Tô Mộc lại làm lơ anh, mở cái thùng ra, một đống lớn linh kiện máy tính lộ ra.

Lăng Hạo nhìn thấy, lập tức thay đổi nét mặt, đôi mắt đều là ý cười: "Là máy tính, em gái nhà ta thật hiểu chuyện, rốt cuộc cũng chịu mua một cái máy tính mới cho anh trai. Yên tâm, anh sẽ đối xử với tốt với em, về sau tuyệt đối không giành giật máy tính cũ với em nữa."

Sau đó anh nhìn em gái nhà mình bắt đầu lắp ráp máy tính...

Vào một ngày mới, Tô Mộc nhìn thấy trên máy tính lại nhiều thêm một cụm từ tìm kiếm:

# Một người đột nhiên có kỹ năng mà trước đó không có, là biến dị sao? Đó có phải là dị năng hay không?

Tô Mộc: "..."

Sau khi xóa sạch, Tô Mộc vừa muốn ngồi vào bên cạnh xem thử máy tỉnh ngày hôm qua mình lắp ráp xong, thì Lăng Hạo xông tới ngồi xuống.

Một bộ dáng đại gia: "Máy tính này, về sau chính là của ông đây!"

Sau đó hưng phấn bắt đầu khởi động máy, xoa lòng bàn tay, ánh mắt tỏa sáng máy tính 'ngầu lòi' trước mặt.

"Muốn dùng sao?" Giọng nói Tô Mộc từ một bên vang lên.

"Đương nhiên, nó vốn dĩ là của ông đây."

Lăng Hạo gật đầu, máy tính ngầu như vậy, mới xứng với vẻ đẹp trai của anh.

"Tiền linh kiện máy tính với phí lắp ráp, tổng cộng là 3 vạn, trả tiền."

"Không có tiền." Nửa xu tiền cũng không có!

"Vậy thế chấp sức lao động." Tô Mộc cầm giấy bút đưa anh ký tên.

Lăng Hạo nhìn lướt qua, thấy chủ yếu chính là anh phải chơi game, chơi game, rất tuyệt, chuyện này có là gì, mỗi ngày đều chơi game.

Liền cầm bút ký tên.

Lăng Hạo đáng thương, mãi sau này mới biết được mình đã bị bán một cách dễ dàng như vậy.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net