Chương 169: Gian thương hạng nhất (30)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Lăng Hạo nhìn túi thức ăn chó bị in lên một hàng dấu răng, tức giận xách chú chó con lên: "Đây là đồ ăn vặt của thiếu gia, sao mày dám đoạt hả?"

"Gâu gâu..." Chó con bị hung dữ, sủa một trận với anh.

"Lão Lăng, làm gì vậy?" Ông chủ quán cà phê Internet vẫn luôn chú ý Lăng Hạo, nhìn thấy thứ anh cầm trên tay chính là thú cưng của mình, đau lòng hét lên.

"Mau buông cục cưng của tôi ra."

Lăng Hạo nhìn ông chủ, đánh giá trên dưới, đôi mắt híp lại.

Ông chủ quán cà phê Internet không hiểu sao có loại cảm giác chẳng lành.

Chẳng lẽ thằng nhóc này biết mình lấy điện thoại của hắn?

Cho dù biết, mình chết cũng không thừa nhận.

Khi ông chủ đang khẩn trương, Lăng Hạo từ từ mở miệng.

"Ông chủ, thú cưng của anh động vào đồ ăn vặt của tôi, anh phải bồi thường cho tôi, như vậy đi, chúng ta cũng quen biết đã lâu, không cần trả lại giống như cũ, chỉ cần cho tôi một phần cơm gà hầm nấm là được rồi."

Ông chủ quán cà phê Internet nhìn thú cưng của mình đang ở trong tay Lăng Hạo, nuốt một ngụm nước bọt, nhắm mắt chịu thua, dù sao Lăng muội tử bên kia cũng không nhìn thấy.

Ôm tâm thái như vậy, sau khi ông chủ quán cà phê Internet gọi cơm hộp cho Lăng Hạo, khi vào trò chơi thấy được đoạn tin nhắn Tô Mộc gửi đến.

Trái tim đóng băng...

Nhìn trái nhìn phải, làm sao cô biết mình đã gọi cơm hộp cho Lăng Hạo!?

Chẳng lẽ... trong tiệm hắn có camera theo dõi?

Đi quan sát khắp nơi, không có, không có mà...

Khách hàng nhìn thấy ông chủ quán Cà phê Internet ngẫng đầu một góc 45 độ, lại nhìn xung quanh quán một vòng, có người khó hiểu hỏi.

"Ông chủ, anh làm gì vậy? Bị trật cổ hả?"

"Có phải đang tìm kho báu trên trần nhà không, ông chủ làm gì nhìn trước nhìn sau hoài thế, nhìn cái gì vậy?"

...

"Không có mà ta... Làm sao cô biết được?" Ông chủ nhíu mày thắc mắc.

"Ai?" Có người hỏi.

"Lăng muội tử." Ông chủ trả lời.

Người kia cũng sống gần đó, nghe ông chủ nói như vậy, mỉm cười bấm vào Kênh Thế Giới bên góc trái màn hình máy tính: "Ông chủ, anh tự xem đi."

Ông chủ nhìn nó, sau đó lên mạng, liền nhìn thấy một đoạn đối thoại như vậy.

【 Thế giới 】 Thất Thất: Tại sao mọi người đều ở đây @Lăng muội tử? Xảy ra chuyện lớn gì vậy?

【 Thế giới 】 Cùng Nhau Đi Một Vòng: Là người hiểu rõ tình hình, trộm nói cho ngươi, Lăng muội tử đang truy nã lão Lăng trên mạng, ai nhìn thấy lão Lăng chỉ cần thông báo cho Lăng muội, Lăng muội tử sẽ tặng viên thuốc ẩn nấp.

【 Thế giới 】 Thất Thất: @Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ Nghệ, gửi ta ảnh chụp của lão Lăng, ta giúp ngươi bắt người, cho ta thuốc ẩn nấp nha.

【 Thế giới 】 Yêu Ngươi Bởi Vì Mắt Mù: @Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ Nghệ, Lăng muội tử, ta nhìn thấy ông chủ quán cà phê Internet đưa cho lão Lăng một hộp cơm.

【 Thế giới 】 Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ Nghệ: Tốt.

...

Ông chủ: "..."

Bật lực than thở, sức ảnh hưởng của Lăng muội tử này cũng quá lớn.

"Ông chủ, ông trời phù hộ ngươi." Người nọ cười hắc hắc, gửi một lời cầu chúc cho ông chủ trên kênh thế giới.

【 Thế giới 】 Không Có Tiền Không Sống Nổi Không Có Ai Yêu: @Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ Nghệ, lão Lăng ăn cơm hộp xong rồi ông chủ còn cho hắn một phần trái cây.

Ông chủ: "..."

"Thằng nhóc thúi!" Ông chủ thật sự dở khóc dở cười.

Che mặt khóc, đi đến chỗ Lăng Hạo đang ngồi, đặt mông xuống ngồi cạnh Lăng Hạo.

Thấy anh ăn ngon miệng như vậy, hắn liền nhớ tới vũ khí mà mình đã giao cho Lăng muội tử để nâng cấp.

Hắn vi phạm thỏa thuận với Lăng muội tử, Lăng muội tử yêu cầu hắn trả phí bảo quản, hơn nữa còn ngừng cung cấp thuốc viên cho hắn trong vòng nửa tháng...

Hắn vẫn luôn mua thuốc viên từ chỗ cô, sau đó đầu cơ trục lợi, hiện tại... Khoản thu nhập kiếm thêm của hắn bị đứt đoạn nửa tháng...

Đau lòng.

"Tôi nói này lão Lăng, sao cậu đắc tội Lăng muội tử thế, làm ầm ĩ dẫn đến liên lụy một người vô tội như tôi."

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net