Chương 28: Cô gái vô lương tâm (24)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Anh vốn tràn đầy tin tưởng sản phẩm chuẩn bị đưa ra thị trường lần này, lại bị công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao kia đánh bại một cách thê thảm.

"Thiếu gia, sản phẩm của chúng ta không có vấn đề, chính là... hướng phát triển dư luận của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao kia, làm cho bên chúng ta đều..."

"Nếu công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao có thể ảnh hưởng quần chúng mua sắm, vì cái gì chúng ta không thể?" Sắc mặt Phác Tiêu âm trầm, vì sản phẩm này, nguồn nhân lực và tài nguyên chính của công ty đều điều động về đây, kết quả lại thua một cái công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao.

Công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao...

Bạch Cập!

Phác Tiêu sắc mặt tối sầm, lại là 'cậu ta'!

"Cho người điều tra thông tin nội bộ của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao cho tôi." Anh thật muốn nhìn, sản phẩm của bọn họ rốt cuộc siêu việt đến mức nào.

Nửa giờ sau.

"Thiếu gia, người của chúng ta không vào được công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao..." Người đàn ông trung niên âm thầm lau mồ hôi trên trán.

"Vào không được?" Phác Tiêu hỏi lại, khóe môi gợi lên nụ cười, vô cùng trào phúng.

"Vâng, đúng vậy, thiếu gia, không biết công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao bên kia có người nào đang ở đó, hacker của chúng ta không thể nào xâm nhập vào được." Người đàn ông càng nói, thanh âm càng nhỏ, đều phải xấu hổ đến mức muốn đào một cái hầm để chui xuống.

"Lúc trước ra giá cao để mời hacker quốc tế về, chỉ có chút tác dụng này?" Giọng nói trào phúng âm lãnh của anh giống như rắn bò trong hang.

Nguy hiểm mà ma quỷ.

Xung quanh im lặng chết chóc.

"Đi mua một cái sản phẩm của họ về đây." Phác Tiêu hòa hoãn sắc mặt, gần đây mọi chuyện không thuận lợi, làm cho tâm tình của anh có chút dễ dàng bị ảnh hưởng.

"Còn có, cho người nhìn chằm chằm, lô hàng đó vào buổi tối, đừng để xảy ra thêm bất cứ vấn đề nào."

"Vâng, thiếu gia."

-

Tô Mộc nhìn dấu vết cho thấy có người xâm nhập vào dữ liệu của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao, nhưng là bị ngăn ở bề ngoài, sau khi kiểm tra, tuy rằng không có tra được địa chỉ IP của đối phương, nhưng khi đối phương dùng máy tính xâm nhập đã bị nhiễm virus, sẽ khiến cho bọn họ đau đầu một đoạn thời gian.

"Ông chủ, hôm nay chúng ta đi ăn mừng ở đâu?" Đinh Quảng Bạch cười không ngừng, loại cảm giác này, quá sung sướng.

"Ông chủ, cậu thật trâu, cậu thế nhưng có thể đoán được Manh Manh ở chỗ đó livestream sẽ gặp cướp." Trong khoảng thời gian này vẫn vội vàng, hôm nay Đại Hoàng rốt cuộc có cơ hội bày tỏ sự sùng bái.

"Thật ngu xuẩn, ông chủ để cho tôi đi quan sát lâu như vậy, đương nhiên biết nơi đó là khu cướp bóc nhiều rồi, cái thời gian Manh Manh livestream đó, có thể không gặp được sao?" Vũ Trụ khinh bỉ nói.

"Manh Manh, Manh Manh đều bị hù chết, người xấu thiệt nhiều." Manh Manh sợ hãi che mặt.

Đinh Quảng Bạch, Vũ Trụ, Đại Hoàng: "..."

Đừng giả bộ, cô sẽ sợ sao?

Vì để phòng ngừa bất trắc, Tô Mộc đã đem máy tính của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao tăng cường một lần nữa.

Theo cách oẳn tù xì của bốn người, thì Manh Manh thắng, theo lời giới thiệu của Manh Manh, năm người đi tới một nhà hàng Nhật Bản.

Đứng ở ngoài quán, nhìn thấy những người bán hàng bên trong mặc bộ đồ người hầu, những người ngồi trong quán đều cosplay, hơn nữa muốn vào quán phải chọn một bộ đồ để mặc mới có thể vào ăn cơm.

Đinh Quảng Bạch cùng với Đại Hoàng và Vũ Trụ nhất trí không chịu đi vào.

Manh Manh ủy khuất nhìn Tô Mộc: "Tô Mộc ca ca, anh xem bọn họ kìa, bọn họ khi dễ em, nhà ăn này thật sự rất ngon, anh xem, tất cả mọi người mặc thành như vậy." Nói xong, cô mặc bộ Thủy Thủ Mặt Trăng, xinh đẹp duyên dáng dạo quanh Tô Mộc một vòng.

Tô Mộc khóe miệng giật giật.

"Ừ." Cô ấy mặc rất đẹp, nhưng không thích hợp với cô.

Đinh Quảng Bạch ba người lắc đầu thật mạnh.

Manh Manh quay đầu nhìn bọn họ, bộ dạng đáng yêu nháy mắt trở nên nguy hiểm: "Có vào hay không?" Từ trong quần áo lấy ra một viên bom màu hồng nhạt.

Ba người lập tức hoảng sợ gật đầu.

Sau đó mấy người vui vẻ (bị bắt) vào cửa hàng.

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net