Chương 6: Cô gái vô lương tâm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Khi Phác Tiêu và Bạch Mạn Tinh ngày đầu đi báo danh, cả hai đều tự lái xe rồi đâm vào nhau, cô la hét đòi anh bồi thường thiệt hại về tinh thần nhưng Phác Tiêu phớt lờ cô.

Bạch Mạn Tinh tính tình mạnh mẽ, hiếu thắng, lôi kéo anh muốn giảng đạo lý, Phác Tiêu khó chịu hất tay cô ra.

Trong lúc hoảng loạn, cô đưa tay kia nắm lấy quần áo của anh, khi cô giật mạnh, trọng tâm của Phác Tiêu không ổn định, cả hai ngã xuống đất, mặt Phác Tiêu vùi vào ngực cô, cô hoảng sợ tát anh một cái.

Hai người từ đó kết ân oán, sau đó nhiều lần tiếp xúc qua lại, cả hai dần nảy sinh tình cảm với nhau.

Cho dù biết thân phận của anh, Bạch Mạn Tinh cũng sẵn sàng phản bội Bạch gia vì anh ta, hai người nội ứng ngoại hợp, làm nguyên chủ bị bại lộ, Bạch gia bị thâu tóm.

Vì vậy, ngay từ đầu Phác gia phản đối việc hai người ở bên nhau, sau đó mới đồng ý.

Cuối cùng, cả hai hạnh phúc bên nhau.

【 Ký chủ, cô hiểu không? 】

Tô Mộc gật đầu, dưới mắt lóe lên một tia sáng: "Tài sản của Bạch gia..."

Bạch gia liên quan đến hắc đạo lẫn bạch đạo, tài sản phong phú, hiện tại cô là "con trai" duy nhất của Bạch gia. Chỉ cần không bị vạch trần, những tài sản này là của cô rồi.

Bạch gia = tiền.

Cửu Thiên Tuế hoàn toàn không nói nên lời, tiếp tục giải thích một cách có trách nhiệm.

【 Người yêu cầu nhiệm vụ này là Đường Tuyết, thanh mai trúc mã, cũng là vị hôn thê của Phác Tiêu. 】

【 Tất cả các loại vật chất mà ký chủ thu được trong thế giới nhiệm vụ đều không thể mang đi, kể cả tiền. 】

Tô Mộc: "..."

Không thể lấy tiền đi!

"Ta tự kiếm thêm thu nhập cũng không thể mang đi."

【 Vâng, ký chủ. 】

Khoản thu nhập thêm?

Ký chủ thật sự thích tiền như mạng.

Ánh mắt Tô Mộc mờ mịt.

Một cơn gió thổi qua, cùng với sự ẩm ướt và lạnh giá của ngày mưa, Tô Mộc run run người trong bộ quần áo mỏng manh.

Từ từ đứng dậy vỗ bụi trên người.

Thời gian hiện tại là khi nguyên chủ vừa mới nhập học đại học, ngày mai là ngày báo danh Đại học Đế Đô, cũng là ngày mà Bạch Mạn Tinh và Phác Tiêu gặp nhau lần đầu tiên.

Trước ngày báo danh, cũng tức là hôm nay, nguyên chủ phát hiện nguyện vọng ngành học ban đầu của mình đã bị mẹ Bạch thay đổi, liền tức giận cãi nhau với bà, rồi bỏ nhà ra đi.

Sau đó, là dáng vẻ như bây giờ.

Thấy mưa vẫn rơi, Tô Mộc đi dọc mái hiên ra ngõ, ra khỏi ngõ là chợ đêm.

Tô Mộc sờ sờ tiền trong túi, chỉ có một ít tiền mặt hơn 30 tệ.

Một số tiền ít ỏi như vậy, thực sự không an toàn.

Cô nhìn lên và thấy một bảng hiệu quán Cà phê Internet đầy màu sắc phía tay phải.

Tô Mộc rũ mắt xuống, sau đó nhấc chân đi vào quán Cà phê Internet.

Cô gái nhỏ đang buồn ngủ ở quầy lễ tân của quán Cà phê Internet nhìn thấy một "anh chàng đẹp trai" bước đến, với khuôn mặt ngây ngô, mắt to và sống mũi cao, ngay cả khi chỉ mặc chiếc áo len màu xám đơn giản cũng toát lên vẻ lãnh khốc... khiến cô ấy không thể rời mắt.

"Xin lỗi, anh đẹp trai có muốn lên mạng không?"

"Ừm."

Tô Mộc xem giá rồi lấy trong túi ra chứng minh thư và hai mươi tệ.

"Anh đẹp trai, xin chờ một chút." Cô gái nhỏ ngồi ở quầy lễ tân cười ngọt ngào, ánh mắt như muốn dán vào Tô Mộc.

Không mất nhiều thời gian trước khi tài khoản được mở.

"Anh đẹp trai, có thể thêm Wechat được không?" Cô bé quầy lễ tân nhìn cô, hơi ngại ngùng.

"Thực xin lỗi, tôi không mang theo điện thoại di động." Ngón tay mảnh khảnh cầm lấy chứng minh thư và tài khoản Internet, xoay người tìm vị trí bên trong.

Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân ôm mặt nhìn bóng lưng, cảm thấy khí chất hiên ngang, không giống người thường.

Hôm nay thật may mắn gặp được anh đẹp trai khi làm ca đêm nhưng tiếc là không thêm được thông tin liên lạc, lúc sau cô sẽ tìm cơ hội hỏi số điện thoại di động một chút.

☆☆☆☆☆


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net